Nàng bình thản, chút thẹn thùng. Đối với Mộ Dung Thư mà , thật cũng gì ngượng, dù phận của Triệu Sơ lúc chính là đại phu, việc nàng cần là phối hợp. Huống hồ ở hiện đại bác sĩ nam ở khoa phụ sản nhiều.
Khóe môi Vũ Văn Mặc giật giật, ánh mắt cẩn thận đánh giá Mộ Dung Thư, xác định mặt Mộ Dung Thư vẻ ngượng ngùng, trong lòng cảm thấy khó chịu. Đây là chuyện nữ tử cần giấu kín ?
Triệu Sơ tuy rằng kiến thức uyên bác, hiểu về nữ tử cũng nhiều, nhưng từng thấy cô gái nào mang dángvẻ tự nhiên, thong dong như mắt. Đối mặt loại chuyện hổ bình tĩnh vô tư. Hơn nữa, cô gái mắt khiến nhiều kinh ngạc, e ngại. E rằng thế gian hiếm nữ tử nào bì .
Mộ Dung Thư thần sắc hai , bỗng nhiên ý thức đây là cổ đại, nữ tử ở mặt nam tử phần lớn là ngượng ngùng, nhiều nữ tử tuy bệnh phụ khoa cũng hổ thể mở miệng, sợ bàn tán, cho bệnh tình ngày càng nặng thêm. Mà nàng ngần ngại chút nào , cũng khó trách cho Vũ Văn Mặc và Triệu Sơ ngạc nhiên như thế.
Mộ Dung Thư vỗ trán hổ nở nụ , cố gắng mặt xuất hiện hai vệt đỏ ửng, cúi thấp đầu hỏi:
– Có gì ?
Triệu Sơ thu hồi vẻ kinh ngạc, với Mộ Dung Thư:
– Xin vương phi vươn tay, bắt mạch.
Mộ Dung Thư gật đầu, đưa cánh tay trắng nõn . Triệu Sơ đặt tay lên mạch tượng, tập trung suy nghĩ.
Thần sắc ngưng trọng (nặng nề, nghiêm túc) khiến cho lòng của nàng cũng trầm xuống, ngẩng đầu Vũ Văn Mặc.
Vũ Văn Mặc cũng khẩn trương kém, nhận thấy ánh mắt nàng bèn gật đầu trấn an.
– Yên tâm, y thuật Triệu Sơ cao minh, cũng thua Thái y trong cung .
Nghe , lo lắng trong lòng Mộ Dung Thư thoáng buông lỏng, còn khẩn trương như .
Không lâu , Triệu Sơ thu tay, thần sắc thoáng ngưng trọng Mộ Dung Thư.
– Xin vương phi chuẩn tâm lý.
– Ngũ công tử cứ đừng ngại.
Nàng chuẩn tâm lý. Mấy ngày nay xem sách y vô ích, nàng độc dược mãn tính đôi khi nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cho sống bằng chết.
Ánh mắt Triệu Sơ phức tạp nghiêng đầu thoáng qua Vũ Văn Mặc, thấy Vũ Văn Mặc gật gật đầu. Sắc mặt Triệu Sơ chút đành lòng với Mộ Dung Thư:
– như vương phi đoán, đây là độc mãn tính. Mà vương phi cũng sử dụng hơn mười ngày. Độc mãn tính nguy hiểm đến tính mạng nhưng khả năng sẽ khiến vương phi thể mang thai.
– Cái gì?
Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc cùng hoảng hốt kêu lên.
– Xin vương gia và vương phi đừng quá khẩn trương. May mà vương phi phát hiện sớm, nhưng độc thấm , điều trị ba năm thì vương phi thể mang thai.
Triệu Sơ trầm giọng trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-173.html.]
Thần sắc Vũ Văn Mặc trầm xuống, ba năm mới thể mang thai? Như , kế hoạch của thể thực hiện .
Mộ Dung Thư dường như đả kích quá nhiều. Tuy rằng ba năm mới thể mang thai, nhưng nếu so với cả đời thể con thì hơn nhiều.
Tuy nhiên, lúc Triệu Sơ và Vũ Văn Mặc cùng nỗi lo, tuy rằng hiện tại Mộ Dung Thư mang thai, nhưng căn cứ theo kế hoạch chỉ cần trong mấy ngày nàng thai thì . Kết quả nghĩ rằng nàng hạ độc.
– Còn nữa, mấy ngày vạn thể để khác bắt mạch cho vương phi. Nếu sẽ phát hiện vương phi vẫn thai.
– Không khi uống thuốc thì trong vòng mười ngày sẽ mạch tượng như mang thai ?
Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc cùng hỏi.
– Đã còn mạch tượng mang thai. Mà với tình trạng hiện tại của vương phi, nếu như tiếp tục dùng thuốc, chỉ sợ cả đời vô sinh.
Triệu Sơ lắc đầu trầm giọng .
Nghe , Mộ Dung Thư cũng phiền phức sắp đến. Người lưng Thu Cúc nhất định sẽ tính thời gian nàng sảy thai để đưa đến bắt mạch! Tuy rằng nàng mang thai nên thể xảy thai, nhưng môt khi phát hiện nàng mang thai, như , kết quả của nàng cũng sẽ giống như những nữ tử khác trong phủ tướng quân.
Đôi đồng tử đen láy của Vũ Văn Mặc đột nhiên trầm xuống, nhíu mày về phía Mộ Dung Thư.
Ba đồng thời trầm mặc. Bọn họ đều phiền toái lớn nhất đến gần!
Bởi sắc trời tối, Triệu Sơ thể tiếp tục ở trong phòng Mộ Dung Thư, mà Vũ Văn Mặc và Triệu Sơ vẻ như cũng chút việc cần trao đổi, hai bèn cùng rời . Chắc chắn đêm nay ba bọn họ đều cách nào giấc ngủ.
Ngày hôm .
Mộ Dung Thư chợp mắt cả đêm, nàng tận dụng thời gian nghĩ cách thoát . Kẻ núp trong bóng tối quan sát nàng mấy ngày nay cũng yên tĩnh, hoặc là ở lưng âm thầm sử dụng ám chiêu với nàng, thể tưởng tượng đó tâm tư thâm trầm như , thể mua chuộc bên cạnh
– Vương phi, hôm nay ăn điểm tâm gì? Phòng bếp nhỏ mấy thứ cháo, bánh ngọt, còn canh và bánh bao hấp.
Việc hầu hạ cơm nước cho nàng chủ yếu do hai Thu Cúc và Hồng Lăng đảm nhận, nên hôm nay lúc Mộ Dung Thư đang rửa mặt chải đầu, Thu Cúc liền tới hỏi.
Đôi mắt Mộ Dung Thư chợt lóe lên, :
– Bảo Hồng Lăng lo liệu . Thu Cúc, ngươi ở hầu hạ bổn vương phi trang điểm.
Nghe , Thu Cúc thoáng chần chừ, nhưng vẫn gật đầu đến mặt Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư qua gương đồng, tuy rằng rõ biểu tình của Thu Cúc nhưng từ động tác, Mộ Dung Thu vẫn vẻ chần chừ của nàng . Nhịn , trong lòng Mộ Dung Thư chợt lạnh.
– Hôm nay Vương phi mặc trang phục màu gì?
Thu Cúc đến phía nàng hỏi.
Lúc Mộ Dung Thư đang trả lời, chợt bên ngoài Thanh Bình lớn tiếng :
– Vương phi, Thẩm trắc phi mời đến Trúc viên ăn điểm tâm, sáng sớm hôm nay Quý phi nương nương đến vương phủ.