Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 110

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:34:54
Lượt xem: 204

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc với việc Mộ Dung Thư bảo bọn họ ngày mai cũng khác là mấy! Chẳng qua Vũ Văn Mặc cho bọn họ lí do tới lui mà thôi.

Hai cũng chuyện gì xảy . Cũng tại lúc hiểu , ở trong lòng Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư quan trọng. Bởi bọn họ càng rầu rĩ. Bất kể gì, rời khỏi Vương phủ từ nay trở chắc chắn dễ chịu. Mà nếu thể ở Vương phủ, nhất định bảo đảm lo cơm áo.

Ngày kế, hai tiếp tục đến Mai viên cầu kiến Mộ Dung Thư tìm lý do từ chối, đồng thời sai Hồng Lăng nhắn một câu: “Nếu Nhị gia và Tần di nương rảnh rỗi như thế, nên nhân dịp hai ngày thời gian, ngoài tìm thử xem phủ nào thích hợp .”

Hai , sắc mặt nặng như chì, ỉu xìu rời .

Sau khi hai đó , của phủ Tướng quân đến đây, đưa tới nhiều thuốc bổ, tơ lụa, trân châu, mã não, ba bốn rương, bằng một phần ba của hồi môn lúc , đến tặng lễ năng lưu loát.

Mộ Dung Thư hiểu , phụ bỏ vốn nặng như thế cũng chỉ vì “đứa con trong bụng” của nàng. Ông đưa thì nàng sẽ nhận. Nếu đổi mấy thứ thành ngân lượng cũng chừng một vạn.

Nàng khách sáo hỏi tới vài câu về sức khoẻ gần đây của Lý thị. Người tới gật gật đầu, trả lời là .

Chờ xong việc cũng là lúc Vân Mai từ nhà trở .

“Vương phi, cha nô tì đồng ý. Đây là giấy bán của cha nô tì. Cha nô tì chỉ còn chờ lệnh Vương phi, khi nào Vương phi bảo lên đường, cha nô tì sẽ mau chóng thu dọn đồ đạc rời .” Vân Mai che giấu nụ mặt. Lần về nhà, nàng với cha ý định của Vương phi, hai đúng là vô cùng vui vẻ, lập tức đồng ý. Thậm chí ngay cả mặt cũng ý ít thấy.

Đối với việc Mộ Dung Thư từng nghĩ nhiều, nhận giấy bán từ tay Vân Mai mới cảm thấy trong lòng đau xót. Cũng nàng đúng , nếu ngày phát hiện, thế thì nàng liên lụy cả nhà Vân Mai. Loại hành vi quá mức ích kỷ. nàng thể .

“Được, hai ngày sẽ sắp xếp cho ngươi xuất phủ. Ngươi cùng nhà Bình Thành. Ta xem qua Bình Thành, giá cả tương đối thấp. Một vạn năm ngàn lượng là đủ. Trước tiên các ngươi ở Bình Thành thu xếp cho , tạm thời mua một tiểu viện, gọi là Lộ phủ .” Mộ Dung Thư nhẹ nhàng căn dặn.

Lộ - là họ của nàng ở kiếp .

Vân Mai thắc mắc gì, lập tức gật đầu: “Vâng, tất cả đều theo lời Vương phi.”

Mộ Dung Thư gật gật đầu, cho Vân Mai xuống nghỉ ngơi. Sau đó nàng cất kỹ giấy bán của một nhà Vân Mai. Lại thức đêm suy nghĩ nhiều chi tiết, xác nhận thể liên lụy nhà Vân Mai mới gọi bốn đại nha đến.

“Hôm nay bản Vương phi chuyện tìm các ngươi. Bản Vương phi cần Vân Mai ngoài việc, vì tạm thời sẽ để nàng rời khỏi Vương phủ. Trong thời gian , ba các ngươi chia việc của Vân Mai. Nếu như khó khăn thì cứ tìm thêm một đại nha .” Mộ Dung Thư bốn Hồng Lăng .

Hồng Lăng bước lên một bước: “Ba nô tì thể chia sẻ việc của Vân Mai, xin Vương phi yên tâm.”

“Vâng, Hồng Lăng đúng. Vân Mai cũng trở , huống hồ ba nô tì chia sẻ một chút cũng khó khăn gì.” Thu Cúc cũng bước lên một bước .

Thanh Bình cũng vội gật đầu: “ . Vương phi, cần tìm thêm đại nha .”

Bốn các nàng sống chung thoải mái vui vẻ, nếu đột nhiên xuất hiện một quen, chỉ sợ sẽ xảy ít va chạm. Huống hồ bây giờ Vương phi đang ở thời kì mẫn cảm.

