Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 215

Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:08:48
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thiến là cô nương dễ thẹn thùng, Triệu Thần và Triệu Sơ khen thì khuôn mặt đỏ bừng, cúi thấp đầu sai nha đưa hai tấm áo choàng cho Triệu Thần và Triệu Sơ. Nếu như mặt nàng những đốm mụn chi chít thì thật sự là một tiểu mỹ nhân, cửa Triệu phủ nhất định mấy bà mối đạp nát. Đáng tiếc là cổ đại các loại mỹ phẩm điều trị ngoài da, trung y đều chỉ chú ý điều dưỡng bên trong cơ thể.

Triệu Sơ và Triệu Thần cùng mặc áo choàng . Áo của Triệu Thần lấy màu lam chủ đạo, bên thêu một ít đường viền hoa và mấy đóa hoa bách hợp, qua bắt mắt.Mà áo choàng Triệu Sơ là màu tím, một đóa hoa mẫu đơn bao trùm bộ áo choàng, qua phô trương, nếu mặc là Triệu Sơ, mà là kẻ khác, e rằng sẽ mang cảm giác như mấy gã kép hát tuồng giả gái ẻo lả. Mà Triệu Sơ khi khoác áo , càng thêm hoa lệ chói mắt, tuấn ngời ngời.

Cũng may Mộ Dung Thư đủ định lực, bằng thật đúng là sẽ sắc của Triệu Sơ mê hoặc đến hoảng thần.

Bản Tiền Duyệt vốn trong lòng ngưỡng mộ Triệu Sơ, giờ phút càng là đến ngây ngốc.

– Đại ca, Ngũ ca cảm thấy chứ? Có chỗ nào cần sửa ?

Triệu Thiến thấy hai đều mặc lên mới lên tiếng hỏi dò.

– Rất .

Triệu Sơ và Triệu Thần đồng thời đáp.

Hai tấm áo choàng may khéo, tay nghề thêu thùa tất nhiên cần nhiều lời. So sánh xong, Mộ Dung Thư tự thấy hổ thẹn, đều là phụ nữ, tay nghề của thật quá đỉnh, mà nàng, miễn cưỡng xem như học qua, thật sự gì để , khỏi kĩ một chút.

Triệu Thiến hai đều khen , nụ mặt càng rạng rỡ, đầu về phía Tiền Duyệt nháy mắt hai cái. Tiền Duyệt mới thất hồn lạc phách, giờ thật vất vả tỉnh táo , lập tức đỏ bừng mặt cúi đầu, hạ giọng với Triệu Sơ và Triệu Thần:

– Đại biểu ca, Ngũ biểu ca, mấy ngày nay Duyệt Nhi cũng hai bộ quần áo, nếu Đại biểu ca và Ngũ biểu ca chê, xin thử xem, nếu chỗ ý, sẽ sửa .

Sau lưng nàng cũng một nha cầm hai bộ quần áo.

Tâm tư Tiền Duyệt Triệu Thần và Triệu Sơ đều rõ ràng, vì Triệu Thần nháy mắt đầy ẩn ý với Triệu Sơ, vẻ mờ ám:

– Xem là nhờ phúc của Ngũ .

Triệu Sơ thần sắc trầm, cũng tỏ vui mừng, khoé mắt như như lướt qua Mộ Dung Thư đang tò mò thưởng thức hoa văn áo choàng của và Triệu Thần, giọng điệu vô cùng hờ hững:

– Loại việc nặng nhọc như thế biểu vẫn nên để hạ nhân . Quần áo cần thử, cũng .

Nghe , vẻ mặt Tiền Duyệt nhất thời biến thành mướp đắng. Bộ quần áo nàng ròng rã mấy ngày mấy đêm, nghĩ Triệu Sơ thấy tâm ý của sẽ đối xử với nàng hơn một chút, nhưng hiện tại xem , dường như là nàng đang mơ.

Mắt chuyển đến Mộ Dung Thư đang cạnh Triệu Sơ, nhất định là con hồ ly tinh âm thầm lưng nàng, cho nên mới khiến Triệu Sơ càng ngày càng lạnh nhạt với nàng như thế.

