Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 196
Cập nhật lúc: 2024-12-02 13:37:37
Lượt xem: 172
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Sơ tuyệt đối là thiên tài trong âm nhạc, Mộ Dung Thư cất tiếng hát, lập tức điều chỉnh tiếng đàn phối hợp với tiếng hát của nàng, chỉ trong thời gian ngắn cả hai thể dung hoà.
Giọng hátMộ Dung Thư trong trẻo, lời ca êm tai. Bài hát Triệu Sơ từng qua, hiện tại đến mê , chờ tiếng hát nàng dứt, kinh ngạc về phía Mộ Dung Thư, hỏi:
– Bài hát là do ?
Nghe , Mộ Dung Thư lúc mới nhớ, đây là cổ đại trong thời , Tô Thức. Nàng cũng năng lực và tư cách thừa nhận là nàng bèn lắc đầu trả lời:
– Không . Mà là từng khác hát quamột , cảm thấy khúc nhạc mới mẻ, cho nên chép thôi.
– Thì là thế.
Triệu Sơ gật đầu, nhưng vẫn hoài nghi quan sát nàng, hiển nhiên tin lí do thoái thácđó. Lúc , mà quên mất quy củ, nàng chằm chằm.
Mộ Dung Thư cũng giải thích, nghĩ thế nào thì tuỳ, dù nàng cũng là tài nữ gì, đối với thơ từ cổ đại cũng khônghiểu nhiều. Nếu hỏi thêm vài câu, chắn chắn nàng sẽ lộ tẩy.
Có điềunhờ hợp tác mà quan hệ giữa Triệu Sơ và nàng dường như chút đổi. Nếu hai tương đối xa lạ, hiện tại vẻ quen thuộc, khá giống bạn bè.
Trên đường đôi khi cũng gặp cướp bóc, nhưng khi Triệu Sơ phận, bọn họ liền lập tức tránh đường, dám chặn . Mộ Dung Thư cảm thấy kinh ngạc, ngờ trong dân gian Triệu Sơ nổi tiếng như , tên là nể mặt.
Thời đại phụ nữ hạn chế khá nhiều, mà Triệu Sơ dù cũng hun đúc trong môi trường văn hóa phong kiến như , mặc dù đối với Mộ Dung Thư quan tâm, nhưng bởi vì phận của nàng mà dọc đường để Mộ Dung Thư mang mạng che mặt, cho phép nàng xuất đầu lộ diện.Hai cùng, suốt hành trình, Mộ Dung Thu thấy phụ nữ đều mục tiêu lý tưởng to lớn gì, đều cho rằng giúp chồng dạy con mới là chuyện nên , đàn ông đương nhiên là phụ nữ hầu hạ.
Lúc nãy, khi bọn họ nghỉ ngơi ở một tửu lâu trong thôn trấn thấy một cảnh tượng như thế.
Một nam tử mới từ kỹ viện , vợ chờ ở cửa. Người vợ bước lên mấy câu chồng tát một bạt tai:
– Dám quản chuyện của gia. Ngươi phạm tội ghen tị trong thất xuất chi điều, để gia bỏ ngươi đúng ?
Người vợ , lập tức quỳ xuống xin tha thứ, đến cuối cùng còn tình nguyện lấy của hồi môn dành để dưỡng già, Câu Lan Viện chuộc cho kỹ nữ rồinạp cho chồng .
Nhìn thấy tình cảnh , Mộ Dung Thư lắc đầu :
– Đáng thương mà cũng đáng buồn cho nữ nhân, nam nhân đúng là hèn hạ vô sỉ.
Triệu Sơ cũng thấy tình cảnh mắt, về phía Mộ Dung Thư, nhướng mày, giọng điệu bình thản :
– Việc thường xuyên xảy trong dân chúng. Nữ tử như sẽ thanh danh , sẽ khen ngợi. Sao đáng thương, đáng giận? Nam nhân phần lớn là phong lưu, nạp là chuyện bình thường. Có điều đường cái mà chuyện như , khó tránh khiến khácxem thường.
