Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 185

Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:32:58
Lượt xem: 183

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vũ Văn Mặc gật đầu, Mộ Dung Thư vẻ khẩn trương thì nghi hoặc trả lời:

– Ừ. Vừa đưa tới hai con cá. Nói là một loài cá ít thấy.

Mộ Dung Thư đầu bảo Hồng Lăng đóng cửa thư phòng , đó đợi trong phòng chỉ còn nàng và Vũ Văn Mặc, dùng giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng :

– Hai con cá độc, nếu xử lý, ăn chắc chắn trúng độc. Nhẹ thì trong vòng một tiếng, còn chậm nhất chừng hai, ba canh giờ ắt sẽ mất mạng.

– Cái gì?

Vũ Văn Mặc cảm thấy kinh ngạc. Dù ăn cá biển cũng là ít nhưng từng ai ăn cá sẽ chết. Mà khi hoàng đế sai đưa tới hai con cá cũng đêm nay sẽ đến ăn cùng. Hắn từng nghĩ rằng hai con cá chứa kịch độc.

Có điều … Hắn nàng bằng đôi đồng tử đen láy, thâm trầm.

Nhận thấy chần chừ của , Mộ Dung Thư cũng , xưa thể tin rằng bản cá nóc chứa chất kịch độc. Huống hồ bọn họ cũng ở thời đại cá nóc là loài hiếm thấy, tất nhiên ăn vô cùng ít. Như trúng độc mà c.h.ế.t cũng nhiều lắm. Nàng như thế, hoài nghi cũng là bình thường.

– Ta tin nàng.

Vũ Văn Mặc nhẹ giọng trả lời, ánh mắt từ sâu thẳm lập tức trở nên nóng rực đến mức thể đốt cháy cả khác, Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư bỗng nhiên cảm giác tia mắt nóng rực dừng gương mặt nàng, tự chủ cúi đầu.

Ở trong mắt Vũ Văn Mặc, cử động của nàng giống như thẹn thùng, khóe miệng của khẽ cong lên.

– Thiếp tin rằng Hoàng Thượng độc nên mới sai đưa tới. Sợ gia ăn, vì đêm nay mới tới dùng bữa với .

Mộ Dung Thư trầm giọng . Không thể hoàng thượng tâm tư kín đáo. Bất kể hoàng đế dùng cơm ở cũng sẽ cung nhân thử đồ ăn hoàng đế mới thể dùng. Nếu như Vũ Văn Mặc và nàng đều ăn cá nóc trúng độc mà chết, cần trừng trị cũng chính là bắt cá và cung nhân đưa cá tới. Cùng lắm chỉ tổn thất một kẻ thử đồ ăn bên mà thôi.

Nghe , khóe môi đang khẽ cong lên của Vũ Văn Mặc mím , đôi mày rậm lạnh lùng nhíu chặt, đôi mắt càng như hồ nước âm u sâu thẳm, giọng trầm thấp giá băng:

– Xem , chỉ mạng của mà còn khiến nàng chôn cùng.

Làm hoàng đế nhiều năm như , tàn nhẫn hơn hẳn dĩ vãng!

Xem trong lúc đó giữa hoàng đế và Vũ Văn Mặc quả nhiên thù oán! Những dự cảm lúc của nàng đều vô căn cứ. vẻ như hoàng đế kiêng kị Vũ Văn Mặc, dù đối với một vị hoàng đế, nếu mạng của Vũ Văn Mặc cũng thể sử dụng chiêu dùng để đối phó với Mộ Dung Thu, cần thiết bỉ ổi, lén lút dùng một, hai con cá nóc để lấy mạng như thế!

Có vẻ như hoàng đế cố tình khiến Vũ Văn Mặc kịp phòng để tay, mất mạng trong lúc hề !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-185.html.]

– Lát nữa thần sai bắt mấy con mèo nhỏ, cá nấu xong sẽ cho nó ăn thử gia và thần mới thể dùng.

