Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 192
Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:35:09
Lượt xem: 184
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương gia đến ! Trong lòng Vân Mai thoáng thả lỏng, hình lảo đảo, suýt nữa khiến Mộ Dung Thư lưng nàng ngã xuống.
Nghe thấy Vân Mai kêu lên, Mộ Dung Thư về phía cửa. Bởi nàng thực sự còn bao nhiêu sức lực, thấy bóng vô cùng mơ hồ, hình dáng của Vũ Văn Mặc.
Vũ Văn Mặc sang bên ngọn lửa sáng rực, thấy Mộ Dung Thư lưng Vân Mai, đôi đồng tử đen u ám chợt sáng ngời, mừng như điên, thầm kêu trong lòng rằng nàng chết! Nàng chết! Hắn tự với bản , nàng chết.
Phía truyền đến tiếng ngăn cản của Tạ Nguyên.
– Vương gia, nên mạo hiểm. Lửa cháy lớn như thế, e rằng vương phi sớm táng trong biển lửa.
Còn cả tiếng hô to của Mã hộ vệ, tin tưởng nhất.
– Vương gia!
Hắn cũng ngọn lửa cuồng phong quét tới lớn như thế, cơ hội còn sống của nàng thật nhỏ. Cả căn phòng đều khác tưới dầu hỏa, đám cháy lan nhanh và bùng lên dữ dội hơn nhiều so với tưởng tượng.
nghĩ đến việc nàng c.h.ế.t , vĩnh viễn cũng thể mặt một cách rõ ràng, thể ngắm dung nhan xinh của nàng, thể thấy dáng vẻ đáng yêu, vân đạm phong khinh khi tính kế khác của nàng, thể nắm tay nàng đến hết cuộc đời, tim tựa như chuỳ sắt hung hăng quất mạnh khiến cõi lòng tan nát. Loại đau đớn đó, tê liệt, chính là nỗi đau của sự huỷ diệt.
Cho tới bây giờ mới hiểu , thật sự yêu nữ nhân !
– Vương phi ?
Hắn chịu đựng mùi khói nồng xộc gay mũi sặc, cao giọng hỏi.
– Vương phi , vương gia nhanh tới cứu vương phi!
Vân Mai kêu to. Nàng trả lời chú ý Mộ Dung Thư, mà hồn nhiên vài chỗ thương.
Mộ Dung Thư cau mày, trong khoảnh khắc nàng nhanh chóng quan sát tình huống xung quanh, ngọn lửa lớn, hầu như các vật dụng bằng gỗ phía đều cháy, Vũ Văn Mặc căn bản thể đây! Huống chi bây giờ nàng còn lâm tình huống .
Nếu chắc chắn thể thoát , nàng cần gì liên luỵ thêm hai c.h.ế.t theo !
– Gia, đừng ! Vân Mai, thả xuống chạy ! Đây là lệnh!
Mộ Dung Thư lạnh lùng quát. Nàng là từng c.h.ế.t một , sự sợ hãi khi đối mặt với Tử Thần, nhưng những lúc cũng thể tránh thế phát hiện tử vong cũng chẳng đáng sợ đến thế!
Vũ Văn Mặc thể ngại nguy hiểm tới cứu nàng, nàng thật mãn nguyện! Vân Mai thể màng sống c.h.ế.t tới cứu nàng, nàng cảm kích trong lòng.
Ngay lúc nàng dứt lời, chỉ thấy mấy thanh gỗ đang cháy đỏ mặt Vũ Văn Mặc đẩy .
Trên trán Mộ Dung Thư mồ hôi đầm đìa, thấm qua quần áo, nhanh chóng lửa hong khô.
Trong một thời gian ngắn, để khác kịp nghĩ nhiều, mặt nàng!
Đời , vĩnh viễn nàng cũng thể quên giây phút đó. Hắn còn vẻ tuấn lãng như ngày thường, khuôn mặt tuấn tú, nghiêm nghị nhuốm một màu đen xám, chỉ duy nhất đôi đồng tử vẫn sáng long lanh! Lúc trong mắt tràn đầy lo lắng, còn ngọn lửa tên âm ỉ.
