Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 202

Cập nhật lúc: 2024-11-02 05:55:28
Lượt xem: 139

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái thật sự là oan uổng cho Lâm Hàn.

“Bệ hạ, , thì khó tránh khỏi lúc sơ sẩy.” Lâm Hàn đợi mở miệng : “Nếu mà chu đáo, khi ngài nghĩ quá thận trọng như nữ nhân mặt thật đáng sợ.”

Thương Diệu khẽ một tiếng, cúi đầu gắp một miếng sườn heo cho nhi tử .

Lâm Hàn thấy thế, liền truy cứu nữa.

Vốn định cho Hoàng đế Thương Diệu một cái đùi heo , nhưng nàng nghĩ phần móng của đùi heo cắt , chỉ cho như vẻ ít. Đang cân nhắc nên cắt chỗ nào, thấy thức thời như , khi ăn xong Lâm Hàn lặng lẽ phân phó Hồng Lăng, cho Hoàng đế bệ hạ nửa con heo bao gồm cả nửa phiến xương sườn cắt .

Thương Diệu mang theo Thái tử lên xe hồi cung, càng nghĩ càng cảm thấy Lâm Hàn lừa gạt. mà, nghĩ trong chiếc xe ngựa lúc Thái tử nửa con heo, ngại so đo với Lâm Hàn — việc cứ tính như .

Trở hoàng cung, đưa cho Hoàng hậu ba thành, những khác trong hậu cung cùng mẫu thái hậu của ba thành, còn giữ cho , dù trời lạnh, thể ăn dần dần cũng .

Lâm Hàn cũng nghĩ như , chỉ là trong nhà sáu miệng ăn, trong đó hai sức ăn lớn, thế cho nên sườn heo còn đến ba ngày ăn sạch.

Trưa ngày mười lăm tháng mười hai, Lâm Hàn năm nam nhân trong nhà, ăn đến ợ lên ợ xuống vẫn còn cố nhét miệng, nhịn mở miệng: “Các ngốc hả?”

“Nương, là ngài tranh thủ ăn lúc còn tươi mà.” Tiểu Sở Dương tiếp lời.

Sở Mộc gật đầu: “Lời cũng thấy.”

“Ta cũng còn tươi là hỏng .” Lâm Hàn còn đem sủi cảo gói mấy ngày nấu lên, thậm chí còn đem hầm móng heo sạch đó, nhưng thấy cả đám bọn họ giống như từng ăn bao giờ, trong nháy mắt quyết định giữ ngày mai ăn. Nếu buổi tối bao nhiêu thì bọn họ ăn hết bấy nhiêu.

Sở Tu Viễn ăn no nê ợ một cái: “Bệ hạ phân phó vườn Phù Dung nuôi heo , qua ít ngày nữa là chúng thể ăn thịt heo giống như đúc.”

“Vườn Phù Dung nuôi heo ?!” Lâm Hàn khiếp sợ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sở Tu Viễn nhịn bật : “Nghĩ thế hả? Nàng cho rằng nuôi heo trong vườn hoa ? Xây một cái chuồng heo ở chỗ nuôi ngựa, theo cách mà nàng , dùng cám lúa mì hoặc bã đậu để nuôi.”

Lâm Hàn thở phào nhẹ nhõm: “Chờ , vườn Phù Dung chuồng ngựa ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-202.html.]

“Có. Vườn Phù Dung lớn, bên trong nuôi nhốt nhiều súc vật, mỗi khi bệ hạ tâm tình liền đến vườn Phù Dung săn thú.” Sở Mộc tiếp lời.

Lâm Hàn gật đầu tỏ vẻ hiểu, bỗng nhiên nhớ tới một chuyện: “Còn mười ngày nữa là đến tết , năm ngoái thời gian Hàn vương xuất phát, còn năm nay còn dám đến ?”

“Hàn vương?” Lâm Hàn nhảy quá nhanh, đại tướng quân ăn đến mơ hồ liền sửng sốt: “Hắn thì ?”

Lâm Hàn: “Trở về bệ hạ buồn nôn.”

Sở Tu Viễn hiểu , cẩn thận ngẫm : “Hẳn là dám. Mấy ngày nay Thái hậu ru rú trong nhà, nhà đẻ bà sinh bệnh lâu như , Thái hậu cũng dám tìm bệ hạ, Hàn vương về với bà thì bà cũng dám để Hàn vương tới.”

“Tại thế cha?”Sở Dương tò mò hỏi.

Sở Tu Viễn khỏi liếc mắt Lâm Hàn một cái.

“Thẩm thẩm cũng ?” Sở Mộc theo bản năng hỏi.

Lâm Hàn : “Không nhớ ? Ngày thiên điện cung Trường Nhạc sét đánh, ở điện Tiêu Phòng . Nói đến cũng trùng hợp, ngày đó trời quang mây tạnh, mà cái ngày trong phủ chúng sét đánh cũng là trời quang mây tạnh, cũng liên quan đến Hàn vương, Hàn vương còn sống mấy ngày nữa ?” Nàng về phía Sở Tu Viễn.

Sở Tu Viễn gì, thanh danh Hàn vương thối đến , còn ước gì c.h.ế.t sớm một chút, nên hổ là phu nhân .

“Hàn vương bụng hẹp hòi, trải qua chuyện cái gì cũng đều thể.” Sở Tu Viễn ăn quá nhiều, lúc chỉ ngủ: “Ta chợp mắt một lát, cái gì đầu .”

Sở Mộc chữ “Ngủ”, nhịn ngáp một cái, dậy cáo từ.

Sở Dương và Sở Ngọc ngược buồn ngủ, nhưng so với chơi với , hai bọn chúng càng thích chơi với hơn. Hai liếc mắt hiệu cho , hẹn mà cùng dậy tây sương phòng.

Trong nháy mắt, trong sảnh giữa chỉ còn Lâm Hàn cùng Đại Bảo Bảo.

Lâm Hàn tức giận đến bật : “Cả đám , nếu truyền ngoài thể chết.”

“Người chỉ hâm mộ Đại tướng quân vị phu nhân như ngài thôi.” Hồng Lăng : “Phu nhân, nhắc tới Hàn vương hồi kinh chúc tết, nô tỳ cũng nhớ tới một chuyện, các phủ đều bắt đầu chuẩn lễ năm mới, chúng cần chuẩn một chút ?”

Loading...