Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 143
Cập nhật lúc: 2024-12-01 23:29:31
Lượt xem: 167
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Tú Ngọc rời , đôi mày mới giãn của Thẩm trắc phi nhíu chặt, phủ tướng quân xảy loại chuyện ?
…
Trước cửa vương phủ, thị vệ đang ép Mộ Dung Thư trong xe ngựa.
Lúc , khoái mã chạy tới, phía bụi tung mù mịt, Vũ Văn Mặc một hắc y từ lưng ngựa nhảy xuống, thẳng đến mặt Mộ Dung Thư.
Đôi mi dài cong vút của Mộ Dung Thư khẽ nâng, thấy Vũ Văn Mặc về phía nàng, mỉm .
Con ngươi Vũ Văn Mặc như băng tuyết nàng, khuôn mặt tuấn tú hệt như điêu khắc lúc nhuốm vẻ phong sương.
Mọi thấy Vũ Văn Mặc bỗng nhiên xuất hiện, đều giật .
Gã thống lĩnh tiến lên ôm quyền :
– Ty chức phụng lệnh Hoàng Thượng, phàm là những liên can đến tướng quân phủ bộ nhốt đại lao. Vương gia chuyện Mộ Dung Thu thông đồng với địch phản quốc thì mong ngài đừng ty chức khó xử.
Nghe , Vũ Văn Mặc đầu, ánh mắt lạnh lùng quét qua thị vệ thống lĩnh một cái, lạnh lùng uy nghiêm quát:
– Câm miệng!
Vẻ mặt gã thống lĩnh cố gắng kiềm nén, nhưng thật sự dám bước lên thêm gì nữa.
Vũ Văn Mặc đến gần Mộ Dung Thư, ánh mắt kinh ngạc của , ôm chặt Mộ Dung Thư ngực.
Mộ Dung Thư cũng sững sờ, đây là…
Đang lúc nàng nghi hoặc, bên tai truyền đến giọng trầm thấp đủ cho hai của :
– Không cần quá lo lắng, nhớ kỹ lời . Rất nhanh ngươi sẽ trở . Cũng đừng quên, ngươi đang mang thai cốt nhục của bổn vương.
Thân hình Mộ Dung Thư run lên. Khi buông nàng thì đồng thời, trong con ngươi bình tĩnh của Mộ Dung Thư dấy lên từng ngọn lửa.
– Nếu vương phi thiếu một cọng lông, bổn vương các ngươi đền mạng.
Vũ Văn Mặc gã thống lĩnh, thanh âm lạnh lẽo âm u, che dấu chút nào sát ý cuồn cuộn.
Gã thống lĩnh sởn tóc gáy, đầu cúi đến mức sắp chạm ngực, vung tay lên, lệnh:
– Đi!
Khi bước lên lên xe ngựa, hình Mộ Dung Thư dừng , xoay Vũ Văn Mặc, khẽ nhếch môi, lộ nụ tuyệt mỹ xán lạn:
– Cảm ơn.
Hai chữ vô cùng đơn giản vang lên trong gió, n.g.ự.c Vũ Văn Mặc chấn động mãnh liệt, như trăm ngàn cây kim đ.â.m . Nếu lý trí kiềm giữ, chỉ sợ lúc nhất định quan tâm bất cứ điều gì mà xông lên. thể, lúc vạn thể bất luận sai lầm gì, bằng , nàng chỉ đưa đại lao đơn giản như .
– Tiến cung.
Hắn lệnh cho đám phía .
…
Đại lao.
Ẩm ướt, tối tăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-143.html.]
Đến đại lao Mộ Dung Thư mới phát hiện nhà tù cổ đại so với trong TV còn khủng bố hơn nhiều. Vừa bước , bên tai vang lên những tiếng gào thét thê lương sởn gáy, đồng thời chóp mũi cũng tràn đầy mùi m.á.u tươi.
Nàng đưa mắt khắp nơi, thấy các phạm nhân nữ trong đại lao quần áo rách rưới đủ che , xanh xao vàng vọt, còn mang theo vết thương bắt đầu thối rữa.
Mộ Dung Thư khép hờ đôi mắt, trong lòng chấn động. Nhìn cảnh truyền hình chỉ cảm thấy thảm thương, nhưng khi tận mắt chứng kiến mới phát hiện đây là chấn động, một loại chấn động trong sâu thẳm tâm hồn!
Vì nàng là Nam Dương vương phi, tuy rằng phủ tướng quân liên lụy mà đại lao, nhưng nàng đang mang thai, trưởng ngục theo lệnh gã thống lĩnh thị vệ, thu xếp cho nàng ở một trong một gian nhà giam coi là gọn gàng sạch sẽ.
