Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Mẹ Nghèo Hèn Nuôi Con - Chương 31
Cập nhật lúc: 2024-12-13 14:26:17
Lượt xem: 85
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm ngày kế, Dương Nghi trang điểm một phen. Nàng xuất cao, điều cách gì đổi, nhưng nàng thể tự bảo bản những điều hơn. Lần trở về Đồng phủ gặp đại ca đại tẩu của trượng phu, ít nhất quần áo, cử chỉ đúng mực, thể để bọn họ coi thường.
Nhị gia đang chờ Dương Nghi ở đại sảnh, thấy nàng, liền ngẩn ngơ, cũng tự chủ lên nghênh đón.
Hôm nay Dương Nghi cố ý vấn tóc thành một cái Triều Vân kế, dùng bích trâm điểm xuyến, trầm mà mất vẻ linh động, hợp với chiếc váy Bích Hà màu xanh biếc, phía ngoài khoác một tấm sa mỏng màu tím, càng lộ vẻ uyển chuyển hàm xúc mà đoan trang.
Quả nhiên là " nhờ lụa", khi trang điểm, Dương Nghi xinh hơn nhiều, khí thế của đương gia chủ mẫu như ẩn như hiện. Mặc dù chỉ yên lặng ở một bên, cũng sẽ khiến chú ý.
Nhị gia thỏa mãn, tin tưởng, chỉ cần cho thêm thời gian, phu nhân của nhất định sẽ còn hơn.
"Có thể ?" Dương Nghi ngước khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi.
"Đi, chúng đến viện của nương thỉnh an ."
Lão phu nhân thấy trang phục hôm nay của Dương Nghi, cũng hài lòng gật đầu, phong phạm của phu nhân hơn mấy phần .
Giờ Thìn một khắc, lên đường.
Trạch viện chỗ Dương Nghi ở cách Đồng phủ cũng xa, chỉ hai ba con phố mà thôi. Không bao lâu đến, Nhị gia xuống xe , cùng thê tử của đỡ lão phu nhân phủ.
Vừa qua khỏi cổng thứ hai, liền thấy đại lão gia Đồng Uẩn Nhiên cùng Từ thị tiến lên đón.
"Lão phu nhân, ngài trở về . Trong phủ ngài, giống như thiếu mất cái gì đó . Thấy ngài trở , lòng của con cũng an hơn." Từ thị buột miệng theo thói quen.
Nhị gia cùng Dương Nghi thấy đại ca đại tẩu tiến lên đón, vốn định thối lui qua một bên. Nhị gia thuận lợi , nhưng tay Dương Nghi lão phu nhân níu chặt. Tiếp đó, lão phu nhân đưa tay trái , ý bảo Từ thị đỡ bên "*Đại tức phụ, tới đây, bên ."
*Con dâu cả.
Lão phu nhân đây là ý gì?
Từ thị tâm cam lòng nguyện tiến lên, cùng Dương Nghi một tả một hữu đỡ lão phu nhân. Trong lòng Từ thị phẫn nộ, nhưng chẳng thốt lên lời nào.
Từ thị định đẩy Dương thị phía , hạ uy phong của nàng xuống. Mình đường đường là đại tức phụ của An Nhạc hầu, một hạ nhân như nàng há thể so sánh ? Đáng tiếc lão phu nhân che chở, chẳng những hóa giải chiêu của , còn mượn để "đẩy" nàng lên! Thật là, tức c.h.ế.t ! Hơn nữa thấy Dương Nghi ăn mặc tươi sáng, rực rỡ, lửa giận của nàng càng tăng cao, tiện nhân, nghĩ rằng mặc long bào thì chính là thái tử !
Lúc nãy, Dương Nghi cũng thấy đại tẩu bước vể phía , nhường chỗ cho nàng cũng chẳng , nhưng lão phu nhân kéo, nên thể.
"Cùng nhà , bên ngoài trời lạnh, nếu các con cảm, đau lòng."
"Vẫn là lão phu nhân thương tụi con."
Những còn rối rít phụ họa, nhất thời, khí trở nên vui vẻ hòa thuận.
Vào phòng, tất cả xuống theo quy củ. Hôm nay là ngày Dương Nghi mắt thích, thể ở đây đương nhiên là những chủ tử chân chính, những di nương thông phòng tất nhiên thể tới .