Tình cảnh lãnh đạm nhạt nhẽo , trong lòng Mộ Dung Thư thầm nghĩ, e là Tiền Duyệt dám tới tặng lễ một nên mới cùng Triệu Thiến. Mặc dù nàng ở trong phủ lâu, nhưng cũng qua tình huống của Triệu Thiến trong phủ. Vì là con thứ nên quan tâm, mấy năm gần đây mặt xuất hiện nhiều mụn bọc, mụn mủ, cho đây là bệnh thể lây truyền nên ít nữ tử trong phủ tình nguyện qua với Triệu Thiến. Mà Tiền Duyệt tự nhận là xinh , trong ngày thường khinh thường nhất là chung đụng với Triệu Thiến, nhưng vì để cớ tiếp cận Triệu Sơ, nên mới đành miễn cưỡng lui tới với Triệu Thiến.

Hiện thời thái độ của Triệu Sơ với Tiền Duyệt càng lãnh đạm, Tiền Duyệt cách nào chấp nhận , tâm tư non nớt gần như ngu ngốc, trút hết sai lầm lên nàng! Trong lòng Mộ Dung Thư lạnh, trong gia tộc càng lớn thì càng thừa thãi cực phẩm? Lãng phí sự chú ý mấy loại cũng tựa như lãng phí sinh mệnh. Mộ Dung Thư lạnh lùng liếc nàng một cái thu hồi tầm mắt. Có điều nàng chợt nghĩ đến, dường như nữ tử thời đại nhiều vấn đề về làn da, nhưng nếu chỉ uống thuốc bắc để điều hoà nội tiết tố thì hiệu quả cũng quá rõ ràng. Có vẻ như chỉ cần lợi dụng điểm sẽ là một cơ hội phát tài khác.

Tiền Duyệt thấy dáng vẻ để nàng mắt của Mộ Dung Thư, vô cùng giận dữ, nhưng kinh nghiệm , lúc đây nàng dám phát tác, điều nhân lúc Triệu Sơ thấy mới hung hăng trừng Mộ Dung Thư mấy cái.

– Tay nghề của Tiền biểu quả tệ, đường kim mũi chỉ y phục tinh tế kém gì tay nghề của tú nương hạng nhất.

Triệu Thần cầm quần áo đưa cho nha cạnh lên tiếng khen ngợi Tiền Duyệt mấy câu.

– Biểu ca quá lời . Tay nghề thêu thùa của Duyệt Nhi thể so với tú nương chứ? Nếu Đại biểu ca và Ngũ biểu ca chê, chỉ cần Duyệt Nhi rảnh thì sẽ mấy bộ quần áo tặng Đại biểu ca và Ngũ biểu ca.

Tiền Duyệt khen mặt như hoa nở, vội thẹn thùng e lệ phúc trả lời.

– Ta , Duyệt Nhi ngươi quần áo Đại ca và Ngũ ca đều sẽ thích.

Triệu Thiến qua ôm cánh tay Tiền Duyệt, .

Lúc Triệu Thiến đụng cánh tay, tươi mặt Tiền Duyệt sựng , lập tức lẳng lặng đẩy nàng .

– Là Đại biểu ca quá khen.

Mắt lạnh cảnh , Mộ Dung Thư càng ấn tượng với Tiền Duyệt. Cho dù dung mạo khuynh thành, e là cũng cách nào hợp với siêu phàm thoát tục như Triệu Sơ.

Thế nhưng, Triệu Thiến thật sự đơn thuần, Tiền Duyệt lấy lòng vài nàng vội xem như chân thành.

Hiển nhiên Triệu Thần cũng yêu thích gì Tiền Duyệt, hai câu tán thưởng thì giữ , vẻ như thấu suy nghĩ của Mộ Dung Thư, bèn với nàng:

– Xin Dung nhi cô nương theo về phòng. Đối với phương pháp tập luyện và các thiết , còn vài chỗ hiểu rõ lắm. Còn mấy loại canh bồi bổ , ở phòng bếp nhỏ nấu hương vị khá lạ, phiền ngươi xem qua một lát, chăng cho thừa thiếu cái gì.

Nghe , Mộ Dung Thư lập tức đáp:

– Vâng.

Nàng theo Triệu Thần phòng.

