Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 287

Cập nhật lúc: 2024-12-05 13:59:40
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mà đúng lúc , Mã hộ vệ hỏi thăm đang chỉ ngón tay về phía tửu lâu.

Mắt thấy Mã hộ vệ đang về phía tửu lâu, trong lòng Mộ Dung Thư càng căng thẳng, thầm nghĩ: hiện thời nàng vì che giấu khuôn mặt mà sử dụng vài thủ thuật nhỏ, ai kĩ một phụ nữ mặt rỗ, như , tại Mã hộ vệ tìm đến? Có lẽ nào là do… Nàng về phía tiểu Hiên nhi, chẳng lẽ là bức tranh của nhóc ? Xem là nàng sơ sót.

, Vũ Văn Mặc ý định từ bỏ ư? Mấy ngày nay lời đồn huyên náo cả Đại Hoa quốc, nàng , chỉ là…

– Phu nhân, hiện tại nên thế nào cho ?

Hồng Lăng chân tay luống cuống hỏi. Mã hộ vệ tự đến tìm vương phi, nhất định là do vương gia chỉ đạo, mắt bọn họ nên thế nào cho ? Nếu vương phi Mã hộ vệ tìm thì nhất định về Vương phủ, nhưng vẻ như vương phi trở về.

Mộ Dung Thư từ ngoài cửa sổ thu hồi ánh mắt, khí định thần nhàn với Hồng Lăng :

– Tửu lâu hẳn là cửa , chúng xuống lầu một là .

Hiện thời Mã hộ vệ tìm đến, nàng nghĩ cách đánh lạc hướng Mã hộ vệ, dù nàng cũng thật sự nơi .

Nàng dậy nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hiên nhi, xổm xuống dịu dàng với bé:

– Hiên nhi, chúng đổi chỗ ăn cơm ?

– Vâng, , Hiên nhi lời mẫu .

Tiểu Hiên nhi lập tức gật đầu đáp.

– Ngoan.

Nụ nhạt của Mộ Dung Thư như tắm trong gió xuân, cùng Hồng Lăng xuống lầu.

Ba xuống lầu, hỏi tiểu nhị mới tửu lâu cửa , phía chính là phòng bếp và khách phòng. Lập tức, tình huống bỗng nhiên trở nên khẩn trương.

– Làm phiền chưởng quầy thu xếp cho ba chúng một gian phòng thượng đẳng. Đây là năm mươi lượng bạc. Nếu ai cầm bức họa ba tìm chúng , xin chưởng quầy giúp che giấu.

Mộ Dung Thư đưa mắt cho Hồng Lăng, Hồng Lăng lập tức lấy năm mươi lượng bạc cho chưởng quầy.Chưởng quầy thấy mấy mươi lượng bạc, nhất thời hai mắt tỏa sáng, nhưng vì việc nhiều năm ở tửu lâu, tuy rằng bạc khá nặng, nhưng tiền cũng dám nhận bừa. Ông ba ăn mặc khá bình thường, đứa bé lớn lên thật đáng yêu, suy nghĩ một lát liền gật đầu đáp ứng:

– Được.

Tiểu nhị bên cạnh lập tức dẫn đường, đưa ba bọn họ hậu viện.

Ba chân hậu viện, chân Mã hộ vệ đến.

Mã hộ vệ mặc một y phục đen tuyền, bên hông đeo một thanh trường kiếm, dáng vẻ cao lớn, cằm còn râu dài nửa tấc, qua một uy vũ hiên ngang. ở trong trấn nhỏ khó gặp nam tử oai phong như , khách trong tửu lâu và chưởng quầy cũng nhịn nhiều hơn. Thế nhưng, Mã hộ vệ theo bên Vũ Văn Mặc lâu, lộ thở lành lùng uy nghiêm, cho thoáng qua thì lập tức thu hồi ánh mắt.

Hắn chớp mắt, ba bước tới chỗ chưởng quầy, mở bức họa trong tay , trầm giọng hỏi:

– Ngươi từng gặp trong tranh ? Là hai nữ tử và một bé trai bốn tuổi.

Chưởng quầy giỏi nhất là , bức họa vẽ khéo léo sinh động, thấy là đứa bé . Bất quá nhận tiền của ba , tất nhiên dám lung tung, nhưng sợ gây phiền toái bèn hỏi dò:

– Ba phương nào?

Bị chất vấn, Mã hộ vệ nhíu mày, chân mày hiện lên sát khí:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-287.html.]

– Trong ba một nữ tử là chủ mẫu quý phủ nhà .

Nghe , chưởng quầy thở dài nhẹ nhõm một , xem là phu nhân nhà tiền mang theo con nhỏ ngoài chơi bắt về sớm nên che giấu hành tung. Hắn vẻ mặt tươi trả lời:

– Vừa phu nhân quý phủ và hai đó quả thật đến tiểu điếm, nhưng nửa khắc khi ngài tới rời .

