Thình lình, ánh trăng vàng dịu, đôi ngươi sâu thẳm, lạnh lẽo hiện mắt nàng.
Trong cặp mắt mang theo chút buồn ngủ nào, ngược vô cùng tỉnh táo. Mộ Dung Thư sững sờ, ngủ?
"Ngươi thật là Mộ Dung Thư ?" Vũ Văn Mặc thấp giọng hỏi.
Nghe , khóe miệng Mộ Dung Thư chậm rãi nở nụ , hỏi : "Nếu như thần Mộ Dung Thư thì ?"
"Nếu , ngươi cũng là nữ nhân của bản Vương. Mộ Dung Thư, Nam Dương Vương phi, thể cho ngươi phận tôn quý. Không ai thể gì ngươi." Vũ Văn Mặc thở dài xong, khẽ .
Mộ Dung Thư lắc đầu: "Những lời gia . Giờ còn sớm, gia nghỉ ngơi ."
Dứt lời, nàng đóng cửa sổ gió mở tung , Vũ Văn Mặc nắm chặt cổ tay.
Ánh mắt của sáng chói như ánh mặt trời, để Mộ Dung Thư trốn tránh, giọng cũng trở nên nóng nảy kém: "Ngươi là nữ nhân của bản Vương. Chờ vết thương của bản Vương khỏi hẳn, ngươi còn lý do từ chối bản Vương thị tẩm."
Cổ tay truyền đến cảm giác nóng bỏng Mộ Dung Thư – một bình tĩnh, mất kiềm chế. Nàng vội vã rút tay về, ánh mắt sáng chói : "Gia, khuya lắm , ngủ ." Nàng lui ba bước đó xoay đóng cửa sổ.
Ánh mắt Vũ Văn Mặc nóng rực chằm chằm lưng nàng, như thiêu đốt Mộ Dung Thư.
Lúc , khi Mộ Dung Thư đang đóng cửa sổ , một lực lớn mở . Mộ Dung Thư vốn nhỏ nhắn, võ công, đụng như thế thì hình lảo đảo ngã về !
Trước cửa sổ, một bóng đen nhảy !
Đang lúc Mộ Dung Thư nghĩ đầu chắc sẽ đập xuống đất, một bàn tay vô cùng ấm áp kéo nàng lòng! Nàng kịp nghĩ nhiều, mắt một luồng khí lạnh thoáng hiện.
Vũ Văn Mặc nắm lấy trường kiếm tỏa hàn khí lạnh lẽo chỉ bóng đen thình lình xông .
"Không thương ? Sao còn sức mà cầm kiếm thế?" Bóng đen phun mấy chữ.
Nghe tiếng, Vũ Văn Mặc thu kiếm, nhẹ nhàng buông Mộ Dung Thư nọ lạnh giọng hỏi: "Trước giờ ngươi luôn từ nóc nhà nhảy xuống? Hôm nay leo cửa sổ?"
"Con khỉ! Lão tử đánh cuộc thua tên Triệu Sơ !" Nam nhân quẳng cái khăn đen che mặt xuống, mở miệng từ ngữ thô tục.
Mộ Dung Thư từ trong suy nghĩ hoảng loạn tỉnh , thấy mấy câu . Khi nàng thấy khuôn mặt đó, khóe miệng giật giật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-127.html.]
Mắt phượng hẹp dài, làn da trắng trẻo non mềm, môi đỏ sẫm, nếu so với Vũ Văn Hạo còn diễm lệ hơn ba phần! Quả thật, là diễm lệ! Rõ ràng là một tiểu mỹ nhân khiến thương tiếc, nhưng miệng những lời thô tục của nam nhân!
Nghe như , hình như quen với Triệu Sơ và Vũ Văn Mặc! Nếu sinh tử chi giao, chỉ sợ dựa phận của Vũ Văn Mặc, cũng dám vô lễ như thế, còn miêu tả Triệu Sơ như !
