Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 259
Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:19:12
Lượt xem: 159
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai đối thoại ý ở ngoài lời đó là, công chúa Hàm Hương chớ hy vọng gả cho Vũ Văn Mặc, phận của nàng chỉ xứng với thần tử. Có lẽ ngay cả chính thê cũng !
Hoàng Thượng quyết định xong liền rời khỏi chuồng ngựa, Vũ Văn Hạo cũng theo.
Mộ Dung Thư ngẩng đầu về hướng Vũ Văn Mặc, :
– Cho dù gia đối với nữ tử khác khinh thường, nhưng cũng nên bận tâm là nữ tử đó.
Biểu hiện hôm nay của khiến nàng hài lòng.
Vũ Văn Mặc nhấp môi khẽ , nhất thời khuôn mặt băng sương nhu hoà như nước. Hắn cúi đầu nhỏ giọng :
– Bổn vương mà nàng hiểu ngôn ngữ Tây Vực, lát nữa hồi phủ, bổn vương định nhất định tha cho nàng. Về cho phép gạt bổn vương bất cứ chuyện gì.
Hắn cảm giác cả nàng là bí mật, cả những thứ thì nàng đều nắm rõ.
– Để ý gì chuyện đời .
Mộ Dung Thư nhịn . Kiếp của nàng vẫn chỉ là kiếp , buông xuống cũng buông. Thế nhưng, cho dù xuyên qua thì linh hồn của nàng vẫn là hiện đại.
Thấy hai thiết như , Hàm Hương công chúa bực cô kể, ngờ kiên trì của nàng ở trong mắt những buồn như , đồng thời cũng quét sạch mặt mũi của nàng chừa chút gì! Đáng giận! Nàng Hàm Hương công chúa tuyệt đối dễ dàng nhận thua!
– Ngươi là sợ?
Nàng hai bước lên chắn mặt Mộ Dung Thư, thái độ kiêu căng nói, quên mấy câu bằng tiếng Tây Vực mang theo âm sắc quê hương chê .
Vũ Văn Mặc thấy thế, đôi mày kiếm sắc bén cao ngạo hiện lên sát khí, đang lúc lên tiếng, chỉ thấy Mộ Dung Thư nhạt như gió thoảng, mang cho khác một loại ảo giác. Nàng nhạt đáp :
– Công chúa Hàm Hương còn chuyện gì ?
– Ta cùng ngươi tỷ thí một phen. Nếu ngươi thắng, sẽ hoà cùng bất cứ ai do Hoàng Thượng chọn , mà Nam Cương quốc cũng tuyệt đối xuất binh xâm phạm Đại Hoa quốc. Nếu ngươi thua, cứ dựa theo lời , tự thỉnh hạ đường, bản cung sẽ biện pháp cho Nam Dương Vương chung tình với .
Hàm Hương công chúa khẽ nâng cằm, thái độ kiêu căng như , dáng vẻ như nắm chắc phần thắng.
Nghe xong lời của nàng, Mộ Dung Thư nhịn khẽ một tiếng:
– Công chúa Hàm Hương cho rằng bản vương phi tỷ thí cùng ngươi ? Tình huống Nam Cương quốc lúc , cứ việc Hàm Hương công chúa lặn lội đường xa từ Nam Cương đến kinh thành Đại Hoa, khăng khăng hòa là đủ hiểu rõ.
Ý ở ngoài lời là, cuộc tỷ thí nàng khinh thường, huống chi công chúa Hàm Hương cũng tư cách tỷ thí với nàng. Nàng còn đến nỗi nhàm chán, thời gian chơi đùa cùng nàng như .
Vừa nàng còn cho rằng công chúa Hàm Hương là trời cao đất rộng kiểu như ếch đáy giếng. Lúc xem , dường như là cố ý mà lao . Mục đích là khiến cho Vũ Văn Mặc chú ý, càng thêm xác minh một điều, tình hình Nam Cương lúc cũng lạc quan, bằng công chúa Hàm Hương cần gì khổ tâm như thế?
Nghe , công chúa Hàm Hương cau chặt đôi mày, thể tưởng tượng tâm tư nữ nhân nhạy cảm như thế, thể thấu ý đồ của nàng.
Vũ Văn Mặc nắm tay Mộ Dung Thư, lướt qua mặt Hàm Hương công chúa. Lúc ngang qua nàng , Vũ Văn Mặc đột nhiên đầu, ánh mắt sáng quắc âm lãnh nàng một cái. Ánh mắt lạnh lẽo lăng liệt như lấy mạng nàng, đồng thời cũng là đang cảnh cáo! Đúng, đang cảnh cáo nàng! Nàng nhịn hình kịch liệt run run, ngờ chỉ một ánh mắt của nam nhân khiến e ngại như thế.
– Công chúa Hàm Hương xử nữ đúng ? Ở trong mắt Đại Hoa , Hàm Hương công chúa khác gì kỹ nữ. Thân dơ bẩn xứng cùng Nam Dương vương phi tỷ thí! Thật sự là quá buồn .
