Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Mẹ Nghèo Hèn Nuôi Con - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-12-12 23:10:50
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An viên một sân hai cổng, nhưng so sánh với những phân viện khác của Đồng phủ mà , vẫn chút đơn sơ. Bởi do lão phu nhân sẽ đúng giờ phái tới đây quét dọn, cho nên coi như chỉnh tề.
Bọn Dương Nghi ở mấy ngày, An viên ít , ngày đầu tiên đến đây, Vưu đại nương cho các nàng mỗi chọn một gian sương phòng để ở.
An viên vắng lạnh, mỗi ngày chỉ chút công việc vẩy nước quét nhà, nên hợp ý Dương Nghi. Nơi đông tất nhiên sẽ nhiều phân tranh, mặc dù đấu, nàng cũng nhất định bại, nhưng thời thời khắc khắc thần kinh đều căng thẳng, loại tư vị đó thật dễ chịu.
Hôm nay trời nắng, là thời tiết khó ở mùa đông như thế . Vưu đại nương vội phân phó hai mang một vài vật dụng trong nhà phơi.
“Vưu đại nương, Nhị gia là như thế nào?” Hồ Hạnh tò mò hỏi, tin đồn về Nhị gia, nàng cũng thấy, cho nên hôm nay mới thể cố lấy can đảm hỏi Vưu đại nương.
Ấn tượng của Vưu đại nương về hai tệ, ở trong một đám nha vẻ mặt đưa đám từng tới An viên , Dương Nghi và Hồ Hạnh là hai bình thản nhất, nên khiến bà cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.
Dương Nghi đang quét sân ở một bên, , lắc đầu một cái, Hồ Hạnh hỏi vấn đề , lấy tính tình bao che khuyết điểm của Vưu đại nương, Nhị gia ở trong mắt bà dĩ nhiên là muôn vàn chỗ .
Quả nhiên, “Nhị gia là , về ngươi gặp sẽ hiểu.”
“ ——”
“Không nhưng nhị gì hết, Tiểu Hạnh, ngươi chớ những lời đồn đãi dọa sợ. Những mấy lời lung tung đó, nếu bắt , lột da các nàng là xong.” Nói hết lời cuối cùng, Vưu đại nương oán hận dậm chân.
Ở ngày thứ ba, Dương Nghi gặp Nhị gia Đồng Khoát Nhiên. Lần đầu tiên gặp, Nhị gia cho nàng cảm giác là: thật cao. , Dương Nghi mười tuổi mới chỉ hơn eo của chút xíu, cộng thêm thể khôi vũ, ước chừng lớn gấp hai ba thể nhỏ bé của nàng, sở dĩ như là vì, một cái bắp đùi của Đồng Khoát Nhiên còn to hơn eo của nàng. Lúc hai cạnh , tựa như khổng lồ cùng lùn.
“Nhiên ca nhi, ngươi trở về .” Vưu đại nương thấy Đồng Khoát Nhiên, để ý nhiều đến lễ nghi hạn chế, lập tức kéo tay , đến lão lệ tung hoành.
Trong mắt Đồng Khoát Nhiên nhanh chóng lóe qua một tia ôn nhu, biến mất như từng xuất hiện.
Dương Nghi khẩn trương cúi đầu ở một bên. Nàng Nhị gia cho các nàng ở An viên , dù lời đồn đại nhiều như , hơn nữa nàng cũng hiểu rõ tính tình Nhị gia. Nếu như mở miệng đuổi , như mấy năm kế tiếp của nàng liền gian nan . Nghĩ như , lòng của Dương Nghi đong đầy bất an.
Đồng Khoát Nhiên thoáng qua các nàng, ngoài ý phát hiện hai sắc mặt như thường, nha đầu thấp hơn phía bên trái, hình như trong mắt còn lộ một tia hưng phấn? Đồng Khoát Nhiên hiểu rõ , tới những phụ nhân ở Vân Châu quen cảnh c.h.ế.t chóc thấy còn phát run, mà hai Tiểu Bất Điểm hình như chút sợ hãi? là hiếm , xem nương chọn nha cho cũng tệ lắm, sắc mặt Đồng Khoát Nhiên nhu hòa . Dù bây giờ quen với phản ứng của khác, nhưng nghĩa là thích ngay mắt sợ đến phát run.