Tiền Duyệt thấy thế, nho nhỏ thầm :

– Hồ ly tinh, câu dẫn Ngũ biểu ca, lúc câu dẫn Đại biểu ca, còn trèo lên giường chủ tử.

Nàng dứt lời, Triệu Sơ lạnh lùng liếc nàng một cái, nhất thời hình Tiền Duyệt run lên, vội vàng cúi đầu, dám thêm nửa câu.

Mà Triệu Sơ về phía cửa phòng đóng , chậm rãi nhăn mày .

Luôn luôn mấy để ý chuyện trong phủ, Triệu Thiến :

– Nha tên Dung nhi lớn lên thật , vẻ như Đại ca thật thích nàng đó.

Lời quanh quẩn bên tai Triệu Sơ, ánh mắt về phía hai bước phòng u ám ba phần, đôi mày cũng nhăn .

Đại ca sẽ thích Mộ Dung Thư chứ?

Đây nhất định là con đường lối về, lựa thời cơ phận Mộ Dung Thư với Đại ca, tránh để Đại ca hãm quá sâu.

Sau khi theo Triệu Thần phòng, Mộ Dung Thư nếm thử canh bổ dưỡng mà Triệu Thần dùng một chút, đúng là hương vị chút lạ bèn dặn dò bà tử lúc hầm chú ý tới thời gian và độ lửa.

Triệu Thần ở một bên , mặt lộ tươi :

– Xem nha đầu bà tử trong viện của so kém Dung nhi ngươi. Là một món canh đơn giản như cũng nấu xong.

– Họ từng nên tất nhiên sẽ chút thiếu sót, quen thì sẽ nấu ngon thôi.

Mộ Dung Thư , ánh mắt Triệu Thần nóng rực, khiến nàng thoải mái nên lặng lẽ cúi đầu xuống tránh né.

Thấy thế, Triệu Thần xem như nàng đang thẹn thùng, cầm chén uống vài ngụm , con ngươi đen lóe lên hỏi:

– Dung nhi thích Ngũ ?

– Ngũ thiếu gia ư?

Mộ Dung Thư kinh ngạc.

Nhìn dáng vẻ nàng như , trong mắt Triệu Thần ý :

– Dung nhi cô nương thích Ngũ ?

– Nô tì và Ngũ thiếu gia là thể.

Mộ Dung Thư nhíu mày, giọng vẻ kinh ngạc. Triệu Thần và Triệu Sơ là tình thâm, nên lời đồn đãi trong phủ cũng sự thật, nhưng còn hỏi như thế?

Chẳng lẽ…

Mí mắt nàng giật giật, chẳng lẽ khi rời khỏi Vương phủ, nàng đào hoa ư? Nghĩ đến đây, Mộ Dung Thư lập tức lên :

– Nô tì còn nhiều việc xong, xin phép cáo lui . Về phần những điều quan trọng cần chú ý của các thiết tập luyện và các phương thuốc bổ, nô tì rõ. Nếu còn chỗ hiểu, Đại thiếu gia cứ phái đến Nhã Đức Uyển hỏi nô tì. Nô tì cáo lui.

Không đợi Triệu Thần đáp , Mộ Dung Thư lập tức rời , nơi đây nên ở lâu! Lúc , nàng thật hi vọng Vũ Văn Mặc đến sớm một chút!

Trước lúc ai để ý, nàng cũng khát vọng ai đó đến bắt chuyện, hiện thời hoa đào tràn đầy, nàng hy vọng thể thanh tĩnh.

Thế nhưng, Mộ Dung Thư là, mấy gã sai vặt, hộ vệ trong phủ đều coi nàng như tình nhân trong mộng. Năm nay quả nhiên nàng đào hoa!

Triệu Thần bóng lưng nàng rời khỏi, môi khẽ cong lên, nàng thật là cô gái thông minh! Đã từng ít nữ nhân, điều một nữ tửđặc biệtnhư nàng, từng thấy qua.

Nếu Ngũ thích nàng, thì cũng ngại lấy nàng về.

Trên đường về Nhã Đức Uyển, bước chân Mộ Dung Thư vội vàng, âm thầm hạ quyết tâm, bắt đầu từ ngày hôm nay nênở yên tại Nhã Đức Uyển, nếu thể thì tuyệt đối ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-215.html.]

