Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 138
Cập nhật lúc: 2024-12-01 23:28:09
Lượt xem: 187
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những lời cứ vang lên bên tai nàng.
Mộ Dung Thư sững sờ một hồi lâu.
Ngoài cửa sổ, gió thổi ngừng, cánh cửa va đập liên tiếp.
Mây đen che khuất ánh trăng, trong phòng lâm bóng tối.
Không gian yên lặng, vô cùng yên lặng, yên lặng đến nỗi cả hai đều thể thấy tiếng hít thở của .
Trong bóng đêm, Mộ Dung Thư đầu tránh tầm mắt nóng rực của , cong môi, nở một nụ tuyệt . Vũ Văn Mặc thấy, cũng cách nào thấy rõ.
"Đã xảy chuyện gì?" Nàng nhẹ giọng hỏi, cảm xúc hề d.a.o động.
Nàng bao giờ để vị trí Nam Dương Vương phi trong mắt, huống hồ là trắc phi tiểu , nàng càng khinh thường. Hơn nữa, bây giờ nàng cơ hội để rời .
Mày kiếm của Vũ Văn Mặc nhíu chặt. Trong bóng đêm cũng thể chuẩn xác bắt cổ tay của Mộ Dung Thư: "Ta sẽ cho ngươi bất cứ cơ hội nào rời ."
Hắn hiểu rõ suy nghĩ trong lòng nàng, giọng lạnh lùng như đang tuyên thệ*.
: lời hứa, lời thề
"Gia, rốt cuộc là xảy chuyện gì, thể cho thần ?" Mộ Dung Thư trầm giọng hỏi. Cũng rút cổ tay đang Vũ Văn Mặc nắm chặt. Đây đầu tiên nàng mở miệng hỏi Vũ Văn Mặc, bởi vì, mấy ngày nay khác thường, kiến nàng cách nào nắm bắt , nàng là xảy chuyện gì.
Vũ Văn Mặc chậm rãi khép hờ đôi mắt, buông cổ tay nàng , khẽ : "Ngươi chỉ cần cho , ngươi tin tưởng ?"
Thật lâu câu trả lời của nàng, trong bóng đêm truyền đến giọng trầm thấp nhưng lạnh lẽo của : "Không, bản Vương sẽ để cho ngươi lâm tuyệt cảnh ."
Nàng là kiêu ngạo, thà dựa sức lực chính rời khỏi phủ Nam Dương Vương, cũng mở miệng cầu xin sự che chở của , thể như thế, thể như thế ! Trong bóng đêm, nắm chặt hai đấm, dứt lời, vang lên âm thanh răng rắc ở chỗ các đốt ngón tay. Không ai thấy , trong lòng bàn tay , vài giọt m.á.u đỏ tươi đang nhỏ xuống.
Mộ Dung Thư run lên bần bật, đến tột cùng là chuyện gì xảy ?! Chẳng lẽ là Thẩm Quý phi sẽ gì đó với nàng? Hay là phủ Tướng quân xảy chuyện? Mộ Dung Thu vứt quân cờ như nàng ?
"Lời ngươi xem như thấy . Vì trong thời gian ngắn cách nào mở rộng lòng , hối hận vì cách sắp xếp, giờ buông tay. mà, bản Vương… Ta, thể từ bỏ, thể." Vũ Văn Mặc tiếp, trong bóng đêm, ánh mắt kiên định của về phía Mộ Dung Thư.
Ngay lúc Mộ Dung Thư trả lời thì : "Nếu như bắt ngươi nhường vị trí Nam Dương Vương phi, tự nguyện hạ thấp phận thành trắc phi, thậm chí là thì ngươi đừng bao giờ đồng ý. Nếu , ngươi sẽ vạn kiếp bất phục. Đến lúc đó, cũng hết cách."
