Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 117

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:37:13
Lượt xem: 181

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vũ Văn Khải còn xem Thẩm Trắc phi ứng đối , nhưng thấy ánh mắt của Tần di nương cũng hiểu đây là vô ích, vẫn nên rời . Hắn liền dậy, : " lúc cũng việc, xin cáo lui ."

Lúc rời , hai mắt sáng lên Thanh Bình đang cúi đầu.

Bọn họ , Nhị phu nhân cùng Tứ phu nhân hai mặt , cũng dậy rời .

Đáng tiếc, Thẩm Trắc phi vốn trong lòng khó chịu do lời của Mộ Dung Thư, đang phát tiết, thấy hai dậy, liền lạnh lùng quát: "Bây giờ Vương gia tình huống thế nào, các ngươi đều là nữ nhân của Vương gia, mới chờ một chút rời ?"

"Nô tì là ngoài tiểu tiện." Tứ phu nhân sắc mặt trầm xuống, tìm đại một cái lý do. Hôm nay Thẩm Trắc phi đúng là mất tư thái lạnh nhạt trong quá khứ, ở chỗ Vương phi đạt mục đích liền mượn các nàng trút giận.

Nhị phu nhân cũng cho còn mặt mũi, cúi đầu che giấu sự bất mãn trả lời: "Ngồi hơn một canh giờ, uống hết vài ly , thế nào cũng nhịn , cho nên tiểu tiện. Xin Thẩm Trắc phi cho phép."

Nghe sắc mặt Thẩm Trắc phi lúc đỏ lúc trắng. Nàng đúng là cơn tức giận mất lý trí, hiểu nóng vội, liền dùng giọng điệu hòa nhã, nhẹ nhàng : "Đi . Vương gia cũng tỉnh trong chốc lát. Chắc cũng khá lâu nữa."

Nhị phu nhân và Tứ phu nhân cùng đồng ý. Hai sang Mộ Dung Thư : "Bọn nô tì tiểu tiện, một lát sẽ ."

"Đi ." Mộ Dung Thư gật đầu đáp.

Tuy ở giữa vài đoạn nhạc đệm, nhưng Mộ Dung Thư như cũ vẫn ý định bỏ qua chuyện , con ngươi lạnh thấu xương dừng Thẩm Trắc phi, lạnh giọng : "Tốt nhất bây giờ Thẩm Trắc phi một chút xem, trong mắt Thẩm Trắc phi, bản Vương phi tôn quý bằng ngươi? Bản Vương phi cái gì cũng cần quan tâm? Còn thể cần đem bản Vương phi để trong mắt? Hoặc là trong phủ Nam Dương Vương chúng chỉ Vương gia mà thôi? Ngươi định cho Vương gia mang cái tội 'sủng diệt thê' ?" Không nàng tha, mà là gần đây Thẩm Trắc phi đang âm thầm bày hết trò đến trò khác, thừa dịp cho Thẩm Trắc phi một kích trí mạng, khiến nàng hiểu , Mộ Dung Thư nàng là một , đánh thì đánh , trách móc thì ; ngày chuyện gì cũng đừng dại dột mà gây sự với nàng.

Ngay tức khắc Đại phu nhân đưa mắt Thẩm Trắc phi xem nàng đáp thế nào, dù Mộ Dung Thư cho một đòn gần như chí mạng. Hiển nhiên, cơn tức của Mộ Dung Thư hôm nay lớn!

Thẩm Trắc phi cau mày, sắc mặt vốn tái nhợt lúc càng thêm trắng bệch. Bây giờ Mộ Dung Thư đoạt gần hết sự chú ý của Vũ Văn Mặc, khiến nàng mất mặt đám bà tử ở đây, còn đánh nàng một đòn chí mạng, lời sắc bén khiến nàng thể phản bác.

lúc ... nàng tuyệt đối thể thua !