Mộ Dung Thư giật giật khóe miệng, trong mắt đương thời đúng là như thế. Không thể trách Triệu Sơ suy nghĩ như ! Cũng giống như suy nghĩ của Vũ Văn Mặc. Nghĩ đến Vũ Văn Mặc, ánh mắt Mộ Dung Thư tối sầm , nàng và đương thời suy nghĩ khác một trời một vực, e là đời nàng sẽ vì điều mà chịu ítđau khổ.
– Ngũ công tử thành ?
Mộ Dung Thư cúi đầu chén trong tay, thổi nhẹ một cái hỏi.
Triệu Sơ lắc đầu:
– Tại hạ nữ nhân ràng buộc, vẫn thành .
– Vậy nhất định là vài tiểu và nha đầu thông phòng .
Mộ Dung Thư hỏi tiếp. Phần lớn đàn ônghơi tiền tài quyền thế, nếu thành , đều sẽ nha đầu thông phòng, nàng nghĩ Triệu Sơ cũng ngoại lệ.
Triệu Sơ lắc đầu:
– Cũng .
Mộ Dung Thư kinh ngạc ngẩng đầu Triệu Sơ, nàng tiếp tục hỏi vì . lúc trong lòng nàng một ý tưởng khác, chẳng lẽ Triệu Sơ cũng là hiện đại?
Sau đó ai thêm câu nào, hai đều lặng lẽ dùng cơm trưa tiếp tục lên đường.
Trên xe ngựa, Triệu Sơ thần sắc chút ngưng trọng với Mộ Dung Thư:
– Vừa vương gia cho truyền tin tức, phóng hỏa thiêu c.h.ế.t vương phi thật sự là Thẩm quý nhân.
Nghe , Mộ Dung Thư vẻ như cũng nghĩ nhiều, nàng gật đầu:
– Thì là thế.
Thấy thế, Triệu Sơ khó tránh chút ngoài ý , chẳng lẽ nàng sớm đoán ?
– Sợ là phóng hỏa hại và dùng mê hương với trong phủ Nam Dương Vương cùng một . Hơn nữa nghĩ chuyện cũng đơn giản như ? Xin cho nhắn với vương gia một tiếng, chuyện cẩn thận.
Giọng Mộ Dung Thư trong trẻo nhưng lạnh lùng, thần sắc lạnh nhạt .
Triệu Sơ nghẹn lời, ngờ nàng thể suy nghĩ rõ ràng chu đáo như thế! Lúc đầu bọn họ cứ nghĩ do Hoàng Thượng gây nên, căn bản suy nghĩ theo hướng khác, mà thái độ của Mộ Dung Thư, vẻ như sớm đoán . Nữ nhân , thể khiến kính trọng vài phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-196.html.]
Năm ngày , cuối cùng cũng tới Bình Thành.
Bình Thành phồn hoa như kinh thành, mà là đất đai rộng mênh mông, đồng ruộng nhiều, cho nên trong khi dân chúng ở nơi khác mất mùa, thì Bình Thành ảnh hưởng gì.
Phố lớn ngõ nhỏ vô cùng náo nhiệt, những gian hàng bán hàng rong buôn bán tấp nập. Mộ Dung Thư hứng thú ngắm .
Xe ngựa dừng một phủ nguy nga, tráng lệ.
Bên ngoài xe ngựa truyền đến tiếng phu xe:
– Ngũ thiếu gia, đến.
– Đây là Triệu phủ. Xuống xe .
Triệu Sơ với Mộ Dung Thư. Dứt lời, khom xuống , Mộ Dung Thư gật đầu, bước xuống theo.
Trước cửa phủ tám thủ vệ. Sau khi thấy Triệu Sơ, bọn họ lập tức hành lễ;
– Nô tài thỉnh an Ngũ thiếu gia.
