Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 169

Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:24:26
Lượt xem: 137

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng mặt về phía cửa sổ, chậm rãi khép hờ đôi mắt. Nàng đúng là Mộ Dung Thư. Nàng là linh hốn đến từ hiện đại, nàng tên Lộ Hiểu. Lộ Lộ. Xuân Hiểu Hiểu 

Nàng định xoay , xúc động tất cả bí mật trong lòng cho .

– Cho dù ngươi là ai, hiện tại ngươi chính là Mộ Dung Thư. Bổn vương nhận định, ngươi là Mộ Dung Thư. Là nữ nhân của Bổn vương.

Thân hình Mộ Dung Thư run lên.

Yên tĩnh, yên tĩnh.

Thật lâu , nàng xoay Vũ Văn Mặc, dịu dàng :

– Cũng còn sớm, để thần sai chuẩn bữa tối.

Trái tim chấn động mạnh mẽ. Đau, đau, và đau… Sắc mặt Vũ Văn Mặc đột nhiên trắng bệch, cảm thấy nụ tươi tắn xán lạn của nàng càng thêm chói mắt.

Mộ Dung Thư phòng ngoài.

Chỉ còn một Vũ Văn Mặc đó, hai nắm đ.ấ.m chậm rãi buông , nghiêng đầu về phía bức thư đốt thành tro. Đau đớn trong mắt càng sâu thêm.

Hôm .

Sau khi dùng xong điểm tâm, Mộ Dung Thư đang ở gian trong xem sách y thì bên ngoài tiếng la hoảng hốt. Trong mơ hồ nàng âm thanh quen thuộc mấy ngày gặp. Mộ Dung Thư tò mò buông sách y xuống.

Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng Hồng Lăng.

– Vương phi, Vân Mai trở về!

Vân Mai? Mộ Dung Thư kinh ngạc, hai ngày nay xảy nhiều việc, thiếu chút nữa nàng quên luôn Vân Mai. Sao nàng trở về? Chẳng lẽ việc gì? Mộ Dung Thư vội vàng trả lời:

– Vào .

– Vương phi, nô tì trở về.

Vân Mai mới nhà hướng về phía Mộ Dung Thư kêu lên. Đôi mắt nàng rưng rưng, vẻ như gầy , làn da cũng đen, nhưng dường như thành thục hơn ít.

Mộ Dung Thư :

– Xem ngươi kích động kìa, trở về là .

– Mấy ngày nay nô tì luôn cố gắng thu xếp thỏa đáng những việc Vương phi giao cho. Hiện tại xong, nô tì lập tức trở về. Nô tì mấy ngày nô tì ở đây, Vương phi đủ hầu hạ nữa.

Vân Mai càng càng rơi lệ nhiều hơn. Mấy ngày nay nàng lo cho vương phi, chỉ sợ chuyện của phủ tướng quân cho vương phi chịu nổi. Giờ nàng tận mắt thấy vương phi chuyện gì, lúc mới yên tâm.

– Ngươi nha đầu , chúng đều là những trung tâm, đương nhiên là hầu  hạ vương phi tận tâm tận lực . Tuyệt đối sẽ chuyện gì xảy . Ngươi chỉ lo lắng vớ vẩn.

Hồng Lăng búng chóp mũi Vân Mai phì , mấy ngày nay bọn họ nhớ Vân Mai.

Thanh Bình che miệng :

– Vân Mai tỷ tỷ trở về thì , lấy nước rửa mặt giùm .

– Ngươi là nhớ ? Nha đầu c.h.ế.t tiệt , tự , sẽ giúp ngươi !

Vân Mai bĩu môi cả giận .

– Không ! Vân Mai tỷ tỷ, nhất, nhận sai còn ?

Thanh Bình vẻ mặt đau khổ lắc lắc cánh tay Vân Mai, nũng nịu nói.

Vân Mai chịu sự tấn công của nàng, :

– Ngươi, quỷ nghịch ngợm.

Nàng đưa mắt bốn phía, phát hiện thấy Thu Cúc, lập tức hỏi:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-169.html.]

– Thu Cúc ?

Nghe , sắc mặt Thanh Bình đổi, lắc đầu:

– Chắc là bận chuyện gì , một lát gặp sẽ cho nàng tỷ trở về.

Vân Mai cũng nghĩ nhiều, gật đầu.

Mộ Dung Thư đám nha đầu , tâm tình nàng tự chủ cũng hơn nhiều. Chỉ là, nàng còn nhiều chuyện hỏi Vân Mai, cũng Vân Mai nhiều chuyện với . Nàng bèn với Hồng Lăng và Thanh Bình:

– Bổn vương phi vài chuyện cần với Vân Mai, các ngươi lui .

– Dạ.

Hồng Lăng và Thanh Bình lời lập tức lui .

Chờ Hồng Lăng và Thanh Bình khỏi, Vân Mai liền quỳ phịch xuống, dập đầu hai cái mới dừng , nàng :

– Vương phi, nô tì về trễ!

