Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 264
Cập nhật lúc: 2024-12-03 15:19:19
Lượt xem: 131
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
– Có thấy , nhanh buông ! Cẩn thận vương gia trách tội các ngươi, cẩn thận cái đầu của các ngươi!
Một tiếng một tiếng gào thét, ngày càng cao hơn, Mộ Dung Thư trán lộ hết lãnh ý.
Hồng Lăng cẩn thận sự biến hóa của Mộ Dung Thư, thấy sắc mặt nàng vẫn gì khác thường bèn yên tâm. Nếu , vì mấy nữ nhân cho trong lòng vương phi thoải mái, thật sự đáng giá.
Trong đó một nữ tử dáng thướt tha, da thịt trắng nõn, bà tử lôi kéo nàng, giọng điệu lạnh lùng .
– Vương gia là ưa thích . Ngày đó vương gia nhiều hơn. Nếu các ngươi đưa , vương gia nhất định sẽ trách tội các ngươi.
Bà tử lạnh :
– Các ngươi bất quá là phế đế ban cho, còn trông cậy việc bay lên ngọn cây biến thành Phượng Hoàng? Thu hồi si tâm vọng tưởng của các ngươi . Nếu quá khó coi thì mau rời !
– Cho dù là phế đế ban thưởng thì ? Chúng vẫn đang ở phủ Nam Dương Vương thì vẫn là của Nam Dương Vương. Các ngươi bất quá là hạ nhân, dựa cái gì đuổi chúng .
Lại một nữ tử lạnh lùng .
Mộ Dung Thư ở phía đám nhốn nháo, đám tiểu mĩ nhân để ý hình tượng ầm ĩ, trong lòng lạnh thôi. Biết rõ kết quả còn ầm ĩ như là ý gì? Còn bằng nhân cơ hội nghĩ kỹ cuộc sống khi rời phủ.
Nhóm bà tử dần dần phát hiện Mộ Dung Thư đến đây, đồng loạt buông lỏng tay, cung kính qua một bên. Mấy nữ nhân nhận khác thường, ngẩng đầu về phía , khi thấy Mộ Dung Thư, các nàng đều hoảng sợ cúi đầu.
– Sao gây khó dễ nữa?
Ánh mắt Mộ Dung Thư lạnh như băng nhất nhất đảo qua đỉnh đầu các nàng, lạnh giọng hỏi. Có đoạn thời gian gặp, nàng nhớ rõ lắm dáng vẻ những , hiện thời thấy chút xa lạ.
– Hồi vương phi, bọn họ thật sự là giằng co quyết liệt. Chúng nô tì cách nào , xin vương phi trách phạt.
Một bà tử mang theo mấy khác tới, quỳ xuống hướng về phía Mộ Dung Thư thỉnh tội.
Mộ Dung Thư phất phất tay:
– Các ngươi , dậy .
– Tạ vương phi.
Mấy nữ tử nơm nớp lo sợ liếc trộm Mộ Dung Thư, các nàng rõ bây giờ là cố tình gây sự, nhưng nếu khỏi phủ, mới là nơi các nàng ? Nếu ở vương phủ, lẽ các nàng vẫn sẽ bằng dung mạo trèo lên giường vương gia, ngày thể hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Ánh mắt Mộ Dung Thư lướt qua một nữ tử trong đám . Kẻ khác quần áo xé rách lộn xộn, tóc tai bù xù, mà tóc tai quần áo đều chỉnh tề, mặt cũng thấy một tia bối rối. Trong mười nữ tử, tuy rằng nàng xinh nhất, nhưng phần đặc biệt vẫn khiến Mộ Dung Thư chú ý tới.
– Biết rõ phản kháng vô dụng, còn ầm ĩ như thế, cũng sợ uổng phí sức lực. Trương bà tử, cho dẫn họ .
Nàng thu hồi ánh mắt, về phía một vị bà tử, lạnh giọng lệnh.
Lời , mười đều ngẩng đầu nàng, một trong đó hô lớn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-264.html.]
– Ngươi là vương phi, thế nhưng hẹp hòi như thế, dung hạ nhân, ghen tị thành tánh, cuối cùng một ngày vương gia sẽ bỏ ngươi! Chuyện ngày hôm nay nếu để cho vương gia , vương phi sợ vương gia trách phạt ?
– Ồ?
Mộ Dung Thư khóe miệng khẽ cong lên, lạnh.
