Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:12:16
Lượt xem: 164
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời , những đang giam trong đại lao, bất kể là các cô nương của phủ tướng quân, nhóm di nương đám tỳ nữ, đều trợn mắt về phía Nhị di nương. Từ hành động khó , khi Nhị di nương ở phủ tướng quân, dựa sủng ái của Mộ Dung Thu bao nhiêu phô trương bá đạo, ức h.i.ế.p bao nhiêu . Nhị di nương chạm đến đến ánh mắt của , nhất thời hụt , ánh mắt né tránh, cũng ý thức lúc đang ở phủ tướng quân mà đang trong đại lao, kết cục của đều như ! Bà lập tức mặc kệ gì đến Mộ Dung Lan, đồng thời cũng dám chửi rủa Mộ Dung Thư.
Ngược , bà gục xuống t.h.i t.h.ể Mộ Dung Lâm, tiếp tục kêu , nhằm che dấu sự hoảng hốt bỗng nhiên xuất hiện của .
Mộ Dung Thư hờ hững thu hồi ánh mắt, cùng lúc lướt qua Mộ Dung Lan. Trong lòng bỗng nghĩ: nếu như phủ tướng quân rơi tình cảnh hôm nay, dựa phần bình tĩnh và ẩn nhẫn của Mộ Dung Lan thì bình thường nào cũng thể so .
Ngay lúc Mộ Dung Thư thu hồi tầm mắt, Mộ Dung Lan cũng thoáng qua nàng.
Có lẽ là dần bình tĩnh , rằng cuối cùng kết cục cùng lắm là mất mạng nên cũng vụng trộm nỉ non run rẩy nữa, mà là bình tĩnh chờ đợi.
Trong sự yên tĩnh đó, Mộ Dung Thư chậm rãi nhắm mắt . Vừa uống xong chén thuốc, bụng một dòng chất lỏng nóng ấm, đau đớn ẩn ẩn truyền đến. Thuốc tuy rằng sẽ tạo thương tổn ghê gớm gì đối với thể nhưng vẫn tác dụng phụ lớn, đau đớn như tấm sắt nung đỏ áp bụng. Mộ Dung Thư âm thầm cắn răng, dám kêu tiếng, chịu đựng chờ cơn đau từ từ biến mất.
Đợi nàng cảm giác đau đớn còn mới mở mắt . Kết quả phát hiện đang cửa phòng giam.
Người tới quần áo tinh xảo phức tạp, khí chất cao quý. Nàng ôn nhu tao nhã nhạt Mộ Dung Thư, thấy Mộ Dung Thư tỉnh thì lập tức bước lên hai bước, trong mắt giống như vô cùng vui mừng.
– Tỷ tỷ tỉnh?
Chờ nàng bước thì Mộ Dung Thư mới thấy rõ mặt đến. Thì là Thẩm trắc phi! Sau lưng nàng còn Thẩm Oánh theo.
– Thì là Thẩm trắc phi.
Giọng Mộ Dung Thư thoáng khàn khàn trả lời.
Thái độ Mộ Dung Thư vẻ lạnh lùng, Thẩm trắc phi nhất thời chút hổ. Hiện giờ Mộ Dung Thư rơi tình cảnh , trong một trong phòng giam âm u dơ bẩn mà vẫn cao ngạo như thế, cho Thẩm trắc phi bất ngờ.
– Chuyện tối qua xảy quá nhanh khiến cũng kịp sai chuẩn cho tỷ tỷ một ít chăn bông và quần áo. Bây giờ rốt cuộc thu xếp xong chuyện trong phủ mới lập tức mang vài thứ cho tỷ. Hi vọng tỷ tỷ trách tội.
Trên khuôn mặt của Thẩm trắc phi tràn đầy tươi , . Thẩm Oánh lưng nàng lập tức đưa chăn bông và quần áo cho nữ ngục .
– Thẩm trắc phi quả là lòng.
Mộ Dung Thư vẫn ở giường hề đụng tới mấy thứ đó, bên môi khẽ cong lên một nụ như như Thẩm trắc phi.
Thẩm trắc phi nhíu mày, tươi bên môi chợt phần lúng túng. Đưa mắt bốn phía, nàng chợt thấy một con chuột cửa phòng giam, lập tức :
– Nơi thật là chỗ dành cho mà, nhiều chuột như . Không khí cũng thật khó chịu. Tỷ tỷ yên tâm, lâu nữa tỷ tỷ thể rời khỏi đây.
– A? Sao Thẩm trắc phi ?
Mộ Dung Thư đưa mắt chằm chằm Thẩm trắc phi, thần sắc rét lạnh cho lòng Thẩm trắc phi nhịn mà run lên.