Dương Nghi theo thứ tự hành lễ với lão phu nhân cùng đại ca đại tẩu, đó nhận lễ của các hậu bối, phân phát quà gặp mặt chuẩn cho từng .
Dương Nghi thấy Đồng Văn Nóc cùng Khương thị hành lễ với , nhất thời hoảng hốt, nàng mà thành thẩm thẩm của Đồng Văn Nóc, đúng là chuyện khó tưởng tượng.
TBC
Đoàn hàn huyên với một hồi, thấy thần sắc lão phu nhân chút mệt mỏi, mới thức thời chuẩn cáo từ.
Đột nhiên, Từ thị La thị ( tam thiếu phu nhân ) nháy mắt một cái.
La thị dậy , "Lão phu nhân, cháu thấy Nhị thẩm quen, thật khiến cận. lúc, vài ngày cháu tặng một gói thơm, mời Nhị thẩm qua nếm thử một chút, Nhị thẩm chịu nể mặt ? Lão Nhân Gia ngài cần giúp cháu khuyên nhủ đấy."
Một câu của La thị khiến Dương Nghi chẳng thể nào từ chối.
Quả nhiên, lão phu nhân xong, vui mừng đồng ý bảo: "Người trong nhà, tất nhiên nên thiết với hơn." Sau đó xoay đầu Dương Nghi: "Thê tử lão nhị, con cũng đừng quá khách sáo."
"Lão phu nhân ." Dương Nghi về phía Nhị gia: "Chỉ là, Nhị gia ở sẽ ở còn chuyện——" nếu , thì đừng để trì hoãn mới .
Nghe Dương Nghi nhắc nhở, lão phu nhân mới nhớ tới, vội về phía Đồng Khoát Nhiên. Trong lòng lão phu nhân tất nhiên hai bọn họ thể cận hơn một chút.
"Nhị thúc đang trong thời gian tân hôn, nào nhiều việc đến ——" La thị xen , thanh âm vặn thể khiến cho tất cả thấy.
Đồng Khoát Nhiên : "Ở cũng , nàng cứ trò chuyện với thê tử của Bân ca nhi , lúc cũng chút việc thỉnh giáo đại ca. Lát nữa đến tìm nàng ."
"Như , cũng ." Dương Nghi với La thị: "Nghe nhị thúc ngươi , ở Ngô Đồng viện của các ngươi luôn là nhất, đành tới cửa phiền ." Nàng thật xem La thị định gì? Ắt hẳn chẳng đơn thuần là dùng thôi?
Nghe xong lời , nghĩ đến hồ ly tinh , La thị liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, tự mắng tìm gì tìm viện đến cái cớ rách nát như .
"Tam , ngươi cũng thể nặng bên nhẹ bên nha." Thê tử của trưởng tôn Đồng Văn Sinh, Uông thị híp mắt . Nghĩ tới , Từ thị nàng mãnh liệt nháy mắt dấu, Uông thị liền cảm thấy bất đắc dĩ. Thật thì Uông thị nhúng chân vũng nước đục , nhưng bà bà Từ thị Nhị thẩm mắt, thê tử lão tam nàng mất thể diện, lúc nàng đồng ý khiến bà bà vui , nếu ngay cả diễn cũng , chừng thời gian thỉnh an ngày mai kéo dài.
" , tẩu tẩu nếm thử của các ngươi lâu, giờ mới nắm cơ hội." Khương thị cũng hùa theo.
Lão phu nhân híp mắt : "Tốt , các con cùng ."
Lại trêu ghẹo thêm mấy câu, liền giải tán.
Ra khỏi cổng vòm, Dương Nghi cùng ba La thị về hướng Ngô Đồng viện, lúc qua một hòn non bộ thì tiếng chuyện của nha mơ hồ truyền đến.
"Hôm nay thấy Nhị phu nhân , mặc váy dài Bích Hà màu xanh biếc, tóc vấn theo kiểu Triều Vân kế, ." Vẻ mặt Nguyệt Như tràn đầy hâm mộ.
"Cô là Nhị phu nhân?" Vương Mai chần chờ tiếp lời.
" , nàng cũng xuất từ nha đấy. , hình như là phủ năm Nguyên Hòa thứ bảy, cùng thời gian với tỷ tỷ ư? Tỷ tỷ Nhị phu nhân ?" Nguyệt Như tò mò hỏi.