– A, xem là ai đây? Không hồ ly tinh ở Nhã Đức Uyển ? Vừa hầu hạ xongĐại biểu ca, giờ trèo lêngiường của vị chủ tử nào nữa đây? Chậc chậc, chỉ là lớn lên khuônmặt lẳng lơ của hồ ly thôi ? Cứ liêm sỉ trèo lêngiường chủ tử như , thứ hành vi khác gì kỹ nữ thanh lâu chứ? Ta thấy ngươi sai chỗ , nếu ngươi câu lan kỹ viện, thì cần phí tâm tư tìm cách leo lêngiườngnam nhân?

Vừa qua một ngã rẽ thì hai từ lối khác đến, chính là Tiền Duyệt và nha của nàng.

Nghe , bước chân Mộ Dung Thư dừng , hàn quang trong mắt thoáng hiện. Đang lúc nàng dạy dỗ cô vài câu một khác lên tiếng:

– Tiền cô nương là một hoàng hoa khuê nữ, vẫn quanh quẩn với mấy chuyện trăng hoa lả lơi thế? Hơn nữa giống như quen thuộc nha. Nếu Tiền cô nương, chỉ sợ cũng sẽ nghĩ lầm Tiền cô nương chính là từ mấy nơi đó .

Mộ Dung Thư nghiêng đầu sang, chính là mấy ngày gặp-Hạ Hoa. Tại là nàng?

Tiền Duyệtvốn tưởng rằng cơ hội “dạy dỗ” con hồ ly tinhkia, kết quả nửa đường nhảy một tên Trình Giảo Kim, hơn nữa cô còn chuyện vô cùng khó . Quay đầu sang, là Hạ di nương mà Tam biểu ca nạp, tức thì cau mày, giọng lạnh lùng:

– Hạ di nương ý gì? Ta dạy dỗ hạ nhân, khi nào còn hỏi qua ý kiến ngươi?

Hạ di nương cầm khăn lụa che miệng, quyến rũ lên:

– Ai da, nhớ rằng Tiền cô nương là tiểu thư Triệu gia chứ? Mấy hạ nhân Triệu gia khi nào đến phiên Tiền cô nương tay dạy dỗ đây? Muốn răn đe cũng là do Triệu gia chứ nhỉ.

Nàng xong, Tiền Duyệtnghẹn lời, sắc mặt cực kỳ khó coi, vươn ngón tay mềm mại chỉ Hạ di nương:

– Ngươi đừng khinh quá đáng!

– Ta khinh quá đáng khi nào? Cùng lắm chỉ mấy câu công bằng mà thôi. Ai trong phủ tâm tư Tiền cô nương? Lại còn hổ Dung nhi. Tiền cô nương thế khác gì đàn bà chanh chua chứ? Huống hồ nếu như vu khống bôi bẩnthanh danh Tiền cô nương, Tiền cô nương thể thừa nhận ?

Hạ di nương tiếp.

Mộ Dung Thư cách đóchừng mười bước, mắt lạnh hai đối chọi gay gắt, đó đối với sự xuất hiện đột ngột của Hạ Hoa và việc lên tiếng bênh vực của nàng mà lòng vẫn nghi hoặc. Hạ Hoa tuyệt đối kẻ thể tay giúp đỡ giá trị lợi dụng với . Huống hồ, hai ngày nàng và Xuân Mai còn từ chối nàng cận. Dựa sự hiểu của nàng với Hạ Hoa, chắc chắn cô ghi hận trong lòng. Mà hôm nay mạo hiểm đối đầu với Tiền Duyệt mặt vì nàng, e là chồn chúc tết gà ý !

Tiền Duyệtdù cũng là cô nươngchưa lấy chồng, mấy từ ngữ thô tục tất nhiên thể bằng Hạ Hoa. Hạ Hoa mấy câu, cho đến lúc Tiền Duyệtkhông còn gì để , chỉ thể thở phì phì để mấy câu đe doạ bỏ .

Hạ Hoa Tiền Duyệt xa, chậm rãi bước đến mặtMộ Dung Thư, thiết nắm tay nàng:

– Tiền cô nương sớm chướng mắt. Rõ ràng Triệu gia, còn mặt dày coi như Triệu gia, cho khác mà khinh thường. Nàng chỉ mắng ngươi, còn từng chửi bới . Hôm nay trả hết cho nàng thật là sung sướng!

