Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 226

Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:09:05
Lượt xem: 175

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

– Ta cần ngươi thêu thùa, cũng cần ngươi việc ở phòng bếp, ngươi vẫn như bên cạnh . Vì pha .

Mộ Dung Thư nắm chặt đôi bàn tay đầy vết sẹo của Hồng Lăng nhẹ nhàng .

– Tạ vương phi! Ông trời đối xử với nô tì tệ, khiến nô tì chết, hơn nữa gặp vương phi.

Hồng Lăng quỳ xuống, Mộ Dung Thư lập tức giữ nàng .

– Ngươi thể sống sót là ông rời đối với tệ mới đúng. Hồng Lăng, ngươi yên tâm. Ta nhất định tìm chữa trị cho ngươi.

Mộ Dung Thư lời hứa. Hồng Lăng năm nay mới mười tám tuổi, hiện tại nàng biến thành bộ dáng đáng tiếc. Nàng nhất định tìm cách chữa khỏi cho nàng.

Hồng Lăng liều mạng gật đầu, nước mắt tuôn như mưa, thể gặp vương phi thật ! Nàng vốn lo lắng, dù dung mạo của nàng hủy, lúc còn ở Vương phủ, nàng ít ghét bỏ, ngờ vương phi để ý, còn chữa trị cho .

– Nàng yên tâm, đại phu xem qua, tuy rằng chỗ lửa đốt lớn, nhưng chỉ cần tận tâm dưỡng thương, sẽ phục hồi gần như cũ.

Vũ Văn Mặc lên phía ôm nàng lòng, dịu dàng an ủi. Thương thế Hồng Lăng nghiêm trọng, thể còn sống xem như kỳ tích, về phần dung mạo, e là khó khôi phục.

Mộ Dung Thư vẫn còn đang suy nghĩ về những thuốc dưỡng da ở hiện đại, trong đó cũng vài thành phần chữa mấy vết bỏng, chờ khi nàng trở Vương phủ, nàng cẩn thận xem xét mới .

– Nô tì quấy rầy vương gia và vương phi, nô tì còn thu xếp mấy nha bà tử quét tước Tân Trúc viên.

Hồng Lăng cúi thi lễ. Thấy vương phi và vương gia như , nàng hai cởi bỏ khúc mắc, nàng cũng một nha điều, lúc rời nhất. Huống hồ để cho vương phi dung mạo của nàng hiện tại, chỉ thể cho vương phi thương tâm thêm mà thôi.

– Giao công việc cho hạ nhân . Thương thế của ngươi còn khỏi hẳn, cần nghỉ ngơi thật .

Mộ Dung Thư gật gật đầu, thấy Hồng Lăng thể sống, đây là chuyện khiến nàng vui vẻ nhất trong một tháng qua.

Trước khi rời , Hồng Lăng kề sát tai Mộ Dung Thư, :

– Vương phi , hơn một tháng ở vương phủ, nô tì bao giờ thấy Vương gia hết. hôm nay Vương gia từ nãy tới giờ luôn luôn . Vương phi, thứ nô tì nhiều chuyện, vương gia đối với là thật tình thật ý. Hai ngày qua Vương gia luôn luôn thúc ngựa ngừng nghỉ, chỉ vì nhanh nhanh thấy vương phi.

Nghe , Mộ Dung Thư đầu thoáng qua Vũ Văn Mặc, hiển nhiên cũng Hồng Lăng gì, bên tai lập tức đỏ lên. Chưa bao giờ nghĩ tới một ngày cũng sẽ như . Trong lòng nàng cũng thấy vui vẻ, trả lời:

– Ừ, , ngươi nghỉ ngơi .

Hồng Lăng Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư, cuối cùng nàng cúi đầu nở nụ , đó liền thức thời rời , cũng thuận tiện đóng cửa phòng.

Hành động đó của Hồng Lăng, khiến hai trong phòng chút hổ.

Mộ Dung Thư lắc lắc đầu, nha đầu Hồng Lăng vẫn là quỷ tinh linh mà!

Vũ Văn Mặc tâm tình vô cùng thưởng thức dáng vẻ hổ của nàng, con ngươi sâu thẳm lóe lên một cái, ôm nàng thật chặt:

– Thư nhi, bất luận xảy chuyện gì, nàng cũng đừng rời khỏi ?

