Hai hàng lông mày Vũ Văn Mặc cau chặt, rõ ràng kiên nhẫn. Hắn nghiêng đầu lướt qua Bình Sóc Vương, Cảnh Thu, trong mắt tràn ngập lãnh ý:
– Ngươi là Bình Sóc Vương đưa tới, bổn vương sẽ so đo những lời hồ ngôn loạn ngữ, trách móc bổn vương và vương phi đúng. Nếu , trong mắt bổn vương ngươi chẳng là gì, những lời thể khiến ngươi lăng trì xử tử! Cút ngay!
Giọng lớn nhỏ vang lên trong phòng, lời của Cảnh Thu thật quá to gan. Những câu nàng nhắm Mộ Dung Thư, hiện thời Vũ Văn Mặc đáp một cách khinh thường như , lẽ là ngoài dự đoán của Cảnh Thu. Sắc mặt nàng tái nhợt, thể run run Vũ Văn Mặc:
– Nam Dương Vương, ngài..
Kết quả là điều nàng bao giờ ngờ tới. Vốn tưởng rằng nàng can đảm thẳng thắn sẽ thể khiến vị vương gia tuấn mỹ ghé mắt, nào thứ nhận là câu trả lời lạnh như băng của ! Khi còn ở Cảnh phủ, nam nhân nào từng gặp qua mà thích Cảnh Thu nàng chứ? Nàng vốn còn gì đó nhưng kịp mở miệng Bình Sóc Vương bước tới vung tay cho một bạt tai.
– Đồ khốn nạn! Câm miệng, ngươi là phận gì mà dám mở miệng về Nam Dương vương phi chứ?
Hiện thời nhà đẻ Mộ Dung Thư là thế lực mới đang trọng dụng trong triều, thể đắc tội?
Cảnh vương phi cũng giật , những lời của Cảnh Thu thật là đại bất kính đối với Nam Dương vương phi! Nam Dương Vương tuyệt đối chơi, thái độ và lời lạnh như băng là lấy mạng Cảnh Thu! Sự coi trọng của vị vương gia với Mộ Dung Thư quả khiến mấy bọn họ cảm thấy ngoài ý !
Cảnh Thu hoảng sợ choáng váng, một cái bạt tai của Bình Sóc Vương đánh cho tỉnh , trong mắt lộ hoang mang hoảng hốt, Vũ Văn Mặc tuyệt đối đang dọa nàng!
Dương vương phi và Dương Yên yên lặng ở một bên, dám mở miệng lung tung. Thậm chí hai đều hiểu, Bình Sóc Vương tuy là vương gia nhưng thực quyền, chỉ là hàng năm nhận bổng lộc triều đình và kinh doanh vài cửa hàng để lo cho cuộc sống, trăm triệu thể so sánh với thế lực khuynh triều như Vũ Văn Mặc.
– Bình Sóc Vương cần tức giận như thế. Cảnh Thu cô nương tuổi còn nhỏ, cũng từng trải nhiều, lời khó tránh quá khích, về đừng tái phạm là . Huống hồ đây là Bình Thành, những lời cũng gì lớn, bổn vương phi hẹp hòi, một chút coi như xong. Thế nhưng nếu ở kinh thành mà trong mắt tôn ti, hồ ngôn loạn ngữ, cả gan nghị luận Nam Dương Vương và bổn vương phi, khác , thể chỉ là mất mạng đơn giản như ? May mà chúng đều là một nhà, những lời cứ xem như đùa . Giờ cũng còn sớm, nếu chậm chạp nữa e là sẽ lỡ mất cơm trưa.
Mộ Dung Thư lạnh lùng lướt qua Cảnh Thu, đó mặt hiện lên nụ ôn hòa về phía Bình Sóc Vương và hai vị vương phi, nhẹ giọng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-236.html.]
Bản nàng chẳng ấn tượng gì với mấy . Huống hồ, từ tới nay nàng rộng lượng để mặc kẻ khác coi thường nghi ngờ đánh giá , nàng im lặng tiếng phản kích thì thật đúng là mơ!
Trong đôi mắt như băng hàn ngàn năm của Vũ Văn Mặc nét , tay đang nắm tay Mộ Dung Thư siết chặt hơn. Sao cái tâm tư nho nhỏ của Mộ Dung Thư chứ? Hắn thích nụ gian xảo bên khoé môi nàng mỗi khi nàng phản kích đối phó khác, dáng vẻ thản nhiên tự đắc khi đạt mục đích, cả sự trấn định tự nhiên của nàng nữa.
Mộ Dung Thư lặng lẽ thoáng qua Vũ Văn Mặc, hôm nay biểu hiện tệ.
Hai chân khỏi phòng, chân Bình Sóc Vương lệnh cho Cảnh vương phi đưa Cảnh Thu gây hoạ , cho ở Triệu phủ thêm mất mặt hổ.
Ra khỏi cửa, Mộ Dung Thư liếc sắc trời, quả nhiên còn sớm. Người Triệu phủ suy nghĩ chu đáo, thể là sợ họ tới lui mất thời gian nên cho đưa bữa trưa phong phú đến Tân Trúc viên. Nàng và Vũ Văn Mặc cần để bụng đói đến chỗ Đại lão gia và Đại phu nhân .
Hai nhẹ nhàng giữ Bình Sóc Vương ở dùng cơm trưa, nhưng Bình Sóc Vương cũng hôm nay chuyện thật quá tệ hại, thể mặt dày ở cho thêm hổ nên tìm lý do rời .
Sau khi mấy đó hết, Mộ Dung Thư chút lo lắng :
– Tuy rằng Bình Sóc Vương thực quyền nhưng dù cũng là một vương gia, hôm nay gia những lời lạnh lùng tuyệt tình như thế, khiến để bụng ?
– Hắn còn cái khả năng đó. Ngày hôm nay là cả gan loạn, dựa quan hệ với bổn vương. Hắn nên dùng năng lực của chứ mượn tay nữ nhân để lấy lòng bổn vương. Nếu để cho trong triều , chẳng họ sẽ chê bổn vương dễ dàng sắc quyến rũ?
Vũ Văn Mặc cũng thèm để ý . Nên và nên gì, đương nhiên trong lòng rõ.
Nghe , Mộ Dung Thư thêm gì nữa. Nàng , trong lòng tự chừng mực, chuyện đều cân nhắc chuẩn.
Khi hai đang đang về chính phòng ăn cơm trưa, chỉ thấy Xuân Mai cuống quít chạy tới, quỳ xuống mặt Mộ Dung Thư.
– Vương phi, cầu xin ngài cứu Thu Diệp với. Thu Diệp thai, nhưng Nhị thiếu phu nhân đó là nghiệt chủng mà nàng dan díu với hạ nhân, lúc đang ép nàng uống thuốc phá thai!