Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 279

Cập nhật lúc: 2024-12-05 13:59:27
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hiện giờ Thẩm Nhu đổi quá nhiều, nhất nhì chốn kinh thành, lúc gương mặt già nua, mái tóc đen thấp thoáng sợi bạc. Vũ Văn Mặc thấy nàng, đôi mày cau nhẹ.

– Nhu nhi già .

Thẩm Nhu hổ để tay xuống, dù nàng cố gắng che đậy cách nào cũng thể giấu dung nhan của . Si ngốc , tự giễu thu hồi ánh mắt, Thẩm Nhu bằng giọng vô hạn bi ai.

Nếu là một năm ai sẽ nghĩ tới Thẩm Nhị cô nương danh chấn kinh thành sẽ luân lạc tới tình trạng hôm nay? Chưa đến khuôn mặt già nua xí, ngay cả khí chất động lòng cũng biến thành hèn mọn.

Mộ Dung Thư chầm chậm thu hồi ánh mắt, vẫn vì hành động đó của Thẩm Nhu mà ý nghĩ khác thường, ngoại trừ chút chán ghét.

Vũ Văn Mặc đôi mắt trầm ngưng, con ngươi đen chớp động, cau mày dời mắt khỏi Thẩm Nhu, đồng thời mở miệng hỏi:

– Sao ngươi về?

– Nhu nhi trải qua cuộc sống lang bạc kỳ hồ, Nhu nhi cách nào quên vương gia.

Vốn tâm tình Thẩm Nhu lắng xuống, cũng thể bình tĩnh xử lý tình cảm của nàng dành cho Vũ Văn Mặc, nhưng hôm nay khi một nữa thấy , nàng cách nào khống chế trái tim cuồng loạn, cho dù hiện thời căn bản xứng với , nhưng nàng vẫn suy nghĩ viển vông, chờ mong chỉ một ánh mắt của .

Đôi mày Vũ Văn Mặc càng nhăn hơn, nghiêng đầu thoáng qua Mộ Dung Thư, thấy vẻ mặt nàng vẫn bình thường mới xuống bên nàng, ánh mắt Thẩm Nhu, nhàn nhạt mở miệng :

– Lần chuyện công chúa Hàm Hương khăng khăng hòa với bổn vương là do thủ đoạn của ngươi ?

Thân hình Thẩm Nhu run lên, cho dù trong lòng còn quan tâm đến nàng, nhưng nàng vẫn sự quan tâm và ánh mắt của . tỉ mỉ để ý đến tâm tình Mộ Dung Thư. Nước mắt chực trào , nàng cố nén.

– Bản cung cũng ý định tiếp tục gạt vương gia, thật là Thẩm Nhu với bản cung rằng vương gia là đáng giá phó thác chung , vì bản cung mới gả cho ngươi. Hiện thời Nam Cương liên minh cùng Bắc Cương, nếu vương gia đồng ý hòa , như , dân chúng Đại Hoa quốc sẽ chiến tranh liên lụy, mà vương gia ngươi sẽ là tội nhân thiên cổ. Nam Dương vương phi bất quá là một nữ nhân, đời bao nữ nhân như thế, gì Vương gia cố chấp tới mức ? Sau ngươi dạng nữ nhân nào mà ? Bởi vương gia là phu quân của bản cung, mới thể lòng nhắc nhở ngươi.

Công chúa Hàm Hương thấy khi gặp Vũ Văn Mặc thì Thẩm Nhu như kẻ mất hồn, lập tức tiến lên . Nàng thần sắc thản nhiên, cũng vô cùng khẳng định.

Đôi mày như núi của Mộ Dung Thư khẽ nhúc nhích, Nam Cương và Bắc Cương, công chúa Hàm Hương khẳng định…

Thẩm Nhu hai mắt đẫm lệ Vũ Văn Mặc, môi ông ông, điều gì, nhưng lời giải thích đến miệng thốt . Trầm mặc một lát, nàng thể tránh, thông minh như , tình cảnh hiện thời của nàng?

. Là . Thế nhưng, thì ? Vương gia là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất, cho dù công chúa Hàm Hương, tương lai vương gia cũng sẽ nữ nhân khác.

Công chúa Hàm Hương gả cho Vũ Văn Mặc, như nàng sẽ cơ hội về Vương phủ. Tuy rằng giờ ngày nàng còn xinh như , nhưng nàng chỉ cần tận tâm điều dưỡng, chắc chắn khôi phục dung mạo, chỉ điều… Nàng về phía Mộ Dung Thư, khuôn mặt nàng trắng nõn hồng hào, trong lòng khỏi đố kỵ.