Mộ Dung Thư dứt khỏi dòng suy nghĩ, vô cùng bình tĩnh với Vũ Văn Mặc.

Vũ Văn Mặc cau mày, Mộ Dung Thư thì hai mắt sáng lên. Dù cũng là cá hoàng đế ban cho, nếu ăn, nhất định sẽ trách tội. Vậy nhưng Mộ Dung Thư thể xử lý!

Nhận thấy ánh mắt nghi hoặc của Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư khẽ mỉm :

– Gia yên tâm, cá mặc dù kịch độc nhưng chỉ cần cách xử lý là . Hơn nữa thịt của nó trắng, cực kì non mềm, ăn ngon miệng. Cá dùng nấu cháo là ngon nhất, ăn vài miếng cũng . Có điều, ngon thì ngon chứ cũng nên ăn nhiều, gia dùng chừng vài muỗng là nhất.

Có lẽ là do điều kiện, thích nấu nướng, vì nàng vui vẻ học nấu ăn. Mà cách chế biến cá nóc vô cùng phức tạp, cũng may ở kiếp , nhân ba tháng du lịch Nhật Bản, nàng học cách xử lí cá nóc. Có điều, một thời gian lâu động tay, mặc dù nàng đủ tự tin sẽ xảy vấn đề nhưng thể phòng ngừa. Nếu xử lý đúng cách, mấy con mèo nhỏ thể việc gì, nếu cũng chỉ thể dùng mạng nó để cứu nàng và Vũ Văn Mặc.

– Được. Nàng cẩn thận thứ. Cũng cần quá áp lực, ngoại trừ lệnh, cũng thể chống thánh chỉ.

Vũ Văn Mặc trầm giọng .

Trong lời của mang theo lo lắng vô hạn, ý ở ngoài lời là nàng cần lấy tính mạng bản đặt cược, thể vì sự sống c.h.ế.t của hai mà đối địch với hoàng đế. Trong đầu Mộ Dung Thư vang lên một tiếng sấm, tâm tình vô cùng phức tạp, đến ngay cả nàng cũng hiểu cảm giác phức tạp đó là gì.

Bỗng nhiên, Mộ Dung Thư nghĩ tới Thẩm trắc phi điên, lặng lẽ tránh tầm mắt Vũ Văn Mặc, khẽ:

– Thẩm trắc phi rơi tình thế hôm nay liên quan gì đến gia, cần tự trách.

Nghe nàng , Vũ Văn Mặc ngẩng phắt lên, tầm mắt nóng rực nàng chằm chằm, giọng vẻ hoang mang chắc chắn.

– Nàng đang lo lắng cho bổn vương?

– Dù thì việc cũng do thần khơi lên, gia vốn cần đưa quyết định khó xử như . Vì lí do đó, thần gia vì việc của Thẩm trắc phi mà tự trách.

Mộ Dung Thư dùng giọng điệu vững vàng, nhẹ nhàng giải thích.

– Nàng cho là dựa trí tuệ và tính cách chịu thua đó của Nhu nhi sẽ thật sự bức điên?

Vũ Văn Mặc thẳng mắt nàng, phát hiện nơi đó phẳng lặng chút gợn sóng, thất vọng dời mắt, trầm giọng hỏi.

Nghe , Mộ Dung Thư mở lớn hai mắt. Thẩm trắc phi giả điên? , dựa trí tuệ và tính cách chịu thua đó của Thẩm trắc phi thì thể dễ dàng vài câu trào phúng mà điên? Xem , hiểu Thẩm trắc phi nhất chính là Vũ Văn Mặc.

– Nhu nhi còn đường lui, vì khi trở phủ tể tướng, nếu sống yên thì thể tìm cách. Giả điên cùng lắm cũng là một loại thủ đoạn. Chỉ như thế, nàng mới thể trôi qua cả đời vinh hoa phú quý ở phủ tể tướng.

 

Loading...