Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 150

Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:13:31
Lượt xem: 194

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên xe ngựa.

Vũ Văn Mặc đưa một hộp đựng thức ăn tinh xảo cho Mộ Dung Thư:

– Ăn lót .

– Vâng.

Mộ Dung Thư cũng từ chối, cầm lấy hộp đựng thức ăn, mở thấy, bên trong các món ăn phong phú mà chỉ  là một chén chè long nhãn hạt sen gọn nhẹ.

– Ngươi một ngày cũng ăn cơm tử tế, hơn nữa còn uống nước. Lúc nhất ăn ít đồ ăn dầu mỡ mà ăn nhiều thức ăn nhẹ một chút. Chè long nhãn hạt sen .

Vũ Văn Mặc thấy Mộ Dung Thư ngẩn khi hộp đựng thức ăn thì giải thích.

Nghe , Mộ Dung Thư khẽ :

– Vâng, thần cũng đang ăn món đây.

Sau một ngày một đêm trong đại lao, lúc nào cũng ở trạng thái cảnh giác, giờ đối mặt với chén chè thơm ngào ngạt thì bụng réo vang. Nàng cũng đang ăn chút đồ ăn nhẹ đây.

Thế nhưng, khi nàng cúi đầu thì ngửi một mùi nấm mốc và m.á.u tươi cơ thể. Không ngờ chỉ trong thời gian một ngày một đêm ngắn ngủi, thể nàng nhiễm đầy mùi vị đó, đúng là vô cùng khó chịu. Nàng sang Vũ Văn Mặc đang vô cùng trấn định, vẻ như ngửi thấy mùi khó chịu đó. Khóe miệng Mộ Dung Thư giật giật. Hắn sợ nàng khó cử ?

– Ngày mai ngự y trong cung sẽ đến bắt mạch cho ngươi.

Đôi đồng tử đen nhánh của Vũ Văn Mặc nặng nề về phía Mộ Dung Thư .

Xe ngựa chạy đường cũng quá gập ghềnh, chỉ xóc nảy. Mộ Dung Thư chén chè sóng sánh trong tay vì chấn động, mí mắt giật giật, bình tĩnh trả lời:

– Vâng.

Đây cũng là kết quả nàng đoán , hoàng đế thể dễ dàng buông tha nàng! Cho dù chuyện “ thai” thật thì ngay cả như thế, hoàng đế cũng thể yên tâm.

– Thuốc vô cùng hại cho cơ thể, bổn vương vốn để Triệu Sơ và Tạ Nguyên đem chén thuốc đưa đại lao cho ngươi uống. nếu dùng cách , ngươi vẫn cách nào thoát . Việc …  Là bất đắc dĩ của bổn vương.

Vũ Văn Mặc đầu sang bên, dùng giọng trầm khàn .

Mộ Dung Thư rung động, kinh ngạc Vũ Văn Mặc, trả lời:

– Không . Sau khi trở về uống nhiều thuốc bổ một chút. Chỉ là cơ thể suy yếu mà thôi.

Bất kì loại thuốc nào cũng tác hại. Đã là thuốc thể đổi mạch tượng thì thể đoán sẽ ảnh hưởng đến mức nào đối với thể. Nàng sớm chuẩn tâm lý, chỉ cần tương lai chú ý điều dưỡng là .

– Về phần của phủ tướng quân, sợ là cách nào cứu . Ngay cả nếu Mộ Dung Thu thông đồng với địch b*n n**c, cũng chết.

Vũ Văn Mặc nặng nề tiếp.

Tay Mộ Dung Thư dừng , gật gật đầu:

– Thần hiểu .

Từ xưa tới nay đều như thế. Chẳng qua, nàng chợt nhớ tới Lý thị! Hiện thời phủ tướng quân đóng cửa, Lý thị thì ? Vội về phía Vũ Văn Mặc :

– Mẫu thần thể suy yếu, chịu nổi đả kích cho nên đêm qua quy thiên. Người trong phủ tướng quân đều bắt, hậu sự của mẫu lo liệu ? Thần thể về phủ tướng quân ?

– Phủ tướng quân niêm phong. ngươi yên tâm . Hôm qua đại nhân niêm phong phủ tướng quân là bà con với phu nhân nên chuẩn xong hậu sự cho phu nhân.

Vũ Văn Mặc trả lời.

Nghe thế, tảng đá nặng nề treo lơ lửng trong lòng Mộ Dung Thư một ngày một đêm rốt cuộc cũng buông xuống. Dù Lý thị cũng là ruột của thể , nếu như cuối cùng ngay cả c.h.ế.t đều mai táng đàng hoàng, lương tâm nàng chắc chắn khó mà yên .

Ngẩng đầu về phía Vũ Văn Mặc, nàng trầm giọng hỏi:

– Vương gia cách nào khuyên hoàng thượng?

Nếu Hoàng Thượng tay nhanh như thế, khiến Mộ Dung Thu kịp đề phòng một giây nào, chuyện quyết dễ dàng rõ! Nếu hoàng đế cũng sẽ cho quan binh đến phủ Nam Dương Vương bắt nàng nhốt đại lao.

