Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:16:37
Lượt xem: 201
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm trắc phi và Thẩm Oánh đồng thời hoảng hốt truy hỏi.
Vũ Văn Mặc lạnh giọng :
– Mời đại phu cho hết .
Đại phu gật đầu, :
– Xin thứ cho lão phu dám can đảm hỏi một câu, hơn một năm qua Thẩm trắc phi luôn dùng thuốc để bồi bổ cơ thể ?
Khuôn mặt tái nhợt của Thẩm trắc phi nhất thời hồng hơn phân nửa. Vì gả Vương phủ hai năm nay mà bụng vẫn động tĩnh, mẫu lo lắng bèn tìm đại phu xin phương thuốc, vì thế hơn một năm qua nàng liên tục dùng. Chuyện vốn hổ để mở miệng, càng hổ hơn nếu cho khác , ngờ tên đại phu thể đoán ! Vì liên quan đến bệnh của nên nàng dám giấu diếm điều gì, chỉ thể thừa nhận :
– .
Sau khi trả lời, nàng lập tức ngẩng đầu liếc Vũ Văn Mặc. Nàng thật cho nàng vì mang thai mà mỗi ngày đều uống thuốc.
Mà vẻ mặt Vũ Văn Mặc vẫn lạnh như băng, gì khác thường.
Mắt Mộ Dung Thư chợt sáng lên, chẳng lẽ là Thẩm trắc phi ăn gì đó tính cực hàn? Hai thứ tương khắc, tất nhiên sẽ gây hại cho cơ thể. Thẩm trắc phi là khôn khéo như thế để gặp việc đó?
– Lão phu kết luận nội trong ba ngày gần đây Thẩm trắc phi ăn lăng hoa tử! Lăng hoa tử là thứ cực lạnh, bình thường ăn cũng vấn đề gì, chỉ đau bụng một chút. nếu thai ăn trúng e là sẽ sảy thai, nhưng chỉ cần phát hiện kịp thời cũng đến mức thể cứu . Lại vặn gặp Thẩm trắc phi vốn thể hàn mới uống thuốc bồi bổ cơ thể. Toàn bộ là như , hai loại hàn – nhiệt tương khắc khiến cơ thể mang tính hàn của Thẩm trắc phi tổn thương nghiêm trọng. Nếu trong ngày đầu tiên phát hiện hiện tượng đau bụng mà kịp thời trị liệu, uống thuốc thì thể chuyển biến . Đáng tiếc hiện tại lão phu cũng chịu thua! Dù thể cầm m.á.u giảm đau nhưng Thẩm trắc phi thể thai!
Đại phu một mạch hết kết quả chẩn đoán.
Trong phòng yên tĩnh, đặc biệt tiếng hít thở đều rõ ràng.
Hiển nhiên buổi chuyện của đại phu đều ngoài dự đoàn của ! Sao thể như ?
Sắc mặt Thẩm trắc phi trắng bệt chằm chằm đại phu. Bất kể thế nào nàng cũng thể tin rơi tình cảnh như thế. Không thể mang thai ! Không thể mang thai ?
Sao là kết quả ? Không thể mang thai? Không thể mang thai!
Thật Mộ Dung Thư cũng nghĩ tới kết quả . Lúc nãy khi đoán rằng Thẩm trắc phi rong huyết thì nàng hiểu phần nào. Có điều … Trong vòng ba ngày ăn lăng hoa tử? Ở yến hội ngày đó, chỉ trong tách của nàng lăng hoa tử, Thẩm trắc phi tự uống? Chẳng lẽ nàng cũng lăng hoa tử tương khắc với cơ thể , nàng còn dùng loại thuốc tương khắc nào nữa?
– Gia …
Thẩm trắc phi ngẩng đầu Vũ Văn Mặc, giọng run rẩy rõ rệt. Hiển nhiên, nàng chịu kích thích nhỏ.