"Biết, nàng phủ cùng lúc với . Không ngờ chúng cùng đây, nhưng tiền đồ nhất chính là nàng. Người hôm nay là Nhị phu nhân danh chính ngôn thuận , đáng thương cho chúng vẫn mới chỉ là tam đẳng nha mà thôi."
"Vương Mai tỷ, thấy tỷ cũng kém nàng bao nhiêu, ắt hẳn ngày còn gả cho hơn nhiều." Nguyệt Như an ủi.
"Cùng là nhưng mệnh giống , chỉ là một nha nhưng thể khiến Nhị gia coi trọng, tiến tới cương vị Nhị phu nhân, ắt hẳn thủ đoạn của nàng đơn giản, Hồ Hạnh cũng chẳng thể đuổi kịp nàng."
"Vương Mai tỷ, tỷ xem nàng sử dụng thủ đoạn mê hoặc Nhị gia nên mới ngày hôm nay ?" Nguyệt Như che miệng, trợn to hai mắt.
"Hừ! Nếu , lấy phận nha như chúng , thông phòng cho chủ tử còn thể miễn cưỡng chấp nhận , chứ thể trực tiếp bước lên chính thê như thế?"
(Phần 2)
Edit: Fuly
Nghe đến cái tên Vương Mai , môi Dương Nghi khẽ nhếch, thật đúng là nghiệt duyên? Nếu đến bây giờ, Dương Nghi vẫn rõ mục đích của La thị, thì đúng là nàng sống uổng phí hai đời . Phải , đời , phần lớn những trường hợp ngẫu nhiên đều do bàn tay con cố ý sắp đặt.
"Nhị thẩm?" Vẻ mặt La thị lúng túng, cả giận , "Những nha đầu lắm miệng , cháu sẽ bảo kéo chúng đây, quản sự cho vài đại bản!
"Không cần, để chúng "trùng hợp'" gặp như thế, hết chẳng là đáng tiếc ?" Dương Nghi như nàng một cái.
"A, thủ đoạn của nàng cũng lợi hại thật. Người như Nhị gia , thấy sợ, nàng dám gả, quả thực can đảm."
"Vì vinh hoa phú quý, gì mà nàng dám ."
Giang thị càng càng thấy , mà La thị mới Dương Nghi dùng ánh mắt "hiểu thấu" cho chấn kinh, thế nên cũng sững sờ ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-me-ngheo-hen-nuoi-con/chuong-31.html.]
"Các ngươi đều là lũ vô dụng ? Chủ tử thành như , cũng nên thế nào hả?" Uông thị lạnh lùng đảo mắt qua, trách mắng.
Nghe thế, các nha ma ma theo nàng nhanh chóng bước về phía núi giả, lâu , liền dẫn hai nha ngoài.
Nguyệt Như thấy đoàn , mặt liền trắng bệch, ánh mắt thất kinh, mà Vương Mai kéo , cũng là biểu tình hoảng sợ, nhưng nàng thấy khuôn mặt bình tĩnh của Dương Nghi, trong mắt liền thoáng qua một tia ngạc nhiên.
Lúc La thị lấy tinh thần, hai đang quỳ mặt đất lạnh lùng : "Vả miệng chúng ba mươi cái."
Sau đó xoay đầu , tỏ vẻ áy náy với Dương Nghi: "Nhị thẩm, thật xin , vốn mời thẩm dùng , thế nhưng để thẩm gặp chuyện , thật là ——"
"Không ——"
"Nhị thẩm thật độ lượng." Uông thị chen : "Tam , chúng nhanh thôi, trì hoãn lâu như , cũng khát khô cổ , chỗ cứ để cho quản sự giải quyết là ."
"Ừ." Dương Nghi qua Vương Mai cuối, miệng nàng sưng đỏ, Dương Nghi thêm gì, sai bảo hôm nay nhất định sẽ cho nàng ích lợi. Vương Mai xem như cũng thua thiệt.
Đi tới Ngô Đồng viện, mới xuống, La thị liền phân phó nha bên cạnh: "Đi, gọi Hồ thị tới đây pha ."
Sau khi nha lĩnh mệnh rời khỏi, La thị mới : "Trong viện của chúng nếu bảo ai là pha nhất, đương nhiên kể đến Hồ thị. Trà nghệ của Hồ thị , đến cả gia chúng cũng tán dương."