– Vương gia, đưa vương phi ngoài , nô tì sẽ theo .
Vân Mai nhanh chóng thả Mộ Dung Thư xuống, với Vũ Văn Mặc.
Vũ Văn Mặc lướt qua Vân Mai, gật đầu ôm chặt Mộ Dung Thư lòng.
Mộ Dung Thư cảm giác tiếng tim đập trong lồng ngực.
Bên tai truyền đến giọng trầm thấp của . Áp mặt lồng n.g.ự.c ấm áp , ngẫu nhiên vài tia lửa rơi trúng , Mộ Dung Thư đột nhiên còn sợ hãi, nghĩ thầm dù tia lửa rơi trúng cũng sẽ quá đau đớn.
– A!
Từ lưng hai truyền đến một tiếng hét thất thanh bi thống.
– Vân Mai!
Mộ Dung Thư đang tựa đầu trong lòng Vũ Văn Mặc chợt ngẩng phắt lên, ngoái , vô cùng hoảng sợ.
Trước mặt họ, Vân Mai đang dùng hai tay chống đỡ một thanh xà ngang cháy rừng rực rơi xuống. Đột nhiên một thanh gỗ nặng nề rơi xuống, đánh mạnh lưng nàng , khiến nàng ngã sấp đất. Trong nháy mắt, Vân Mai ngọn lửa hung tàn bao vây, đau đớn khiến nàng lăn lộn đất.
– Vương phi, mau !
Đây là câu cuối cùng nàng để nhân thế!
Mộ Dung Thư cảm giác nỗi đau đớn tận cùng trong trái tim. Nàng như mất hết lý trí giãy dụa thoát khỏi lồng n.g.ự.c Vũ Văn Mặc, dập tắt ngọn lửa Vân Mai, đỡ Vân Mai dậy. nàng còn một chút sức lực. Vũ Văn Mặc ôm nàng thật chặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-192.html.]
Nàng nhắm hai mắt , nước mắt kịp trào nàng đẩy lui trong hốc mắt.
Ngọn lửa càng lúc càng dữ tợn, Vũ Văn Mặc dùng chăn ẩm bao bọc thể cả hai, khi cửa sắp sập xuống thì cùng nhảy ngoài.
Cái lạnh đột nhiên tràn tới, xua tan nóng thể hai .
– Đều việc gì! Thật quá! Không ngờ vương gia ngươi thật đúng là phi thường dũng mãnh khiến với cặp mắt khác xưa!
Bên tai truyền đến tiếng hô to hưng phấn của Tạ Nguyên.
, bọn họ tìm đường sống trong chỗ chết.
Nàng đầu , phòng ốc sụp đổ, còn dáng vẻ ban đầu, còn tìm nha đầu Vân Mai đáng yêu ! Dường như bên tai vẫn văng vẳng câu cùng của Vân Mai: “Vương phi, mau!”
– Đi!
Một vòng tay ấm áp ôm nàng lên, trầm giọng lệnh. ngay khi lên, hình lảo đảo một chút.
Mộ Dung Thư dời đôi mắt đẫm lệ khỏi đám cháy, tựa lòng Vũ Văn Mặc, nhắm chặt hai mắt. Khi đối mặt với sống c.h.ế.t của bản , nàng thể thản nhiên, nhưng khi đối mặt với việc Vân Mai tiếc tính mạng bảo vệ , nàng cách nào tỉnh táo, thể đau đớn.
Vân Mai … Nha đầu … Tính mạng họ đều quan trọng, là duy nhất, nha đầu ngốc như .
– Để nô tài đưa vương phi .
Mã hộ vệ tiến lên với Vũ Văn Mặc.
Vũ Văn Mặc lắc đầu, giọng điệu kiên quyết lạ thường.
– Không, bổn vương sẽ thể một chút sức lực cũng . Đi thôi.