Hiển nhiên điều cũng ngoài dự đoán của Vũ Văn Mặc. Dù và Thẩm trắc phi cũng là thanh mai trúc mã, tuy rằng giữa hai còn đấu tranh mãnh liệt của hai đại gia tộc nhưng lúc trong mắt Thẩm trắc phi tựa như một mà sinh mệnh đang mất hi vọng cần thương hại. Hắn một nữa bên giường, cầm tay Thẩm trắc phi, nhẹ giọng an ủi:
– Ngày mai bổn vương sẽ mời ngự y trong cung đến xem. Chỉ cần cẩn thận điều trị, bồi bổ cơ thể chắc chắn sẽ .
Nghe , nước mắt Thẩm trắc phi rơi đầy mặt :
– Sao thể như , thể như ?
Nàng nhào lòng Vũ Văn Mặc, khàn giọng kêu lên. Lúc đau đớn của cơ thể còn thua xa nỗi đau trong lòng. Nàng thể chấp nhận , lăng hoa tử đó là chuẩn cho Mộ Dung Thư! Mà trong lúc vô ý nàng uống hết chén mà nàng hề đụng một giọt! Kết quả là khiến rơi cảnh hôm nay!
Mộ Dung Thư! Mộ Dung Thư! Thẩm trắc phi trong lòng căm hận lặp tên Mộ Dung Thư hai , trong mắt bắt đầu tràn ngập hận ý.
Nếu nàng thể sinh con, đời sẽ cách nào trở thành Nam Dương vương phi, cuộc sống ngày chắc chắn vô cùng thê thảm. Thậm chí, nàng còn mất sủng ái của Vũ Văn Mặc! Không … Là bắt đầu chầm chậm mất . Đã hơn ba, bốn tháng hoan ái cùng nàng ? Hiện thời nàng rơi tình huống , càng thể sủng ái nàng! Đều tại Mộ Dung Thư, tất cả những điều đều là của Mộ Dung Thư! Nàng tuyệt đối sẽ dễ dàng buông tha nàng !
Vẻ mặt Thẩm Oánh thể tin Thẩm trắc phi. Đáp án vượt xa dự đoán của nàng. Một nữ tử thể sinh con chính là phạm thất xuất chi điều, nếu vương gia hưu nàng , nàng vẫn thể ở trong phủ, nhưng bao giờ thể đường hoàng ngẩng đầu lên. Dù thế nào cũng ngờ , đến bây giờ Thẩm Nhu đúng là hại thành hại .
Hiện thời Thẩm trắc phi rơi nông nỗi hôm nay, tâm tình Mộ Dung Thư phức tạp. Dù Thẩm trắc phi đối với nàng cũng giở mánh khóe, khi nàng giam trong đại lao còn hại c.h.ế.t nàng. Hiện thời Thẩm trắc phi gặp báo ứng dù chết, nhưng đây cũng là kết quả một nữ nhân nào thể chấp nhận , đặc biệt là nữ nhân cổ đại, mùi vị mất khả năng ?
– Lão phu ngoài kê đơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-164.html.]
Đại phu phản ứng của trong phòng xong thì lập tức lên tiếng.
Nghe , Vũ Văn Mặc phất phất tay, đại phu như trút gánh nặng rời .
Thẩm trắc phi vô tâm phát hiện đệm giường nàng nhuộm đỏ máu. Nàng tuyệt vọng ngã lòng Vũ Văn Mặc, hai tay ôm chặt hông .
Thấy thế, Mộ Dung Thư dời mắt, lặng lẽ lui ngoài.
Sau khi nàng khỏi, Thẩm Oánh cũng theo .
Mộ Dung Thư lướt qua Thẩm Oánh, dừng bước.
– Xin vương phi tha thứ sai lầm lúc của tỷ tỷ. Hiện thời tỷ tỷ trừng phạt, dù đó chỉ là báo ứng. Vương phi là thiện tâm, xin cần đẩy Thẩm trắc phi đống lửa ?