Đôi mắt đen hun hút của Vũ Văn Mặc nàng chằm chằm, nửa ngày mở miệng, cho tới khi đến phủ Nam Dương Vương, mới trầm giọng trả lời:

– Hiện tại ngươi đang mang trong giọt m.á.u của hoàng thất. Tất nhiên Hoàng Thượng sẽ động tới ngươi.

– Chỉ thế thôi ư?

Tuyệt đối đơn giản như ! Nếu đơn giản như thế, ngay từ đầu hoàng đế sẽ bắt nàng! Mà đó một đêm Vũ Văn Mặc cũng hoang mang khó xử đến thế.

– Ừ.

Vũ Văn Mặc trả lời vô cùng chắc chắn, lấy một tia chần chừ.

Mộ Dung Thư nhíu nhíu mày, trong lòng hiểu sẽ cho nàng tình hình thực tế, đành giữ nghi ngờ trong đáy lòng.

Lúc về phủ Nam Dương Vương, trời tối đen. Trước đại môn vương phủ treo hai hàng đèn lồng lớn, chiếu sáng cả một gian.

Xuống xe ngựa thấy Thẩm trắc phi, Nhị phu nhân, Thẩm Oánh, còn mấy nha đầu Mai viên đều chờ cổng. Vừa thấy Mộ Dung Thư, bọn nha đầu lao thẳng tới, vây quanh nàng hỏi han.

– Vương phi, cuối cùng trở . Chúng nô tỳ lo lắng gần chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-150.html.]

Hồng Lăng lên tiếng tiên, đó Mộ Dung Thư từ xuống , thấy ngoại trừ nàng nhiễm một mùi khó chịu, còn đều vấn đề mới yên lòng. Cũng vì quá vui mừng mà phát .

Thanh Bình :

– Vương phi trở về thì . Nô tì chuẩn nước ấm sẵn sàng, vương phi thể tắm rửa.

– Nô tì dặn bà tử ở phòng bếp nhỏ chuẩn mấy món vương phi thích, lúc chắc xong. Chờ vương phi tắm rửa sạch sẽ, nô tì dọn cơm chiều.

Thu Cúc cũng mắt rưng rưng Mộ Dung Thư .

Thấy thái độ quan tâm của ba như thế, Mộ Dung Thư nhạt :

– Được , .

Một ngày một đêm qua ba bọn họ chắc cũng luôn luôn lo đến lo như thế. Dù đột ngột xảy nhiều chuyện như , sợ là cả phủ Nam Dương Vương lòng đều bàng hoàng.

Mọi đến cửa vương phủ, Thẩm trắc phi thấy Mộ Dung Thư bình yên vô sự thì kinh ngạc. Tính toán theo thời gian, Mộ Dung Thư hẳn là sảy thai! Bây giờ sắc mặt nàng chỉ tái nhợt, ngoài cũng gì khác thường. Trên cũng vết máu! Chẳng lẽ …

Chẳng lẽ Mộ Dung Thư vốn mang thai? Hai mắt Thẩm trắc phi sáng lên. Nếu đúng như thế, ngày mai khi ngự y đến bắt mạch, ngay cả Mộ Dung Thư dựa Vũ Văn Mặc mà giữ mạng thì cái ghế vương phi nàng chắc chắn sẽ thể yên! Nghĩ đến đây, tươi bên môi Thẩm trắc phi chân thành hơn vài phần, cúi nhẹ nhàng thi lễ với Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư:

– Nhu nhi bái kiến gia, bái kiến tỷ tỷ.

Thẩm Oánh theo cũng thi lễ với Vũ Văn Mặc và Mộ Dung Thư.

Sau khi dậy, Thẩm trắc phi lập tức bước lên quan sát Mộ Dung Thư tỉ mỉ, dáng vẻ vô cùng quan tâm:

– Tỷ tỷ trở về là . Cả một ngày đều yên lòng, chỉ sợ tỷ tỷ ở trong đại lao chịu khổ, may là vương gia tự đến đón tỷ tỷ về. Hai ngày tỷ tỷ hãy nghỉ ngơi cho , những chuyện phiền lòng cứ để xử lí .

Trong lòng Mộ Dung Thư lạnh. Thẩm trắc phi thật đúng là lúc nào tìm cách đoạt quyền! Đây đúng là một cái cớ , nhân cơ hội lấy quyền lực. Nàng khẽ :

– Bổn vương phi . Ngủ một giấc là khỏe ngay thôi. Hình như sắc mặt Thẩm trắc phi quá tái nhợt, gần đây quá mức mệt nhọc ? Nếu khỏe cần mời đại phu đến khám. Thẩm trắc phi cũng cần vất vả như thế, đến lúc đó nếu chuyện gì thì bằng mất.