– Ngốc ạ.

Mộ Dung Thư hành động của nàng là ý gì, lập tức nâng nàng dậy.

– Ngày đó nô tì luôn luôn ở ngoài cửa vương phủ chờ, nhưng thấy vương phi. Sau đó nô tì thấy quan binh bao vây vương phủ, đưa nhốt đại lao. Nô tỳ hỏi thăm mới , đại tướng quân thông đồng với địch phản quốc, trong phủ tướng quân đều bắt. Nô tì vô cùng lo lắng, luôn luôn ở bên ngoài chờ tin tức. Sau khi nô tì vương phi trở vương phủ, nô tì cũng yên tâm. nô tì cũng vương phi cơ hội rời . Hiện tại là lúc vương phi cần nô tì nhất, nô tì thể tiêu d.a.o tự tại bên ngoài ? Đương nhiên khi nô tì thu xếp hết thảy việc mới trở về giúp vương phi.

Vân Mai chầm chậm lên .

Hiện tại vương phi bình yên vô sự, lo lắng trong lòng nàng cuối cùng cũng thể thả lỏng. Vương phi là ân nhân cứu mạng cả nhà nàng! Nếu như vương phi, sẽ c.h.ế.t ở Đỗ phủ, giờ thể ở Vân Thành sống thoải mái như ? Cha nàng cũng sẽ thể ở Vân Thành quản lý sơn trang, cần chịu đói, mỗi ngày còn thịt để ăn.

Vương phi là ân nhân! Nàng thể ở bên ngoài tiêu dao, mà để vương phi một chịu khổ trong vương phủ chứ?

– Thì là thế, nha đầu ngốc, bổn vương phi ở trong vương phủ tất nhiên là việc gì. Hiện tại ngươi trở về, nếu rời phủ đúng là khó như lên trời. Hiên nhi chứ?

Mộ Dung Thư mỉm hỏi. Nha đầu Vân Mai là thẳng tính, lòng trung thành cần . Hiện tại nàng lo lắng nhất chính là Hiên nhi. Tính cũng hơn một tháng nàng gặp bé.

– Nô tì sợ, chỉ cần thể hầu hạ vương phi, đời nô tì còn gì hối hận. Tiểu thiếu gia ở Vân Thành . Tiểu thiếu gia thích sơn trang, mấy còn cùng cha nô tì xuống ruộng việc nhà nông nữa . Bây giờ nô tì đang chăm sóc tiểu thiếu gia, vương phi yên tâm. mà tiểu thiếu gia luôn nhắc tới vương phi.

Vân Mai trả lời.

Nghe , Mộ Dung Thư Hiên nhi thích ứng cuộc sống ở Vân Thành, tảng đá trong lòng nàng cuối cùng cũng buông xuống, nàng Vân Mai :

– Vậy là .

So với cuộc sống ngươi lừa gạt trong vương phủ thì cuộc sống tự do trong sơn trang mới thích hợp để Hiên nhi trưởng thành. Thế nhưng, hiện tại nàng tạm thời dám hành động nào. Tuy rằng nhiều ngày qua bình yên, động tĩnh gì nhưng bốn phía xung quanh vương phủ bao nhiêu ánh mắt đang canh chừng  nàng. Bọn họ chờ thời cơ lấy mạng của nàng.

Vân Mai gật đầu một cái, :

– Mấy ngày tiểu thiếu gia còn xuống ruộng bắt mấy con ếch, là chờ vương phi đến, tiểu thiếu gia sẽ cho vương phi xem đó. Tiểu thiếu gia đúng là nhanh nhẹn.

– Thật ? Ếch khó bắt .

Mộ Dung Thư mở lớn hai mắt ngạc nhiên hỏi. Da ếch trơn dễ bắt. Không ngờ Hiên nhi thể bắt . Nhớ lúc nàng còn sống ở nông thôn, buổi tối chỉ cần cầm đèn pin rọi con ếch, nó sẽ ngoan ngoãn bất động, tùy ý nàng gì thì , nhưng đáng tiếc, ở cổ đại đèn pin.

ạ, tiểu thiếu gia bắt mấy con. mà tiểu thiếu gia ếch đáng thương nên thả .

Vân Mai gật đầu trả lời.

Nghe , Mộ Dung Thư tự chủ nở nụ , đây là tin tức nhất trong mấy ngày qua nàng , cũng thể cho nàng thật tâm.

Hai hàn huyên một lát, đó Mộ Dung Thư dặn dò Vân Mai những việc cần chú ý cho nàng lui xuống nghỉ ngơi.

Vào lúc cơm trưa, Hồng Lăng phòng, cảm thấy khó mở miệng, :

– Bẩm vương phi, nô tì phát hiện Thu Cúc vẻ bình thường.

– Thu Cúc? Sao ?

Loading...