Chỉ liếc mắt qua một cái, Đồng Khoát Nhiên liền phất tay cho các nàng xuống, chỉ giữ Vưu đại nương ở trong sảnh chuyện.
Dương Nghi thở phào nhẹ nhõm, như chính là ngầm cho phép họ ở An viên.
“Tỷ tỷ, Nhị gia vẫn xem như , đến mức dọa giống lời đồn nha.” Ra khỏi phòng khách một , Hồ Hạnh .
Thật thì Đồng Khoát Nhiên mũi là mũi, mắt là mắt, tách vẫn , nhưng vì , tổ hợp ở chung một chỗ, liền cho một loại cảm giác vặn vẹo. Cộng thêm dáng dấp cao lớn, hợp với vẻ cương nghị đặc hữu tướng, khiến tựa như lục lâm thổ phỉ … là .
Dương Nghi kéo kéo ống tay áo Hồ Hạnh, ý bảo nàng đừng nữa, “Đừng bậy, chủ tử là chúng thể nghị luận!”
Hồ Hạnh cong cong môi, theo phía Dương Nghi.
Lúc , Nhị gia mang về ba , một là gã sai vặt cận , còn hai khác, liền là thường, khiến một loại cảm giác lẫm liệt, nghiêm cẩn. Khi cửa, những đó chỉ nàng một cái, khiến Dương Nghi cảm thấy hổ. Cũng thường ngày, bọn họ ở Vân Châu cũng như ?
mà những chuyện cũng là điều nàng quan tâm, nàng chỉ cần xong bổn phận là . Nghĩ như , Dương Nghi xoay đến phòng bếp chuẩn điểm tâm, nước.
Buổi tối, Dương Nghi xong công tác chuẩn trực đêm, đuổi . Trong lòng nàng thầm vui, trời lạnh, cần trực đêm, thật còn gì bằng.
Về phòng, Dương Nghi cho thêm mấy khối than trong chậu xong, mới ổ giường. Nàng nhắm mắt , một ngày qua , nàng phát hiện Nhị gia dễ hầu hạ, là bắt bẻ. Cuộc sống như thế tồi.
*******
Một buổi tối ngày , “Quỷ a ——” một tiếng thét vang lên phá vỡ gian yên tĩnh trong An viên.
Nhìn nô tỳ sợ đến hoa dung thất sắc, Đồng Khoát Nhiên cau mày, mặc dù đến mức so đo với một nha , nhưng cũng là loại tính tình yếu ớt. Nhất thời, chỉ thấy nhàn nhạt phân phó cho Lâm Đại lưng, “Ném ngoài cho .”
Lâm Đại cũng vui, nha mắt , mới sáng sớm liền phá rối ở An viên, thực khiến bực bội.
Lúc bọn Dương Nghi tiếng , chỉ thấy một tiểu nha đang té đất, thức ăn tay cũng chịu chung phận, mà hình như nàng cũng ý thức phạm sai lầm, đang run rẩy thành một đoàn.
Dương Nghi nhận tiểu nha đầu chính là lúc tốn tiền nhờ quan hệ viện lão phu nhân hoặc Nhị gia, Vương Trân. Cũng nàng phân phối đến phòng bếp việc vặt. Lúc đến phòng bếp nhận thức ăn, Dương Nghi gặp qua nàng mấy , việc đều bẩn mệt.
Dương Nghi nghi hoặc, mới đầu Vương Trân chỉ bày quan hệ, mặc dù đủ bí mật, nhưng dù cũng lanh lợi, tới mức như hôm nay?
