Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 118

Cập nhật lúc: 2024-12-01 08:37:26
Lượt xem: 183

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Điều kiện nàng còn , lúc đòi điều kiện là ý gì?

"Hai tháng , gia tuyên bố với bên ngoài là thần vì sinh non mà rong huyết chết." Giọng của Mộ Dung Thư vô cùng bình thản, tay cũng dừng , đắp chăn cho .

"Đỡ bản Vương dậy." Giọng của Vũ Văn Mặc lạnh lẽo dị thường.

Mộ Dung Thư vẫn phát hiện giọng điệu của dần lạnh lẽo, vẫn theo lời đỡ dựa giường. Ngay lúc Mộ Dung Thư định lên, Vũ Văn Mặc dùng sức nắm cổ tay nàng, con ngươi sâu thẳm thâm trầm nàng, giọng rét như hồ nước tháng chạp: "Ngươi định rời ?"

"Vâng." Mộ Dung Thư gật đầu. Đối với việc , nàng giấu giếm. Dù với thế lực của Vũ Văn Mặc, nàng tin nếu nàng rời , nhất định sẽ dễ dàng thoát khỏi giám thị của . Huống hồ với sự thông minh của Vũ Văn Mặc hẳn sớm ý tưởng của nàng.

"Không thể! Mộ Dung Thư, ngươi là chính phi của bản Vương. Nếu rời khỏi Vương phủ, đồng nghĩa với việc phu quân ruồng bỏ, đời sẽ nam nhân nào cưới ngươi nữa. Huống hồ, tại Vương phủ, phận ngươi tôn quý, địa vị ai lay chuyển . Ngươi còn gì ý?" Đôi mắt Vũ Văn Mặc kiên quyết nàng, lạnh giọng . Nghe nàng trả lời chút do dự mà đáy lòng cảm thấy thật đau, trống rỗng, đây là cảm giác cực kỳ xa lạ. Cho nên , sẽ để nàng rời !

Nghe , mày của Mộ Dung Thư nhăn , con ngươi tĩnh lặng như nước , mặt giãn nhạt: "Thần yêu cầu gì, càng đủ."

Nếu nàng là nữ hân của thời đại , đối mặt với phận, lời khẳng định như thì chắc chắn vui sướng, càng một mực yêu , tình nguyện vì sinh con dưỡng cái. trớ trêu , nàng là hiện đại, nếu như chấp nhận phận, như chỉ cả đời cùng đám thê của tranh đấu, dần dần quên mất bản , thậm chí sẽ ngày rơi kết cục như Lý thị. Năm tháng qua , nhan sắc sẽ suy tàn, chỉ thể đau lòng lượt sủng hạnh các nữ nhân trẻ trung khác. Nàng thể, cũng cam lòng nhận cuộc sống như thế. Nàng khinh thường nữ nhân cổ đại, mà nàng khinh thường linh hồn hiện đại như đánh mất hết thảy kiêu ngạo cùng tự tôn.

Huống hồ trong mắt đương thời lẫn trong mắt , đây là một việc bất thường! Nàng cũng tin việc hai thể cùng trải qua một đời một kiếp. Nếu , nàng thà rằng cần!

Con ngươi của Vũ Văn Mặc sâu đáy, thấy nàng tự tại, đem cái gì để trong mắt, dáng vẻ cho ai thể nắm trong tay, mày cau , cảm giác đau đớn cùng chua xót ở n.g.ự.c càng rõ ràng hơn: "Vì ?"

Thật lòng Mộ Dung Thư cũng , nhưng lúc thể để khiến hết hi vọng: "Thần mong chính là bên gia chỉ thần , thứ hai."

Quả nhiên, lời , Vũ Văn Mặc thể tin Mộ Dung Thư, nhíu mi: "Vì Vương phi suy nghĩ như thế? Thật là buồn . Không nên nhắc lời , càng thể loại suy nghĩ . Đừng khiến mang danh đố phụ. Bây giờ ngươi là chính phi của phủ Nam Dương Vương, kể cả Thẩm Trắc phi cũng thể so với ngươi, càng thể ảnh hưởng đến địa vị của ngươi. Bản Vương cũng sẽ khiến cho ai dám mơ tưởng địa vị của ngươi. Thu hồi ý tưởng rời của ngươi, cũng đừng nhắc chuyện . An tâm đợi ở Vương phủ . Những việc sẽ xảy nữa, ngươi yên tâm ." Hắn nghĩ nàng những lời hứa hẹn, nên như .