– Tất cả lên , gần đây trong phủ xảy chuyện gì ?
Triệu Sơ gật đầu, nở nụ ôn nhuận như gió hỏi.
– Ngũ thiếu gia yên tâm, việc gì.
Tám đồng thanh trả lời.
Thời gian tám gã hộ vệ ở Triệu phủ cũng ngắn, bọn họ thấy Mộ Dung Thư thì ngây ngẩn cả . Bên cạnh Ngũ thiếu gia ít khi nữ nhân cùng, hơn nữa cô gái da trắng hơn tuyết, lông mày như vẽ, là một tuyệt sắc mỹ nhân, khí chất thượng thừa , xem cũng thuộc dòng dõi quý tộc. Không lẽ thiếu gia nạp ?
Lúc xuống xe ngựa Mộ Dung Thư tháo mũ sa xuống. Hiện tại nàng chẳng qua chỉ là một nha , cần che mặt. mà nàng nhất thời quên mất, dung mạo của nàng thanh lệ thoát tục, quốc sắc thiên hương, cũng khó trách bọn họ lộ thần sắc kinh ngạc như .
Nàng dời mắt, cúi đầu phía Triệu Sơ, theo Triệu phủ.
Phủ ở cổ đại cũng khác nhiều lắm, đều tinh xảo và hoa lệ. Thế nhưng, Triệu phủ hổ là đại gia tộc trăm năm, phủ so với phủ Nam Dương Vương còn hoa lệ tinh xảo hơn.
Dọc theo đường , may mà nàng cúi đầu, nếu sẽ choáng ngợp với ánh mắt tìm tòi quan sát của đám nha đầu bà tử, nhưng mà khí chất và dáng thì cách nào che giấu, vẫn vài tia sắc bén đánh giá nàng. Dáng vẻTriệu Sơ vốn hoa lệ khiếp , đương nhiên nơi xuất hiện sẽ thể thiếu ánh của mấy cô gái, những ngang qua đầu tiên là , cuối cùng đánh giá nàng.
Tai nàng thính, trong mơ hồ thấy đám nha , bà tử nhỏ giọng bàn tán:
– Cô nương dáng thướt tha, mặc dù rõ mặt mũi, nhưng theo bên cạnh Ngũ thiếu gia, chẳng lẽ là của Ngũ thiếu gia?
– Phải ? Trong viện của Ngũ thiếu gia còn cóngười nào . Có điều cô nương khí chất bất phàm, nếu là thiếu phu nhân cũng tin đó.
– Ừ…
Nạp cửa , hôn lễ, mà Mộ Dung Thư theo Triệu Sơ, đúng là vài phần giống. Mộ Dung Thư che miệng, khẽ một tiếng.
Triệu Sơ đầu nàng, vẻ mặt xin .
– Nữ tử nhiều lời, ngươi đừng để để ý.
Mộ Dung Thư nhướng nhướng mày, giải thích như , giống như vơ đũa cả nắm, cả nàng bên trong. cũng sai, nhiều nữ nhân, thị phi cũng nhiều. Chỉ vài câu bàn tán như nàng cũng để bụng.
Dọc theo đường Triệu Sơ cũng gì nữa, hai dừng một biệt viện, bên ngoài đề là Nhã Đức Uyển.
– Đây là viện của , lát nữa sẽ sai hạ nhân chuẩn phòng cho ngươi.
Triệu Sơ dừng bước, xoay với Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư gật đầu:
– Cảm ơn Ngũ thiếu gia. Ngũ thiếu gia cần phiền phức như thế, ở chỗ nha bình thường thì .
Nàng gặp phiền phức gì ở Triệu phủ trong thời gian sắp tới, đây là biện pháp nhất, dù đường tới đây, mấy ánh mắt bình luận đó làmnàng phiền chết .
– Kính xin Ngũ thiếu gia gọi là Dung nhi .
Mộ Dung Thư tiếp.
Triệu Sơ gật đầu:
– Ừ, Dung nhi.