Nghe , Mộ Dung Thư bỗng nhiên chút hối hận, ngày đó nếu nàng can thiệp quyết định của Vũ Văn Mặc, như tuyệt đối sẽ cho Thẩm Nhu cơ hội trở ! Quả thật là, nhổ cỏ tận gốc, gió xuân thổi tới mầm non trồi lên. Lúc nàng từng nghĩ sẽ yêu thương Vũ Văn Mặc, vì phủ Nam Dương Vương, đương nhiên sẽ bận tâm nghĩ đến việc Thẩm Nhu sẽ .

– Cút !

Con ngươi đen của Vũ Văn Mặc phát hàn quang lạnh thấu xương, môi mỏng khẽ mở, phun cũng là một chữ lạnh như băng .

Thẩm Nhu hoảng hốt, trong đầu nháy mắt hiện lên nhiều cảnh tượng, một là khi đầu nàng thấy Vũ Văn Mặc, một là khi nhiệm vụ của nàng gả cho , còn nhiều nhiều, cuối cùng dừng ở hình ảnh phun một chữ lạnh như băng . Rốt cuộc, trong lòng nàng chẳng là gì!

– Một nam nhân thương hương tiếc ngọc như , quả thật là thế gian ít ! Bất quá bản cung sẽ khiến ngươi hối hận!

Công chúa Hàm Hương nhíu chặt hai hàng lông mày, giọng chút . Hắn càng để nàng trong mắt, nàng càng gả cho ! Cuối cùng một ngày nàng nhất định sẽ khiến phủ phục váy nàng!

– Mộ Dung Thư, ngươi đừng quá đắc ý kiêu ngạo. Ngày hôm nay của chính là ngày mai của ngươi. Cho dù công chúa Hàm Hương thể hòa cùng vương gia nữa, cũng sẽ nữ nhân khác thể thế vị trí của ngươi! Đến lúc đó, ngược xem ngươi thể tiếp tục vững vững vàng vàng chính phi Nam Dương Vương của ngươi !

Thẩm Nhu luôn luôn Vũ Văn Mặc, thấy vẫn hề liếc lấy một cái, nàng mới tự giễu lạnh. Nàng dời mắt, lạnh lẽo phẫn hận về phía Mộ Dung Thư, lời như cảnh cáo, như nguyền rủa.

vẻ như nàng gì đó nên mới nắm chắc như thế.

Nghe Thẩm Nhu xong, con ngươi sâu thẳm của Vũ Văn Mặc dần dần lạnh .

Mộ Dung Thư nghi hoặc, trong lòng chầm chậm cảm thấy bất an. chỉ cần nàng nhận định và kiên trì, tuyệt đối sẽ vì một câu của khác tác động bên ngoài mà suy sụp! Nàng niềm tin.

Lúc rời , tuy rằng cõi lòng tan nát nhưng Thẩm Nhu vẫn nhịn Vũ Văn Mặc một cái. từ đầu tới cuối hề liếc qua nàng. Trong lòng nàng khỏi lạnh: là vì trở nên ?

Nhà kề yên tĩnh trở , Hồng Lăng nữa rót nóng cho hai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-279.html.]

– Từ lúc trốn khỏi Thẩm gia, Thẩm Nhu liền chạy tới Nam Cương, đó trở thành thị nữ của công chúa Hàm Hương. Hôm nay những chuyện đều do một tay nàng thúc đẩy.

Vũ Văn Mặc chén trong tay, giọng vô cùng nặng nề.

Nghe , mi mắt Mộ Dung Thư run lên, cúi đầu nhấp một ngụm nước .

– Hoàng Thượng hạ chỉ, tuyệt đối sẽ giao phương pháp cứu trị nạn hạn hán cho Nam Cương, càng sẽ đồng ý hòa với Nam Cương.

Vũ Văn Mặc tiếp.

Không hòa cùng Nam Cương? Đây là kết quả nàng sớm nghĩ đến. còn một Bắc Cương! Nếu nàng đoán sai…

– Sau khi và thái tử điện hạ, Hầu gia thương nghị, cuối cùng quyết định dùng biện pháp châm ngòi quan hệ đồng minh của Bắc Cương và Nam Cương. Chỉ giao phương pháp xử lí nạn hạn hán cho Bắc Cương, từ đó khiến Nam Cương hoài nghi, hai nước bất hòa, Đại Hoa quốc sẽ là ngư ông đắc lợi.

Vũ Văn Mặc ngẩng đầu nàng một cái, thấy nàng cúi đầu dùng , thấy rõ thần sắc biến hóa của nàng, đành nhẹ cau mày tiếp.

