Nàng tự hiểu lấy, đời an phận thủ thường hầu hạ vương phi, những thứ khác nên nghĩ tới.
Mộ Dung Thư trầm mặc . Ở thời đại chú trọng nhất là môn đăng hộ đối. Một phen cuồng dại của Hồng Lăng e là đành mặc cho phận.
– Hồng Lăng, do suy nghĩ của ngươi là thực tế mà là phận cách xa, những vấn đề gặp sẽ nhiều, đôi khi ngươi sẽ vì những điều mà mỏi mệt.
Khi ngẩng đầu, Mộ Dung Thư thấy sắc mặt nàng thất thần trắng bệch thì mở miệng . Xem Hồng Lăng đây tâm tư thiếu nữ đơn thuần mà thật sự động tâm với Vũ Văn Hạo, nhưng mà, một khi rõ động lòng với thể động lòng, như , bên thì rõ những điều sắp đối mặt, thể vì thế ngươi sẽ trả một cái giá vượt quá sự tưởng tượng cũng như sức chịu đựng của bản !
Đôi đồng tử Mộ Dung Thư chợt loé, hoặc lẽ nàng nghĩ nhiều.
Hồng Lăng gật đầu.
– Nô tì hiểu .
Nói xong cũng lên tiếng nữa.
Kế tiếp, cảm xúc của Hồng Lăng như trầm xuống, Mộ Dung Thư cũng thêm gì nữa, nếu như Hồng Lăng cần sự giúp đỡ của nàng, nàng sẽ giúp.
Vũ Văn Mặc và Tạ Nguyên, Vũ Văn Hạo vẫn ở thiên điện chuyện hơn hai canh giờ. Mộ Dung Thư nghĩ, đêm nay bọn họ lẽ sẽ ở phủ ăn cơm tối bèn dặn Hồng Lăng phân phó hạ nhân chuẩn cơm chiều.
Vừa phân phó xong, tiểu Hiên nhi chạy đến tìm nàng.
Cu ngọt ngào ngây thơ nũng :
– Mẫu , Hiên nhi ăn đồ ăn tự .
Nghe , Mộ Dung Thư thế mới nghĩ tới, nguyên mấy ngày đây hứa với Hiên nhi hai ngày sẽ tự tay nấu cơm cho bé, nhưng đó quá bận nên quên mất. Nàng chút áy náy với Hiên nhi:
– Hiên nhi bỏ qua cho mẫu nhé, hai ngày mẫu chuyện bận nên quên tự đồ ăn ngon cho Hiên nhi. Tối nay mẫu sẽ tự tay nấu cho Hiên nhi thật nhiều món ngon ?
Nếu hứa hẹn , thật là của nàng.
– Vâng ạ. Trưa nay con ngủ mơ mà thèm chảy nước miếng đấy ạ.
Hiên nhi ngừng gật đầu, dáng vẻ nho nhỏ như một chú mèo con tham ăn.
Mộ Dung Thư ôm bé lòng, lấy khăn lụa lau nước miếng bên khóe miệng cho cu .
An ủi xong Hiên nhi, nàng bèn đến phòng bếp, qua các nguyên liệu nấu ăn. Do Hồng Lăng dặn dò, nhóm bà tử phòng bếp bắt tay chuẩn , khi thấy Mộ Dung Thư đều kinh ngạc một phen. Tuy rằng vương phi ngẫu nhiên cũng xuống bếp vài món, thật ngờ hôm nay tự đến đây.
Mộ Dung Thư nhanh chóng thoáng qua nguyên liệu nấu ăn còn thừa, chỉ còn gà, tôm, cà tím và một ít nấm hương. Các loại thịt cá, rau củ khác nhóm bà tử dùng hết. Vì khi tới lui, trong đầu nàng quyết định. Cứ ba món , cà tím sốt tương, tôm chưng tỏi bằm, canh gà nấm hương.
Hiên nhi thích ăn tôm, nhưng chiên dầu dù cho sức khoẻ, vặn đổi cách chế biến khác. Mà canh gà nấm hương bổ dưỡng, thích hợp cho trẻ đang tuổi phát triển như Hiên nhi dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-268.html.]