Mã hộ vệ gật gật đầu, hai tay ôm quyền cảm ơn, cuộn bức họa bỏ .

Tửu lâu phòng chữ thiên ba.

Tiểu nhị đưa tới nước đun sôi và đồ ăn ba đang ăn dở.

Tiểu Hiên nhi thấy đồ ăn đưa tới, lập tức hô to một tiếng:

– Thật quá! Mới Hiên nhi ăn còn no. Thức ăn nơi mặc dù bằng mẫu , nhưng cũng khá ngon miệng.

Thân nho nhỏ xán đến cạnh Mộ Dung Thư.

Thấy cu hưng phấn nhiệt tình, Mộ Dung Thư nhịn lắc đầu khẽ, trẻ con chính là trẻ con, cho dù chỉ là một chuyện hết sức bình thường cũng thể dỗ bé hết sức vui vẻ. Thấy khóe môi cu còn dính một ít nước sốt, nàng cầm khăn gấm cẩn thận lau sạch sẽ cho bé, đó dịu giọng :

– Ăn từ từ, nếu sẽ dễ đau bụng.

– Vâng, Hiên nhi .

Chờ Mộ Dung Thư lau sạch sẽ khóe miệng cho xong, bé ngoan ngoãn gật đầu, mặc kệ mẫu cái gì đều đúng.

Vừa Hồng Lăng ngoài xem tình huống trở , một bên, đưa ly lên uống một , nuốt xuống vỗ vỗ n.g.ự.c trả lời:

– Mã hộ vệ , phu nhân, kế tiếp chúng nên gì đây? Có ở trấn Thượng Chí ?

Mộ Dung Thư khí định thần nhàn nhấp mấy ngụm nước , nghĩ sâu xa một lát mới :

– Cứ ở đây , Mã hộ vệ tìm thấy chúng tất nhiên sẽ lãng phí thời gian tiếp tục tìm.

Nếu tiếp, khó đảm bảo miệng ăn núi lở, dù thời đại cơ hội cho nữ nhân phát triển ít càng thêm ít. Có lẽ từ trong trấn nhỏ còn thể tìm đường khác.

– Mã hộ vệ đích đến tìm, là ý của vương gia ? Hai ngày nay chúng cùng , kinh thành xảy chuyện, ngay khi phu nhân bỏ vương gia khăng khăng từ hôn, đồng thời còn bệnh liệt giường. Sau đó còn truyền nguyên nhân vương gia từ hôn là vì thể con. Xem hành động của vương gia là vì phu nhân ngài. Bằng vương gia cũng sẽ thể tuyên bố với bên ngoài như . Dù đây cũng là chuyện vinh quang gì.

Hồng Lăng cẩn thận vẻ mặt Mộ Dung Thư, một cách thận trọng.

Bất kể vương gia từng chuyện gì , nhưng dù vương gia cũng là quan viên triều đình, những chuyện như đều vì nghĩ cho dân chúng, cho triều đình. Vì mà tổn thương vương phi, cũng khiến vương gia tự trách.

Mộ Dung Thư trầm mặc, lông mi cau , run rẩy. Trong vòng một năm ngắn ngủi xảy quá nhiều chuyện, nàng cần lắng đọng, bình tĩnh suy ngẫm . Vũ Văn Mặc yêu nàng thể nghi ngờ, nhưng suy nghĩ và lý tưởng của với nàng vẻ như cách quá xa. Nếu miễn cưỡng ở cùng , nàng dám đảm bảo thể tâm bình khí hoà suy nghĩ cẩn thận. Có lẽ nàng cực đoan, cũng lẽ nàng bao giờ thực sự hoà nhập với thế giới . Nàng cần yên lặng một chút, cẩn thận suy nghĩ, dù nàng mĩ, nhiều chuyện nghĩ kĩ, về mặt tình cảm, nàng vẫn tùy hứng.

Thời gian lẽ là liều thuốc nhất, năm tháng qua qua, trong lúc vô tình thể suy nghĩ thấu đáo nhiều chuyện nghĩ .

Hồng Lăng thấy nàng , thở dài khuyên nữa. Nàng hi vọng vương phi thể nghĩ thông, dù nàng cũng gần gũi với hai nhất, vô cùng rõ ràng tình cảm vương gia dành cho vương phi, nếu như yêu, màng sinh tử xông đám cháy? Nếu như yêu, sẽ vì vương phi bôi nhọ thanh danh bản ?

Hơn nữa, vương gia vì bảo thanh danh của vương phi, tuyên bố với bên ngoài vương phi hiện thời bệnh nặng cần tĩnh dưỡng, trong thời gian tĩnh dưỡng gặp bất kì ai. Như , đợi ngày vương phi về vương phủ cũng sẽ gặp những phiền phức đáng. Xem , vương gia là thật tâm suy nghĩ cho vương phi.

– Mẫu , ăn ít, thể , mẫu ăn thêm chút, Hiên nhi mới yên tâm.

Loading...