Xuyên Về Cổ Đại, Ta Làm Nông Nổi Danh Thiên Hạ - Chương 459

Cập nhật lúc: 2024-10-27 14:50:37
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Độ trân quý của cà chua bi, Lý Mộng Như đến. Mặc dù nhà họ cũng chỉ nhờ may mắn mới mua một hai mà thôi. Một hộp nhỏ hơn mười quả, con cái của vợ cả mới may mắn chia một hai quả. Những đứa con của vợ lẽ như nàng, dù sủng ái cũng chắc cơ hội thể nếm.

 

Không nghĩ tới, trái cây chỉ qua trong miệng đích tỷ, lúc đang đặt ở bên cạnh tay nàng, còn chỉ một hai quả mà là đầy một đĩa trái cây, gì cũng đến mấy chục quả chứ?

 

“Nếm thử một chút, nuôi trồng trong nhà ấm, hương vị còn ngon hơn trồng trong lều lớn chút nữa!” Mỗi ngày đều nàng lén tưới nước linh thạch cho cà chua bi, hương vị đương nhiên sẽ ngon hơn ở lều lớn. Hơn nữa còn cực lợi đối với thể!

 

Lý Mộng Như thật cẩn thận dùng tay cầm một quả lên, liếc mắt Dư Tiểu Thảo một cái, tựa như đang xác nhận thật sự cho nàng ăn. Thấy Dư Tiểu Thảo mỉm gật đầu một cái, đó cũng tự lấy một quả từ trong đĩa bỏ miệng , Lý Mộng Như mới chần chờ đưa cà chua bi đến bên miệng, dùng hàm răng nhẹ nhàng cắn một miếng nho nhỏ.

 

 

 

Trong ngọt thanh mang theo vị chua, một loại vị giác xa lạ lan tràn giữa môi răng, cảm giác hạnh phúc từ trong miệng lưỡi dần thấm nhập trong trái tim. Khó trách đích tỷ nhớ mãi quên loại trái cây . Thì thứ thưởng thức vốn ở hương vị của cà chua bi, mà là loại cảm thỏa mãn khó kháng cự . Cảm giác tựa như khi di nương vẫn còn đời, tư vị khi nàng còn nhỏ hết lòng che chở.

 

Dùng sức hút một ngụm nước chua chua ngọt ngọt bên trong quả cà chua bi tựa như giữ loại hương vị hạnh phúc , bởi vì nhớ thời gian sống hạnh phúc bên di nương năm xưa, trong mắt Lý Mộng Như lóe lên ánh lệ, nhưng khóe miệng treo nụ mỉm ngọt ngào.

 

Cái miệng nhỏ ăn từng chút cho đến khi ăn xong quả cà chua bi , Lý Mộng Như nhẹ nhàng hít hít cái mũi, dùng khăn lau vết nước mắt ở khóe mắt, : “Thật ngại quá, thất thố, để chê !”

 

“Không cần khách khí! Ta cũng cảm thụ giống như , mỗi ăn đồ ăn bản yêu thích đều sẽ cảm động. Cà chua bi đối với khác mà thể là thứ trân quý, nhưng ở trong phủ chúng cũng chỉ giống như cải trắng củ cải, dễ như trở bàn tay - đây đang khoe mẽ mà là để Lý cô nương tỷ buông bỏ nghi ngờ, tận tình thưởng thức.” Dư Tiểu Thảo vì trấn an trái tim yếu ớt của tiểu cô nương, tiếc dùng lời và biểu tình vẻ khoa trương để hình dung cà chua bi như thứ phổ biến.

 

Quả nhiên, tiểu cô nương Lý Mộng Như xong, phụt một tiếng, : “Những lời của , nếu đường, nhất định sẽ ít đánh ! Trái cây mà ngay cả ngàn vàng cũng khó cầu, mà đến miệng thành củ cải cải trắng. Không ăn đánh ?”

 

Dư Tiểu Thảo thoải mái nhún nhún vai, dang một tay, : “Ta là sự thật, tin tỷ đến nhà ấm của chúng thử xem. Mẹ nuôi đều hiểu phong nhã, dùng nhà ấm trồng hoa cỏ quý giá của để trồng một ít rau dưa trái cây. Thật là phí phạm của trời!”

 

“Muội như , thật sự cảm thấy tò mò về nhà ấm của nhà các đó!” Tiểu cô nương Lý Mộng Như tuổi tác cũng lớn, ngày thường đều tự nhốt trong viện, ít khi cơ hội tâm tình cùng những tiểu cô nương tuổi tác tương đương. Dư Tiểu Thảo giống như những tiểu cô nương nàng quen , trong miệng thi thư phong nhã, cầm kỳ thư họa cũng nữ hồng dung đức(1) mà đều là những thứ khiến nàng cảm thấy mới lạ. Dùng nhà ấm trồng hoa để trồng rau trái cây, cũng chỉ cô bé mới thể nghĩ , khó trách Phòng phu nhân nàng như !

 

DTV

 

 

(1) Nữ hồng dung đức: ý chỉ những phẩm chất mà con gái xưa : thêu thùa may vá, đức hạnh, dung nhan….