Tim Mộ Dung Thư đập nhanh hơn, thể tin lời là từ trong miệng Vũ Văn Mặc . , sợ hãi còn kịp giảm, Mộ Dung Thư đột ngột ngẩng đầu thẳng , hỏi: "Có liên quan đến phủ Tướng quân?"
"Ừ." Vũ Văn Mặc trầm giọng đáp.
Quả thật là liên quan đến phủ Tướng quân! Mộ Dung Thư trừng hai mắt, nỗi khiếp sợ tràn ngập trong lòng. Phủ Tướng quân xảy chuyện gì mà khiến cho Vũ Văn Mặc lộ vẻ bất lực như thế? Thậm chí còn ảnh hưởng đến địa vị hiện tại của nàng?
"Ngươi gả phủ Nam Dương Vương thì ngươi chính là của bản Vương, dính dáng gì đến phủ Tướng quân. Vì hãy xem như hôm nay gì cả. Bản Vương cũng từng cái gì với ngươi." Dứt lời, Vũ Văn Mặc liền lên, cũng đầu , rời .
Cho đến khi cửa nhẹ nhàng khép , Mộ Dung Thư mới hồn . Bên tai vọng giọng của Vũ Văn Mặc, đồng thời xen lẫn tiếng gió, cho buổi tối ấm áp đột nhiên lạnh lẽo vô cùng.
Ngày mai chính là sinh nhật của Thẩm Trắc phi, đúng lúc nàng lợi dụng tiệc sinh nhật của nàng , khi tề tựu đông đủ thì bản sẽ thực hiện kế kim thiền thoát xác*! còn phủ Tướng quân… chẳng lẽ kéo dài?
*: Kế "Kim thiền thoát xác" là con ve sầu vàng lột xác. Kế dùng cho lúc nguy cấp, tính chuyện ngụy trang một hình tượng để lừa dối, che mắt đối phương, đặng đào tẩu chờ một cơ hội khác. Kế "Kim thiền thoát xác" một phạm vi rộng rãi và phổ biến, bất cứ ai ở cảnh nào cũng thể sử dụng .
Nàng bây giờ rõ phủ Tướng quân xảy chuyện gì, nếu ngày mai chỉ sơ sót sẽ mất hết tất cả.
Bây giờ, ngày mai, nàng nên thế nào? Nửa tháng sai Vân Mai chuẩn , nếu buông tha cho cơ hội sẽ còn cơ hội nào nữa! Nàng nên dừng chân vì một cái phủ Tướng quân ? Lý thị và những thù oán với nàng như Nhị thiếu gia, Tam thiếu gia, mấy vị tiểu thư tròn mười lăm tuổi, tuy dính dáng gì nhiều với nàng, nhưng vì phận của Mộ Dung Thư, quan hệ dây mơ rễ má, nếu nàng nhầm một bước sẽ liên lụy đến bọn họ.
… Dù nàng cũng là Mộ Dung Thư. Không mất kiêu ngạo và tự tôn của bản . Không biến thành một kẻ chỉ ghen tuông vì nam nhân mà tranh đấu đến 'ngươi c.h.ế.t sống'. Nàng là Mộ Dung Thư sống …
Nàng tỉ mỉ bày , khổ tâm chờ đợi, thận trọng, rút dây động rừng* chính là vì ngày mai. Vũ Văn Mặc đến, lời lòng nàng rối loạn.
*: rút dây sẽ rung chuyển cả khu rừng
Nên gì bây giờ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-138.html.]
Mộ Dung Thư chau mày , , kế hoạch ngày mai vẫn tiến hành bình thường. Dù , nàng cái năng lực xoay chuyển bộ cục diện , hơn nữa thời đại cơ hội để cho nữ nhân thể phát triển quá ít, huống chi là một nữ nhân trong hậu viện. Trong mắt nàng lóe lên từng tia sáng.
Cả một đêm, vì Vũ Văn Mặc đột nhiên đến mà Mộ Dung Thư cách nào giấc ngủ.
