Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 136
Cập nhật lúc: 2024-12-01 23:27:31
Lượt xem: 187
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sao Mộ Dung Thư thể rõ như thế? Trong lòng Tứ phu nhân ngừng run rẩy, tình huống mắt ngoài dự liệu của nàng. Tưởng rằng nàng suy nghĩ cặn kẽ, tuyệt đối sơ hở. Tối hôm đó nàng cũng phát giác Mộ Dung Thư nhận chuyện là nàng . Cho nên nàng luôn luôn bất an yên, suy nghĩ trong mấy ngày mới phương pháp , chỉ cần hạ thừa nhận sai lầm, Mộ Dung Thư sinh tâm lý đồng tình mà khó. trăm triệu ngờ mới mấy câu Mộ Dung Thư thấu!
Tứ phu nhân hoảng hốt, nếu cách , bây giờ nàng nên gì đây?
Thu hết sự run rẩy của Tứ phu nhân đáy mắt, nụ môi Mộ Dung Thư càng thêm rét lạnh: "Tứ phu nhân nghĩ là bản Vương phi sẽ tha thứ ngươi ?"
Sau lưng lợi dụng nàng, còn dám đùa giỡn, diễn kịch để tranh thủ sự đồng tình. Huống hồ, ngoan độc như Tứ phu nhân, ngay cả nếu nàng tính sẽ truy cứu việc thì đây vĩnh viễn cũng là vướng mắc trong lòng Tứ phu nhân, một ngày nào đó nàng sẽ nghĩ cách loại bỏ. Chỉ cần nàng mềm lòng, lẽ nàng nhanh sẽ trở thành một Đỗ Khả thứ hai!
"Vương phi, nô tì thật sự sai . Thật sự sai , từ tới nay Vương phi tâm địa bồ tát, đối với hạ nhân bao giờ trách móc nặng nề. Nô tì là quỷ ám, căn bản nghĩ nhiều nên mới phạm sai lầm . Xin Vương phi bỏ qua cho nô tì chuyện ." Lúc , thật sự cả thể xác và tinh thần của Tứ phu nhân đều sợ hãi, chút giả dối nào. Ánh mắt sắc bén của Mộ Dung Thư biểu hiện rõ ràng cho nàng , nàng suy nghĩ trong lòng nàng!
Mộ Dung Thư cau mày, xoay , Tứ phu nhân đang thảm thương mang theo vẻ điềm đạm đáng yêu, giọng trầm thấp mà lạnh nhạt: "Sớm ngày hôm nay thì lúc còn dám ? Từ lúc ngươi chịu nổi cô đơn mà gian díu với Nhị gia nghĩ đến hậu quả hôm nay. Huống chi việc ngươi đối phó với Đỗ Khả thì ? Tứ phu nhân, thu sự dối trá của ngươi . Hôm nay, ngươi ôm hy vọng bản Vương phi đồng tình mà đến, nhưng mà bản Vương phi mắc mưu. Huống hồ, bản Vương phi là Đỗ Khả, tin tưởng lời ngon tiếng ngọt. Ha ha... Để bản Vương phi đoán một chút, nếu như hôm nay bản Vương phi thả ngươi, như ngươi sẽ gì đây? Sẽ đối đãi với bản Vương phi như ân nhân cứu mạng? Hay là để tránh hậu hoạn mà tay độc ác với bản Vương phi?" Dứt lời, nàng dùng ánh mắt sắc bén chằm chằm Tứ phu nhân.
Nghe , sắc mặt Tứ phu nhân trắng bệch, môi mấp máy, lát , thể mềm mại ngã xuống đất.
Con ngươi của Mộ Dung Thư chợt lóe. Nếu nàng Tứ phu nhân là loại tâm ngoan thủ lạc* thì hôm nay chắc chắn sẽ bề ngoài nhu nhược của nàng lừa gạt, sẽ thật sự thương hoa tiếc ngọc, khó dễ nàng ! ở thời đại , tại nơi nhà cao cửa rộng, nếu như lòng đồng tình dư thừa , cũng rõ đối phương là một đóa hoa ăn thịt , nhưng xem đó như một đóa hồng kiều diễm mà thương tiếc nâng niu, như , cuối cùng chỉ một con đường chết.
