Không ngờ Vũ Văn Mặc , sát khí trong mắt vốn biến mất một nữa hiện lên, nhưng vì thương khá nặng, chỉ thể lắc đầu, nhẹ giọng trả lời: “Không .”
Mộ Dung Thư còn hỏi là vì thì Vũ Văn Mặc nhắm mắt bất tỉnh.
Nàng cúi đầu, miệng vết thương còn đang chảy máu, mùi m.á.u nặng. Phải xử lý vết thương thế nào để phát hiện đây? Dáng vẻ của cho thấy thương nặng.
Nàng cau mày, khó hiểu Vũ Văn Mặc. Nếu cho bất kì ai , còn đến tìm nàng? Tin tưởng nàng? Hay là nàng một lòng rời , tâm tư khác?
Tuy nhiều nghi hoặc, nhưng bây giờ lúc tìm lời giải thích, mà việc cấp bách hiện giờ là giúp xử lý vết thương khắp cơ thể .
Vết thương chút đáng sợ, nàng vô thức nhíu mày. Không rõ tình trạng vết thương, nếu thương quá nặng, đại phu xử lý, sẽ dễ nhiễm trùng, phát sốt, thậm chí là thối rữa ở hiện đại gọi là hoại tử, đe dọa tới tính mạng.
Đột nhiên, hai mắt nàng sáng lên, trong phòng của nàng kim sang dược. Đồ trong Vương phủ tất nhiên là thượng hạng, hiệu quả .
Có thuốc, để băng bó cầm máu, xử lý những vết thương ?
Việc nhất định thể để ai phát hiện. Nếu băng vải, thì đành lấy áo trong của nàng cắt dùng tạm. Áo trong của nàng sạch sẽ, hơn nữa tẩy nhuộm, thích hợp để băng bó.
*: yếm ( cũng chắc lắm)
Quyết định xong, Mộ Dung Thư do dự, lập tức đỡ Vũ Văn Mặc lên giường. ngờ thể trọng của Vũ Văn Mặc vượt xa tưởng tượng của nàng. Thân thể hiện tại nhỏ hơn nhiều, còn nuông chiều từ bé nên nàng mất nhiều sức mới thể đỡ lên giường, mồ hôi nàng thấm ướt cả lưng áo.
Cuối cùng cũng đỡ tới giường, Mộ Dung Thư nhẹ nhàng thở . Tiếp theo cởi y phục của mà mạnh tay, sợ đụng tới miệng vết thương nên cuối cùng chỉ thể dùng kéo từ từ cắt .
Cởi xong y phục của , đập mắt nàng là từng vết thương chi chít đan xen rõ ràng. Sau khi xem xét, tổng cộng hơn hai chục vết thương, đó là còn tính phía lưng!
Rốt cuộc nhiều vết thương như ? Có ám sát ? Hoặc ám sát khác nên thương?
May là những vết thương chỉ hai ba vết là tương đối sâu, thể thấy m.á.u thịt lẫn lộn, còn kết vảy. Tuy nhiên, vết thương ở bả vai thấy cả xương cốt, da thịt nhầy nhụa ngừng ứa máu. Sắc mặt của tái nhợt chút huyết sắc, nhất định là do mất m.á.u quá nhiều mà . (tả cảnh mà cứ lạnh lạnh sống lưng, Mặc ca thương cực nặng)
Lúc , tiếng Hồng Lăng ngoài cửa: “Vương phi tỉnh ? Người gì cần sai bảo ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-111.html.]
Nghe , tay Mộ Dung Thư run lên. Vừa , để thể thấy rõ vết thương Vũ Văn Mặc thì nàng thắp một ngọn nến. Nhất định là Hồng Lăng thấy ánh nến trong phòng nên mới hỏi như thế.
Trấn tĩnh , Mộ Dung Thư giọng điệu vững vàng trả lời: “Không gì! Ngươi về nghỉ ngơi !”
“Vâng ạ.”
Chờ đến lúc ngoài cửa còn tiếng động gì, Mộ Dung Thư thở một , nàng lập tức xử lý vết thương Vũ Văn Mặc. Khoảng hơn một canh giờ, nàng bôi thuốc qua một lượt vết thương lớn nhỏ . Cũng dùng hết sạch ba bình kim sang dược. Có thể thấy vết thương của nghiêm trọng cỡ nào!
Nàng cắt áo trong thành từng mảnh lớn nhỏ tùy miệng vết thương bắt đầu băng bó cho .
Vũ Văn Mặc hôn mê nên bộ sức nặng dựa giường, vì nàng băng bó còn đùng nhiều sức hơn lúc nãy vì mỗi vòng quấn đều nâng cơ thể lên, đặt xuống hết sực nhẹ nhàng.
Băng bó xong, cả nàng đều là mồ hôi, còn thiếu chút nữa là ngất .
May mà kim sang dược đều là đồ thượng hạng, khi bôi xong thể tạm thời cầm máu. Có điều cũng chỉ là tạm thời, thể kéo dài. Bằng những vết thương hở da thịt ngoài chắc chắn sẽ nhiễm trùng.
Lau sạch mồ hôi, Mộ Dung Thư lập tức dọn dẹp thứ sạch sẽ, mất thêm chút sức để đổi drap giường mới, đốt một nén hương thơm, xác nhận mùi m.á.u trong phòng nhạt nhiều mới mệt mỏi xuống.
Sau khi xử lý xong thứ, nàng xuống ghế, đầu óc Mộ Dung Thư liền bắt đầu hoạt động. Vũ Văn Mặc xảy chuyện gì? Tại thương thế ? Nếu như thương sẽ hậu quả gì? Mà lý do tín nhiệm nàng là gì? Đến tột cùng bí mật gì?
Rất nhiều câu hỏi nảy trong đầu nhưng dù nghĩ hơn một ngày, nàng vẫn cách nào giải đáp.
nàng hiểu rõ, càng ít thì bản càng an .
Bởi vì quá mệt mỏi, nàng gục bàn . mơ màng trong chốc lát, thể nào an , tiếng nỉ non nhẹ của Vũ Văn Mặc.
Xoa nhẹ huyệt thái dương chút đau, nàng đến bên giường thoáng qua Vũ Văn Mặc, thấy mồ hôi, lập tức dùng vải bông lau khô.
Hắn ngừng nhỏ giọng nỉ non, nhưng Mộ Dung Thư rõ, cũng đang gì. Chẳng qua nàng sợ, nếu ngủ an , chứng tỏ những vết thương nhiễm trùng. nếu phát sốt mê, nghĩa là vết thương nhiễm trùng, hậu quả thật dám nghĩ tới.
Hi vọng ngày mai thể tỉnh . Bằng đối với nàng chính là một vấn đề lớn.
Nàng cau mày vết thương bả vai bôi thuốc nhưng vẫn ngừng chảy máu, mày càng nhíu chặt. Nếu tiếp tục như thế thì e là . Làm thế nào mới mời đại phu mà khác nghi ngờ?