Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 190

Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:34:25
Lượt xem: 160

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Dung Thư lập tức thoát khỏi vòng tay của , dựa cột lớn phía thở hổn hển.

Vũ Văn Mặc nàng vì thở dốc mà đôi má và bên tai đỏ bừng, bỗng nhiên cảm giác trong lòng vô cùng thỏa mãn, mới còn lửa giận ngập trời, hiện tại tâm tình đúng là vô cùng , nhếch môi khẽ. Lúc lòng tràn đầy vui sướng, cũng quên mất từng … chạm môi nữ tử!

Mộ Dung Thư thấy vẻ mặt như thế thì chút gì, mơ hồ còn thấy tiếng . Cách đó chừng năm bước chân, Vân Mai đang cúi đầu che miệng trộm. Còn cả mấy nha ngoài cửa cũng cúi đầu cố nén. Mộ Dung Thư hổ đến vùi đầu ngực. Nàng bao giờ nghĩ tới một ngày sẽ trình diễn một màn thiết hổ mặt khác! Không ngờ ngày nàng biến thành vai nữ chính để khác trộm!

– Bổn vương ăn cơm chiều trong phủ, một nàng cũng ăn nhiều một chút.

Vũ Văn Mặc . Dứt lời, chờ Mộ Dung Thư ý kiến như một cơn gió rời .

Nhìn bóng lưng hệt như một trận gió cuốn qua, khóe miệng Mộ Dung Thư rụt rụt. Nàng lấy khăn gấm trong tay áo sức lau hết những gì lưu nước miếng í ).

Hôm nay mắc bệnh ?

– Vương phi, xem vương gia thật sự yêu thích . Lát nữa nô tì sẽ dặn nhóm bà tử nhiều món cho bữa chiều một chút, vương gia cũng dặn vương phi ăn nhiều một chút đó.

Vân Mai trộm nói.

Nghe , khóe miệng Mộ Dung Thư giật giật. Quay đầu trừng Vân Mai một cái, dù cũng là sàm sỡ, chút tức giận:

– Tiểu nha đầu ngươi lắm, cũng dám nhạo bổn vương phi!

– Nô tì dám, đây là sự thật thôi. Chúng nô tỳ đều thấy mà.

Sau khi lùi về hai bước, Vân Mai mới .

Lời , bọn nha cửa vốn nhịn nãy giờ thể lớn tiếng.

Mộ Dung Thư cau mày tức giận, nhưng cách nào giấu gò má đỏ ửng. lý trí nhắc nhở Mộ Dung Thư, nàng và Vũ Văn Mặc nhiều điều khác biệt.

Ngày thứ hai, mới ăn xong điểm tâm, lúc nàng đang an tĩnh sách thì phòng hạ nhân xảy tranh cãi ầm ĩ.

Nhị phu nhân đánh với một trong mười nữ tử Hoàng Thượng ban cho, gây chuyện ầm ĩ lớn. Không thể đến phiền Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư xoa huyệt Thái Dương, chút đau đầu. Nơi nào nhiều đàn bà là nơi đó lắm thị phi. Hôm qua những nữ nhân này mới đến, hôm nay gây chuyện, thật đúng là yên! Quả thực đều thể coi thường!

– Vương phi, bây giờ?

Hồng Lăng hỏi.

Mộ Dung Thư thở dài một cái, qua ba Hồng Lăng, Vân Mai, Thanh Bình, :

– Đi xem . Chuyện ầm ĩ quá cũng .

Nàng đến phòng hạ nhân đúng lúc náo nhiệt nhất.

Chỉ thấy trong vòng vây truyền đến tiếng la, chửi rủa.

– Còn thể thống gì? Người của phủ Nam Dương Vương chúng khi nào trở thành những kẻ lễ nghi phép tắc như thế? Nếu yên sống trong vương phủ thì cứ một tiếng, bổn vương phi ngại tìm đưa các ngươi ngoài !

Mộ Dung Thư ở bên ngoài vòng, thoáng cao giọng, lạnh lùng .

Nghe tiếng vương phi, vòng đang xem lập tức tản , nhường đường cho nàng. Còn hai kẻ đang đánh cũng dừng động tác.

Mộ Dung Thư qua, dừng mặt hai , dáng vẻ của họ đập mắt. Nhị phu nhân tóc tai lộn xộn, mặt mũi lem luốc, quần áo càng nhếch nhác chịu nổi. Lại qua , khuôn mặt đẽ xuất hiện hai vệt đỏ hồng, tóc tai quần áo cũng khá hơn là mấy. Hai đến khuôn mặt lạnh lùng của nàng, mặt tràn đầy vẻ sợ hãi.