Dương Nghi nào Vương Trân căn bản cũng An viên là nơi Nhị gia ở, mặc dù tin đồn Nhị gia dung mạo xí nàng qua, nhưng bởi vì nàng bài xích, nên cũng chẳng cách nào khác, đời , cho tới bây giờ đều thiếu bỏ đá xuống giếng. Từ lúc Vương Trân Đồng phủ, cũng đắc tội với ai, tiền bạc bên đều xài hết, nhưng sân viện như ý nguyện, còn phái đến phòng bếp. Đến phòng bếp tới hai ngày thì đắc tội với một quản sự nhỏ mọn nơi đây, tiếp đó luôn khó dễ, phái mấy việc nặng như chẻ củi, nấu nước. Đưa điểm tâm giống giờ, là việc nhẹ nhất từ tới nay, nào đây cũng chỉ là bẫy rập do khác bày sẵn?
Lâm Đại ném ngoài xong, liền nhanh chóng bước đến mặt Đồng Khoát Nhiên.
Lâm Đại chú ý đúng mực, nên Vương Trân chỉ kinh sợ quá độ mà thôi, gì nghiêm trọng. Vương Trân chỉ ngây ngốc ngã mặt đất, một hồi lâu, Dương Nghi thấy nàng vẫn động tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-me-ngheo-hen-nuoi-con/chuong-9.html.]
Dương Nghi sắc trời, thời tiết càng lức càng lạnh, tuyết cũng mỗi lúc một lớn, do dự một chút, vẫn ngoài khuyên nàng .
Hồ Hạnh lướt qua bốn phía, kề tai Dương Nghi, nhỏ giọng , “Tỷ tỷ, trời lạnh như thế, một nàng ở đó mất hồn, để lâu thể ngã bệnh , là chúng khuyên nhủ một chút?”
Dương Nghi ngoài ý Hồ Hạnh một cái, Hồ Hạnh dám đối diện với ánh mắt của nàng, mi khẽ rũ xuống. Dương Nghi nàng đang nghĩ cái gì, *thi ân? Tâm tư chuyển thật nhanh a! Chỉ là, An viên mặc dù thanh tịnh, nhưng tai mắt của các phòng cũng ít. Đừng “trộm gà còn mất nắm gạo” thì hơn.
*Ban ơn
Chỉ là, xem như vì vài phân tình nghĩa mấy ngày nay, thấy nàng liên lụy, nàng cũng nên cản .
“Tuyết càng lúc càng nhiều, chúng nhanh đóng cửa phòng thôi, nàng một lúc thấy lạnh, tự khắc sẽ sẽ trở về.”
chờ Dương Nghi xong, Hồ Hạnh liền như một làn khói chạy ngoài.
“Tỷ tỷ, chỉ mấy câu thôi, sẽ lâu .” Nghĩ là Dương Nghi lo lắng cái , Hồ Hạnh chạy bảo đảm.
Cửa chính của An viên nặng, bình thường đều là hai bọn họ hợp lực mới mở .
Thấy , Dương Nghi cũng đuổi theo. Nếu nàng chạy , thì khuyên bằng cách nào đây? Suy nghĩ của nàng so với một tiểu cô nương mới mười tuổi mà , là sâu sắc hơn nhiều, hơn nữa còn cẩn trọng như , nếu để khác , sợ là chuyện .
“Vương tỷ tỷ, Vương tỷ tỷ, ngươi chứ? Mau dậy , nếu như ngã bệnh thì thật ?” Hồ Hạnh kéo cánh tay Vương Trân, nâng nàng dậy.
Họ nha cho khác, thì nên sinh bệnh, nhất là trong tiết trời lạnh thế , chỉ cẩn thận chút xíu, thể mất luôn mạng nhỏ.
Hai mắt Vương Trân từ từ hồi thần, khi nhận Hồ Hạnh, liền phẫn hận : “Là ngươi? !”
Hồ Hạnh cảm thấy nàng điểm đúng, đây là đang giúp nàng, cảm tạ thì thôi, còn bày dáng vẻ thế ?”Là a, Vương tỷ tỷ, ngươi nhanh về !”