Sáng hôm , Hồng Lăng bưng một chậu nước sạch phòng, thấy Mộ Dung Thư đang xem sách thì cau mày : "Vương phi dậy gọi nô tì chứ? Nô tì giúp Vương phi rửa mặt chải đầu còn trang điểm nữa."
"Mới tỉnh, thấy trời còn sớm nên gọi ngươi." Mộ Dung Thư một bên , một bên lấy khăn ẩm trong tay Hồng Lăng lau sơ qua mặt và hai tay, cầm lấy bột đánh răng cẩn thận chải răng.
Hồng Lăng : "Sau buổi cơm trưa sẽ nhóm phu nhân, thiếu phu nhân của các thế gia đến đây, Trúc viên bên cũng chuẩn . Vừa Tú Ngọc sớm đến gặp nô tì, Vương phi bây giờ thai, Thẩm Trắc phi sợ Vương phi quá mức mệt nhọc, nhờ nô tì với Vương phi một tiếng, ngày hôm nay qua giờ cơm trưa hãy Trúc viên."
Mộ Dung Thư gật gật đầu: "Ừ! Vậy ăn trưa xong, ngủ một chút hãy qua đó."
Nơi nào nhiều nữ nhân thì nơi đó lắm thị phi, hơn nữa, Thẩm Trắc phi thể buông tha một cơ hội như để đối phó nàng? Trong trí nhớ, hàng năm, đa đám phu nhân đến chúc mừng sinh nhật của Thẩm Trắc phi đều về phe nàng , vì Thẩm Trắc phi trong tối ngoài sáng mà trào phúng Mộ Dung Thư. Trước Mộ Dung Thư tính tình lỗ mãng, dễ dàng chịu thiệt, cho nên mới Thẩm Trắc phi đùa bỡn trong tay.
"Vâng. Qua điểm tâm nô tì sẽ chuẩn y phục và vật phẩm trang sức dùng trong ngày hôm nay cho Vương phi." Hồng Lăng gật đầu .
"Thu Cúc và Thanh Bình ?" Mộ Dung Thư hỏi. Hai ba ngày Thu Cúc và Thanh Bình bề bộn nhiều việc, ngày thường hai nha đầu chỉ cần túc trực hầu hạ bên trong, bây giờ cảm giác còn bận rộn hơn so với đám nha đầu việc nặng.
Hồng Lăng cũng chút nghi hoặc: "Nô tì . Vừa mới thấy, giờ thấy nữa. Từ khi Vân Mai ngoài việc thì việc hầu hạ Vương phi rửa mặt chải đầu là nô tì đảm nhận, hai các nàng buổi sáng sẽ thời gian riêng tư."
"Ừ." Mộ Dung Thư gật đầu.
"Nghe ngày hôm nay trong nhóm phu nhân mà Thẩm Trắc phi mời đến còn Đỗ đại thiếu phu nhân. Đỗ đại thiếu phu nhân là em dâu của Đại phu nhân đuổi khỏi Vương phủ. Đồng thời cũng chính là đối thủ luôn nhằm cửa hàng đồ cưới của Vương phi trong thời gian ." Hồng Lăng nhíu mày nặng nề . Thẩm Trắc phi đến tột cùng là nghĩ như thế nào?
Nghe , Mộ Dung Thư nhẹ cau mày, lạnh : "Không cần nghĩ nhiều. Thẩm Trắc phi chỉ là quan hệ với Đỗ gia mà thôi."
Trăm ngàn cẩn thận cũng lúc sơ sót, Thẩm Trắc phi luôn nhằm nàng, quên Đỗ Khả! Đây là mua dây buộc ?
"Vâng." Hồng Lăng đáp. trong lòng vẫn chuyện đơn giản như , cảm thấy đáng cho Vương phi, cũng cảm thấy việc của Thẩm Trắc phi chút quá phận. Hy vọng yến hội, Vương phi cần chọc giận giữ hình tượng là .