Mộ Dung Thư cúi đầu, mày dần dần nhăn . Sao bỗng dưng đổi ý? Mấy ngày còn chỉ cần hai năm thì nàng thể tự do, bây giờ nuốt lời, hai năm cũng thể. Xem , ý định rời sự cho phép của khả thi, chỉ thể dùng cách khác.

Dưới ánh mắt sắc bén của Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư gật đầu: "Vâng."

Thấy nàng đồng ý, Vũ Văn Mặc yên lòng, gật đầu : "Bản Vương sẽ dưỡng thương thêm một ngày, từ nay trở để bọn họ tới thăm ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-118.html.]

Càng che đậy càng khó tránh hoài nghi.

Mộ Dung Thư gật đầu: "Vâng, ngày mai thần sẽ cho báo."

Hôm .

Sau buổi cơm trưa, của phủ Tướng quân đến, là Tri Họa – Đại nha hầu hạ bên cạnh Lý thị. Nhìn thấy Tri Họa, Mộ Dung Thư nghi hoặc, Lý thị xảy chuyện gì liền vội vàng hỏi: "Có mẫu xảy chuyện gì ?"

Tri Họa , sắc mặt thoáng nặng nề: "Mấy ngày gần đây phu nhân uể oải, thèm ăn, một ngày ăn vài miếng cơm tệ. Đại phu đến xem qua hơn chút nhưng phu nhân ban đêm thường xuyên gọi tên của Vương phi. Nô tì thật sự nỡ nên mới để ý phu nhân ngăn cản tới cầu kiến Vương phi. Hi vọng hai ngày Vương phi thể về phủ Tướng quân thăm phu nhân."

"Làm thể uể oải, thèm ăn? Có thức ăn hợp khẩu vị?" Mộ Dung Thư vội hỏi. Lần ở  phủ Tướng quân chỉ thấy Lý thị thể , bây giờ càng ngày càng kém?

"Thân thể phu nhân , nhiều ngày thời tiết trở lạnh, nhiễm phong hàn mới như thế. Vương phi chớ lo lắng quá." Tri Họa trả lời.

Nghe bệnh Lý thị vẫn trở nặng, Mộ Dung Thư liền nhẹ nhàng thở , Tri Họa : "Hai ngày bản Vương phi sẽ về phủ Tướng quân một chuyến."

"Vâng ạ." Sau khi Tri Họa rời , Mộ Dung Thư gian trong với Vũ Văn Mặc chuyện .

Vũ Văn Mặc ý kiến gì, tán thành : "Nếu Tướng quân phu nhân gặp ngươi thì hai ngày ngươi hồi phủ Tướng quân , chuẩn một chút. Thương thế của bản Vương hơn nhiều, cứ để nhóm bà tử của Mai viên hầu hạ . Thế nhưng thể qua đêm ở phủ Tướng quân."

"Vâng." Mộ Dung Thư đáp. Nàng hiểu, thể để khác thương, mà mỗi ngày đều bôi thuốc lên miệng vết thương một , cho nên nàng thể qua đêm ở phủ Tướng quân.

Lúc , ngoài cửa truyền đến tiếng của Hồng Lăng: "Bẩm Vương gia, Vương phi, Hoàng thượng giá lâm Vương phủ, tới thăm Vương gia."

Cái gì?!

Hoàng thượng tới? Mộ Dung Thư nghi hoặc, ngoại trừ nàng Vũ Văn Mặc thương, khác đều tưởng chỉ nhhiễm phong hàn. Chẳng qua là một bệnh thông thường, thể khiến Hoàng thượng tự đến thăm?

Vũ Văn Mặc , sắc mặt bỗng dưng nặng nề, sang với Mộ Dung Thư: "Tháo bộ băng vải bản Vương xuống."

Mộ Dung Thư gật đầu: "Vâng."

Loading...