Vương Trân lên, đẩy nàng một cái, oán hận : “Không cần ngươi giả !” Sau đó xoay chạy ngược trở về. Vương Trân chạy rơi lệ, nếu do họ, nàng sớm ‘khoái khoái hoạt hoạt’ ở trong viện của lão phu nhân , chứ như hiện tại —— Vương Trân càng nghĩ càng uất ức, nước mắt liên tục rơi xuống đất.
Hồ Hạnh lảo đảo lui mấy bước, mới vững ngã nhào, nhỏ giọng oán trách mấy câu: “*Hảo tâm hảo báo, quả nhiên là đáng thương tất chỗ đáng hận!”
*Người thì đền đáp
Trở trong sân nhỏ, Hồ Hạnh ngượng ngùng.
Dương Nghi cũng gì: “Chúng đóng cửa thôi.”
Thật thì, nếu Hồ Hạnh khuyên, nàng cũng nghĩ biện pháp, đó là đóng cửa mạnh một chút, khiến Vương Trân hồi thần là .
Đây là giới hạn lớn nhất nàng thể , nếu vô hại với , thì giúp khác cũng là một điều .
là, nếu ngại tai mắt của khác, ngươi cũng đủ quyền lực để giúp đỡ , thì nên vọng động. Người, hiểu rõ vị trí, nhận rõ bổn phận của . Hôm nay họ là nha của , chủ yếu nhất là trung thành, nhận rõ ai là chủ tử của , luôn về phía chủ tử. Dù , Vương Trân cũng mạo phạm Nhị gia, mặc kệ nghĩ thế nào, họ cũng đều nên tỏ thiết với nàng . Nếu Hồ Hạnh nhận thức điểm , về sợ rằng sẽ chịu thua thiệt.
Hồ Hạnh giờ đây tự kéo ‘vũng bùn’, chẳng thể chủ tử chán ghét mà vứt bỏ ? Có lẽ chuyện cũng nghiêm trọng như nàng nghĩ. Dương Nghi tự giễu, khi Đồng gia, nàng thật quá cẩn thận, quá đa nghi .
“Đi, về phòng thôi, tuyết mỗi lúc một lớn .” Hồ Hạnh một câu, kéo Dương Nghi đang suy nghĩ đến xuất thần, bước phòng.
TBC
Dương Nghi kéo kéo áo bông, trời càng lúc càng lạnh.
Đợi hai một một phòng xong, Vưu đại nương mới ôm lò sưởi bước từ khúc quanh, sắc mặt lạnh lẽo, lắc đầu một cái, tự nhủ, “Rốt cuộc vẫn còn quá trẻ tuổi a, dễ dàng mềm lòng.”
*******
Sau sự kiện Vương Trân, lão phu nhân sợ phòng bếp chậm trễ nhi tử bảo bối, nghĩ mãi, vẫn cảm thấy yên tâm, liền bảo gia nhân xây một cái bếp nhỏ ở An viên, phái thêm một nữ đầu bếp tay nghề tới đây.
Bọn Dương Nghi cũng hưởng lợi theo, rốt cuộc thế ăn thức ăn nóng sốt . Phòng bếp cách An viên khá xa, thường ngày khi thức ăn đưa đến thì nguội lạnh. Bọn Dương Nghi hâm nữa mới thể ăn.
Mà Vương Trân thì bán . Nàng do lão phu nhân lệnh , nhưng dù , thì vì lão phu nhân vui vẻ, cũng sẽ tự nhanh chóng chuyện .
Sau khi Dương Nghi , cũng chỉ âm thầm thở dài một tiếng. Ai cũng mệnh riêng, nàng cũng quản nhiều như .
______________________________________
Tác giả lời : Các nhân vật trong Đồng gia quan hệ như , đơn giản:
Đồng gia Lão Hầu gia Đồng Ngạo Vân
Đồng đại gia Đồng Uẩn Nhiên là trưởng tử, Đồng Nhị gia Đồng Khoát Nhiên là con thứ thuộc dòng chính
Đồng đại gia còn ba nhi tử, theo thứ tự là Đồng đại thiếu gia Đồng Văn Sinh, Nhị thiếu gia Đồng Văn Nóc, Tam thiếu gia Đồng Văn Bân