Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 284

Cập nhật lúc: 2024-12-05 13:59:35
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Xe ngựa nhanh, Mộ Dung Thư trong xe bên ngoài, ước chừng nửa canh giờ, ngang qua một con đường, ở phía ven đường, mấy trăm đang khiêng vác nhiều gỗ và đá viên lớn một tòa phủ , bảng hiệu phía phủ đúng là ba chữ “Phủ Chiêu Dương”.

Phủ Chiêu Dương, phủ Chiêu Dương … Mộ Dung Thư chầm chậm thu hồi ánh mắt, trong lòng nhớ tới lời Vũ Văn Mặc với nàng, chậm thì mấy tháng lâu thì một năm, bộ sẽ khống chế, ai thể khó bọn họ. Hắn còn , công chúa Chiêu Hoa ở một tòa phủ khác, sẽ xung đột trực diện với nàng, nàng vẫn là nữ chủ nhân duy nhất của phủ Nam Dương Vương như cũ.

Duy nhất ?

Mộ Dung Thư rũ mắt. Từ lúc thánh chỉ, trong lòng nàng quyết định!

– Vương phi, ngài thật sự nỡ lòng rời ?

Hồng Lăng do dự hỏi.

Mộ Dung Thư nhạt:

– Nếu thể cũng sẽ rời .

Nàng cách nào lừa gạt . Công chúa Chiêu Hoa tuy rằng ở phủ Nam Dương Vương, nhưng cái cùng với việc đàn ông hiện đại “ kim ốc tàng kiều” gì khác ?

– Mẫu ? Cái gì rời ạ? Sao Hiên nhi hiểu gì hết?

Tuy rằng xe ngựa khá ồn, nhưng tiểu Hiên nhi ngay bên cạnh Mộ Dung Thư, tất nhiên rõ lời Hồng Lăng.

Nghe , Mộ Dung Thư vỗ vỗ đỉnh đầu cu , :

– Không gì, Hiên nhi ngoan, lát nữa con gặp ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu .

– Vâng ạ.…

Đêm, bầu trời sáng trong đầy ánh .

Đến khuya Vũ Văn Mặc mới từ trong cung về phủ. Hắn trong xe ngựa bầu trời ngoài cửa sổ, nghĩ đêm nay trở về khi ăn cơm tối xong sẽ cùng Mộ Dung Thư tản bộ ở hoa viên bầu trời đêm lấp lánh ngàn ánh .

Thế nhưng, thật ngờ, khi xuống xe ngựa, vội vã phủ thì chỉ thấy quản gia và hai gã hộ vệ ở cửa vô cùng lo lắng đón .

– Chuyện gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-284.html.]

Hắn trầm giọng hỏi.

Quản gia và hai gã hộ vệ lập tức quỳ xuống.Thấy thế, Vũ Văn Mặc nhăn mày , trong lòng mơ hồ thấy bất an.

Quản gia cúi đầu kinh hồn táng đảm hồi bẩm :

– Hôm nay Vương phi mang theo tiểu thiếu gia, còn Hồng Lăng đến thăm Liễu đại nhân. Lúc Liễu phủ cho hai hộ vệ về , chờ bốn canh giờ đón vương phi. Nửa canh giờ , bọn họ đón vương phi, nhưng Liễu phủ báo cho vương phi rời từ hai canh giờ ! Nô tài lập tức phái tìm, kết quả tìm vương phi!

– Nô tài thất trách, nô tài đáng chết!

Hai gã hộ vệ lập tức dập đầu nói.

Nghe , hình Vũ Văn Mặc lảo đảo một cái, lui phía một bước dài, sắc mặt chợt đổi tái nhợt, tay run run chỉ ba đang quỳ đất:

– Các ngươi đáng chết!

– Nô tài phái tìm vương phi, tin là nhanh sẽ tin tức của vương phi.

Quản gia mở miệng .

Nếu nàng lên kế hoạch tỉ mỉ, thể để khác tìm ! Vũ Văn Mặc nhớ tới sự trấn định mấy ngày nay của nàng, bỗng nhiên cảm giác tâm như đao cắt, cổ họng thít chặt khiến thở nổi, đau đớn nặng nề khiến thống khổ! Nàng và an nguy xã tắc, ai nặng ai nhẹ? Ai nặng ai nhẹ?

Bỗng nhiên đau đớn từ trái tim tràn đến, sắc mặt tái nhợt, phụt một ngụm m.á.u tươi!

– Vương gia!

Trước cửa mấy kinh hô.

Ngay đó là mấy ngụm m.á.u tươi khẩn cấp phun .

Sắc mặt tái nhợt đáng sợ! Trong đêm tối càng trắng bệch ghê rợn khiến khác cảm thấy sợ hãi!

– Vương gia!

Trước lúc té xỉu, chỉ hai chữ, vô cùng kiên định!

– Từ hôn!

Loading...