Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 170
Cập nhật lúc: 2024-10-24 11:17:50
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc Hồ thị cũng hé răng, vốn dĩ nàng chút động lòng, nhưng thấy một xe dưa hấu cần hơn năm mươi lượng bạc, nếu như bán , bọn họ mất bao nhiêu năm mới thể vốn?“Nhị cữu, chuyện xe, cữu cần lo lắng! Chúng chuẩn mua một chiếc xe ngựa, xe lừa thể cho các mượn dùng! Chỉ xem các quyết thôi!” Dư Tiểu Thảo cũng vì giúp đỡ nhà bà ngoại, nàng mới đến cả chuyện , nếu như các vẫn lưỡng lự, nàng cũng cách nào khác.Liễu Hán còn chút do dự, tròng mắt Hồ thị xoay chuyển, nhỏ giọng : “Cha nó , nếu ...!Ta rủ lão đại cùng ?” Cứ như , thì sẽ cùng chia sẻ rủi do.
Nếu tiền, hai nhà cùng áp lực cũng thể giảm bớt chút.Liễu Hán đang lưỡng lự, cũng cảm thấy hẳn nên hỏi thăm ý kiến của đại ca.
Vừa lúc, hôm nay đại ca mang Chí Vĩ đến bến tàu việc, lát nữa gặp mặt sẽ bàn bạc chút !“Dư cô nương, tới đưa xe ngựa cho các ngươi!” Tiền Tiểu Đa mang theo một tiểu nhị xa lạ vội vàng chạy xe ngựa tới, thấy đều đang bận bịu trong ruộng dưa, cũng coi bản là ngoài mà chạy tới giúp đỡ dọn dưa hấu lên xe ngựa.Đã ký kết khế ước giao hàng với Trân Tu Lâu, Liễu thị thấy Tiền Tiểu Đa bọn họ chạy hai chiếc xe ngựa đến đây, trong đó một chiếc mới tinh là của nhà , một khác chiếc hẳn là tới mua dưa hấu!“Tiền Tiểu ca, các ngươi bao nhiêu dưa hấu?” Liễu thị cầm cân, vô cùng hiền lành Tiền Tiểu Đa.Tiền Tiểu ngọt miệng : “Thẩm, ngươi cứ để đó! Dưa hấu nặng như , thể phiền cân chứ! Tiểu Hạo tử, ngươi xách cân giúp thẩm !”Tiểu Hạo Tử? Dư Tiểu Thảo thiếu niên nhỏ nhỏ gầy gầy, nhịn vất vả.
Mặt Tiểu Hạo đỏ hồng, nhỏ giọng : “Tên là Ngưu Hạo, là hạo to lớn chứ hạo trong con chuột !”Tiền Tiểu Đa ha ha : “Ha ha! Khỏi giải thích, mau việc .
Cân dưa hấu xong, chúng còn hái rau dưa nữa!”Trân Tu Lâu ngày đầu tiên đưa hoạt động tặng mâm trái cây, hiệu quả như thế nào cho nên chỉ chọn mua một trăm cân dưa hấu.
Rau dưa vẫn như lượng ngày thường, xe ngựa nhét đến đầy ắp.Dư Hải chọn những quả dưa đều chín già ngoài ruộng , bỏ đầy lên một xe ngựa một xe lừa.
Tiểu Thảo vội vàng chạy xe lừa còn chạy xe ngựa, hai nhà cùng theo xe ngựa chọn mua của Trân Tu Lâu, nhanh chậm về phía thị trấn.Lúc Phòng Tử Trấn đang ở trong cửa hàng thị trấn, thu xếp công việc khai trương ngày mai.
Kỳ thật, cửa hàng của Dư Tiểu Thảo cũng sẽ mở đến bao giờ cho nên cũng cũng chỉ trang trí đơn giản một chút, cửa treo lên biển hiệu “Cửa hàng dưa hấu Đường Cổ”, lúc bịt kín bằng một khối vải đỏ.
Bên trong cửa hàng, là nhiều giá gỗ tùy chỉnh, bốn phía của mỗi tầng đều đóng đinh bằng ván gỗ để dưa hấu lăn khỏi giá.Mà cửa hàng ở cách vách ngay đó, “Cẩm tú trang” thuê để bán những loại tơ lụa vải dệt xa hoa.
Lúc , chủ nhân của Cẩm tú trang và mấy khách quý tới cửa, thỉnh thoảng hướng ánh mắt về phía cách vách.“Chưởng quỹ Phong, ngươi cách vách thuê cho ai ? Buôn bán thứ gì? Bên trong bày biện thật đơn sơ, bán tạp hoá nhỉ? Nếu bày các loại tạp hoá cửa, sẽ ảnh hưởng đến công việc ăn của nhà ngươi!” Một đại tiểu thư nhà ở thị trấn bĩu môi ghét bỏ, lắc lắc khăn trong tay, .Chưởng quỹ Phong là một phụ nữ đến ba mươi tuổi, khuôn mặt trắng nõn, lộ rõ vẻ phúc hậu, nàng nở nụ tươi : “Hẳn sẽ ! Một gian tiệm tạp hóa thể kiếm bao nhiêu bạc? Tiền thuê chỗ rẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-170.html.]