Vân Mai luôn luôn im lặng. Thật trong thời gian ở bên Vương phi, nàng vẫn luôn vui vẻ. Tuy thể ở cùng nhà, nhưng ân đức của Vương phi đối với gia đình nàng ngay cả dùng tính mạng của nàng mà đổi cũng cách nào trả hết nợ. Nghe Mộ Dung Thư nhắc nhở ba Hồng Lăng xong, đôi mắt Vân Mai đỏ lên, giọng nghẹn ngào: “Sau các ngươi chăm sóc Vương phi cho đó. Lúc Vương phi tắm rửa thích nhất là nước âm ấm, quá nóng cũng quá lạnh. Nhất định dùng tay thử qua độ ấm mới thể cho Vương phi dùng.”

“Không chỉ ngoài ít ngày thôi ? Sao giống như là sẽ trở thế?” Hồng Lăng lệ trong mắt Vân Mai thì nhẹ dí lên chóp mũi của nàng, .

. Nếu Vân Mai ngươi lo lắng thì nhanh xong chuyện Vương phi giao về.” Thu Cúc che miệng .

Thanh Bình bước lên ôm lấy Vân Mai, cũng nhịn rơi lệ: “Trong thời gian ai múc nước rửa mặt cho Thanh Bình.”

“Sau ngủ nướng, dậy sớm tự múc nước!” Vân Mai giả vờ sầm mặt.

Thanh Bình bĩu môi thật đáng yêu.

Thấy vẻ mặt bốn các nàng, Mộ Dung Thư phì : “Được , cũng Vân Mai ngoài ngay hôm nay. Cũng đừng cho mắt mũi đỏ lên thế , ai còn tưởng đánh đập gì các ngươi.”

“Sao Vương phi đánh mắng bọn nô tì. Từ tới nay Vương phi đối với chúng nô tỳ .” Vân Mai , lập tức đính chính, dáng vẻ đúng là chấp nhận khác Mộ Dung Thư nửa câu .

Mộ Dung Thư , cảm động vạn phần, nhưng trong lòng chút băn khoăn. Sau nhất định sẽ trả giấy bán cho nhà Vân Mai, cố hết sức giúp gia đình bọn họ một cuộc sống sung túc.

Hai ngày , Vân Mai và nhà mang theo ngân phiếu cùng rời khỏi kinh thành để đến Bình Thành. Trước khi , Vân Mai xếp trứng gà, trứng vịt trong nhà đầy ngập bốn năm cái giỏ lớn đưa tới.

Mấy Hồng Lăng thấy mớ trứng đều vỗ trán, đau đầu vô cùng. Nhiều như chỉ sợ mấy tháng cũng ăn hết. Mộ Dung Thư bật , mẫu Vân Mai đúng là hết sức đáng yêu.

Mấy ngày nay, Hiên nhi luôn chăm chỉ luyện vẽ tranh. Đừng bé còn nhỏ, nhưng là nghiêm túc đến c.h.ế.t . Chỉ cần ăn cơm xong trở về phòng, đó thần thần bí bí vẽ tranh, ngay cả nha hầu hạ một bên cũng kết quả là bé vẽ cái gì.

Đến một ngày, khi Hiên nhi đem một bức tranh cuộn tròn để mặt Mộ Dung Thư, nàng mới thấy nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-110.html.]

“Mẫu , đây là Hiên nhi tặng .” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hiên nhi thần thần bí bí, một bên một bên ghé đùi Mộ Dung Thư lấy lòng để Mộ Dung Thư tự tay mở .

Nói thật, Mộ Dung Thư đúng là hết sức tò mò, kết quả Hiên nhi bận rộn nhiều ngày như là để vẽ cái gì?

Mở cuộn tranh , Mộ Dung Thư chợt sững sờ.

Là một nữ tử!

Lập tức chuông báo động trong lòng Mộ Dung Thư vang lên, ý nghĩ đầu tiên toát chính là Hiên nhi thích bé gái nào đó! Người cổ đại đều trưởng thành sớm, mười ba tuổi thể lấy vợ sinh con. Tuy Hiên nhi mới ba tuổi nhưng mấy ngày bé luôn vẻ thần bí, khỏi lòng Mộ Dung Thư lo lắng, đôi mắt chớp chớp.

Tuy trưởng thành sớm, nhưng nếu đứa nhóc ba tuổi thích chính là yêu sớm! Vấn đề yêu sớm lớn lớn mà nhỏ cũng nhỏ. Nếu như Liễu Ngọc Nhi suối vàng việc , nàng ăn đây?

Nhìn Hiên nhi, nàng nhướng cao mày, giọng khỏi trầm xuống : “Mấy ngày nay Hiên nhi vẫn vẽ bức tranh ?”

