Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 101
Cập nhật lúc: 2024-10-23 04:47:21
Lượt xem: 98
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Hải và Liễu thị liếc mắt , đều thấy sự bất đắc dĩ trong mắt của đối phương.
Đối với Trương thị một lòng tới chiếm lợi, dù bọn họ cũng là vãn bối, nếu thái độ quá cứng rắn, bà sẽ rêu rao bên ngoài bọn họ bất hiếu.
Còn nếu thái độ mềm mỏng một chút, chỉ sợ các nàng sẽ giống như châu chấu, chuồn chuồn bám chặt bọn họ tha."Lý thị, ngươi đang loạn gì ở đây ?" Đang lúc hai vợ chồng thể xoay sở, giọng của Dư lão đầu xuất hiện như cọng rơm cứu mạng.Đối với cha chồng , Lý thị vẫn e sợ, nàng yếu ớt : "Cha, con tới đây cùng ."Trương thị cắt ngang lời của nàng , đổi một khuôn mặt tươi với Dư lão đầu: "Lão già , vẫn là đứa con thứ hai lòng hiếu thảo, nhà bọn họ công thức kiếm tiền, bảo chúng cùng kiếm tiền đấy."Dư lão đầu , ánh mắt về phía Dư Hải ngoài mang theo áy náy, còn cả vui vẻ và yên tâm.
Từ nhỏ đứa con trai hiếu thuận, dù bắt một con gà rừng cũng sẽ đưa về nhà chia cùng ăn.
Hơn nữa khi lập gia đình, tiền kiếm cũng bao giờ giấu diếm, tất cả đều giao mặt .Haiz, ông thật xin đứa con trai , trong lúc khó khăn đẩy nó khỏi nhà.
Thật may, con trai gắng gượng vượt qua, chân cũng giữ ...Dư lão đầu thu tầm mắt, trợn mắt Trương thị một cái, : "Con công thức kiếm tiền, cũng ! Không bán một ít thức ăn, kiếm một ít tiền lẻ ? Bà cũng đừng để mắt tới, bây giờ nhà lão Nhị cũng chỉ mấy đồng tiền để sống thôi.""Mấy đồng tiền lẻ gì? Một ngày thu mấy chục văn đấy! Còn nhiều hơn so với ông và lão Đại mang về mỗi ngày.
Đây là ý của lão Nhị, tiền cùng kiếm.
Cha nó , qua mấy ngày nữa, lão Tam tham gia kiểm tra của thư viện Vĩnh Hiên, nếu như thông qua, thi tú tài cử nhân gì đó, còn tới tay ? Bây giờ một nhà nó ăn ở thị trấn, gì cần đến tiền hả?" Trương thị bắt đầu lấy con trai nhỏ chuyện, thử trăm cả trăm.Trương thị tự chuyện, để cho một nhà Tiểu Thảo đặc biệt im lặng.
Rõ ràng là bà buộc bọn họ dạy bà nấu món ăn, đến trong miệng bà biến thành nhà bọn họ tự nguyện ?Tiểu Thảo gì, nhưng từ đến giờ, Dư Hải luôn hiếu thuận mềm lòng, nhất là lúc đang ở mặt cha, cách nào từ chối .
Cuối cùng, Tiểu Thảo hầm hừ lấy một phần trong túi gia vị dùng ở ngày hôm qua đưa cho Trương thị, để cho chính bà suy nghĩ.
Có điều, nàng giả vờ quên, phương pháp xử lý đầu lợn và ruột cho hai .Nàng dự định lấy đầu lợn và ruột lợn nhà đồ tể Vương ở chợ bến tàu.
Đồ tể Vương là phúc hậu, kiếm tiền của ai đều là kiếm cả, cần gì bán cho khác để rơi kết cục thất tín.
Như , nguồn cung cấp nguyên liệu nấu ăn của các nàng sẽ gián đoạn, việc kinh doanh vẫn như thường lệ.
Về phần ai sẽ kiếm tiền, thì dựa bản lĩnh của đó.Lại đến Chu tam thiếu Chu Tử Húc , đến Giang Ký mua một ít đồ ăn, trở về nhà kịp giờ ăn.Ba phòng nhà họ Chu tách ở riêng, tập trung ở phòng ăn.
Bước phòng, mặt đất phủ gạch bóng loáng trong như gương đá cẩm thạch, xà nhà tô năm màu sắc rực rỡ, treo đèn mỹ nhân cung đình diễm lệ.Phía bên phòng khách để dựng một cái bình phong bằng gỗ lim, phía bày bình hoa Quỷ Cốc Tử Hạ Sơn của tiền triều, bình Cảnh Thái Lam Mai, bình Bạch Ngọc Song Hàm cổ dài, và nhiều đồ cổ bảo tồn hảo đẽ.Bên trái là một cây Tử Đàn ngoài rìa năm trăm vị La Hán khảm bằng ngọc, ngăn nắp đẽ, phía khảm bảo thạch quý giá, xa hoa cho khác dời mắt.Chu lão thái gia và Chu lão thái thái ở giữa, bên là đứa con cả của nhà họ Chu.
