Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 212

Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:08:43
Lượt xem: 168

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật vất vả chờ cảm xúc của Thu Diệp định, gặp ác mộng nữa, Mộ Dung Thư mới cảm thấy yên tâm. Nàng một bên, cặp mắt sáng như , ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, phát bất kì âm thanh nào.

Không qua bao lâu, nàng cảm thấy khá mệt mỏi. Dù hôm nay cũng xảy nhiều việc, lúc Triệu Thần bắt đầu quá trình trị liệu nàng hồi hộp cạnh quan sát, nhất định dặn dò cẩn thận mấy nha đầu của Triệu Thần. Nếu nàng rõ những điểm cần lưu ý, e rằng kết quả hồi phục của Triệu Thần sẽ gì đó ngoài ý . Mà buổi tối khi về, nàng còn ăn cơm chiều thì nửa đường đụng Thu Diệp, nhùng nhằng một chặp, đến giờ thật là mệt đói.

Nàng rót chén lấy mấy miếng điểm tâm lấy ở chỗ Triệu Thần lúc xế chiều, định để dành ăn lót .

Trước giờ điểm tâm vốn dễ đầy bụng, ăn vài miếng còn cảm giác đói bụng. Nàng liếc Thu Diệp ngủ say giường. Cái giường quá lớn, nàng khỏi nghĩ đến chuyện chen lên. Nhìn xéo qua góc trái của cánh cửa một giường nhỏ, chắc là để cho nha gác đêm ngủ. Đêm nay cứ tạm đó .

như nàng nghĩ, quả thật là ngủ , trong đầu tràn ngập chỉ chuyện của Thu Diệp và Triệu Khiêm mà còn tất cả những chuyện xảy . Từ khi xuyên qua, chuyện nàng trải qua e là thể dựng thành một bộ phim truyền hình. Nàng thấy nhiều mặt trái của cuộc sống, quan hệ nhân quả trong đời , nhận hiện thực quả thật vô cùng tàn nhẫn

Ngay lúc nàng đang suy nghĩ vẩn vơ chợt thấy cửa sổ thấp thoáng một bóng , đó luồng khói nhè nhẹ thổi . Mộ Dung Thư từng mê hương khống chế một , tất nhiên lạ gì mùi vị . Nàng vội vã bịt kín mũi miệng, lấy túi hương bên hông đưa lên chóp mũi ngửi một chút. Ngay đó chợt tiếng đắc ý đè thấp. Nàng cảnh giác dậy, tay nắm chặt cây kéo đặt bên để phòng , đôi mắt sắc bén như ưng chằm chằm về phía cửa sổ.

Thình lình nàng thấy tiếng kêu rên, bóng sấp cửa sổ ngã xuống. Nàng lập tức dậy, nhanh tới, chút do dự đẩy cửa , nghiêng đầu , phát hiện một nam tử mặc y phục đen đánh ngất xỉu Triệu Khiêm đang rời .

Nàng bình tĩnh , trầm giọng hỏi:

– Ngươi là của ai? Nam Dương Vương Triệu ngũ công tử?

Hắc y nhân hiển nhiên ngờ Mộ Dung Thư sẽ , còn bình tĩnh chất vấn như thế. Đôi mắt lộ bên ngoài của loé lên một cái, đẩy mạnh Triệu Khiêm , cung kính quỳ xuống đất hành lễ với Mộ Dung Thư:

– Nô tài thỉnh an vương phi.

Giọng quen thuộc như thế, chẳng lẽ là… Nàng kinh ngạc kêu lên:

– Mã hộ vệ?

– Là nô tài. Sau khi vương phi rời khỏi kinh thành, vương gia lo lắng an nguy của vương phi, lệnh cho nô tài âm thầm bảo vệ vương phi. Ngũ thiếu gia cũng nô tài ở bên vương phi bảo vệ ngài.

Mã hộ vệ tháo khăn che màu đen mặt xuống, đó cúi đầu cung kính trả lời.