Khi qua mặt công chúa Hàm Hương, Tạ Nguyên hạ giọng, mỗi một tiếng khỏi là trào phúng.
Công chúa Hàm Hương cắn chặt răng. Tuy rằng nàng xử nữ, nhưng cũng là phận tôn quý. Hôm nay đến đây, thật sự sỉ nhục thôi!
Mộ Dung Thư ở phía khỏi run . Tạ Nguyên mở miệng thật độc, Tạ Nguyên phong lưu là kẻ thương hương tiếc ngọc nhất, mà hôm nay khác hẳn. E là sớm mắt Nam Cương mới thể phẫn hận đến như thế. Thật loại tình cảm căm hận cũng tựa như Trung Quốc hận Nhật Bản .
Thế nhưng, ngày hôm nay cũng coi như trở mặt cùng Nam Cương. Kế tiếp xem Nam Cương sẽ thế nào. Nếu nàng đoán sai, e là Nam Cương nhượng bộ yếu thế một , dù chuyện đêm nay thể thông qua vị sứ thần Nam Cương mà khiến quốc quân của kinh ngạc, sợ hãi. Thế nhưng, nàng nghĩ, nội bộ Nam Cương quốc tuyệt đối sẽ gió êm sóng lặng. Nàng lập tức nghiêng đầu thấp giọng với Vũ Văn Mặc:
– Ta đoán hiện thời Nam Cương quốc nhất định xảy chuyện, bằng công chúa và sứ thần Nam Cương sẽ phiên dụng kế như thế.
Tất nhiên Vũ Văn Mặc cũng phát hiện sự khác thường từ thái độ của công chúa và sứ thần Nam Cương, gật đầu trả lời:
– E là Hoàng Thượng cũng phát hiện thích hợp cho nên mới thành cho hai chúng . Lát nữa sẽ báo cáo với Hoàng Thượng.
– Ừ, như thế . Hôm nay mới phát hiện miệng lưỡi của Tạ Nguyên thật là sắc bén.
Mộ Dung Thư yên lòng bèn chuyển đề tài.
Vũ Văn Mặc :
– Tiểu tử chính là như thế. Chỉ mặt nàng, mới bại trận. Đối với khác, từ tới nay sẽ chừa đường lui cho .
– Ha ha, sai. Thật thích mấy câu cạnh khoé của .
Mộ Dung Thư dùng khăn che khóe môi khẽ. Bởi nàng là Nam Dương vương phi, mấy câu sảng khoái như thế, tất nhiên nàng thể, mà từ tới nay, trong mắt khác Tạ Nguyên là kẻ quy củ, cho nên mới hề kiêng dè như thế.
Vũ Văn Mặc dáng vẻ nhỏ nhen của nàng, cảm thấy vô cùng yêu thích. Hắn thích nhất nàng thẳng thắn thành khẩn.
– Tính cách của ai quản . Có điều cũng nào dám quản, bọn họ đều khẩn cấp nịnh nọt , tất nhiên để ai mắt.
…
Vì quá muộn, Mộ Dung Thư đành ngủ trong cung. Sáng sớm Vũ Văn Mặc triều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-259.html.]
Mộ Dung Thư lạ chỗ, buổi tối nghỉ ngơi , khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi. Đồng thời cũng do Vũ Văn Mặc, tối hôm qua giằng co một phen, nàng mệt đến mức eo mỏi lưng đau chân tê, cũng chỉ ngủ một canh giờ mà vẫn tinh thần tràn trề, hăng hái. Nếu nàng mè nheo, sợ là ép buộc đến hừng đông.
– Lúc vương phi thể yên tâm , hôm qua thấy công chúa Hàm Hương, cái dáng vẻ thật là bệ vệ thể so với hoàng thượng hoàng hậu, thật để ai trong mắt. Tưởng rằng mấy câu tiếng tây Vực giỏi? Vương phi Tây Vực còn hơn nhiều. Chắc vương phi thấy, ngài miệng, nàng choáng váng. Chỉ bằng nàng cũng dám bảo vương phi hạ đường, giọng điệu thật cũng nhỏ.
Hồng Lăng một bên chải đầu cho Mộ Dung Thư, một bên mang theo tức giận .
Nghe , Mộ Dung Thư nhạt:
– Chuyện cho qua . Với sự thông minh của công chúa Hàm Hương, tin rằng sẽ dây dưa nữa.
Tối hôm qua thái độ của Hoàng Thượng, Vũ Văn Mặc mạnh mẽ như , công chúa Hàm Hương hẳn thể tự hiểu lấy, con đường là đường chết.
Thế nhưng, trong lòng nàng luôn luôn còn nghi vấn, kết quả vì ngay từ lúc bắt đầu công chúa Hàm Hương lựa chọn Vũ Văn Mặc? Trước đó hai cũng từng gặp qua, mà Vũ Văn Mặc cũng trọng vọng nhất bên hoàng thượng. Nếu tìm núi dựa lớn, hẳn nên hoà cùng Tạ Nguyên! Chẳng lẽ, trong đó còn ẩn tình khác?