*: thủ đoạn ngoan độc
Nàng - Mộ Dung Thư ngu ngốc như , cũng thiện tâm, đối với Tứ phu nhân, nàng thể dễ dàng buông tha. Nàng dứt khoát ngẩng đầu về phía cửa, sự sợ hãi tột cùng của Tứ phu nhân, lớn tiếng hô: "Người ! Trói Tứ phu nhân !"
Cửa mở nhanh chóng. Hồng Lăng dẫn vài bà tử cao lớn bước .
"Trói Tứ phu nhân ."
Hồng Lăng sớm lệnh của Mộ Dung Thư, chỉ cần Tứ phu nhân đến thì lập tức dẫn chờ cửa. Cuộc chuyện của Tứ phu nhân và Mộ Dung Thư, các nàng ở bên ngoài vô cùng rõ ràng, tất nhiên là xảy chuyện gì.
Nhóm bà tử lập tức lệnh bước lên, trong tay cầm dây thừng sớm chuẩn .
Sắc mặt Tứ phu nhân trắng bệch, ngừng lui về phía , đối mặt với đôi mắt lạnh như băng của Mộ Dung Thư, nàng nhịn giận dữ, chửi ầm lên: "Mộ Dung Thư, ngươi sẽ c.h.ế.t tử tế!" Nàng dám chừa cho nàng một con đường sống nào!
Tiếng chửi rủa của Tứ phu nhân, Mộ Dung Thư để mắt, vung tay lệnh cho Hồng Lăng: "Đưa Tứ phu nhân đến chỗ Thẩm Trắc phi , dù chuyện cũng do Thẩm Trắc phi xử lý."
Tứ phu nhân liền sững đất, khuôn mặt tái nhợt thẳng Mộ Dung Thư, lạnh từng đợt: "Sớm thế , hôm nay tuyệt đối sẽ xuất hiện ở đây! Ha ha ha ha... Là tự cho là thông minh."
Tưởng Mộ Dung Thư sẽ suy nghĩ của nàng, cuối cùng để cho Mộ Dung Thư dễ dàng thấu. Nếu thể lựa chọn nữa, nàng tình nguyện hãm hại Đỗ Khả. Dù , Nhị gia cũng là kẻ quân tử gì!
"Tự gây nghiệt thể sống, ngươi bậy thì nghĩ đến hậu quả. Dùng sức suy nghĩ xem giải thích với Thẩm Trắc phi thế nào ." Mộ Dung Thư tàn nhẫn .
Tứ phu nhân giãy giụa cũng vô dụng, tùy ý để nhóm bà tử trói nàng .
Sau đó, Hồng Lăng dẫn mấy bà tử đưa Tứ phu nhân đến Trúc viên.
Khi Thẩm Trắc phi thấy Hồng Lăng đưa Tứ phu nhân đến, vô cùng kinh ngạc. Nàng cau mày. Sau khi Hồng Lăng giải thích rõ ràng với nàng , ánh mắt Thẩm Trắc phi Tứ phu nhân tản từng đợt lãnh ý, thể tưởng tượng tầm mắt của nàng mà trong hậu viện xảy nhiều chuyện như ! Đỗ Khả và Tứ phu nhân đều gian díu với Nhị gia! Nếu Nhị gia là Nhị của Vũ Văn Mặc, ngày đó nàng sẽ xuống tay nhẹ như !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-136.html.]
Trong lòng Tứ phu nhân vô cùng lạnh lẽo, cũng ôm hy vọng gì nữa, hề giãy giụa.
Hơn nửa canh giờ , Hồng Lăng từ Trúc viên trở về. Mộ Dung Thư đang nhàn nhã xem sách thuốc.
"Thẩm Trắc phi thấy Tứ phu nhân thái độ nhận sai thành khẩn nên chỉ dùng cách xử phạt Đại phu nhân, áp dụng cho Tứ phu nhân. Bây giờ Tứ phu nhân cầm hưu thư đưa về nhà đẻ." Hồng Lăng nhẹ giọng bẩm báo.
Nghe , tay Mộ Dung Thư khẽ run lên. Sắc mặt cũng một chút tái nhợt. Nàng ở hiện đại cùng lắm chỉ là một bình thường, từng xem qua loại tiểu thuyết xuyên mà nữ chủ thủ như là đặc công sát thủ. Vì khi đối mặt với việc sinh mạng khác kết thúc tay , dù là do nguyên nhân gì nữa thì nàng cũng cảm thấy sợ hãi, điều Đỗ Khả và Tứ phu nhân cũng xem như hại tay nàng, tuy hiện tại chết, nhưng cũng cầm cự bao lâu.