Thẩm trắc phi nghẹn lời, mắt lóe lên, tươi môi cứng đờ. Vào lúc , nàng còn khó đối phó như ! Nàng cũng một chút, hiện thời đang ở tình cảnh nào! Trong lòng Thẩm trắc phi vô cùng oán hận, quên mất Vũ Văn Mặc đang còn bên cạnh, khí bỗng vô cùng yên tĩnh. Thấy thế, Thẩm Oánh lập tức tiến lên, :

– Nhị tỷ là do hôm qua ngủ một đêm, luôn luôn lo lắng cho vương phi. Vì sắc mặt thoạt mới tái nhợt như thế, gì đáng ngại. Vương phi cần lo lắng.

– Vâng, . Ngược , hiện thời tỷ tỷ đang mang thai, cần nghỉ ngơi thật . Trong đại lao âm u ẩm ướt, tuy rằng tỷ tỷ chỉ ở đó một ngày một đêm, nhưng cũng nên xem thường, nhất định cẩn thận điều dưỡng.

Thẩm trắc phi hóa giải một chút hổ trong lòng, vội vàng giả vờ như việc gì. Hôm nay nàng đau bụng tra tấn quên mất việc ứng đối cẩn thận với Mộ Dung Thư, cũng quên mất việc giấu giếm ý nghĩ chân thật mặt Vũ Văn Mặc.

Mộ Dung Thư gật đầu:

– Cảm ơn Thẩm trắc phi lo lắng.

Đơn giản đáp một câu, lúc nàng nhiều sức chơi trò xa luân chiến ( phiên, một câu một câu qua ) cùng Thẩm trắc phi.

Thẩm trắc phi thấy Mộ Dung Thư nhiều lời bèn Vũ Văn Mặc, mặt trưng nụ dịu dàng như một:

– Vương gia khổ cực, Nhu nhi sai chuẩn nước ấm, vương gia thể tắm sơ ăn cơm chiều.

– Ừ.

Vũ Văn Mặc gật đầu. Trong lúc đó cặp mắt mang theo vẻ mệt mỏi, đó dặn dò:

mang nước ấm tới sương phòng ở tiền viện, bổn vương còn công vụ xử lý.

Một ngày một đêm đều ở trong hoàng cung, hơn nữa vì cứu Mộ Dung Thư, chỉ thể cúi đầu Hoàng thượng, vì , đêm nay vài viêc, ngay cả mệt mỏi cũng thể nghỉ ngơi.

Nghe , Mộ Dung Thư rũ mi, trong mắt lóe lên một tia sáng khác thường. Ngày mai là ngày tuyên án phủ tướng quân, hơn nữa Hoàng thượng còn sẽ phái đến phủ Nam Dương Vương, mà Vũ Văn Mặc vì cứu nàng chắc chắn trả giá lớn! Mà phủ Nam Dương Vương chỉ sợ cũng vì thế mà lâm khốn cảnh.

– Vâng, Nhu nhi thu xếp ngay.

Thẩm trắc phi thất vọng cúi đầu. Thật hôm nay quỳ thủy của nàng đến, ngay cả Vũ Văn Mặc Trúc viên thì nàng cũng thể thị tẩm. Có điều nàng vẫn ở cùng Vũ Văn Mặc, bởi lâu bọn họ chuyện cùng .

Vũ Văn Mặc thấy thế thì nghiêng đầu với Mộ Dung Thư:

– Nghỉ ngơi thật .

Dứt lời, như một cơn gió bước phủ, thẳng đến thư phòng.

Nhìn bóng lưng của , Mộ Dung Thư cau nhẹ chân mày. Đang khi nàng thất thần thì Thẩm trắc phi len lén liếc nàng một cái, thần sắc trong mắt vô cùng âm trầm.

– Muội thể đến Mai viên cùng tỷ tỷ. Không quấy rầy tỷ tỷ nghỉ ngơi, nhưng mà quả thật chút việc thương lượng cùng tỷ tỷ một chút, đợi vài hôm nữa tỷ tỷ khỏe hơn sẽ đến tìm tỷ tỷ thương lượng một chút.

Thẩm trắc phi dời tầm mắt khỏi phương hướng Vũ Văn Mặc rời khỏi, a Mộ Dung Thư .

Mộ Dung Thư mỉm , gật đầu trả lời:

– Được.

Dứt lời, ánh mắt rơi Thẩm Oánh phía Thẩm trắc phi, đều giờ mà Thẩm Oánh còn ở vương phủ?

Nhớ mấy ngày đây chuyện về tình cảnh của Thẩm Oánh hiện thời, Thế tử Vũ Văn Hạo cự hôn, đính hôn với của Đỗ Khả. Dù danh tiếng của Đỗ đại thiếu gia trong kinh thành thể là vô cùng nổi bật, tiếng đồn xa. Cô nàng Thẩm Oánh tướng mạo xuất chúng, tuy là phận thứ nữ, lẽ từ khi bắt đầu truyền tin đồn nàng và thế tử Vũ Văn Hạo thì thấy nàng cũng là một an phận thủ thường. Hiện thời ở vương phủ chịu , chẳng lẽ là đang nhắm tới Vũ Văn Mặc?

 

Loading...