Hiên nhi gật đầu, dường như nhận thấy mặt Mộ Dung Thư ý , đến cả giọng cũng chính là lạnh như băng, lập tức tươi khuôn mặt nhỏ nhắn biến mất, dè dặt hỏi bằng giọng trẻ con ngọt ngào ngây thơ: “Mẫu thích bức tranh ?”

“Hiên nhi vẽ gì mẫu đều thích.” Mộ Dung Thư gật đầu khen ngợi. Lúc nàng ba tuổi đừng là bút lông, ngay cả bút vẽ cũng cầm nổi, tất nhiên Hiên nhi giỏi. Có điều, động cơ

Hiên nhi , khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức như hoa nở. Hiên nhi vốn vô cùng đáng yêu còn tươi như thế càng khác yêu thích.

Hiên nhi rộ lên, : “Hiên nhi mất cả buổi chiều mới vẽ xong.”

“Người trong bức vẽ là ai?”

Hiên nhi nghiêng đầu Mộ Dung Thư, vẻ mặt buồn rầu, bức tranh Mộ Dung Thư, rơm rớm nước mắt : “Không giống mẫu ?”

Nghe , Mộ Dung Thư trừng mắt , bật , âm thầm trách quá mức để ý thành nghĩ sai! Nàng ôm chặt Hiên nhi ngực: “Giống.”

Hiên nhi , lập tức từ trong lòng Mộ Dung Thư nhảy xuống, cầm bức vẽ từ trong tay nàng chạy ngoài. Mộ Dung Thư tỏ vẻ hiểu. Hiên nhi cửa đầu nàng: “Hiên nhi mang cho phụ xem.”

Mộ Dung Thư nhướng mày. Từ lúc nào thì Hiên nhi và Vũ Văn Mặc thiết như thế?

Hiên nhi cũng còn nhỏ, luôn mong phụ yêu thương. Trước Vương Quân Sơn thể cho bé, hiện thời Hiên nhi thích gần gũi với Vũ Văn Mặc, lẽ bé sự yêu thương của Vũ Văn Mặc.

Chỉ đây là chuyện

Từ mấy ngày , lúc Tần di nương và Vũ Văn Khải sai liền thành thật ở tại Đông viên, Tần di nương ít Trúc viên ôn chuyện cùng Thẩm trắc phi.

Thẩm trắc phi cũng an phận ở Trúc viên hiếm khi ngoài.

Riêng Nhị phu nhân và Tứ phu nhân rãnh rỗi đến Mai viên, mỗi tới đều tán gẫu với Mộ Dung Thư một lát.

Về phần Đại phu nhân…

Nghe mấy ngày gần đây tâm tình tệ, sắc mặt hồng nhuận, cũng thường nhắc đến Vũ Văn Mặc. Điều khỏi cho Mộ Dung Thư chú ý, dặn Tứ phu nhân nếu gì khác thường thì bẩm báo.

Mà Vũ Văn Mặc mấy ngày cũng đến Mai viên. Ba ngày Hiên nhi mang cho xem tranh bé vẽ, khi trở Mai viên, trong tay Hiên nhi thêm một khối ngọc bội thượng đẳng.

đêm nay, bỗng nhiên Vũ Văn Mặc đến.

Đối với việc đột ngột tới đây, Mộ Dung Thư cảm thấy kỳ lạ. Bởi giờ khuya, đồng thời lặng lẽ kinh động bất kì ai.

Hơn nữa thái độ của lạnh như băng, đôi mắt đỏ ngầu. Ngay cả là đêm tối, trong phòng chỉ ánh trăng nhàn nhạt chiếu , Mộ Dung Thư vẫn thể thấy rõ ánh mắt mang theo sát khí dày đặc, con ngươi phủ đầy tơ m.á.u ngừng phát lãnh ý.

Bước chân nhẹ bẫng, hình lung lay về phía Mộ Dung Thư đang giường. Chờ đến gần, hai tròng mắt Mộ Dung Thư mở lớn. Quần áo rách nát, lộ nhiều vết thương do kiếm đ.â.m đang chảy m.á.u ngừng.

Mộ Dung Thư vội lên đỡ , kết quả ngã lòng nàng. Hắn nàng bằng đôi mắt phủ đầy tơ máu, sát khí trong mắt từ từ biến mất, cuối cùng là lâm mê man.

Lúc còn gượng mà té xỉu, vô cùng yếu ớt với nàng: “Chuyện thương, cho bất kì kẻ nào .”

“Ngay cả Thẩm trắc phi cũng ?” Hắn gọi Thẩm trắc phi là Nhu nhi, chắc là tình cảm hai thắm thiết.

Không ngờ Vũ Văn Mặc , sát khí trong mắt vốn biến mất một nữa hiện lên, nhưng vì thương khá nặng, chỉ thể lắc đầu, nhẹ giọng trả lời: “Không .”

Loading...