– Cùng lắm cũng chỉ mất một nha đầu, vương phi đừng quá đau lòng. Con nó chứ, sẽ tìm cho vương phi vài nha đầu tri kỷ.
Tạ Nguyên thoáng lệ trong mắt Mộ Dung Thư, vẻ thoải mái an ủi.
Nghe , Mộ Dung Thư chầm chậm lắc đầu. Vân Mai là độc nhất vô nhị, ai thể thế. Tạ Nguyên thể hiểu , trong mắt nàng, Vân Mai cũng chỉ là một cô gái bình thường.
Tạ Nguyên thấy thế thì nhíu mày, xem đây là tự mất mặt!
– Đừng chần chừ nữa, nếu khác sẽ chúng cứu vương phi.
Sắc mặt Triệu Sơ nặng nề nói.
Cái c.h.ế.t của Vân Mai khiến Mộ Dung Thư đau buồn nên căn bản nghĩ nhiều đến ý tứ trong những lời của Triệu Sơ.
Vũ Văn Mặc Mộ Dung Thư trong lòng. Nàng vì trúng mê hương mà cả mất hết sức lực, lúc ở đám cháy, nàng chút do dự quát đừng mạo hiểm bản cứu nàng, nữ nhân đối mặt với cái c.h.ế.t cũng thản nhiên như thế, nhưng thể vì cái c.h.ế.t của một nha mà đau đớn thành như ?
Chờ khi khỏi Mai viên, ngay cả Mộ Dung Thư quá mức đau lòng nữa cũng phát hiện sự khác thường. Chỉ Mai viên bốc cháy còn những nơi khác đều xảy chuyện gì. vì tới cứu hoả? Ngoại trừ Mai viên vô vàn âm thanh của đám cháy, những sân viện khác đều vô cùng im ắng, trong lòng Mộ Dung Thư tràn đầy nghi vấn.
Một chiếc xe ngựa đang dừng cửa Mai viên.
Vũ Văn Mặc ôm nàng lên xe ngựa. Triệu Sơ, Tạ Nguyên, Mã hộ vệ đều ở bên ngoài.
Sau khi lên xe, Vũ Văn Mặc đắp một tấm da hổ cho Mộ Dung Thư, động tác cực kì mềm mại, dịu dàng.
– Hoàng thượng thể dung tha tính mạng nàng, nguyên ( vốn là) Nhị thiếu gia và Tam thiếu gia của phủ tướng quân đầu phục Nam Cương. Việc ám sát tối nay Hoàng thượng bố trí lâu, im lặng tiếng lấy mạng nàng mà khác phát hiện. Ngoại trừ Mai viên, trong các sân viện khác của vương phủ đều trúng mê hương. Nếu Triệu Sơ và Tạ Nguyên đến kịp, ngày mai tin tức nhận sẽ là cái c.h.ế.t của nàng. May mắn nàng .
Giọng tối nay của Vũ Văn Mặc phá lệ thâm trầm.
Nói lấy trong bình sứ một viên thuốc bảo nàng nuốt . Nàng hề nghi ngờ gì, một mạch nuốt xuống. Không đầy một lát , chút sức lực.
Nàng ngẩng đầu , chờ tiếp tục hết.
Vũ Văn Mặc nghiêng hôn lên môi nàng một cái, từ từ tiếp:
– Nếu để nàng tiếp tục ở vương phủ, bổn vương cách nào dự đoán nàng thể khác đột nhiên ám hại . Vì , bổn vương quyết định để nàng rời khỏi nơi đây.
Vũ Văn Mặc rõ ràng, những lời , đưa quyết định , bao nhiêu khó khăn.
Từ lúc lao đám cháy, tưởng rằng nàng vây trong phòng thể thoát , cùng với nàng đành thiên nhân vĩnh cách là lúc hối hận, lẽ sớm nên che chở nàng rời .
Mộ Dung Thư kinh ngạc Vũ Văn Mặc, thể tin, đang gì ? Hắn để nàng rời !