Hồ Thị? Là Hồ Hạnh ? Dương Nghi suy đoán. Nói thật, trở về lâu như , nàng từng gặp qua Hồ Hạnh.
Không bao lâu, một nha vén rèm báo Hồ Thị tới.
Dương Nghi ngẩng đầu lên, quả nhiên là Hồ Hạnh.
Hồ Hạnh thấy Dương Nghi, cũng sững sờ một lúc lâu.
"Sao, thất thần ở đó cái gì? Còn nhanh pha ?" La thị quát nhẹ.
"Nhị thẩm, Hồ Hạnh , cũng phủ năm Nguyên Hòa thứ bảy cùng lúc với , nàng chứ?"
Dương Nghi gật đầu: "Tất nhiên là ."
La thị giả vờ thở dài một : "Lúc đầu, nàng cùng An viên với thẩm, đáng tiếc kiến thức hạn hẹp, bỏ qua Nhị thúc, chọn vô dụng của nhà . Lòng cũng kém ai, ừm, cũng mấy năm , vẫn là một thông phòng. Nếu theo các Vân Châu, chừng bây giờ phận khác."
Hồ Hạnh thế, cả run lên.
Dương Nghi liếc nàng một cái, nhàn nhạt : "Là đều tự duyên phận, cưỡng cầu ."
"Thật thì đám nha phủ cùng các lúc cũng tiền đồ, Nhị thẩm tất nhiên cần . Lăng Tiểu Thúy bên cạnh lão phu nhân cũng gả cho Đại Quản Sự Đồng Dịch Đức, hôm nay là một nương tử quản sự đắc lực. Còn Hồ Thị , mặc dù thể so với , nhưng cũng thể coi như là của Đồng gia . Ba , nhất là Nhị thẩm, chính là đối tượng hâm mộ của bộ nha trong Đồng phủ chúng đấy."
Nói hết một vòng đều luôn quên nhắc đến phận nha của nàng, là cố ý châm chọc nàng ? Ắt hẳn đây chính là mục đích mời nàng tới đây hôm nay ? Dương Nghi chút rõ tại La thị như .
Uông thị thấy Dương Nghi vẫn mang dáng vẻ điềm nhiên, liền kế hoạch của bà bà nhà thất bại, dùng hết lực cũng chỉ như đánh một tấm bông mà thôi, Nhị thẩm hình như chẳng thèm để ý đến xuất , mặc cho ai thế nào cũng buồn đáp trả.
Bà bà của nàng cũng thật là. Ngươi xem, nhị thúc cũng riêng , bà còn tính toán với Nhị thẩm chi nữa? Nếu Đồng phủ xảy chuyện gì, thể giúp, sợ vẫn chỉ Nhị thúc, Nhị thẩm mà thôi. Trông cậy mấy ngày thường bà kết giao ? Đừng mơ mộng viển vông.
Chớ trách hôm nay La thị như thế, vì La thị là cháu họ của Từ thị, nên tự nhiên sẽ theo nàng .
Uông thị chen : "Tam , những chuyện chi? Thật chẳng gì , còn bằng về việc gần đây Vĩnh Phúc Lâu ở Kinh Thành mới cho mấy cây trâm hoa, cũng nhận hai cái, là do nhà nương đưa tới, khá tinh xảo đấy."
Thật thì La thị cũng chút bực , mặc kệ nàng gì, Nhị thẩm cũng giống như hiểu, đừng đến việc mặt biến sắc, ngay cả biểu tình cũng chẳng chút gì khác.
Nếu là Dương Nghi thèm để ý ánh mắt của khác đó là giả, dù nàng cũng chỉ là một con . nếu vì vài lời linh tinh của mấy mà hao tổn tinh thần thậm chí ăn năn hối hận, thì đó chính là hành vi ngu xuẩn. Hơn nữa, rõ chờ xem kịch vui, nàng còn , đó đầu óc bệnh là cái gì.
"Đại tẩu, là cây trâm hôm nay tẩu cài đây ?" Khương thị vẫn giả cọc gỗ nãy giờ cuối cùng cũng mở miệng.
" ——"
La thị kêu lên: "Đến đây, mời dùng , vẫn chờ ?"
"Hồ Thị, mau mang lên cho khách !"
"Vâng, tam thiếu phu nhân."