Mộ Dung Thư gật đầu trả lời:

– Đây là biện pháp . Lợi dụng Bắc Cương đối phó Nam Cương, mà bản Nam Cương Đại Hoa quốc còn để trong mắt. Nếu so với Bắc Cương thì Nam Cương càng khó giải quyết hơn. Một khi để Nam Cương cơ hội nghỉ ngơi lấy sức, nhất định sẽ trở thành họa lớn. Thế nhưng, nhưng chỗ hiểu, Thẩm Nhu và công chúa Hàm Hương tại khẳng định, ngươi nhất định sẽ lựa chọn hòa ?

Đây là nghi ngờ luôn chôn trong lòng nàng từ lúc công chúa Hàm Hương xuất hiện đến lúc rời .

Vũ Văn Mặc cầm tay nàng, vẻ như cũng nghĩ đến dáng vẻ đáng ghét của công chúa Hàm Hương, lạnh :

– Nam Cương kiêu ngạo cho rằng liên minh với Bắc Cương là thể uy h.i.ế.p Đại Hoa, ép hoàng thượng hạ chỉ đồng ý hòa . Nam Cương , Bắc Cương vì cứu dân chúng, quốc gia , gì còn để ý cùng bọn họ liên minh? Chỉ cần ngày mai thánh chỉ, nhất định tình huống sẽ xoay chuyển.

– Tốt lắm.

Mộ Dung Thư khóe miệng câu, nới lỏng tâm. Bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, :

– Không nên giao bộ cách giải quyết khô hạn, nạn châu chấu, cách trồng trọt các loại thực vật cho Bắc Cương. Trước tạm giúp bọn họ giải quyết khô hạn, đợi cho khi ngơi tay, họ sẽ gặp tình trạng mất mùa, nạn châu chấu, lúc Bắc Cương cũng sẽ chúng khống chế.

Chỉ cần nắm quyền chủ động trong tay, ngày bọn họ mới uy hiếp.

Nghe lời của nàng, hai mắt tỏa sáng:

– Thế thì quá! Tạ Nguyên sớm ý tưởng , nhưng thật ngờ việc cây nông nghiệp giảm sản lượng cùng nạn châu chấu quan hệ với . Cho dù Bắc Cương tạm thời giải quyết nạn khô hạn thì thế nào?

Mộ Dung Thư mím môi nhạt, đây tính là cơn mưa trời sáng ? Liễu rủ hoa gặp ? Một giây nàng còn định chuẩn sẵn sàng nghênh đón thử thách, cùng Nam Cương tính toán nợ nần một phen! Giờ khắc , xảy biến cố đột ngột. Phương diện sợ là và Tạ Nguyên, Vũ Văn Hạo tốn ít thời gian và công sức ?

Thế nhưng, Bắc Cương sẽ dễ dàng trúng kế như thế ? Nếu quốc chủ Bắc Cương quốc ý nghĩ , như , tất nhiên ông sẽ đề nghị một sự bảo đảm. mắt lúc nghĩ tới những thứ rắc rối , nàng Vũ Văn Mặc, chợt phát hiện cằm râu ria lởm chởm, theo bản năng vươn tay vuốt khẽ:

– Hai ngày nay vì chuyện mà gia bôn ba vất vả .

Thân hình cường tráng của Vũ Văn Mặc run lên bởi sự đụng chạm của nàng, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, con ngươi thâm thúy sâu như biển dịu dàng nàng.

– Điều chỉ là nàng thể vĩnh viễn ở bên cạnh .

– Ừm, đêm nay tự xuống bếp. Cứ cho là phần thưởng , chứ? Gia ăn ?

Trong lòng Mộ Dung Thư mềm nhũn, chỉ cần cùng tiến cùng lui với nàng, như , tất cả vấn đề đều sẽ như chuyện của Nam Cương và Bắc Cương , dễ dàng giải quyết. Thấy bôn ba như thế, nàng khỏi đau lòng.

Vũ Văn Mặc đảo tròng mắt, tươi chút gian trá :

– Thật cửu chuyển đại tràng tệ! (hình như là món lòng heo mà Thư tỷ chỉnh Mặc ca ở mấy tập đầu thì )

Vì cách giờ cơm chiều còn hơn hai canh giờ, khuôn mặt tuấn tú của Vũ Văn Mặc nhuốm đầy vẻ mỏi mệt, Mộ Dung Thư bảo trở về phòng nghỉ ngơi một lát.

Mà lúc Mộ Dung Lan đến. Mộ Dung Nguyệt cùng.

– Sao Ngũ cùng Tứ ?

Mộ Dung Thư nghi hoặc hỏi. Do trải qua thời gian đen tối nên trong kinh thành, Mộ Dung Lan và Mộ Dung Nguyệt cũng quen bạn bè nào thiết, vì hai vẫn như hình với bóng. Giờ Mộ Dung Lan đến một , khiến nàng thể nghi hoặc.

Loading...