Thẩm Oánh phía Mộ Dung Thư, giọng điệu vô cùng chân thành cầu khẩn.
Khóe miệng Mộ Dung Thư gợi lên một chút khinh thường, lạnh. Các cô nương Thẩm gia quả nhiên đều là diễn viên trời sinh! Tùy thời tùy chỗ đều lợi dụng cơ hội mưu cầu lợi ích cho bản , Thẩm Oánh thật đơn giản. Nàng xoay , nhạt đối mặt Thẩm Oánh, :
– Thẩm Tam cô nương đang cái gì? Bổn vương phi hiểu. Ngươi chớ lãng phí thời gian, dù Thẩm trắc phi là Nhị tỷ của ngươi. Việc ngươi theo bổn vương phi nọ mà là xem Thẩm trắc phi cần gì, hạ nhân dựa theo đơn mà mua thuốc, sắc thuốc ?
Sắc mặt Thẩm Oánh đờ , khó coi. Nàng cứng , cúi xuống, nhẹ nhàng thi lễ đó xoay trở phòng.
Mộ Dung Thư mở to đôi mắt đang khép hờ, thần sắc lành lạnh lướt qua bóng lưng của nàng , nụ chợt tắt, về Mai viên!
Vừa về đến Mai viên bắt gặp hai nha đầu chụm một chỗ rống, nào cũng đến khô nước mắt, tựa như nhiều thiệt thòi tủi nhục. Thấy thế, Mộ Dung Thư đành lên tiếng hỏi:
– Sao thế?
Dứt lời nàng đầu thoáng qua Thu Cúc phía .
Thu Cúc lắc đầu, nàng cũng , lúc ăn cơm trưa còn đến Trúc viên một lát thì hai thành như thế?
Hai nha đầu thấy Mộ Dung Thư lập tức thút thít lau nước mắt, bước về phía Mộ Dung Thư.
Hồng Lăng lau nước mắt, :
– Vương phi đừng quá đau lòng. Tuy phủ tướng quân còn nữa, nhưng ngoại trừ tướng quân thì may mắn đều thể giữ tánh mạng.
Dù phủ tướng quân là nhà đẻ của vương phi. Hiện thời nhà đẻ rơi tình cảnh , vương phi chịu đựng bao nhiêu đau đớn khổ sở chứ! Các nàng là vì vương phi.
Nghe , Mộ Dung Thư liền kết quả xét xử tuyên bố. Sắc mặt chợt nghiêm túc, trầm giọng hỏi:
– Kết quả thế nào?
Hồng Lăng cắn răng đầu, cũng quên liếc mắt Thanh Bình một cái, thấp giọng trả lời:
– Hoàng Thượng niệm tình Mộ Dung tướng quân công, nhiều đánh đuổi quân giặc xâm lấn, nhưng công thể bù tội. Hoàng Thượng hạ chỉ, trưa mai sẽ tịch thu gia sản, c.h.é.m đầu Mộ Dung tướng quân. Những còn , bộ cách chức biếm thành nô tịch. Nam tử sung quân, nữ tử bán thanh lâu, bộ tiền đó và của cải sung ngân sách quân đội (quân tư).
– Bán thanh lâu lấy tiền mặt?
Mộ Dung Thư nhíu mày. Thật bán thanh lâu kỹ viện? Mộ Dung Lan xinh thanh khiết, tĩnh lặng như hoa sen, Mộ Dung Nguyệt đáng yêu, Mộ Dung Ngọc non nớt? Còn nhỏ tuổi bán thanh lâu kỹ viện, đời vĩnh viễn trải qua cuộc sống thấy mặt trời!
Ngay khi tim nàng vì thế co rút đau đớn thì vốn đang ở Trúc viên – Vũ Văn Mặc đến.
– Đây là kết quả nhất.
Vũ Văn Mặc chằm chằm lưng nàng, trầm giọng .