Nàng quen.
ở phủ Nam Dương Vương, vì tự bảo vệ , nàng chỉ thể như thế!
Ngày kế tiếp, mười cửa tiệm đồng loạt dùng phương pháp Mộ Dung Thư đưa để khai trương. Quả nhiên, đương thời từng gặp thủ đoạn marketing* , lập tức phần thưởng phong phú hấp dẫn. Lúc bắt đầu còn tin sẽ chuyện như .
*: các nàng thể là 'kinh doanh' cũng , vì bản gốc nó như nên sửa
Mà dù cũng đem một trăm lượng để ở trong mắt, lập tức mua một kiện hàng hóa, mang theo tâm lý chơi đùa rút thưởng, kết quả giải nhì! Trúng một cái phủ nhỏ! Việc như khơi mở dòng khách hàng, vô cùng hưng phấn, chỉ một trăm lượng thể phần thưởng phong phú như thế! Một phủ nhỏ như , nếu hơn mười vạn lượng thì cũng đừng nghĩ đến, huống hồ còn là một phủ xa hoa như thế?
Một truyền mười, mười truyền một trăm, nhanh trong kinh thành đều loại buôn bán quá hời , ào ào tranh mua hàng hóa trong cửa hàng! Mức độ sốt dẻo nay từng .
Đối phương thấy tình huống đúng, kể cả hôm đó Đỗ gia tìm hết cách, hạ giá hàng hóa chấp nhận lỗ vốn, cũng ai thèm để ý.
Vượt qua tưởng tượng của Mộ Dung Thư, cổ nhân cũng mơ tưởng những món hời trời rơi xuống. Chỉ trong đến một ngày, bộ hàng hóa bán hết! Kho hàng dọn sạch sẽ.
Toàn bộ giải thưởng đều trao , may mắn thì lấy phần thưởng phong phú, kém hơn chút thì cũng thể một ít phần thưởng nho nhỏ, mỗi đều vô cùng vui vẻ. Dù , từng tham gia phương thức mua sắm ! Ở nơi thiếu các loại hình giải trí, ngoại trừ thanh lâu kỹ viện, chỉ sợ còn mở đầu loại thủ đoạn 'marketing' nên gần như trong thành đều tham dự.
Trong phút chốc, ai mười cửa tiệm của Mộ Dung Thư.
Đối phương lập tức hoảng hốt, ngay ngày hôm phái tới gặp Tiết chưởng quỹ, Tiết chưởng quỹ báo với Mộ Dung Thư một tiếng, bọn họ mua mười cửa tiệm , hơn nữa còn mua với giá cao.
Tiết chưởng quỹ thấy đối phương giá cao hơn thị trường gấp đôi, lập tức dám chậm trễ, đến bẩm báo cho Mộ Dung Thư.
Khi Mộ Dung Thư , chỉ cong cong khóe môi lạnh một tiếng: "Không bán."
"Vậy thì hai ngày nay nô tài sẽ sắp xếp cho nhập hàng, bây giờ còn hàng tồn kho, vài thứ linh tinh trong cửa hàng kéo dài mấy ngày." Tiết chưởng quỹ vội vàng .
Nghe , Mộ Dung Thư mỉm lắc lắc đầu: "Tiết chưởng quỹ đừng nên sốt ruột. Lát nữa ngươi cửa hàng thì dặn mấy chưởng quỹ dán thông báo, năm ngày , còn một loại hoạt động khác! Phần thưởng so với đợt còn phong phú hơn nhiều."
"Vậy mấy ngày nô tài mua hai phủ khác." Hai mắt Tiết chưởng quỹ tỏa sáng. Hôm qua thu một món hời lớn, đây là chuyện từng xảy , thể đem bộ hàng hoá đó trữ bán , còn bán với giá chính thức. Nếu thêm nữa, nhất định còn hơn đầu tiên.
Mộ Dung Thư nữa lắc đầu: "Không, cần mua. Dán thông báo chờ đối phương đến tìm ngươi. Lần tìm ngươi, cứ cự tuyệt như thế. Lại thêm nữa, hãy cho đối phương lấy giá cao hơn thị trường gấp mười đến mua."
Tiết chưởng quỹ Mộ Dung Thư , lập tức : "Vương phi là ý bán cửa hàng ?"