Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 232

Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:15:33
Lượt xem: 172

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy bé như , Mộ Dung Thư và Vũ Văn Mặc cũng nhịn nở nụ .

– Tiểu thiếu gia thật lời, cho tới bây giờ từng nhắc tới Vương phi mặt hạ nhân. Có thể là sợ chúng tiểu nhân lo lắng ?

Phía Tiểu Hiên nhi ba , một nam tử chừng năm mươi tuổi, phụ nhân trung niên, còn một nữ tử mười sáu tuổi. Người lên tiếng là nam tử trung niên .

Nghe , Mộ Dung Thư về phía ba . Dáng vẻ họ hoặc nhiều hoặc ít đều thể một vài nét quen thuộc. Đôi đồng tử Mộ Dung Thư chớp động, trong lòng đau xót, nàng buông Hiên nhi đến mặt ba , sự kinh ngạc của họ, nàng xoay thi lễ:

– Vân Mai mất tính mạng là vì cứu , thật xin các ngươi.

Ba thấy thế lập tức quỳ mặt đất:

– Vương phi đừng như thế. Nhờ Vương phi mà cả nhà tiểu nhân mới cuộc sống bình an như hôm nay. Người là ân nhân của gia đình tiểu nhân. Ân nhân gặp nguy hiểm, đương nhiên đứa nhỏ Vân Mai gánh lấy. Có thể bảo vệ an cho Vương phi, việc của Vân Mai là vinh hạnh của cả nhà tiểu nhân.

Vũ Văn Mặc đỡ Mộ Dung Thư dậy, ôn nhu :

– Ngươi lên , nếu ngươi tiếp tục như , bọn họ lạy đến tối mất thôi.

Nha đầu cứu Mộ Dung Thư đúng là ngoài dự liệu của , ngờ còn trung thành như . Nếu nhờ nàng , e là Mộ Dung Thư chắc chắn bỏ trong trận hỏa hoạn đó. Như , sẽ vĩnh viễn mất nàng.

– Vâng, Vương phi, xin ngài mau mau lên. Người như sẽ khiến chúng tiểu nhân giảm thọ mất. (nguyên văn là chiết sát)

Cha Vân Mai lập tức dập đầu khẩn cầu.

Mộ Dung Thư chỉ thể dậy, tiếp đó cũng đưa tay nâng họ dậy. Lúc ba mới lên. Nàng quan tâm hỏi:

– Gần đây các ngươi sống thế nào?

bọn họ cũng là xa xứ đến nơi đây, thứ đều từ đầu, chắc chắn gặp ít vấn đề phát sinh. Hiện thời mất đứa con gái như Vân Mai , đau lòng nhất cũng là bọn họ.

– Ít nhiều cũng nhờ sự tín nhiệm của Vương phi, khi đến Bình Thành, cả nhà chúng tiểu nhân liền dựa theo sự dặn dò của Vương phi mua sơn trang, tiếp đó thuê đến trồng trọt, sang năm sẽ thu hoạch.

Trước tiên, cha Vân Mai trả lời.

– Xin Vương phi yên tâm, sơn trang chúng tiểu nhân xem qua , địa thế vô cùng , chắc chắn sẽ cho thu hoạch khá. Hơn nữa còn một vườn trái cây, hàng năm cũng sẽ một khoản thu nhập nhỏ.

Mẹ Vân Mai lập tức tiếp lời.

Bỗng nhiên cảm giác bên cạnh ngừng phát một luồng khí lạnh rợn , Mộ Dung Thư hiểu Vũ Văn Mặc đang nghĩ gì. Hắn Hiên nhi ở , tất nhiên cũng sẽ đoán dự định đó của nàng, lúc chắc là tức giận ? Chẳng qua thật ngờ sẽ là dễ dàng nổi giận như .

Mộ Dung Thư gật đầu, :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-232.html.]

