Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 540

Cập nhật lúc: 2024-11-05 22:53:38
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thương Diệu khỏi bảo: “Vậy cũng nhiều hơn chỗ của ngươi bao nhiêu.”

Lâm Hàn liếc bốn thau mật ong một cái: “Chỗ nhiều lắm là hơn hai mươi lăm cân. Trừ thau tổ ong .”

Thương Diệu: “Không tính thau tổ ong ?”

Lâm Hàn mỉm đáp: “Cái là mật ong nên đương nhiên thể tính cái .” Lời thốt lên, tiểu nha cầm một chồng bát và thìa bạc , đang định đặt lên bàn thì trông thấy Hoàng đế bệ hạ cũng đang ở đây, nàng đành dừng tìm Lâm Hàn.

Lâm Hàn lên : “Đưa cho .”

Nàng dùng hai chiếc thìa bạc múc một miếng tổ mật ong to đặt trong bát đưa đến mặt Thương Diệu.

Thương Diệu ngẩn , phản ứng thì dám tin nổi hỏi rằng: “Thế là ngươi để trẫm ăn ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Lâm Hàn: “ thế.”

Thương Diệu khỏi thắc mắc: “Ngọt như thì ăn thế nào ?”

Lâm Hàn vô thức đáp: “Cứ ăn luôn thôi.”

Suýt chút nữa Sở Tu Viễn nước bọt của chính sặc: “Phu nhân, ý của bệ hạ là ngọt khé cổ.”

Vừa nãy Lâm Hàn hiểu ý : “Ta chứ. chút như thế thì ngọt gắt . Bệ hạ tin thì thể dùng thử một ít xem .”

Thương Diệu chỉ cái thứ bên trong mật ong: “Cái cũng ăn cùng ư?”

Lâm Hàn: “Nhổ chứ. Tổ ong trông sạch sẽ thôi chứ thực chất nó còn sạch hơn mật ong.”

Thương Diệu tin.

Sở Tu Viễn tự ăn một miếng, đó nhổ tổ ong , với Hoàng đế tỷ phu của rằng: “Một chớ ăn quá nhiều, ngọt quá .”

Đại Bảo Bảo thấy thế thì kiềm lòng nuốt nước bọt, nhè nhẹ kéo ống tay áo Lâm Hàn.

Lâm Hàn bật : “Nương , cho con ăn một ít.” Nói xong nàng múc một miếng bỏ trong bát: “Ăn .”

Đại Bảo Bảo liếc trong cái bát của Hoàng đế, nhiều như của y: “Nương múc thêm một ít cho con .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-540.html.]

Sở Ngọc mở miệng : “Có còn cần cái răng nữa ?”

Đại Bảo Bảo ủ rũ.

Lâm Hàn múc cho Sở Dương và Sở Ngọc một miếng mới mở miệng : “Đại Bảo Bảo, ăn xong thì ngoài chơi một lúc với ca ca, chơi mà đầu đổ đầy mồ hôi còn thể ăn thêm một miếng nữa.”

Đại Bảo Bảo ngẩng phắt đầu lên hỏi: “Thật ạ?”

Lâm Hàn gật đầu: “Chơi nửa giờ những thể khiến thịt con trở nên săn chắc hơn mà còn thể tiêu hao lượng đường trong cơ thể.”

Mấy năm nay Thương Diệu thể cảm giác rõ ràng, năm ngày vận động là thịt eo sẽ nhão nhoét. Thế nên mấy năm nay Thương Diệu ngày càng chú trọng dưỡng sinh.

Lâm Hàn đưa cho y nửa non cái bát tổ ong nhưng Thương Diệu chỉ định múc một tí tẹo để thử. Mặc dù đích Sở Tu Viễn thử, ngon. giờ Lâm Hàn như thế, lòng Thương Diệu liền lay động, bèn hỏi Lâm Hàn rằng: “Ys ngươi là đường sẽ theo mồ hôi ư, mồ hôi mặn ?”

Lâm Hàn gật đầu: “Là mặn. Nói một cách chính xác là liên tục vận động trong ba nén hương thì thịt sẽ ốm , cộng thêm một nén hương nữa thì thứ tiêu hao chính là lượng đường trong cơ thể. Thiếp như thế bệ hạ thể hiểu ?”

Thương Diệu hiểu : “Nhiều mật ong như thế thì mất bao lâu?”

Lâm Hàn: “Mật ong và đường mía khác , ăn cơ thể sẽ tự thể tiêu hao một phần, cần luyện võ để tiêu hao nốt một phần nhỏ còn . Bệ hạ về quanh cung Vị Ương ba vòng là cảm thấy tương đương . Nếu bệ hạ luyện võ b.ắ.n cung thì nhất là lựa buổi sáng.”

Thương Diệu tò mò: “Chuyện đó là thế nào ?”

Lâm Hàn: “Buổi sáng dương khí của con đầy đủ, buổi tối cơ thể nên nghỉ ngơi, ngài để nó nghỉ ngơi thì ban đêm còn thể ngủ ngon ?”

Điểm Thương Diệu hề chú ý đến: “Quay về trẫm sẽ thử.” Sau đó múc một miếng tổ ong cho trong miệng.

Đại Bảo Bảo đẩy cái bát của đến mặt nương nó, nhắc nương rằng ăn xong .

Lâm Hàn tiện tay rót cho chén nước: “Uống xong nghỉ ngơi một chốc đá xúc cúc với các ca ca .”

Đại Bảo Bảo gật đầu, đoạn bưng chén nước lên tha thiết Thương Diệu: “Bệ hạ, sợ béo.”

Thương Diệu lấy vui: “Vậy thì ngươi cứ ăn tiếp .” Rồi y dẩu môi về phía tổ ong trong thau: “Hãy còn khá nhiều, đủ cho ngươi ăn.”

Sắc mặt của Đại Bảo Bảo đổi, ý của ý .

Lâm Hàn cầm cái bát rỗng ai dùng lên, múc từ trong thau trong bát đầy ngập tổ ong.

Loading...