Chu lão thái gia ba trai hai gái.
Lão đại và lão nhị đều là con vợ cả.
Lão đại buôn bán bảo thủ, chỉ giữ gìn cái , quản lý một phần buôn bán trong nhà, thành tích gì, cũng sai lầm lớn.Lão đại nhà họ Chu hai trai một gái, con trai đầu là con vợ hai, tuy con trai út là con vợ cả, nhưng hứng thú với buôn bán, chỉ tập trung việc học, là con mọt sách thực thụ.
Con trai lớn của là dã tâm, luôn nắm bắt tất cả cơ hội, thể hiện bản mặt ông cụ, lúc trưởng thành, giúp cha quản lý cửa hàng, hơn nữa quản lý ngay ngắn rõ ràng, hai cửa hàng quản lý kỹ càng, doanh thu nhiều hơn một phần ba.Ông cụ giao cho một vài chuyện, đều , ông cụ hài lòng về .Lão nhị mất sớm, ông cụ để lão đại chọn hai phòng, vì thế lấy con gái lớn của thế gia xuống dốc vợ, sinh Chu tam thiếu coi như là đời của nhị phòng nhà họ Chu, Chu Tam thiếu cũng mạnh mẽ, khi sinh hạ con trai, lập tức xác định phận goá phụ nhị phòng của , cắt đứt tất cả qua với lão đại nhà họ Chu, sống một trong viện nhỏ phía tây Chu gia.
Ngoại trừ mùng một và mười lăm thắp hương cho lão nhị Chu gia thì những lúc khác bao giờ bước chân khỏi nhà.
Đây là một trong những nguyên nhân con Chu Tử Húc Chu lão thái gia coi trọng mặc dù phận của bọn họ hổ.Lão tam chỉ ăn uống vui chơi, gánh vác nổi trách nhiệm lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-101.html.]
DTV
Con cả việc sợ sợ nọ, quyết đoán.
Chu lão thái gia thể nữa gánh vác trọng trách nhà họ Chu sáu mươi năm.
Những đứa con trai đồng lứa thể trông cậy , bây giờ Chu lão thái gia chỉ thể yên lặng quan sát mấy cháu trai, hy vọng thể chọn gia chủ đời kế tiếp thể kéo dài huy hoàng của Chu gia.Tuy năng lực của Chu Tử Phương nhà lão đại tệ, nhưng dù cũng là con vợ lẻ.
Từ xưa đích thứ khác biệt, hơn nữa tính tình nóng nảy, xao động, liều lĩnh.Tham công liều lĩnh thường thể khiến cho gia nghiệp hủy hoại trong chốc lát.
Bởi Chu lão thái gia khảo sát, trong lòng trừ điểm.Chu Tử Húc nhà lão nhị từ nhỏ biểu hiện tài năng kinh , tuy gần đây đánh mấy trận chiến mắt, nhưng dù tuổi còn quá nhỏ, vẫn khiến ông lo lắng."Ôi, con lộc ăn , đến kịp giờ cơm." Chu tam thiếu Chu Tử Húc bê hai bình dưa muối tiến đến, thấy ánh mắt của đều tập trung , lập tức hành lễ với tổ phụ tổ mẫu.Chu tổ phụ tổ mẫu hừ lạnh một tiếng : "Con còn trở về ? Mỗi ngày đều chạy mất tăm thấy bóng dáng, còn tưởng rằng Chu tam thiếu con bận rộn.
Con đó, ngoài Trân Tu lâu , việc ăn trong nhà thấy qua tay con.
, năm ngoái con chuyện xưởng gia vị, thu xếp thế nào ? Lúc cha con bằng tuổi của con gánh vác chuyện ăn của năm tỉnh phía Nam ."Bởi vì Chu Tử Húc phận hổ, sợ khác lưng, nên Chu lão thái gia nuôi dưỡng bên từ nhỏ, từ đến nay, quan hệ giữa hai ông cháu cũng tệ, điều cho những đứa cháu khác ngừng hâm mộ.
Lúc Chu lão thái gia nghiêm mặt, những đứa cháu khác đều câm như hến, ngay Chu đại thiếu gia cũng cân nhắc một hai mới dám mở miệng.
Mà đùa tí tởn :"Tổ phụ, chuyện ăn trong nhà còn ? Người gừng càng già càng cay, rảnh rỗi ở nhà thú vị.