 

 

 

Dư Tiểu Thảo cũng vội vàng tiến chủ đề, chỉ cần tiểu cô nương thể buông lỏng cảnh giác, tiếp thu bạn như nàng, chuyện tự nhiên sẽ nước chảy thành sông. Nàng một tiếng, dậy, : “Nếu Lý cô nương chê, thể cùng đến xem nhà ấm một chút. Ngoại trừ cà chua bi, còn trồng chút dâu tây. Buổi sáng thấy mấy quả tương đối đỏ, chúng hái xuống nếm thử!”

 

Dâu tây? Lại còn trồng cả dâu tây? Trong mắt Lý Mộng Như lóe lên tia vui mừng. Mẹ cả cũng coi như khoan dung, rút phần cung ứng của con thứ. Lúc cuối mùa xuân, dâu tây chua chua ngọt ngọt là loại trái cây Lý Mộng Như yêu thích nhất! Không nghĩ tới, ngày đông mưa tuyết bay đầy trời, mà cũng thể thấy dâu tây chín đáng lẽ còn hơn nửa năm nữa. Trái tim tiểu cô nương lập tức như bay lên lên, lòng hiếu kỳ cũng nổi lên.

 

Hai mặc áo choàng , rời khỏi nội trạch phòng tiếp khách trải địa long, bước trong gió tuyết. Dư Tiểu Thảo ở phía dẫn đường, chủ tớ Lý Mộng Như theo phía nàng. Chỉ chốc lát, hai bên trong nhà ấm.

 

Bởi vì Phòng phu nhân yêu thích hoa cho nên Phòng tướng quân xây một nhà ấm lớn ở một góc phía hoa viên cho phu nhân, ít cũng hơn một trăm mét vuông. Tứ phía nhà ấm đều là thủy tinh, kể cả nóc cũng là thủy tinh trong suốt. Chỉ riêng ngôi nhà ấm ít cũng mất đến gần ngàn lượng bạc. Trong lòng Lý Mộng Như líu lưỡi thôi.

 

Tiến nhà ấm, Lý Mộng Như phát hiện hoa cỏ trong Phòng phủ trồng mặt đất mà là ở giá cao. Bốn bức tường thủy tinh ở bốn phía đều gắn giá lên, bức tường ở phía nam là loại giá hai tầng, ba mặt còn đều là ba tầng. Trên giá là các loại hoa cỏ quý giá, trong đó hoa lan chiếm đa . Vị trí nhất dùng để chưng “Tố quan hà đỉnh” đạt giải nhất trong hội đấu hoa, hơn nữa còn chỉ một chậu! Thậm chí loại hoa còn treo trung chỉ vì tiết kiệm gian để gieo trồng rau dưa và trái cây!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-ta-lam-nong-noi-danh-thien-ha/chuong-459.html.]

Trên mặt đất dọn dẹp, một nửa trồng cà chua bi, một nửa trồng dâu tây. Hẳn hái từ buổi sáng cho nên cây cà chua bi đa phần là quả màu xanh lá, chỉ thỉnh thoảng mới mấy quả phiếm đỏ. Dư Tiểu Thảo thuận tay ngắt lấy một quả lọt lưới từ cây cà chua bi đất, đó nhét tay Lý Mộng Như, : “Thật trái cây tự tay ngắt thì khi ăn mới thơm ngọt nhất. Đi, bên trong xem dâu tây trồng một chút!”

 

Dây leo của dâu tây bò kín mặt đất, trong đám lá xanh biếc điểm xuyết vài quả màu đỏ. Lý Mộng Như lanh mắt thấy phiến lá một quả dâu tây chín đỏ, nhịn khom lưng xuống hái. Lúc , Thám Xuân bên cạnh Dư Tiểu Thảo lấy gáo múc nước ở một góc nhà ấm múc đầy nước mới tới, hì hì : “Lý cô nương, rửa một chút ?”

 

Lý Mộng Như dâu tây lớn đỏ, tản hương thơm thoang thoảng độc đáo trong tay. So với bất kỳ quả dâu tây nào nàng từng ăn thì quả dâu tây đều lớn hơn, cũng đậm hương hơn. Nàng nhịn nuốt nước miếng một cái, ngượng ngùng về phía Dư Tiểu Thảo.

 

Dư Tiểu Thảo tiếp thu ánh mắt ngượng ngùng của tiểu cô nương, nàng dẫm lên bùn đất ẩm ướt, trong ruộng dâu tây, khom lưng tìm tòi trong đám lá xanh cho đến khi thu hoạch. Vừa hái dâu tây liền thuận tay bỏ trong gáo múc nước trong tay Ngô Đồng, thỉnh thoảng tiện tay rửa sạch một quả, bỏ trong miệng ăn vui vẻ.

 

Lý Mộng Như do dự một chút, cũng học dáng vẻ của nàng bỏ quả dâu tây mới hái trong nước rửa sạch sẽ đưa đến bên miệng cắn một miếng lớn. Thật ngọt, thật thơm! Đôi mắt Lý Mộng Như cong cong, chỉ ba miếng ăn hết quả dâu tây bụng. Sau đó theo phía Tiểu Thảo, tìm kiếm mục tiêu mới.