Lúc ăn điểm tâm, Thu Cúc và Thanh Bình đều . Nhìn thấy Mộ Dung Thư đang dùng điểm tâm thì lập tức ở một bên hầu hạ.
Đuôi mắt Mộ Dung Thư lướt qua hai , thấy hai thần sắc kỳ quái thì trầm giọng hỏi: "Các ngươi thế?"
Thu Cúc thoáng qua Thanh Bình bên cạnh, thấp giọng trả lời: "Thưa Vương phi, nô tì chuyện gì."
Thanh Bình một bên cắn chặt răng, sắc mặt do dự nhưng khi thoáng qua Thu Cúc liền lắc đầu trả lời: "Mới đường về, bọn nô tì gặp mấy nha ở Trúc viên, họ ngày hôm nay trong những đến chúc mừng sinh nhật Thẩm Trắc phi ít tiểu thư gả. Sợ là vì Vương gia nạp ."
Nghe , Mộ Dung Thư mỉm . Theo tính tình của Thanh Bình chắc chắn sẽ dối, cứ thần sắc của Thanh Bình thoáng kích động, sẽ lời bất quá là nàng dùng để che dấu ý nghĩ thực sự, nhưng Mộ Dung Thư bất động thanh sắc : "Như thế cũng . Bây giờ trong Bắc viên cũng chỉ một Nhị phu nhân, cũng cần nạp cho Vương gia ."
Thu Cúc xong lời của Thanh Bình và Mộ Dung Thư, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
"Không tiểu thiếu gia và Vân Mai lúc nào sẽ trở về nữa. Chớp mắt qua hơn nửa tháng ." Hồng Lăng hỏi. Nàng nhớ đến lúc tiểu thiếu gia còn ở Vương phủ, mỗi ăn cơm đều ồn ào vui vẻ. Hơn nữa nha đầu Vân Mai cũng đáng yêu.
"Nhanh thôi." Tay cầm chiếc đũa của Mộ Dung Thư dừng một chút, con ngươi đen chợt loé, nhàn nhạt trả lời.
"Trở về thì , tiểu thiếu gia ở Vương phủ thế nào, là gầy mập …" Hồng Lăng thấp giọng .
Mộ Dung Thư , lòng nhịn run lên, trong thời gian nàng gắng hết sức để nghĩ tới Hiên nhi, để Hiên nhi nữa trở Vương phủ, là bất đắc dĩ của nàng. Tuy Vương tuần phủ ở đây, Hiên nhi sẽ sống , nhưng nàng vẫn vô cùng lo lắng.
Sau buổi cơm trưa, Mộ Dung Thư liền giường nghỉ ngơi một chút. Một lúc lâu mới gọi Hồng Lăng và Thu Cúc y phục trang điểm cho . Nàng cố ý chọn một bộ quần áo dễ tráo đổi, như hạ quyết tâm, sẽ thể lùi bước.
Xong xuôi, Mộ Dung Thư cho Hồng Lăng và Thu Cúc lui , nàng một ở trong phòng, lấy ngân phiếu trong hộp , tổng cộng hơn chín mươi vạn lượng. Từ hai ngày nàng sai Hồng Lăng đến phòng kế toán đem tất cả vàng thỏi và kim nguyên bảo đổi thành ngân phiếu. Về phần các loại châu báu đặc biệt khác, nàng đều cần, ngân phiếu nhỏ gọn, để bên trong nội y, sẽ khác nhận .
Chuẩn xong, Mộ Dung Thư ngẩng đầu lướt qua căn phòng ở hơn nửa năm.
Nơi vô cùng , bởi lẽ tất cả đều hết sức xa hoa, nếu như ở tại chỗ , sẽ thể hưởng thụ vinh hoa phú quý cả đời, nhưng nàng loại phụ nữ nhân nguyện bẻ gẫy dôi cánh của , từ bỏ tự tôn để ủy khuất cầu , chỉ cần lo cơm áo cả đời!
Hờ hững thu hồi ánh mắt, nàng chút do dự khỏi phòng.