Lại là Mã hộ vệ! Nàng Mã hộ vệ là Vũ Văn Mặc cực kì tin tưởng. Hắn để tín nhiệm nhất đến bảo vệ nàng! Nàng nhanh mím môi, trong lòng thoáng qua một cảm giác khác thường, tầm mắt rơi Triệu Khiêm đánh ngất xỉu.

Người quả nhiên là tiểu nhân đến mức khiến khác khinh thường! Thật là vô cùng đáng giận! Lén lút gần cửa sổ, chẳng cần nhọc công đoán, chỉ dựa đầu tiên thấy nàng và ánh mắt kinh tởm của lúc đó cũng mục đích gì!

Sóng mắt lưu chuyển, nếu tự đưa tới cửa, nàng thể sử dụng lễ vật một cách thích đáng chứ?! lúc khỏi nhọc công nàng suy nghĩ xem ngày mai tay thế nào mới thể chừa một sơ hở!

Khóe miệng gợi lên nét lạnh, nàng tiến lên hai bước, thấp giọng với Mã hộ vệ:

– Mã hộ vệ, ngươi chỗ ở của Tam tiểu thư chứ?

Mã hộ vệ ngẩng đầu khó hiểu Mộ Dung Thư, gật đầu:

– Mặc dù nô tài mới đến Triệu phủ nhưng nắm nơi rõ, tất nhiên chỗ ở của Tam tiểu thư, vương phi gì sai bảo?

Trên môi Mộ Dung Thư lộ tươi như hoa nở.

– Mã hộ vệ, ngươi lập công lớn.

Trên mặt Mã hộ vệ càng lộ vẻ khó hiểu, công lớn cùng với việc chỗ ở của Tam tiểu thư liên quan gì đến ?

– Ngươi cũng quan hệ tình ý nồng thắm giữa Tam tiểu thư và Nhị thiếu gia đúng ?

Mộ Dung Thư thấp giọng hỏi. Nếu Mã hộ vệ ẩn nấp nhiều ngày ở Triệu phủ, quen thuộc địa hình Triệu phủ như thế, nhất định là do buổi tối thám thính, như khả năng chuyện dơ bẩn trong Triệu phủ.

Mã hộ vệ lập tức cúi đầu, thấp giọng trả lời:

– Thu Diệp thấy, nô tài cũng thấy.

– Mã hộ vệ cũng bổn vương phi là một bụng. Cái loại bi kịch hữu tình thành thuộc là khó gặp nhất, một khi tình cảm của Nhị thiếu gia và Tam tiểu thư sâu đậm như , nhẫn tâm để họ rơi cảnh lén lút cá nước mật ban đêm chứ? Vì , Mã hộ vệ chỉ cần đưa Nhị thiếu gia giường Tam tiểu thư là lập công lớn, cũng coi như một việc thiện. Nhớ kỹ, cởi sạch quần áo của Nhị thiếu gia.

Mộ Dung Thư nhẹ nhàng . Trước phát hiện, thật vị Mã hộ vệ vẻ ít kỳ thực cũng quá khô khan. Có đôi khi ngu trung cũng thật đáng yêu. Tối thiểu, nàng cần hoài nghi sẽ tiết lộ việc đêm nay ngoài.

Nghe thế, mí mắt Mã hộ vệ giần giật. Trước vương phi dễ chọc, lá gan của gã Triệu Khiêm cũng thật lớn, còn dám nhòm ngó đến cả vương phi.

Mộ Dung Thư nhặt ống trúc Triệu Khiêm vất mặt đất đưa cho Mã hộ vệ, dặn:

– Nhớ dùng thứ .

Trong bóng đêm, tay Mã hộ vệ run rẩy, khi khiêng Triệu Khiêm mê man như một con heo c.h.ế.t lặng lẽ di chuyển trong đêm đen, trong đầu chợt nghĩ: thật vương gia lo lắng thừa, bất kể ở vương phi cũng sẽ thiệt thòi, bởi đừng khi dễ vương phi chiếm chút ưu thế nào, cuối cùng còn rơi kết cục thảm thương hơn nhiều so với khi hãm hại vương phi!