"Lời của Vương phi chút quá khích. Cùng lắm cũng là lo lắng cho Vương gia, hiện tại Vương gia thế nào chứ bao giờ chất vấn Vương phi. Mặc dù rõ ý tứ Vương phi nhưng về tình cũng thể tha thứ. Dù lúc Vương gia vẫn quan trọng hơn. Tuy giọng điệu của nặng nề một chút, nhưng là tỷ tỷ rộng lượng như , chắc hẳn thể thông cảm cho tâm tình ." Thẩm Trắc phi định tâm tình xong liền trả lời.

Nhìn thái độ cung kính dối trá của Thẩm Trắc phi, Mộ Dung Thư nhẹ: "Trước nay Thẩm Trắc phi đều là thấu tình đạt lý, nhưng lời bản Vương phi chút lọt tai. Nếu như Thẩm Trắc phi bất kính với bản Vương phi, còn mệnh lệnh của bản Vương phi cũng , đó về tình thể tha thứ, như bất kỳ kẻ nào trong Vương phủ cũng thể bản Vương phi, cuối cùng giải thích là về tình thể tha thứ. Như phủ Nam Dương Vương thật đúng là tôn ti, là vô chủ từng . Không nếu truyền ngoài phủ khác sẽ nghĩ gì? Nói là bản Vương phi nhân từ? Hay sẽ phủ Nam Dương Vương quy củ?"

Sao như ? Tâm Thẩm Trắc phi đ.â.m một cái. Nàng chủ động thừa nhận sai lầm, hậu quả thật tưởng nổi, hạ nhân trong phủ phía sẽ bàn tán kiểu gì! Người ngoài phủ xôn xao ! Càng nghiêm trọng hơn nếu phụ và Thẩm Quý phi , chắn chắn sẽ trách cứ nàng thiếu kiên nhẫn như thế. Quan trọng nhất là Vương gia ! Mộ Dung Thư quá đáng giận, rõ nàng coi trọng nhất là Vương gia, cố tình nhắc đến Vương gia nhằm uy h.i.ế.p nàng, khiến ngày nàng càng thận trọng từ lời đến việc , dám tâm tư khác.

Tuy trong lòng hận đến cùng cực nhưng Thẩm Trắc phi thể biểu hiện , chỉ thể cung kính trả lời: "Muội . Cảm ơn tỷ tỷ răn dạy."

Mộ Dung Thư gật gật đầu, ánh mắt lướt qua Đại phu nhân một bên như đang đăm chiêu.

Nhận thấy ánh mắt của Mộ Dung Thư, Đại phu nhân cũng lập tức quỳ mặt đất: "Vừa nô tì ngôn ngữ thất lễ, xin Vương phi tha thứ."

Nghe , con ngươi của Mộ Dung Thư hiện lên một đạo ánh sáng lạnh, nhưng mặt vãn là vẻ tươi : "Biết sai là . lầm thể một, hai nhưng tuyệt đối thể ba. Bản Vương phi thiện tâm đành lòng trách phạt ngươi. Nếu là khác, chỉ sợ nhẹ thì phạt trượng, nặng thì đuổi khỏi phủ." Dứt lời, ánh mắt chằm chằm Đại phu nhân.

Đây là cảnh cáo! Thân thể Đại phu nhân run lên, tim đập thình thịch. càng cho nàng sợ run chính là ánh mắt của Mộ Dung Thư. Vội cúi đầu trả lời: "Vâng. Nô tì , tuyệt đối sẽ tái phạm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-117.html.]

"Bây giờ Vương gia còn đang nghỉ, chỉ sợ sẽ ngủ đến khi ăn tối. Các ngươi cũng cần đợi ở đây. Chờ khi Vương gia hơn, bản Vương phi sẽ cho gọi các ngươi ." Mộ Dung Thư Thẩm Trắc phi cùng Đại phu nhân, tươi như hoa . Lúc còn thấy một trời u ám, khí thế bức nãy.

Đại phu nhân đáp: "Vâng, nô tì cáo lui , quấy rầy Vương phi."