Còn về phân xưởng của con, chẳng ông cho con luyện tay đấy ? Con còn nhỏ tuổi, chuyện ăn buôn bán thì tiến từng bước bước một chứ.""Mười ba tuổi mà còn nhỏ? Con cũng đến tuổi đính hôn .
Con dâu thứ hai cũng nên bắt đầu lưu ý giúp nó , đính hôn xong sẽ biến thành lớn, kiếm cho nó một ít chuyện để , tránh cho việc nó chạy khắp nơi mặt ở nhà." Chu lão thái gia cực kỳ bất mãn với , hận thể ấn đầu dạy chuyện ăn.Nhị phu nhân Tương thị dịu dàng đáp ứng.
Chu Tử Húc nhe răng trợn mắt ông, : "Tổ phụ con quan tâm đến chuyện ăn? Con cũng chạy loạn, ở bến tàu, con phát hiện cá nấu rượu kho mục mùi vị ?"Không tới chuyện còn , xong Chu lão thái gia nhịn nhăn mặt : "Đầu bếp Trân Hưởng lâu còn suy nghĩ cách món cá nấu rượu kho mục ? Vậy mà còn tự xưng là đầu bếp nổi danh thiên hạ, còn bằng một cô gái ở nông thôn.""Tổ phụ bớt giận, cũng đầu bếp ở Trân Hưởng lâu chỉ hư danh, ở phương diện nấu ăn, sai một ly nghìn dặm.
Phỏng chừng món cá nấu rượu kho mục bí truyền của tổ tiên nhà hoặc công thức độc môn nào đó, cũng dễ dàng bắt chước ." Lúc , cháu trai lớn Chu Tử Phương điều khuyên nhủ.Chu Tử Húc cũng hùa theo: " , đúng .
Ông chờ thêm một chút nữa , nếu quả thật , con sẽ đến gặp cô gái mua công thức nấu món cá nấu rượu kho mục là ."Chu lão thái thái thương cháu trai, gật đầu : "Húc Nhi đúng.
Gia yến chuyện ăn, tất cả ăn cơm …"Chu Tử Húc vội vàng hiến vật quý, vỗ tay bình dưa muối, tự đưa tới mặt tổ mẫu, nháy mắt hiệu : "Nãi nãi thương tôn nhi nhất.
Tôn nhi cũng thương , rõ mấy ngày nay khẩu vị của bà , cho nên cháu trai đặc biệt mua món khai vị cho bà.
Bà nếm thử một chút , cái là tôn nhi tự bê về đấy."Chu lão thái thái khuôn mặt tươi của cháu nội, tâm tình thư thái nhiều, nhẹ nhàng vuốt đầu như khi còn bé : "Vẫn là Húc Nhi của chúng hiếu thuận.
Thanh Liên, xuống phòng bếp thêm món phụ một chút để cùng nếm thử."Mẹ của Chu Tử Húc - Nhị phu nhân Tưởng thị cưng chiều, liếc mắt con trai sẵng giọng : "Con dám khoác mặt bà nội như , tý nữa nếu hợp khẩu vị, xem con kết thúc chuyện như thế nào?"Chu Tử Húc xuống bên cạnh , ôm cánh tay của nàng nũng : "Mẹ, khác thì gì, nhất định giúp con giữ mặt mũi chứ, nếu ăn ngon, thì cố gắng nếm thêm vài miếng nữa."Chu lão thái thái chỉ , ha ha : "Cái thằng khỉ … Nể lòng hiếu thuận của con, tổ mẫu sẽ giúp con giữ mặt mũi, ăn thêm mấy miếng…"Một đĩa củ cà rốt ngọt giòn, một đĩa rượu đậu cay cay đặt trong dụng cụ thủy tinh, ướp gia vị dầu vừng bưng lên, hương vị ngọt ngào ê ẩm xông mũi, cho khẩu vị lập tức tăng lên nhiều.Đại nha Tử Đường bên cạnh Chu lão thái thái dùng đũa ngà voi gắp một miếng cà rốt bỏ chén cháo.
Gạo tinh phẩm tỉ mỉ nấu chín thành cháo thơm, kết hợp với cà rốt ngọt giòn ngon miệng, còn cay, miệng cho đôi mắt Chu lão thái thái sáng lên."Như thế nào ạ? Nãi nãi, hương vị như thế nào ?" Ở trong đám cháu trai, chỉ Chu Tử Húc mật gọi Chu lão thái thái là “bà nội”, còn những khác đều câu nệ gọi một tiếng "Tổ mẫu."Chu lão thái thái tinh tế nhai kỹ, thưởng thức hương vị cháo và cà rốt ngọt giòn mang .
Hồi lâu, bà mới gật đầu trong ánh mắt mong chờ của cháu trai, : "Không tệ, tệ.
Nãi nãi thể tin ánh mắt của Húc Nhi nhà chúng chứ?".