"Ôi, đây là Nam Dương Vương phi? Lớn lên cũng khác mấy. Có điều đôi mắt thông minh, linh động." Nam nhân vuốt cằm quan sát Mộ Dung Thư, còn thuận tiện bình luận.
Mộ Dung Thư , bĩu môi, đó đầu Vũ Văn Mặc, nhướng mày hỏi: "Gia, tiểu mỹ nhân là hoa khôi của thanh lâu nào ? Cá tính giống thường. Có điều, tiểu mỹ nhân cá tính đặc biệt như thế mới dám lẻn trong phòng thần lúc canh ba. Trước mặt thần và gia còn như !"
Lời , sắc mặt nam nhân , lúc đen lúc đỏ. Hắn vươn ngón tay chỉ Mộ Dung Thư: "Ngươi!"
"Ôi, tay , thô ráp như tay nam nhân? là cho khó thể tin. Gia, giới thiệu cho thần một chút về tiểu mỹ nhân giống thường như thiên tiên là ai ?" Mộ Dung Thư để ý đến lửa giận của nam nhân , nghiêng đầu Vũ Văn Mặc . Khóe miệng Vũ Văn Mặc lộ tươi , về phía 'tiểu mỹ nhân' như thiên tiên , cảm thấy thoải mái! Tên ghét nhất là về dung mạo của , đồng thời miệng lời thô tục, ba hoa, võ mồm cũng lợi hại, thể tin là Mộ Dung Thư chỉ mới hai ba câu tức giận đến mức khuôn mặt vặn vẹo.
"Ngươi… Phụ nhân ! Ta là nam nhân! Nam nhân! Nam nhân đó!" Nam nhân giận dữ chịu nổi, tức tối dậm chân! Nếu Mộ Dung Thư là nữ nhân, thật cởi y phục cho nàng xem vật nam nhân to lớn của ! Nam nhân thể ?! Hắn tức giận thở phì phò! (*phun cơm* hài lắm...)
Mộ Dung Thư đưa tay che miệng trộm. Người tuy miệng đầy lời thô tục, hành vi thô lỗ nhưng cho chán ghét, ngược chút đáng yêu. Ở thời đại trọng quy củ , còn để quy củ và lễ nghi mắt như , thật là hiếm thấy.
"Hắn là nam nhân. Bản công tử thể chứng minh." Lại là một bóng bay từ cửa sổ.
Chờ ở mặt Mộ Dung Thư một lát, nàng mới thấy khuôn mặt đập mắt.
Nam nhân hoa lệ tao nhã, thể so với trích tiên.
Triệu Sơ! Hắn chính là nam nhân trong miệng tiểu mỹ nhân .
Hai cổng , cố tình bằng cửa sổ.
Vũ Văn Mặc thấy hai , sắc mặt vốn còn chút tươi nhất thời trầm xuống, hai ít khi cùng một chỗ, bây giờ cùng tới tìm nhất định là chuyện xảy ! Cũng để ý Mộ Dung Thư ở đây, Vũ Văn Mặc trầm giọng hỏi hai : "Có chuyện xảy ?"
Nam nhân vẻ mặt đầy lửa giận gật đầu, vẻ mặt chuyển thành nặng nề từng thấy.
Triệu Sơ nhạt gật đầu. " là chuyện quan trọng."
Nghe , thần sắc Vũ Văn Mặc trở nên nghiêm trọng hơn, chỉ nam nhân yêu mị , với Mộ Dung Thư: "Hắn là con trai thứ ba dòng chính của Tạ Ngự sử - Tạ Nguyên."
Tạ Ngự sử? Không trưởng công chúa đương triều gả cho ? Hơn nữa năm đó trưởng công chúa là nhất mỹ nhân, trách Tạ Nguyên xinh như ! Hoàn là di truyền gen .
Mộ Dung Thư gật đầu với hai .