Mộ Dung Thư dời mắt, lạnh giọng hỏi:

– Các ngươi ai cho , kết quả là chuyện gì xảy ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-190.html.]

Nhị phu nhân lập tức than thở lóc chỉ trích cô gái , :

– Xin vương phi chủ cho nô tì! Cùng lắm nàng chỉ là một hạ nhân mà cũng dám bất kính với nô tì, để nô tì mắt. Nô tì cũng chỉ răn dạy nàng vài câu, nàng còn dám mở miệng cãi .

– Thưa vương phi, nô tì là Hoàng Thượng ban cho vương gia. Thân phận thể so với đám hạ nhân chứ? Nhị phu nhân răn dạy nô tì, nô tì phục.

Nữ nhân cũng cam chịu yếu thế, nàng ngửa đầu, thái độ kiêu ngạo siểm nịnh với Mộ Dung Thư.

Ăn cũng quá lớn , thật là phách lối! Mọi hồi hộp. Hồng Lăng, Thanh Bình, Vân Mai hậm hực, nàng dám để vương phi mắt.

Mộ Dung Thư mảy may nét giận dữ nào mà chỉ quanh bốn phía, trong những xem cũng cả mấy nữ nhân hôm qua hoàng đế ban cho, liền nhạt :

– Những phủ cùng nàng hôm qua bước .

Nghe , chín còn lập tức bước , đồng loạt cúi đầu dám thẳng Mộ Dung Thư.

– Các ngươi xem, khi Hoàng Thượng đưa các ngươi đến Vương phủ, nhắc nhở các ngươi cẩn thận hầu hạ vương gia ?

Chín gật đầu.

– Như , hôm qua vương gia hạ lệnh thu xếp cho các ngươi ở phòng hạ nhân, xem đây là ý gì?

Mộ Dung Thư tiếp tục hỏi.

Chín lắc đầu.

Nhị phu nhân và cô gái cũng hiểu về phía Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư thong dong :

– Ở trong phòng hạ nhân tất nhiên cũng là hạ nhân.

Lời , mười cô gái đều kinh ngạc về phía Mộ Dung Thư. Thật hôm qua khi vương gia hạ lệnh đưa bọn họ ở phòng hạ nhân, các nàng , e rằng thể quạ đen biến thành Phượng Hoàng! Chẳng qua Mộ Dung Thư trắng như thế, các nàng vẫn khó chấp nhận!

Sắc mặt nữ tử cực kỳ khó coi. Tuy rằng Mộ Dung Thư cũng chỉ về phận hiện tại của bọn họ, dù chuyện cũng khó . cho dù như thế nào chăng nữa, các nàng cũng là Hoàng Thượng ban cho vương phủ, thể đánh đồng với những hạ nhân ?

Nhị phu nhân nhất thời vui vẻ mặt, nữ tử quỳ bên cạnh, chỉ bằng một hạ nhân như ả cũng dám đấu cùng nàng ?

Nữ tử phục, nhịn một cách lạnh lùng:

– Chúng nô tỳ đều là Hoàng Thượng ban cho vương gia, cũng chỉ vương gia mới thể răn dạy chúng nô tì.

Hàm ý chính là ngay cả vương phi cũng thể đụng tới bọn họ!

Mộ Dung Thư trầm mặt, tươi môi càng sâu thêm vài phần.

– Ngươi tên gì?

– Nô tì tên Kỵ Anh.

Nàng nâng cằm như khoe khuôn mặt mĩ của với Mộ Dung Thư.

– Ồ? Ý của Kỵ Anh cô nương chính là phận ngươi còn cao quý hơn so với bổn vương phi ư? Cũng , chờ vương gia về, bổn vương phi hỏi xem .

Mộ Dung Thư thản nhiên .

Nàng xong, đừng nữ tử tên Kỵ Anh mà ngay cả Nhị phu nhân cũng sững sờ, vẻ mặt chín cô gái còn đều hoảng hốt sợ hãi.

Câu nặng thì nặng mà nhẹ cũng sai, đều xem Mộ Dung Thư nghĩ thế nào! cũng thừa nhận rằng, Kỵ Anh ỷ   là trong cung tới, để vương phi mắt nên cũng khó trách Mộ Dung Thư sẽ nhẹ nhàng một câu như thế.

Loading...