Xem , việc còn xem .
Một lúc lâu , Vũ Văn Mặc hạ triều, tới đón nàng cùng dùng điểm tâm ở chỗ Hoàng Thượng, đó xe ngựa trở về Vương phủ.
Trên xe Vũ Văn Mặc cũng rõ với nàng, chuyện về Nam Cương, đợi nhiều tin tức hơn Hoàng Thượng sẽ quyết định . chuyện hòa sẽ liên quan gì đến bọn họ.
Mộ Dung Thư vốn cũng lo lắng, ngay cả khi chuyện hòa , nàng cũng quá để ý, suy nghĩ duy nhất là, chỉ cần giữ lời hứa, nàng sẽ cùng tiến cùng lui với .
Vừa về đến Vương phủ chắn phía , là trong cung.
– Khởi bẩm Nam Dương Vương, hoàng thượng chuyện quan trọng triệu kiến Nam Dương Vương.
Vừa mới xuất cung triệu hồi? Mộ Dung Thư về phía Vũ Văn Mặc, thấy cũng khá kinh ngạc, mới :
– Hoàng Thượng gặp gấp như thế, nhất định chuyện quan trọng.
Hoàng Thượng đăng cơ lâu, chuyện trong triều nhiều, Vũ Văn Mặc Hoàng Thượng tín nhiệm, nhất định giúp đỡ ít chuyện, e là triều chuyện quan trọng.
Vũ Văn Mặc gật đầu.
– Nàng Vương phủ cũng đừng vội xử lý chuyện trong phủ, cứ nghỉ ngơi . Tối qua nàng ngủ ngon, hôm nay ngơi thật .
Nghe , hai gò má Mộ Dung Thư bỗng đỏ bừng. Hắn còn hổ nữa!
Vũ Văn Mặc trấn an nàng xong, lập tức xuống xe ngựa, lên một chiếc xe ngựa khác.
Trở Vương phủ, mới qua cổng, một hình tròn vo như quả cầu lao về phía Mộ Dung Thư.
– Mẫu !
Mộ Dung Thư lập tức khom xuống ôm lấy bé.
– Sao Hiên nhi ở đây?
– Sáng sớm Hiên nhi tỉnh thấy mẫu , sợ hãi, tưởng rằng mẫu cần Hiên nhi nữa.
Người trong phủ đều mẫu tiến cung, hôm nay sẽ trở . Hiên nhi ở trong phòng gì cả nên đây đợi.
Hiện thời tiểu Hiên nhi bốn tuổi, nặng lên ít, nhưng tròn vo. Khi ôm bé, Mộ Dung Thư cố gắng nhiều. Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của bé, Mộ Dung Thư đau lòng một chặp.
– Mẫu bao giờ cần Hiên nhi. Ăn điểm tâm ?
Mộ Dung Thư ôn nhu hỏi. Phát hiện ôm , nàng bèn buông Hiên nhi , sửa thành nắm bàn tay nhỏ xíu của cu .
– Hiên nhi chờ mẫu cùng ăn.
Tiếng tiểu Hiên nhi ngọt ngào như nũng.
Tuy rằng Mộ Dung Thư ăn trong cung , nhưng thể thấy khuôn mặt nhỏ nhắn chờ đợi của tiểu Hiên nhi thế , bèn cùng ăn điểm tâm một chút. Có điều từ tới nay nàng vốn ăn ít, buổi sáng ăn qua trong cung, mắt ăn vài miếng ăn vô nữa. Sau đó nhẫn nại đích đút Hiên nhi ăn cơm, kết quả tiểu Hiên vẻ lớn :
– Hiên nhi trưởng thành, là nam tử hán, thể để cho mẫu đút ăn cơm. Hiên nhi là nam tử hán, vì bảo vệ mẫu !
Mộ Dung Thư mà lòng ấm áp, ngừng gật đầu :
– Được , .
– Tiểu thiếu gia hiểu chuyện, nhỏ như đau lòng vương phi. Về nhất định sẽ thật hiếu thuận vương phi.
Hồng Lăng hầu bên cạnh tháo mặt nạ xuống, mang khăn che mặt. Nàng thấy vương phi hiện thời hạnh phúc, so với ai khác đều vui vẻ. Mộ Dung Thư từng khuyên, bảo nàng tháo khăn che mặt xuống, kết quả nàng chịu, là sợ khác thấy khiến Mộ Dung Thư mất mặt.
Mộ Dung Thư thích miễn cưỡng khác, nhưng lúc thấy nàng như mở miệng khuyên bảo, chợt bên ngoài kêu:
– Khởi bẩm vương phi, bên ngoài phủ, công chúa Hàm Hương của Nam Cương cầu kiến.
Nghe , tay cầm chiếc đũa của Mộ Dung Thư khựng , lúc Hàm Hương công chúa tới?
– Vương phi, công chúa Hàm Hương đợi trong hành cung mà sáng sớm chạy tới Vương phủ cái gì?
Hồng Lăng ấn tượng gì với công chúa Hàm Hương , lời cũng mang theo một tia cảm tình.