"Bang!" Ly rớt xuống mặt đất, vỡ tan, La thị vỗ bàn một cái: "Ngươi dâng kiểu gì ? Chỉ ngươi hai câu, trong lòng ngươi liền phục ?"
"Tam thiếu phu nhân, , ." Hồ Hạnh lắc đầu, cố gắng phủ nhận.
Dương Nghi sang, thấy cả bàn tay của Hồ Hạnh đều sưng đỏ, nhiều chỗ còn lột da, ắt hẳn phỏng nhẹ.
Trong lòng Dương Nghi nổi lên cảm giác chán ghét, từ khi tới Đồng phủ, những từng thời khắc nào để nàng yên.
Uông thị để ý thấy Dương Nghi lộ biểu tình kiên nhẫn, trong lòng cũng bực : "Được , Tam , ngươi dạy thông phòng cũng nên chờ chúng hãy . Khiến tâm tình thưởng của chúng đều mất, ngươi sợ chúng dùng nhiều nên cố ý ?"
"Đại tẩu, lời tẩu." La thị phát tiết xong, tâm tình cũng hơn nhiều, liếc Hồ Hạnh một cái: "Không đại thiếu phu nhân gì ? Mau pha ly khác?"
Dương Nghi ở Ngô Đồng viện hơn một giờ, mới hầu báo Nhị gia tới. Tạm biệt xong, khỏi Ngô Đồng viện liền thấy Nhị gia chờ ở đó.
"Chàng chờ lâu ?"
"Chỉ tới thôi."
"Chúng về nhà ." Thật là mệt c.h.ế.t nàng.
Thấy vẻ mặt mệt mỏi của Dương Nghi, Nhị gia cũng thêm gì, nắm tay nàng bước về hướng cửa chính, cả một đường rước lấy ít ánh mắt hâm mộ của đám nha , Dương Nghi rút tay , nhưng Nhị gia nắm chặt.
Về đến nhà, hai đổi thường phục, vùi ở trong phòng chuyện. Được một lúc, bất tri bất giác nhắc đến vấn đề cần chuẩn mấy ngày nay.
"Những ký văn tự bán đứt ở Vân Châu đều dẫn hết , bọn họ đều dùng , mang là thể việc, đến Khâm Châu khỏi cần tìm mua." Tiền là chuyện nhỏ, nhưng việc dạy mới phiền toái.
Dương Nghi nghĩ đến An gia, chần chừ một chút: "An gia cũng mang , ?" Hai con trai của An gia đều đang dốc sức ở doanh trại Vân Châu, chia rẽ gia đình nhà cũng thật .
Nhị gia ngạc nhiên: "Không nàng thích An Tiểu Nhu ?"
"Thiếp thích."
"Thích thì mang theo, về phía An gia nàng lo, mang tất cả theo là ."
"Ai thích thì nhất định mang theo?" Dương Nghi buồn ,
Không ai cũng nguyện ý từ đầu, hai An gia ở quân đội Vân Châu mấy năm, ít nhiều cũng xây dựng chút căn cơ , lúc bảo bọn họ từ bỏ, chắc họ vui lòng.
Huống chi phận giống , thì còn khả năng giống như nữa. Dẫn theo thì thể thế nào? Chủ tớ khác biệt, nếu nàng vẫn đối xử với An Tiểu Nhu như khi ở Vân Châu, thì cách nào phục chúng, bất lợi cho việc quản gia. Còn nếu như đối xử công bằng, trong lòng An Tiểu Nhu ít nhiều cũng sẽ chút thoải mái. Nghĩ thử xem, vốn cùng là nha , nhưng trong nháy mắt Dương Nghi trở thành chủ tử, đổi là ai cũng sẽ cảm thấy khó chịu. Phần tình cảm đó của các nàng cũng xem như chấm hết. Không bằng dừng ở đây, bọn họ còn giữ chút quá khứ .
Dương Nghi buồn bã, trong cuộc sống luôn sẽ đối mặt với nhiều lựa chọn, lựa chọn thì lấy bỏ.
"Chuyện sẽ an bài thỏa đáng ."
"Khi nào phái thì với một tiếng, gửi vài thứ về cho Tiểu Nhu." Tặng cho nàng một bộ trang sức bốn món bằng bạc, xem như là thêm trang giúp nàng, cũng vẹn phần tình nghĩa đây.