Sau khi bóng Mã hộ vệ khuất dần ở phía , Mộ Dung Thư mới nhẹ nhàng thở , trở về phòng, an tâm giấc ngủ.

Ngày hôm , trời tờ mờ sáng, thức dậy chuẩn việc thì đầy một khắc , bộ Triệu phủ sôi trào!

Tại chứ?

Khi Mộ Dung Thư tỉnh , Văn Thanh Uyển vô cùng ầm ĩ, mà nàng bình tĩnh dậy rửa mặt, sửa sang quần áo, trang điểm xong mới vẻ mặt tràn đầy thắc mắc của Thu Diệp:

– Bên ngoài ồn quá, thể ngủ nữa, chúng xem thử chuyện gì.

Trong lòng Thu Diệp đầy nghi vấn nhưng thể , thật sự chút nóng vội.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-212.html.]

Thấy nàng vội vàng như thế, Mộ Dung Thư nhún vai :

– Ta cũng xảy chuyện gì, giúp ngươi cùng xem một chút .

Thu Diệp gật đầu.

Mới cửa thấy nhóm nha đầu bà tử khắp sân đều ngừng công việc trong tay, xúm một chỗ xì xào bàn tán.

– Các ngươi , tối hôm qua Nhị thiếu gia ngủ ở trong viện của Tam tiểu thư đó. Sáng nay bọn nha đầu trong viện Tam tiểu thư thấy , giờ đến tai Lão phu nhân, Đại lão gia, Đại phu nhân !

– Chuyện là thế nào? Sao Nhị thiếu gia thể hồ đồ như ? Tam tiểu thư còn gả đó.

– Không , chuyện bộ trong phủ đều . Nhị thiếu phu nhân cũng đến viện của Tam tiểu thư . Các ngươi đều thấy sắc mặt Nhị thiếu phu nhân . E là chuyện thể . Người trong viện của Tam tiểu thư cũng dám năng bậy bạ. Ta đoán, lẽ là Nhị thiếu gia và Tam tiểu thư lén lút chuyện gì đó thể cho khác .

Mấy nha đầu bà tử bàn luận sôi nổi. Có lẽ do chủ tử ở đây, một đám đều biếng nhác, xúm buôn chuyện.

Khi thấy Mộ Dung Thư và Thu Diệp, bọn họ đồng loạt sửng sốt. Có điều cũng ai thèm để ý. Dù một là nha đầu, một là di nương câm, ở trong mắt họ cũng xem là chủ tử, bèn thèm để ý, vẫn vô tư bàn tán.

Thu Diệp run run nắm c.h.ặ.t t.a.y Mộ Dung Thư, trong mắt phiếm nước nàng.

Mộ Dung Thư đỡ Thu Diệp trở về phòng, đóng cửa . Nước mắt đong đầy trong khoé mắt Thu Diệp bỗng trào .

Đây là báo ứng ? Nhị thiếu gia và Tam tiểu thư đều báo ứng!

Mộ Dung Thư dáng vẻ Thu Diệp vui mừng đến phát , mím môi khẽ. Chuyện là bí mật, chỉ nàng và Mã hộ vệ , mà Thu Diệp cần thiết .

– Về ai thể thương tổn ngươi nữa, Thu Diệp.

Mộ Dung Thư dịu giọng . Tuy rằng chuyện mờ ám của Triệu Khiêm và Triệu Phỉ chỉ trong một buổi sáng truyền khắp bộ Triệu phủ, nhưng nàng tuyệt đối nắm chắc, Triệu phủ thể vững ở Bình Thành ngã, là gia tộc bậc nhất Đại Hoa quốc, cũng đủ để rõ những đầu gia tộc thủ đoạn lợi hại gì! Chuyện chắc chắn thể giải quyết theo cách thoả nhất.