Mộ Dung Thư mắt lạnh tay Hạ Hoa đang ôm cánh tay nàng, trực tiếp rút , thần sắc nhàn nhạt trả lời:

– Vậy chúc mừng Hạ di nương, cuối cùng báo thù. Ngày Tiền cô nương cũng dám nhục mạ Hạ di nương nữa.

Dứt lời, nàng liền bỏ .

Tròng mắtHạ Hoa xoay chuyển. Hiện thời thật vất vả mới gặp Mộ Dung Thư, nàng thể buông tha cơ hội , vội vàng bắt lấycánh tay Mộ Dung Thư, :

– Hai tỷ tađã lâu gặp mặt, nhiều ngày nay luôn nhớ tới thời gian chúng còn ở Nhã Đức Uyển. Hôm nay nếu Dung nhi ngươi chê thì Mẫu Đơn Uyển với , đúng lúcvừa cũng đến Nhã Đức Uyển tìm ngươi. Thật đúng dịp gặp ngươi ở đây. Đi thôi, bảo nha pha một bình ngon đến.

Tay nàng dùng sức, thật sự lôi Mộ Dung Thư hai bước.

Hạ Hoa vội vã như thế, chắc chắn là ở Mẫu Đơn Uyển chẳng chuyện nào chờ đợi nàng! Mộ Dung Thư lạnh một tiếng, dùng sức rút tay , giọng lãnh đạm:

– Tuy rằng cũng đến chỗ Hạ di nương, nhưng lát nữa còn đến thư phòng hầu hạ Ngũ thiếu gia. Nếu Hạ di nương ôn chuyện, như cứ đến Nhã Đức Uyển cũng giống thôi.

Dứt lời, Mộ Dung Thư đầu rời .

– Không ! Nói gì nữa hiện giờ cũng là nửa chủ tử, mà ngươi chỉ là một hạ nhân. Ta mời ngươi Mẫu Đơn Uyển dùng là cho ngươi ba phần mặt mũi, mà ngươi nhiều từ chối, nghiễm nhiên để trong mắt!

Hạ Hoa một bên thở phì phò , một bên ý bảo hai nha đầu phía tiến lên giữ chặt Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư cũng võ công nên hai nha giữ .

Hạ Hoa lạnh một tiếng, tiến lên vài bước, ghé sát Mộ Dung Thư, nhỏ giọng bên tai nàng:

– Cho ngươi vài phần mặt mũi đãmuốn mở phường nhuộm. Yên tâm, đưa ngươi Mẫu Đơn Uyển là cho ngươi ngày lành, nếu như ngươi vài phần năng lực còn thể di nương, sẽ cuộc sống no ấm. Không thì một nha đầu thông phòng, tương lai mụn con cũng thể thành di nương. Ta đây là vì cho ngươi, đừng cho rằng ai cũng cơ hội như ngươi!

Đã nhiều ngày Tam thiếu gia luôn ở mặt nàng nhắc tới Dung nhi, khiến nàng cũng tay. Thật do mang thai nàng mới thể di nương. Đáng tiếc Tam thiếu phu nhân dùng kế khiến nàng sảy thai. Lâu nay Tam thiếu gia ngày càng lạnh nhạt với nàng, đúng lúc hứng thú với Dung nhi, nếu nàng thể giúp Dung nhi, như chắc chắn sẽ đối xử tử tế với nàng.

Nghe nàng , sắc mặt Mộ Dung Thư khẽ biến, thì là như ! Nàng hại trong sạch của nàng! Hạ Hoa đưa nàng cho Tam thiếu gia Triệu Bình nhục! Nhớ tới cái vẻ ngụy quân tử của Tam thiếu gia, so với Triệu Khiêm còn ghê tởm hơn ba phần.

Hạ Hoa, thật to gan, dám tính kế đầu nàng, huỷ hoại cả đời nàng!

– Bịt miệng nàng , trời sắp tối . Từ nơi về Mẫu Đơn Uyển hẳn mấy . Nhanh chút.

Hạ Hoa kêu lên, dè dặt bốn phía nhẹ giọng lệnhcho hai nha .