– Các ngươi việc yên tâm. Mấy ngày nữa sẽ trở kinh thành cùng Vương gia, e là khó cơ hội đến Bình Thành. Lúc Vân Mai còn sống, với nàng, sơn trang về chính là của các ngươi. Giấy bán của cả nhà và giấy tờ đất đều huỷ trong đám cháy. Hai ngày nữa sẽ nhờ quan phủ địa phương các loại giấy tờ đó trả cho . Tương lai các ngươi ở Bình Thành cũng coi như chỗ vững chắc.

Hiện thời thứ mà nàng thể cho Vân Mai cũng chỉ . Nàng hi vọng cuộc sống ngày của cả nhà Vân Mai sẽ bình yên và hạnh phúc. Giao sơn trang cho họ, ngoài mục đích giúp họ bảo đảm cuộc sống tương lai, cũng thể ngẩng đầu mặt khác. Nói đây cũng là điều Vân Mai hi vọng ?

Người nhà Vân Mai Mộ Dung Thư xong, đều dám tin:

– Vương phi?

Sơn trang to như giá trị cũng hơn một vạn hai, đây tuyệt đối con nhỏ.

Huống hồ, cả nhà họ bao giờ nghĩ đến việc sẽ nhận cái gì. Vân Mai hi sinh tính mạng vì Vương phi coi như nó phúc, Vương phi đối xử với họ như , đại ân thể nhận đây?

– Các ngươi cần từ chối. Chỉ e rằng đây là việc duy nhất thể cho Vân Mai. Nếu cứ nhất quyết từ chối, sẽ áy náy cả đời. Hiện thời cái hy vọng là từ nay về một nhà các ngươi thể cơm no áo ấm, sơn trang các ngươi chỗ dựa . Đây coi như lệnh của .

Mộ Dung Thư thấy ba mở miệng từ chối thì lập tức đưa tay ngăn cản. Hiện giờ nếu nàng vẫn giữ giấy bán và giấy tờ đất của họ, khiến Vân Mai suối vàng thất vọng chứ?

Ba thấy Mộ Dung Thư như cũng dám thêm gì nữa, chỉ quỳ xuống đất dập đầu cảm tạ.

– Cả nhà tiểu nhân cảm tạ đại ân đại đức của Vương phi.

Nghe thấy câu trả lời của ba , Mộ Dung Thư yên tâm.

– Mẫu , sơn trang chơi vui.Hiên nhi bắt ếch, châu chấu, còn tự tay hái hoa quả đấy. Hiên nhi vốn định giữ cho mẫu ăn, nhưng mà để hai ngày .

Đôi mày nhỏ của Hiên nhi nhăn , chút hối hận nắm tay Mộ Dung Thư .

Muội Vân Mai :

– Tiểu thiếu gia hái ít hoa quả đấy ạ, cả đào nữa. Tiểu thiếu gia Vương phi thích ăn đào nên cố gắng hái nhiều, điều để mấy ngày là hư. Hôm nay Vương gia phái tới đón, chúng tiểu nhân mới dậy sớm hái một ít đào mang đến cho Vương phi.

Nói xong, Vân Mai phía liền xách một cái giỏ lớn đến mặt nàng.

– Đều tươi ngon. Trong vườn trái cây thì đào mắt nhất, ngọt đỏ mọng.

Mộ Dung Thư chiếc giỏ lớn liền nhớ tới lúc , khi Vân Mai về nhà phủ mang theo một cái giỏ lớn, giống cái như đúc. Cả nhà Vân Mai đều là những thành thật phúc hậu. Nàng khỏi :

– Cảm ơn.

– Khởi bẩm Vương gia, Vương phi, Bình Sóc vương và hai vị Vương phi đưa bái cầu kiến.

Ngoài cửa hạ nhân .

Nghe , tươi bên miệng Mộ Dung Thư cứng , nghiêng đầu về phía Vũ Văn Mặc. Gã đàn ông hoa đào thật nhiều, hai vị Vương phi hôm qua tặng , hôm nay là đến tặng ?

Loading...