Thẩm trắc phi mang theo mục đích mà đến, một chút xem Mộ Dung Thư giam trong đại lao cả đêm mất lý trí , vẫn lạnh lùng bình tĩnh như . Kết quả chính là tuy sắc mặt nàng lắm, còn đúng là chút gì khác thường! Có điều … Ánh mắt Thẩm trắc phi dừng bụng Mộ Dung Thư. Nàng suy nghĩ suốt cả đêm qua cũng chắc Mộ Dung Thư mang thai !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-147.html.]
Thế nhưng, hiện tại là thời điểm mấu chốt. Nếu Mộ Dung Thư mang thai, thì sẽ trốn thoát tội chết! Còn nếu thật sự thai, thế thì Mộ Dung Thư nhất định thể nhân cơ hội mà giữ tính mạng. Không … Cơ hội như , nàng tuyệt đối thể bỏ qua. Thẩm trắc phi đầu , hộp đựng thức ăn trong tay nha , tươi bên môi nàng biến mất nữa hiện lên:
– Hiện thời tỷ tỷ con nối dõi của vương gia, tất nhiên thể ở đại lao quá lâu. Huống hồ tội danh thông đồng với địch b*n n**c của Mộ Dung tướng quân còn chứng thực, lẽ Mộ Dung tướng quân là oan uổng? Tỷ tỷ cần sốt ruột.
– Thẩm trắc phi lý.
Mộ Dung Thư mỉm , ánh mắt mang khí thế bức biến mất, ngược đó là ý tràn ngập.
Thẩm trắc phi nheo mắt. Nàng thật sự thấy rõ lòng Mộ Dung Thư, nàng suy nghĩ cái gì. Thật chẳng lẽ cứ ngây thơ cho rằng Mộ Dung Thu tội? Hoặc là thật sự tự tin vương gia sẽ đến cứu nàng? Nghĩ đến đây, tim Thẩm trắc phi chợt nhói lên một chút, chẳng tại bụng cũng từng trận đau đớn.
– Muội cố ý sai mấy bà tử ở Mai viên vài món ăn vương phi thích. Hiện tại là buổi trưa, tỷ tỷ cũng nên ăn cơm trưa. Đồ ăn giữ trong hộp, còn nóng hổi đó.
Thái độ Thẩm trắc phi dịu dàng. Trong mắt , xem nàng và Mộ Dung Thư thật là tỷ tình thâm, nhưng trong mắt Mộ Dung Thư trở thành ý .
Nha giao hộp thức ăn cho nữ ngục . Người lập tức mở cửa phòng giam đưa .
Mộ Dung Thư lướt qua hộp đựng thức ăn tinh xảo, trả lời:
– Xem khi bổn vương phi vương phủ chân thành cảm ơn Thẩm trắc phi mới .
Dụng tâm như thế, ngại cực khổ chạy tới đại lao, chính là vì đưa một cái hộp thức ăn tốn ít tâm tư suy nghĩ , quả nhiên là tâm cơ vất vả! Tươi bôn môi nàng lạnh thêm vài phần.
– Trong hộp cơm còn một chén nóng, vương phi uống ngay , nếu lát nữa sẽ lạnh.
Thẩm trắc phi Mộ Dung Thư, trong giọng phần mong đợi.
Mộ Dung Thư từ từ mở hộp thức ăn , quả thực thấy trong hộp cơm một ly nóng còn đang bốc , lập tức ý sâu thêm mấy phần :
– Thẩm trắc phi thật là lòng. Từ vương phủ đến đại lao cần nửa canh giờ đường. Vậy mà ngờ Thẩm trắc phi thể giữ cho ly vẫn còn bốc nóng. Cứ thế thì , Thẩm trắc phi đúng là vô cùng dụng tâm.
Nghe , tay Thẩm trắc phi run lên một cái, bất an về phía Mộ Dung Thư, cẩn thận thần sắc nàng, chút hối hận lời ! Nửa canh giờ, ngay cả nếu dùng hộp đựng thức ăn để giữ ấm cũng thể lúc còn bốc lên nóng, khó trách cho Mộ Dung Thư nghi ngờ! Nàng đảo mắt vài vòng, :
– Lúc mới đến, phát hiện lạnh nên sai ở đại lao nấu nước sôi pha . Mong tỷ tỷ chê. Lá là Hoàng Thượng ban cho, hương vị , thật thích, tin rằng tỷ tỷ cũng sẽ thích.
– Thì là Hoàng Thượng ban. Một khi như , bổn vương phi thật đúng là thể uống.
Mộ Dung Thư cầm chén đong đưa hai cái, tầm mắt dừng ở mặt nước , dùng giọng trầm nhẹ .
Thấy thế, nét vui mừng trong đáy mắt Thẩm trắc phi càng đậm hơn, nàng vội :
– Muội bảo đảm tỷ tỷ uống sẽ hối hận.
– Phải ?