Các ngươi thấy ? Hán tử vội tới vội là quan! Lần còn mặc quan phục đến đây!”Trang đại tiểu thư bạn của Vương cô nương, mặt lộ rõ vẻ tò mò hiếu kỳ liếc mắt những giá gỗ nhiều tầng, : “Không ngày mai khai trương ? Sao hôm nay ngay cả một kiện hàng cũng ? Thật kỳ quái!”Chưởng quỹ Phong gì thấy một chiếc xe ngựa chứa đầy dưa hấu qua cửa hàng nhà nàng.
Nàng sửng sốt một chút, lúc dưa hấu vẫn phổ cập, nàng sinh ở trấn nhỏ Đường Cổ, từng thấy qua thứ nữa.“Đây ! Tới , tới !” Vương cô nương buông nguyên liệu trong tay xuống, hai bước về phía cạnh cửa, duỗi đầu qua cách vách.
Quả nhiên, xe ngựa ngừng ở cửa hàng cách vách.Trang đại tiểu thư đang cầm một bức thêu hoa sen dạng tô cẩm ở so sánh, thuận miệng : “Cái gì tới? Ngươi đừng chuyện bé xé to ! Thật mất mặt!”Bất luận căn cơ ở trấn Đường Cổ, là gia thế, nhà họ đều mạnh hơn Vương gia nhiều.
DTV
Bởi , Trang đại tiểu thư luôn tỏ vẻ chiếu .Vương cô nương để bụng : “Hàng hóa nhà cách vách tới! Nhìn xem, hình như là dưa hấu từng ăn ở nhà ngươi đó!”“Dưa hấu? Sao trấn Đường Cổ của chúng bán dưa hấu? Dưa hấu ở nhà của chúng , là ca học ở kinh thành mang trở về đó!” Trang đại tiểu thư bày vẻ mặt tin, tiếp tục xem nguyên liệu của .Vương cô nương một đám ở cửa hàng cách vách dọn từng quả dưa hấu thật lớn , cũng chút xác định: “Có lẽ, khả năng ? Dưa hấu ăn ở nhà ngươi lớn và tươi như !”Trang đại tiểu thư ném xuống vải dệt trong tay, trừng mắt nàng một cái, : “Chê dưa hấu nhà nhỏ, tươi? Nhà ngươi thể lấy thứ lớn hơn và tươi hơn nha! Lúc ăn cũng ngươi chuyện tươi tươi, cũng chê ngươi ăn nhiều!”Vương cô nương nàng mặt đỏ bừng, ấp úng : “A Mỹ, ngươi đừng nóng giận, ý đó...”Trang đại tiểu thư còn tâm tư xem vật liệu may mặc, nàng bước nặng nề khỏi cửa lớn của Cẩm Tú trang, ngay lập tức nhấc chân đến cửa hàng cách vách.“Vị cô nương xin dừng bước! Cửa hàng của chúng còn khai trương, bây giờ vẫn loạn, đừng đụng kẻo bẩn giày thêu của !” Dư Tiểu Thảo cha nuôi nàng lệnh một bên trông trừng bọn họ khuân vác dưa hấu, chán đến chết, với Trang đại tiểu thư đang cửa.Trang đại tiểu thư , quả thực dừng bước, nàng dùng ánh mắt dò xét, thoáng qua vật liệu may mặc Tiểu Thảo, ánh mắt lộ vẻ khinh miệt, ngạo nghễ : “Tiểu cô nương, cửa hàng của các ngươi rốt cuộc bán gì đó?”Dư Tiểu Thảo tinh mắt, qua vật liệu may mặc, trang sức tinh xảo của Trang đại tiểu thư là tiểu thư nhà giàu, đều là khách hàng tiềm năng trong tương lai của nàng nha! Khách hàng là một, khách hàng tối thượng.Tiểu Thảo lễ phép : “Chúng đây là cửa hàng dưa hấu! Không khoe khoang, dưa hấu của chúng ngọt thanh nhiều nước, tuyệt đối là hàng ngon giá rẻ!”Trang đại tiểu thư Vũ Vân lướt qua, mỗi tay ôm một quả dưa hấu lớn cửa hàng, đặt ở bên trong giá.