Mới bên trong đại lao, bên tai truyền đến âm thanh xiềng xích khóa. Mộ Dung Thư nhíu mày, xuống bên giường mới ngẩng đầu lên đánh giá tình hình chung quanh. Phủ tướng quân nhiều nữ tử, hẳn là đều nhốt trong đại lao . Ngay khi nàng đang xem xét, một nữ tử áp song gỗ, kêu lên:
– Vương phi.
Nghe tiếng, Mộ Dung Thư đầu sang, phát hiện phía bên phòng giam của nàng hai ba chục đang chen chúc một chỗ do quá đông.
Nữ tử lên tiếng gọi nàng tóc dài qua vai, vẻ nhếch nhác, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, là khuôn mặt quen thuộc với Mộ Dung Thư, chính là Ngũ cô nương Mộ Dung Nguyệt!
Mộ Dung Thư qua một bên, vẻ mặt thoáng nặng nề trầm giọng hỏi:
– Các ngươi đều giam giữ ở đây?
Mộ Dung Nguyệt mặc dù xuất thứ nữ nhưng từng chịu khổ, từ nhỏ lớn lên trong nhà cao cửa rộng, thể gặp qua cảnh tượng thế , vì sợ hãi vài . Bây giờ thấy Mộ Dung Thư cũng nhốt đây nên tìm chỗ dựa, câu hỏi của Mộ Dung Thư, vội trả lời:
– . Lúc đang dùng cơm chiều thì một đám binh lính xông phủ tướng quân, bắt tất cả đưa đại lao, ngay cả đám hạ nhân cũng tha. Vương phi, kết quả là chuyện gì xảy ? Những đó phụ thông đồng với địch phản quốc, tịch thu tài sản c.h.é.m đầu cả nhà chúng , Lục sợ.
– Đừng sợ, sẽ chuyện gì, chờ điều tra rõ ràng sẽ thôi.
Mộ Dung Thư , trấn an. Trước mặt Mộ Dung Thư chỉ là một cô gái mười bốn tuổi trải qua việc tàn khốc như , thể sợ hãi đây! lúc nàng nhất chính là tình hình của Lý thị!
Mộ Dung Nguyệt mở to đôi mắt ngập nước Mộ Dung Thư, hỏi :
– Thật ? Thật sự chuyện gì ?
Mộ Dung Thư gật đầu, đó nhẹ giọng hỏi:
– Mẫu ?
Nghe , Mộ Dung Nguyệt rơi lệ, Mộ Dung Thư, mở miệng thế nào.
Mộ Dung Ngọc cạnh nàng, dùng khuôn mặt nhỏ nhắn về phía Mộ Dung Thư, :
– Lúc quan binh xông phủ tướng quân bắt , mẫu uất nghẹn, !
Cái gì? Mộ Dung Thư trừng trừng hai mắt, trong lòng run lên, Lý thị chết! Cứ như mà ! Vốn tưởng rằng bà còn thể sống thêm mấy tháng, nhưng ngay trong đêm chịu nổi đả kích mà chết!
– Với thể của phu nhân sớm nên ngã . mà phu nhân thật đúng là cách chọn, c.h.ế.t lúc nào chết, cố tình c.h.ế.t ngay lúc , còn tránh một kiếp lao tù! Phu nhân thật coi là may mắn!
Từ trong nhà giam truyền đến một giọng chanh chua độc địa.
Đôi mắt sắc bén của Mộ Dung Thư quét sang, giọng hết sức quen thuộc, khuôn mặt cũng hết sức quen thuộc, đúng là ả Nhị di nương đuổi khỏi phủ tướng quân ! Ả thế nhưng cũng bắt !
Nhận ánh mắt Mộ Dung Thư qua, Nhị di nương nhướng nhướng mày, lạnh :
– Nhìn cái gì , gì đúng ? Bà sớm nên chết! Ngươi còn xem như Nam Dương vương phi ? Hiện giờ còn cũng giống chúng đều giam trong đại lao ư?
Hiện nay đều nhốt trong đại lao hắc ám thấy mặt trời , Mộ Dung Thu chụp lên đầu cái tội danh thông đồng với địch phản quốc, gì đường ! Trước Nhị di nương thể còn kiêng kị Mộ Dung Thư chút ít, nhưng từ khi đuổi khỏi phủ tướng quân, ả tất nhiên kết thù cùng Mộ Dung Thư, vì hiện tại châm chọc ác độc mấy câu còn đợi đến khi nào?
– Vương phi, phụ là tìm trong phủ của Nhị di nương, vì Nhị di nương cũng bắt đây.
Mộ Dung Nguyệt kề sát bên tai Mộ Dung Thư, nói khẽ.