Thu Diệp nhào lòng nàng, thất thanh rống.

Mộ Dung Thư dịu dàng vỗ vỗ lưng Thu Diệp. Trong mấy ngày ngắn ngủi, Thu Diệp nếm trải mặt xa nhất của con trong cuộc sống, thể xác và tinh thần đều thương tổn nặng nề. Từ nay về , nàng sẽ coi đây là một kinh nghiệm, sẽ ngây thơ như thế, càng sẽ dễ dàng nam nhân lừa gạt.

– Chuyện của Nhị thiếu gia và Tam tiểu thư ngươi chôn chặt trong lòng, coi như từng thấy qua, thậm chí ngay cả khi tất cả đều chuyện đó cũng .

Mộ Dung Thư thận trọng dặn dò.

Thu Diệp gật đầu lia lịa. Trải qua nhiều sóng gió, nàng hiểu nhiều, cũng , dù trong phủ còn ai để tin thì nàng cũng thể tin tưởng Dung nhi.

Một lát , Thu Diệp dần định cảm xúc, Mộ Dung Thư đánh chút son cho nàng, sắc mặt bình thường, dấu vết . Mà trạng thái của nàng cũng khiến Mộ Dung Thư yên tâm.

Ăn xong điểm tâm, Mộ Dung Thư chờ tin tức cùng Thu Diệp. Cả ngày hôm nay Triệu phủ e rằng thể an , ngay cả nàng thương lượng với Triệu Sơ về tình huống của Thu Diệp, sợ là cũng cơ hội.

– Thu di nương và Dung nhi đều ở trong phòng ?

Ngoài cửa cất giọng .

Mộ Dung Thư trả lời:

– Đến ngay đây.

Nàng vội mở cửa.

Người đến là Mộ Dung Thư gặp đó lâu, đại nha Ánh Hồng hầu hạ Đại phu nhân.

– Lão phu nhân và Đại phu nhân vài lời hỏi Thu di nương và Dung nhi. Các ngươi theo một lát.

Ánh Hồng thấy Mộ Dung Thư, thần sắc vô cùng nghiêm túc .

Nghe , Mộ Dung Thư chút nào ngoài ý , đáp:

– Xin Ánh Hồng cô nương chờ một chút.

Trời hửng sáng.

Mộ Dung Thư phòng, Thu Diệp đón nàng, mặt lộ vẻ sợ hãi. Lão phu nhân và Đại phu nhân gặp nàng và Dung nhi để hỏi cái gì? Có về Nhị thiếu gia ?

– Hết thảy giao cho trả lời, yên tâm, chuyện gì.

Mộ Dung Thư qua, khoác tay Thu Diệp dịu dàng .

Khi , họ gặp gặp ba di nương khác của Triệu Khiêm. Thì là gọi đến hỏi chuyện cũng chỉ hai họ. Khi cúi đầu, ánh mắt mênh m.ô.n.g của Mộ Dung Thư chớp động.

Thu Diệp yên tâm, trong lòng hiểu Nhị thiếu gia vẫn việc nàng chuyện của bọn họ. Lão phu nhân và Đại phu nhân hề gì cả.

Ba vị di nương thấy Thu Diệp thì trong mắt thèmche giấu chút nào sự khinh thường. Đối với các nàng mà , một nữ nhân câm chút uy h.i.ế.p nào, dáng vẻ cao ngạo cứ như là Khổng Tước, quên lúc nam nhân của gặp khốn cảnh gì. Mà khi thấy Mộ Dung Thư, bọn họ đồng loạt sửng sốt, lời đồn sai chút nào, dung mạo của nàng so với Tam tiểu thư còn hơn vài phần. Các nàng càng , lập tức trừng mắt với Mộ Dung Thư.

Có vẻ như suy nghĩ trong lòng họ, Mộ Dung Thư nhíu mày, cũng thèm để thái độ của họ mắt.

Nơi đến quả nhiên là viện của Tam tiểu thư.

Loading...