– Về mặt danh nghĩa, dù chúng là nữ nhân của vương gia, cho dù , ngày cũng sẽ là nha đầu thông phòng. Sao vương phi thể dễ dàng đem chúng phân phát?
Lại nói.
– Thỉnh vương phi đừng để chế giễu ngài ghen tị thành tánh, giữ chúng hầu hạ vương gia!
Lời là mười đồng thanh .
Những lời xem là trải qua một phen cân nhắc, nàng về phía nữ tử quần áo chỉnh tề , đó dường như chút ấn tượng, so với những kẻ khác nàng chút tâm cơ. Xoay , ánh mắt sắc như d.a.o của nàng lạnh lẽo đảo qua chín khác, :
– Các ngươi ở trong vương phủ cùng lắm chỉ là hạ nhân, bổn vương phi để liền để , sẽ đuổi . Huống chi, các ngươi còn là nữ nhân phế đế ban thưởng! Nếu tiếp tục ở trong phủ cũng thể, cứ chờ của quan phủ đến đưa các ngươi .
Không thể tưởng tượng Mộ Dung Thư sẽ lời như , nữ tử khác biệt nọ ngẩng đầu về phái Mộ Dung Thư, trong mắt cũng quá sợ hãi:
– Nô tì cũng hỏi một câu, vương phi sự đồng ý của vương gia ?
Mộ Dung Thư nhiều nhẫn nại, về phía nữ tử , cau mày :
– Xem các ngươi ở trong cung cũng học bao nhiêu quy củ! Chưa đến việc các ngươi là nữ nhân phế đế ban thưởng, chỉ bằng việc các ngươi hiện tại dám can đảm tranh luận cùng bổn vương phi, lời bất kính, bổn vương phi thể trách tội các ngươi!
– Vài vị cô nương đều từng vương gia đưa cho tướng quân, cũng đủ vương gia căn bản để các ngươi trong mắt! Nếu đợi của quan phủ thì hiện tại nên thức thời rời , bằng chọc giận vương phi, chờ vương gia trở thì các ngươi mặt!
Hồng Lăng giận quát một tiếng. Cho dù quãng thời gian vương phi ở đây, vương gia đối với những cũng thèm liếc mắt một cái, mà các nàng vẫn còn tâm tư mơ ước viển vông.
Những cô gái nghẹn lời, thêm gì nữa. Nữ tử lạnh nhạt thong dong nọ co rụt con ngươi, đó tiến lên một bước :
– Vương phi để ý thanh danh ghen tị thành tánh ?
Mộ Dung Thư vốn xoay rời , nhưng nàng xong, nàng xoay , buồn :
– Người dám uy h.i.ế.p bổn vương phi ít càng thêm ít, mà ngươi chính là một trong đó. Bất quá xem ngươi cũng tự hiểu lấy. Khế ước bán của các ngươi đều ở tay , bổn vương phi bao nhiêu tính nhẫn nại! Nếu các ngươi tiếp tục dây dưa cũng đừng trách bổn vương phi đổi chủ ý. Hồng Lăng, bổn vương phi gần nhất câu lan viện vẻ như thiếu kỹ nữ? Nếu như các nàng gây chuyện, cứ cầm bán khế bán cho môi giới!
Dứt lời, nàng bèn xoay rời . Quả thật, nàng bao nhiêu tính nhẫn nại lãng phí ở những .
Câu lan viện như thanh lâu cao cấp, vì đến phần lớn là dân chúng bần cùng đáy xã hội, rơi nơi hầu hạ cả đêm cũng chỉ vài đồng tiền. Huống hồ các nàng đều xinh , thì cả đời coi như huỷ!
– Vâng, nô tì tuân mệnh.
Hồng Lăng lập tức đáp ứng.
Mấy cô gái đều là về phía Mộ Dung Thư, ngập tràn khó tin. Chín khác đồng thời về phía nữ tử bày mưu nọ, nhưng nàng hiển nhiên cũng dọa sợ nhẹ, cũng ngờ tới sẽ biến thành như . Vốn tưởng rằng Mộ Dung Thư sẽ bận tâm danh thanh giữ các nàng ở , thế nhưng Mộ Dung Thư hành động ngoài tính toán của nàng. Quả thật, vương gia từng liếc mắt qua bọn họ, thể bận tâm chuyện họ ở?