Thật hôm nay nấu ăn cho Hiên nhi còn mục đích khác. Hiện giờ nàng một nữa trở kinh thành, cửa hàng đồ cưới của bản bán , mặc dù ở Bình Thành mấy phần lợi nhuận Triệu gia chia từ các cửa hàng dược thiện, phục hồi, điều tiền đó cuối năm mới đưa tới, nàng ở Bình Thành giám sát, cụ thể lời , lợi nhuận bao nhiêu cũng là vấn đề. Vì , sẵn Tạ Nguyên mắt, nàng cũng thể lợi dụng một phen, hợp tác cùng . Tạ gia gốc to rễ sâu, ăn buôn bán càng cần lo lo . Huống hồ dân dĩ thực vi thiên (cái ăn hàng đầu), ở thời đại chỉ cần món ăn ngon miệng mới lạ là thể kiếm tiền.
Một lúc lâu , tất cả thứ đấy, thức ăn phòng bếp cũng đều xong.
Mà Vũ Văn Mặc cũng cho đến báo cho phòng bếp thể dọn cơm tối. Vì Tạ Nguyên, Vũ Văn Hạo và Vũ Văn Mặc đều quen xã giao, là bạn bè thiết cởi mở nên cần câu nệ nhiều, cùng dùng bữa ngay tại nhà kề, Mộ Dung Thư và Hiên nhi cũng cần ăn riêng.
Tạ Nguyên và Vũ Văn Hạo Mộ Dung Thư tự xuống bếp đều hết sức kinh ngạc. Dù cũng là chuyện một vương phi sống an nhàn sung sướng tự xuống bếp.
Trên khuôn mặt hai lộ vẻ kinh ngạc, Hiên nhi nhếch cằm nhỏ, chút kiêu ngạo :
– Đồ ăn mẫu là ngon nhất trong những món Hiên nhi từng ăn. Cha nuôi và thái tử điện hạ chắc chắn bao giờ ăn món nào ngon như !
Tạ Nguyên và Vũ Văn Hạo hai mặt , từ chối cho ý kiến, dù bọn họ là ăn quen món ngon vật lạ, thứ gì mà thấy qua?
Vũ Văn Mặc thấy hai như thế, trong lòng thầm. Hắn ăn qua đồ ăn Mộ Dung Thư tự , với mà quả nhiên là mĩ vị nhân gian. Bất quá nếu ép nàng xuống bếp, cần cân nhắc hậu quả. hôm nay là Hiên nhi tay, Thư nhi tuyệt đối sẽ “chiêu” khác. Bây giờ nghĩ , thật sự vạn phần mong chờ.
Mộ Dung Thư từ phòng bếp về đến Mai viên cũng là lúc Hồng Lăng từ cửa phủ chạy tới, mặt vẻ lo lắng.
Thấy thế, Mộ Dung Thư dừng bước, nghiêng qua, Hồng Lăng thấp giọng :
– Vương phi, nhà Thanh Bình đến đây.
– Bọn họ tới gì?
Mộ Dung Thư trầm giọng hỏi, mơ hồ cũng cảm thấy thích hợp.
Hồng Lăng cau mày, thấp giọng :
– Phụ Thanh Bình thua bài, còn chỗ để , đang ở ngoài cửa ôm mặt lóc om sòm, là vương phi nể mặt Thanh Bình, giúp ông một chút.
– Cái gì? Lần cho một trăm lượng bạc ?
Mộ Dung Thư cau mày, giọng lạnh lẽo. Quả là lòng tham đáy!
– Vâng.
Hồng Lăng gật đầu.
Mộ Dung Thư trầm mặc nửa khắc, trả lời:
– Ngươi xử lí , tạm thời dùng chút biện pháp cho bọn họ rời . Nếu bọn họ vẫn cố tình gây sự, ngươi đến gọi . Ngày hôm nay trong phủ khách, đừng quấy rầy khách nhân.
– Vâng.
Hồng Lăng dặn xong bèn vội vàng về phía cửa phủ.