Sau khi cùng trò chuyện, cầm bức vẽ khoa tay múa chân một lúc lâu, cuối cùng vài chợt vỗ đùi, nghĩ điểm mấu chốt.
"Có cách !" Bạch Mạch Tiến nở nụ ngớt.
"Là phương cách gì thế?" Vài ở bên cạnh liền hỏi.
"Các ngươi xem , bản vẽ chẳng vẽ như , nhưng khi chúng xây để gạch quá thẳng. Nếu chúng cứ xây thẳng như thế thì tạo độ cong ? Chúng tạo một độ nghiêng, xoay vần dần lên như , thì mới thể xây giống như lò trong bức vẽ ."
Bạch Mạch Tiến tiếp lời, "Đến lúc đó, sẽ trát thêm lớp đất sét đỏ ở bên , phủ thêm vài lớp ở bề mặt lò nướng, khi đó sẽ lo bên trong nứt vỡ."
Nghe Bạch Mạch Tiến , vài khác cảm thấy quả là hợp tình hợp lý, thi gật đầu, " là thể như , thế thì ngày mai chúng cứ theo lời Mạch Tiến mà ."
Gà Mái Leo Núi
"Cớ gì đợi đến ngày mai chứ? Làm ngay mới !" Bạch Mạch Tiến , "Nhìn bệ bếp nhà Tô cô nương cũng xây xong, hố lửa cũng gần một nửa , ước chừng chỉ cần hai ngày nữa là thành. Còn chúng cái lò nướng đến bóng dáng cũng thấy, ăn cơm trắng của hai bữa như thế, lòng khỏi hổ thẹn..."
"Giờ về nhà cũng chẳng nên tích sự gì. Chúng nhanh chóng tìm cách xây dựng hình dáng sơ khởi của cái lò nướng , ngày mai tiếp tục chỉnh trang cho thật thiện."
Vậy là hai bữa thịt kho tàu hôm nay uổng phí.
Những khác Bạch Mạch Tiến , cảm thấy lý, thi gật đầu, cầm vữa gạch lên bắt đầu việc.
Tô Mộc Lam thấy thế, liền há miệng định lên tiếng khuyên can.
Xét cho cùng, việc xây lò nướng chẳng cần vội vã chi. Nàng chỉ toan tính thể dùng lò để nướng vài món điểm tâm như bánh mì, bánh quy... Dẫu lượng lớn để bán , chỉ cần dăm ba món đổi vị cho lũ trẻ và chính cũng là may mắn lắm .
"Tô tẩu tử chớ nên khuyên nhủ. Cả ngày chẳng nên trò trống gì, trong lòng ai nấy nào yên lòng. Bằng , e rằng đêm nay chẳng thể an giấc." Một kề bên cất lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-me-ke-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-202.html.]
Kỳ thực, quá trình xây dỡ, dỡ xây, thoạt tưởng chừng bận rộn cả ngày, song kỳ thực vẫn là một khoảnh đất trống , khiến bất kỳ ai trông thấy cũng khỏi dâng lên nỗi thất vọng.
Tranh thủ lúc trời tắt hẳn, vẫn thể thêm chốc lát.
Tô Mộc Lam trầm ngâm giây lát, bèn thôi khuyên nhủ thêm, chỉ dặn dò lũ trẻ mang nước nóng hổi khoản đãi.
Mấy thợ miệt mài việc đến khi màn đêm buông xuống , lò nướng cũng dần thành hình sơ bộ. Bấy giờ Tô Mộc Lam mới mở lời khuyên nhủ về nghỉ ngơi, chỉ điều, lúc sắp về, họ vẫn còn bàn bạc về việc sửa sang lò nướng ngày hôm .
Tô Mộc Lam tiễn đưa xong xuôi, bèn cùng lũ trẻ dọn dẹp sơ qua vật dụng trong nhà.
Những tới giúp đỡ đều là kẻ cần mẫn cẩn trọng, lúc về đều tiện tay thu dọn những thứ cần thiết. Bởi , sân viện cơ hồ chẳng cần thu dọn nhiều.
Song, trong phòng vì đang xây giường đất, nên các vật dụng như giường, tủ, bàn ghế đều dời sang một góc nhà.
Muôn vàn vật dụng chồng chất nơi đó, thoạt trông thật ngổn ngang.
Trong những thời khắc đặc biệt, cũng chẳng cần quá câu nệ tiểu tiết. Tô Mộc Lam cùng bốn tiểu tử đầu củ cải bèn quyết định hết dời bộ vật dụng ở phòng phía tây sang phòng phía đông, năm chuẩn chen chúc cùng một chiếc giường để tạm qua đêm.
Đây quả là dịp hiếm hoi mẫu tử cùng chăn gối. Nghĩ đến ngày thường lũ trẻ hoặc việc nhà, hoặc đồng phụ giúp, Tô Mộc Lam liền quyết định kể chuyện cố sự cho bốn tiểu tử đầu củ cải .
"Nương sẽ kể chuyện cố sự nào? Không lẽ là những chuyện về quỷ quái, ma mị ư...?" Bạch Trúc Diệp khẽ rụt rè, thần sắc phần lo âu.
Nàng vốn nhát gan, e ngại những điều hơn cả.
Dân làng, nhất là những phụ nhân chất phác, ít hiểu , do nếp sống nơi thôn dã mà phần nhiều những câu chuyện lọt tai các nữ nhân nông phu đều là những lời đồn đại ma quỷ xưa cũ.