Sau nửa canh giờ, Hồng Lăng từ Bắc viên về tới Mai viên.
– Nô tì theo vương phi phân phó, các nàng bán câu lan viện thì lập tức ngoan ngoãn hề hai lời rời khỏi Vương phủ.
– Ừ, lắm.
Mộ Dung Thư gật đầu.
– Những cô gái hẳn là từng hầu hạ phế đế. Có mấy bà tử thạo cách , thấy các nàng xử nữ. Tạm các nàng thể mắt vương gia , cho dù các nàng tấm xử nữ mà vọng tưởng ở Vương phủ, thật sự là mơ ước viển vông. Phế đế đưa nữ tử ông cần lấy danh xử nữ đưa cho vương gia, thật đúng là việc của tiểu nhân.
Hồng Lăng sắc mặt giận dữ nói. Tiễn bước những cô gái xong, mấy bà tử mới dám với nàng chuyện .
Nghe , Mộ Dung Thư cau chặt mi:
– Không thể tưởng tượng phế đế hận vương gia như thế. Loại nhục nhã âm hiểm cũng . Ngươi cho mấy bà tử, chôn kín việc trong lòng, đừng cho khác .
Loại chuyện nếu truyền ngoài, chẳng khiến khác chê Vũ Văn Mặc? May mà, phế đế chết, bằng Vũ Văn Mặc cùng nàng sợ là khó thể sống yên ở Đại Hoa quốc.
– Vừa khi việc nô tì dặn các nàng giữ kín, xin vương phi yên tâm. Hôm qua vương phi dặn nô tì cho đưa chút ngân lượng cho nhà Thanh Bình, việc hôm nay trở . Nói là trong nhà Thanh Bình , vương phi đừng lo. Vương phi thiện tâm, kỳ thực Thanh Bình là ký bán khế cho vương phủ, bình thường mà , cho dù c.h.ế.t ở tại quý phủ, bất kể là ngoài ý là sinh bệnh cũng cần bồi thường ngân lượng. Vương phi niệm tình Thanh Bình trong ngày thường đầu tận tâm hầu hạ, lúc đối với nhà của nàng như .
Hồng Lăng thấy nước trong chén Mộ Dung Thư cạn bèn châm mới cho nàng nói.
Mộ Dung Thư hé miệng nhạt :
– Nếu chuyện ngoài ý , bây giờ Thanh Bình vẫn còn mạnh khỏe mà sống. Ta cũng chỉ có thể những thứ .
– Người nhà Thanh Bình nhận ngân lượng đó, chút buôn bán nhỏ, cuộc sống tất nhiên là cần lo lắng. Thanh Bình ở đất cũng sẽ cảm tạ lòng của vương phi. Vốn phụ Thanh Bình ham mê bài bạc, khi Thanh Bình mất, phụ của nàng cũng bỏ trò đỏ đen đó, hi vọng cả nhà bọn họ từ nay sống thật .
Phần lớn chủ tử hiếm ai như vương phi, dù cũng mấy chủ tử xem hạ nhân như con .
Ngoài cửa hình như tranh cãi, nhưng mà tiếng đè xuống cực thấp, chắc là sợ Mộ Dung Thư thấy. Mộ Dung Thư hỏi Hồng Lăng:
– Ừm, mấy nha đầu mới mua bên ngoài an phận?
– Nô tì đang quan sát, hai ba tuổi còn nhỏ, việc chú ý, luôn phạm sai lầm. Nô tì nghĩ rèn luyện một đoạn thời gian , nếu vẫn động tay động chân, sẽ đưa đến nơi khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-265.html.]
Hồng Lăng trả lời.
Âm thanh bên ngoài to hơn. Mộ Dung Thư đưa mắt cho Hồng Lăng. Hồng Lăng lập tức phúc phúc ngoài.
Chỉ Hồng Lăng dạy dỗ vài câu:
– Các ngươi thật đúng là ăn gan hùm mật gấu, lúc vương phi đang sách trong phòng? Còn dám lớn tiếng như ! Còn dám ở cửa chủ tử tranh cãi ầm ĩ, còn thể thống gì? Tháng khấu trừ một nửa nguyệt ngân!
Hai nha đầu đang cãi vốn cũng chỉ vì một ít việc nhỏ nhặt mà nổi lên tranh chấp, hiện thời Hồng Lăng phát biểu, càng dám nhiều lời cãi .
Không đầy một lát , Hồng Lăng phòng.
Mộ Dung Thư vẫn đang sách, chuyện đám nha đầu bà tử phía tranh đấu nàng vô cùng rõ ràng. mà, nơi nào tranh đấu? Cho dù là ở hiện đại, chỉ cần ngươi còn sống, chắc chắn thể chuyện phát sinh.
Lại qua hai ngày.
Hai ngày qua, Nam Cương công chúa hề tái xuất hiện, Vũ Văn Mặc năm nay Nam Cương quốc hạn hán nghiêm trọng, tin tức vốn phong tỏa, giờ truyền đến Đại Hoa quốc. Nền tảng lập quốc của Nam Cương vốn giàu , cuộc sống của dân chúng cũng chẳng dễ chịu gì, hiện thời gặp nạn hạn hán, tất nhiên là khẩn cấp.
Mộ Dung Thư khẽ nhíu mày, khó trách Nam Cương công chúa khăng khăng hòa cùng Vũ Văn Mặc! E là khiến Vũ Văn Mặc trợ giúp Nam Cương quốc giải quyết việc cấp bách ? Càng thông qua việc hòa để nghỉ ngơi lấy sức, chờ ngày khôi phục nguyên khí , sợ là thường xuyên quấy rầy dân chúng biên quan.
Kể từ đó, quyền chủ động sẽ ở trong tay nàng và Vũ Văn Mặc.
– Sau khi Hoàng Thượng tình huống Nam Cương quốc, hai ngày nay đang tìm cách chuẩn phái binh tấn công Nam Cương, trừ bỏ hậu hoạn.
Vũ Văn Mặc Mộ Dung Thư đang giúp quần áo, khuôn mặt lạnh lùng lộ nụ đắc ý.
Mộ Dung Thư cũng nới lỏng tâm:
– Một khi như , chuyện hòa sẽ hủy bỏ. Nếu thể trong một bình định Nam Cương quốc, coi như là chuyện đáng mừng. Quốc quân Nam Cương quốc thống trị quốc sự hoang đường, thật sự là liên lụy đến dân chúng.
– Khởi bẩm vương gia, Nam Cương công chúa quỳ ngoài cửa phủ cầu kiến vương gia vương phi.
Ngoài cửa truyền đến tiếng Hồng Lăng.
Lúc trời sáng, Vũ Văn Mặc đang chuẩn tiến cung triều. Nam Cương công chúa tới quả thật là sớm!