– Đừng loạn, một lát nữa còn đến chính sảnh dùng cơm. Ta và cần sửa soạn một chút.

Mộ Dung Thư nhẹ nhàng đẩy Vũ Văn Mặc , nàng bao giờ mật như cùng một nam nhân nào, tuy rằng nàng thích , nhưng cổ đại còn cởi mở hơn hiện đại . Nàng thật chút hổ! Da mặt dày hơn nữa, cũng đỏ mặt! Hôm nay xảy nhiều chuyện như , nàng cũng tâm tư cùng thiết.

Vũ Văn Mặc ôm nàng nữa. Hắn là tập võ, sức lực khá lớn, giam cầm nàng cách nào tránh thoát. Hắn vẫn kiên trì:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-226.html.]

– Đồng ý với , bất kể xảy chuyện gì, nàng cũng thể rời khỏi .

– Được, thần đồng ý với gia.

Mộ Dung Thư tránh thoát , chỉ thể thuận miệng đáp. Nghe , Vũ Văn Mặc mới yên tâm.

Trên mặt vẻ băng lãnh mất hết, cầm tay Mộ Dung Thư

– Bổn vương mệt, phiền Thư nhi chải đầu cho .

Nghe , Mộ Dung Thư trừng trừng hai mắt thể tin

– Có gia ngoài gặp nữa? Một tháng kinh thành biến hóa lớn như ? Không lẽ nam tử bây giờ đều thích chải kiểu tóc của mấy cô gái?

Lần đó trọng thương, nàng vì giấu diếm vết thương của , cho nên mới chải cho kiểu tóc công chúa của hiện đại. Lại nghĩ rằng Vũ Văn Mặc những kháng cự, mà hiện tại còn chủ động nàng cho ! (kiểu đầu công chúa nghĩ chắc là buộc ít tóc phía , còn để xả quá – HACPHONG – Ta cũng á, cái gì mà hình nụ hoa mai từa lưa, chịu – HOÀNG ANH)

Vũ Văn Mặc khóe miệng trầm xuống, nhỏ giọng lầm bầm một câu:

– Thì đó là nàng cố ý.

Giọng tuy nhỏ nhưng Mộ Dung Thư vẫn . Nàng nhướng mày, lòng trả thù mạnh mẽ như ?

– Nếu gia thích, như thần đương nhiên hầu hạ gia. Gia xuống . Thần chải kiểu tóc đó cũng phí sức lắm đó.

Nàng vô cùng dịu dàng .

Vũ Văn Mặc lập tức ho nhẹ hai tiếng:

– Khụ khụ. Nghĩ Thư nhi chắc cũng mệt , chuyện hầu hạ bổn vương rửa mặt chải đầu là giao cho bọn nha đầu .

Khóe miệng Mộ Dung Thư nhẹ cong lên, nàng trộm. Mộ Dung Thư vươn vươn lưng, rõ còn cố hỏi:

– Gia thật sự cần? Nếu để cho khác hầu hạ gia, thần sợ bọn họ tay chân vụng về cho gia hài lòng.

Nữ nhân ! Vũ Văn Mặc tao nhã thong dong lắc đầu, ánh mắt dịu dàng tình cảm như nước, :

– Thư nhi nghỉ ngơi . Còn một canh giờ chúng Tiền viện dùng cơm chiều. Sau thời gian thì Thư nhi hãy trổ tài . Bây giờ cứ để cho đám hạ nhân tay chân vụng về hầu hạ bổn vương .

Nghe , Mộ Dung Thư nén hỏi:

– Thật sự cần?

– Ừ, thật sự cần.

Vũ Văn Mặc nhẫn nại gật đầu trả lời.

– Vậy thần nghỉ ngơi đây.

Mộ Dung Thư cúi thi lễ đó nghênh ngang rời .

Thấy thế, khóe miệng Vũ Văn Mặc mãnh liệt co rút. Nữ nhân nhiều lúc đáng yêu, đôi khi nhân ái, đôi khi âm thầm tức giận đến nghiến răng, nhưng nữ nhân như , khiến cách nào buông tay. Bất luận phát sinh chuyện gì, nhất định sẽ cho nàng cơ hội rời khỏi !

Loading...