Trong lòng Thẩm Trắc phi mục đích ngày hôm nay thành, còn để cho Mộ Dung Thư chiếm thế thượng phong, về càng truy riết bỏ qua, căn bản cho nàng bất cứ cơ hội nào. Dù nàng vẫn ý định buông tha nhưng dựa theo tình hình mắt thì khả năng Mộ Dung Thư để cho nàng chiếu cố Vương gia. Dù trong lòng bao nhiêu phần tình nguyện, mặt ngoài như cũ nhẹ nhàng: "Vâng, cáo lui."

Đang khi đó, Nhị phu nhân và Tứ phu nhân ngoài cửa thấy tình hình , Thẩm Trắc phi cùng Đại phu nhân ở thế hạ phong, Vương phi mạnh mẽ phản kích.Trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, may mà các nàng tìm lý do rời .

Sau khi Thẩm Trắc phi và Đại phu nhân rời , Mộ Dung Thư mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu như thiếu nửa phần khí thế, tập trung, nhất quyết tha, chỉ sợ cách nào ngăn cản Thẩm trắc phi gặp Vũ Văn Mặc. Lần e là cho Thẩm trắc phi và Đại phu nhân oán hận!

Thẩm trắc phi khi trở về Trúc viên, lập tức yên cửa sổ.

Tú Ngọc theo , thấy dáng vẻ nàng như thế, vội : "Chủ tử chớ để trong lòng, vương phi hôm nay chắc bởi mệt nhọc nên mới như thế. Mọi trong phủ từ tới nay cũng chủ tử xem trọng quy củ. Chỉ với mấy câu của vương phi thể ảnh hưởng đến chủ tử ."

Nghe , Thẩm Trắc phi đang yên cửa sổ lắc đầu: "Ta lo lắng là Vương gia."

Lo lắng trong lòng Vũ Văn Mặc nàng, lo lắng nàng ngày sẽ lưu lạc như đám Đại phu nhân, quanh năm suốt tháng chỉ thể thấy mặt vài .

Quan trọng nhất là Mộ Dung Thư con mà nàng . Về còn sự sủng ái của Vũ Văn Mặc, nàng nên để bảo vệ chính ?

"Vương gia nhất định gì nghiêm trọng, Vương phi khả năng giấu bệnh tình của Vương gia. Lại , buổi chiều hôm nay Vương gia là đang ngủ. Chờ ngày mai tỉnh nhất định sẽ gặp chủ tử." Tú Ngọc .

Thẩm Trắc phi cũng trả lời Tú Ngọc. Bởi vì bây giờ nàng cách nào chấp nhận việc trong lòng Vũ Văn Mặc nàng quan trọng nhất.

Sau khi trở phòng, Mộ Dung Thư gian trong.

Vũ Văn Mặc vẫn đang ngủ, thương thật sự nặng, nếu từ tới nay, thể luôn khỏe mạnh sẽ hôn mê cả đêm, bây giờ vẫn còn mê man.

Nàng đến bên giường, vén chăn lên, cởi y phục , cẩn thận kiểm tra miệng vết thương. Trên mặt vải chỉ một ít m.á.u nhàn nhạt, xem phương thuốc đó khá hữu dụng.

Đang lúc nàng chuẩn mặc y phục cho , Vũ Văn Mặc đột nhiên mở mắt, lộ con ngươi rét lạnh.

Mộ Dung Thư sửng sốt: "Tỉnh?"

"Vừa Nhu nhi các nàng đến đây ?" Vũ Văn Mặc thấp giọng hỏi, con ngươi thâm trầm khóa chặt Mộ Dung Thư.

Thấy vẻ mặt , Mộ Dung Thư vẫn ngẩng đầu, trả lời: "Vâng, Thẩm Trắc phi, ba vị phu nhân, còn Tần di nương cùng Vũ Văn Khải đều đến đây." Sắc mặt nàng thản nhiên, mặc y phục cho , tiếp: "Lần thần giúp gia, gia đồng ý với thần một điều kiện ."

Nghe , mày của Vũ Văn Mặc nhướng cao, tim đập thình thịch một chút, nàng chằm chằm, thấp giọng hỏi: "Điều kiện gì?"

Loading...