 

Hai tiểu cô nương cúi đầu chỉ lo tìm kiếm dâu tây chín, tuy rằng quá nhiều lời trao đổi nhưng lòng đang tự giác đến gần hơn. Chờ đến khi từ nhà ấm, Lý Mộng Như còn câu nệ như lúc tới, tuy rằng quá nhiều nhưng nụ chân thành tha thiết cũng ít. Tình bạn giữa các tiểu cô nương cứ mà bắt đầu kỳ diệu như .

 

Ăn một bụng dâu tây và cà chua bi, Lý Mộng Như cảm giác như vẫn còn trong mơ. Ở trong nhà ấm, ăn trái cây lạnh băng còn do tự tay hái xuống, thật là trải nghiệm kỳ diệu mới lạ.

 

 

 

 

Lúc trở sảnh tiểu hoa, phòng bếp đưa tới mấy đĩa điểm tâm mới mẻ độc đáo. Sau khi ngóng, mới những điểm tâm sắc hương vị đều đầy đủ đều do Dư Tiểu Thảo nghiên cứu ! Lý Mộng Như bội phục cô bé tự đáy lòng - khó trách còn tuổi nhỏ như trở thành nữ đại nhân duy nhất của triều Đại Minh, còn đa tài đa nghệ như thế.

 

Mỗi loại điểm tâm đều ăn một miếng khiến bụng nhỏ căng phồng. Hai tiểu cô nương trong lúc ăn ăn uống uống vô tình trở thành bạn bè gì giấu .

 

“Mộng Như tỷ tỷ, cũng vòng vo nữa, cứ thẳng luôn! Lần mời tỷ đến đây là vì chuyện hợp tác mở cửa hàng với tỷ!” Nhấp một hớp tiêu thực, Dư Tiểu Thảo rõ mục đích của .

 

“Hợp tác mở cửa hàng?” Lý Mộng Như kinh ngạc lặp một câu, lập tức ngượng ngùng , “Ta chỉ là một thứ nữ, tiền bạc trong tay cũng hạn. Tiểu Thảo nếu chê, trở về sẽ lấy bộ tích cóp để Cẩm Nhi mang đây.”

 

Cẩm Nhi ở bên cạnh nàng cũng thưởng mấy miếng điểm tâm, trong lòng còn đang cảm thấy may mắn vì ngoài cùng tiểu thư nữa. Nghe , khóe miệng khống chế mà giật giật một chút: Tiểu thư của ! Toàn bộ bạc của ngài bây giờ cộng cũng đến mười lượng. Chỗ cũng là bởi vì khi bắt đầu mùa đông, hoa cỏ dùng để chế phấn khó tìm nên mới thể tiết kiệm . Dư đại nhân buôn bán kiếm nhiều tiền như , còn thể quan tâm đến mười lượng bạc của ngài?

 

Quả nhiên, Dư Tiểu Thảo : “Mộng Như tỷ tỷ, mở một phường dưỡng sinh cho nữ tử. Tỷ cũng từng về hoa đào trong phủ chúng chứ? Nếu về dưỡng sinh thì chỉ cần hoa dưỡng sinh, mà còn cần sản phẩm thể cải thiện trạng thái làn da. Nghe , tỷ tỷ ở mặt chế tác son phấn tâm đắc, cho nên mới mạo mời đến tỷ đến...”

 

“Ý của là? Muốn bán son phấn ở cửa hàng?” Lý Mộng Như trợn trừng mắt, thể tin hỏi.

 

Dư Tiểu Thảo khẳng định gật gật đầu, : “ ! Không chỉ tỷ, còn mời Viên tỷ tỷ nhà Tể tướng, nàng ở mặt chế tác mỹ phẩm dưỡng da cũng thành tựu...”

 

“Không , !” Lý Mộng Như liên tục xua tay, , “Những loại son phấn đó chỉ là nhân lúc rảnh rỗi g.i.ế.c thời gian qua loa mà thành thôi. Ngày thường lấy tiêu khiển còn tạm , nếu đặt ở cửa hàng để bán chỉ sợ sẽ liên lụy . Vạn !”

 

“Tỷ tỷ hà tất tự coi nhẹ chính ? Viên tỷ tỷ- một trong Song xu cũng khen dứt miệng đối với son phấn của tỷ. Còn công nghệ chế tác của tỷ, thậm chí còn mỹ hơn so với Phức Viên Xuân. Nhóm quý nữ từng dùng son phấn của tỷ cũng đều tỏ vẻ tán thưởng. Tỷ tỷ còn gì băn khoăn nữa?”

 

mà...”

 

“Không cần nhưng nhị gì nữa! Người chung quy học thử nghiệm mới bản thể ! Lúc , khi Hoàng thượng phong cho chức quan lục phẩm, để quản Hoàng trang, trong lòng vốn chẳng cóc chút căn bản nào. bây giờ, sự thật chứng minh thể đảm nhiệm ?” Dư Tiểu Thảo nàng cũng năng lực mà là thiếu dũng khí cho nên nữa cổ vũ nàng .

Loading...