Lúc Mộ Dung Thư sợ hãi, cũng lên tiếng kêu cứu. Bên cạnh nàng Mã hộ vệ, tất nhiên sự an thành vấn đề.

như nàng nghĩ, ngay khi hai nha chặn miệng nàng , thình lình mấy cục đá từ bay tới đập cổ tay họ.

– A!

Hai nha đồng thời hét lên một tiếng.

– Chuyện gì xảy ? Nhanh lên một chút! Nàng cũng kêu, hai các ngươi hét cái gì?

Hạ di nương nhíu mày lạnh giọng quát. Nàng quanh khắp nơi, chỉ sợ chuyện. Địa điểm là do nàng lựa chọncẩn thận, lúc mấy nha đầu bà tử đều đang bận rộn, gần như ai qua. Cho nên nàng dự định, chỉ cần Mộ Dung Thư điqua nơi , nàng sẽ tay.

Hai nha dám nhiều lời, đành che miệng Mộ Dung Thư , kết quả bay tới cục đá mà là một cây chủy thủ, trực tiếp quét qua khiến tay hainha thương.

Hạ Hoa dừng việc quan sát bốn phía , đầu hai nha còn động thủ, thấp giọng mắng:

– Hai các ngươi gì đó? Không sống ?

Lúc hai nha mới kịp nhận tay một vết cắt, đồng thời hét to:

– Hạ di nương, ở đây quỷ! Tay chúng nô tỳ d.a.o nhỏ cắt qua !

Nghe , Hạ di nương thoáng qua mu bàn tay của hai nha , quả thật một đường cắt. Nàng hung hăng trợn mắt liếc Mộ Dung Thư một cái:

– Có ngươi giở trò mờ ám ? Đừng tưởng rằng như thể buông tha ngươi.

Dứt lời, nàng đẩy hai nha , tự tay trói Mộ Dung Thư, đó bịt miệng nàng .

lúc Mộ Dung Thư buông lỏng bèn dùng sức đá một cái bụngHạ Hoa:

– Ngươi chết!

Người nào với nàng, nàng đương nhiên lạigấp nhiều , còn ai hại , cũng đừng mong ngày lành!

Hạ Hoa đá trúng, giãy giụa dậy, nàng đầu giận dữ hét hai nha đang cònngơ ngác:

– Các ngươi còn đó gì? Bắt nàng cho , ngươi cũng dám đá !

Hai nha cuối cùng phục hồi tinh thần , nhưng mới trải qua hai đánh lén khiến trong lòng họ còn sợ hãi, khi nữara tay với Mộ Dung,tay chân tự dưng run rẩy.

Lúc , đang khi hai nhắm mắt buộc bắt Mộ Dung Thư, phía tới!

Lần Hạ Hoa Mộ Dung Thư đá nhẹ, mặt đất giãy giụa hai ba cái mới lên .

Mộ Dung Thư trừng Hạ Hoa, khoé mắtliếc về phía đang đến, bóng dáng là Triệu Sơ. Nàng lui phía mấy bước, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng về phía Triệu Sơ.

Triệu Sơ đầu tiên là Mộ Dung Thư, tiếp đó về phía Hạ Hoa quần áo tóc tai vẻnhếch nhác, lướt qua hai nha đang sợrun cả .

– Ngũ thiếu gia, mời chủ cho . Nha đầu c.h.ế.t tiệt dám đánh . Ta cùng lắm mới dạy dỗ nàng hai câu, nàng đánh . Nói gì nữa cũng là một di nương, thể đểmột hạ nhân như nàng đánh chứ? Ngũ thiếu gia chủ cho !

Hạ Hoa nóivừalập tức liền quỳ mặt đất, dập đầu với Triệu Sơ.

Phản ứng nhanh! Mộ Dung Thư lạnh.

Triệu Sơ gì mà về phía Mộ Dung Thư, trực tiếp hỏi:

– Ngươi xử lý như thế nào?

Hạ Hoa sửng sốt, nhất thời phản ứng kịp.

Mộ Dung Thư hờ hững liếc qua Hạ Hoa, ánh mắt lạnh như băng, giọng rét lạnh:

– Nàng Triệu phủ, Ngũ thiếu gia cứ xử lí . Có điều, đừng để gặp nàng

Loading...