Nàng thể tin nổi : “Cái gì? Thật sự bán dưa hấu? Dưa hấu của các ngươi lấy từ ? Thoạt tươi đó!”Dư Tiểu Thảo dùng giọng điệu kiêu ngạo : “Do chúng tự trồng, buổi sáng hôm nay mới hái ở ngoài ruộng, đương nhiên còn tươi!”Trang đại tiểu thư thể tin nổi : “Đường Cổ chúng cũng trồng dưa hấu? Trước từng qua? Tiểu cô nương, ngươi chớ gạt ?”“Lừa ngươi lợi ? Nhà của chúng cũng là đầu trồng dưa hấu, lấy hạt giống thiếu đông gia Trân Tu Lâu tìm , nghĩ tới thật sự thể trồng ...!Cha nuôi, Lý thúc, Võ thúc, vất vả cho các ! Mau xuống rửa tay, nghỉ ngơi một lúc! Ta bổ cho các một quả dưa hấu, giải khát một chút!” Hai thuộc hạ cha nuôi Dư Tiểu Thảo mang theo, nhanh khuân vác dưa hấu tá xong, vội vàng chào hỏi.Cha nuôi và thuộc hạ của việc thật hiệu suất, dỡ xuống một phần dưa hấu theo đầu lớn nhỏ, bày biện chỉnh tề ở kệ để hàng; một phần khác dọn chất đống ở kho phòng viện trong.Phòng Tử Trấn ha hả con gái, vội vàng tìm d.a.o rửa dưa hấu, bận rộn đến mức giống như một sóc nhỏ cất giữ thu lương, trong lòng loại cảm giác “Có con gái vạn sự đủ”.Vốn dĩ Trang đại tiểu thư nên rời , nhưng đôi mắt của nàng chặt lên một quả dưa hấu kệ để hàng một kệ để hàng, quả thực như lời Vương cô nương , dưa hấu lớn tươi.
Chỉ là...!Trấn Đường Cổ thể trồng dưa hấu? Quả dưa hấu thể ăn ? Chân nàng cũng dời nổi.Nàng lẳng lặng tiểu cô nương ăn mặc bình thường chọn một dưa hấu lớn, rửa sạch sẽ vỏ bên ngoài, đặt lên một cái bàn trong cửa hàng.
Dao dài trong tay nàng cũng giống như dụng cụ cắt gọt bình thường, nàng nhanh nhẹn cắt dưa hấu thành hai nửa, bên trong dưa hồng hồng, hạt dưa đen đen hiện ở mắt, một cổ mùi hương ngọt thanh tỏa , dù cách xa cũng thể ngửi .Dưa hấu cắt thành từng miếng nhỏ, Phòng Tử Trấn gấp chờ nổi cầm lấy một miếng, ăn từng miếng từng miếng, màu đỏ của nước dưa chảy theo râu nhỏ giọt xuống , cũng rảnh để ý lau .Vì cửa hàng của con gái , Phòng Tử Trấn thể tận tâm tận lực, bận bịu từ sáng sớm đến bây giờ, một khắc cũng nhàn rỗi, nước cũng rảnh uống một ngụm.
Dưa hấu ngọt thanh nhiều nước, giúp xoa dịu yết hầu khát khô, cảm giác lạnh lạnh khiến thoải mái đến tận đáy lòng.Lý Lực và Vũ Vân thấy lão đại ăn thơm ngọt, cũng nhịn một cầm lấy một miếng, nhẹ nhàng cắn một miếng nhỏ.
Đôi mắt của bọn họ chợt sáng ngời, chờ nuốt xuống miếng đầu tiên gấp chờ nổi cắn miếng thứ hai, thậm chí ngay cả hạt dưa cũng thèm nhổ .Trang đại tiểu thư ba ăn thô lỗ, ghét bỏ dùng khăn tay che miệng, cầm lòng đậu nuốt nuốt nước bọt ứa đầy trong miệng.“Ùng ục...” Trang tiểu thư cả kinh, cho rằng nuốt nước miếng phát tiếng thật lớn, nàng thể cho phép hổ, xoay rời , phát hiện Vương cô nương bên cạnh đang ngừng nuốt nước miếng.
Nàng khẽ thở dài nhẹ nhõm một trong lòng, còn ! Tiếng nuốt nước miếng thô tục , thể nào do nàng phát ?“Đừng ở chỗ tự mất mặt! Muốn ăn, chúng chờ ngày mai bọn họ khai trương tới mua là !” Trang đại tiểu thư dùng khăn tay che mặt, về Cẩm Tú trang ở cách vách.
Vương cô nương nỡ rời bước, mỗi bước theo nàng trở về đều lưu luyến đầu .“Ba vị tỷ tỷ! Đây là dưa hấu cửa hàng chúng bán, mời các ngươi nếm thử, nếu cảm thấy ăn ngon, hoan nghênh ngày mai đến chiếu cố!” Dư Tiểu Thảo dùng khay bưng một mâm dưa hấu cắt thành từng miếng nhỏ, nàng mang dưa hấu tươi ngon tuyệt , nở nụ Cẩm Tú trang.Vương cô nương mở to hai mắt kinh ngạc xen lẫn vui mừng, kinh hô một tiếng, : “Mời chúng ăn? Không lấy tiền?”.