Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 289
Cập nhật lúc: 2024-12-05 13:59:43
Lượt xem: 135
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vũ Văn Mặc cụp mắt , thần sắc lãnh đạm.
Vũ Văn Hạo thấy thế, hướng về phía ngoài cửa :
– Thỉnh công chúa Chiêu Hoa .
Không lâu , một nữ tử mặc quần áo và phục sức Bắc Cương bộ dạng thanh tú theo tỳ nữ bước .
Nữ tử Bắc Cương gần như mấy dung mạo xuất chúng, vì công chúa Chiêu Hoa dung mạo thanh tú dễ thương cũng cho là nhất nhì Bắc Cương, nhưng thể sánh bằng nữ tử Đại Hoa quốc.
Chỉ thấy công chúa Chiêu Hoa phòng liền thỉnh an:
– Chiêu Hoa bái kiến thái tử điện hạ, Nam Dương Vương, Trấn Nam Hầu, ơ…
Khi thấy Triệu Sơ, công chúa Chiêu Hoa sững sờ, phận nàng quá rõ. Bất quá thị nữ của vương phủ cạnh nàng kịp thời nhắc nhở:
– Đây là Triệu Ngũ công tử.
– Bái kiến Triệu ngũ công tử.
Công chúa Chiêu Hoa phúc phúc .
So sánh với công chúa Nam Cương càn rỡ, công chúa Chiêu Hoa hiểu cấp bậc lễ nghĩa, hơn nữa thái độ khiêm hòa, cũng đến nỗi khiến khác giận giữ nhếch mày, cảm thấy quá chán ghét.
Công chúa Chiêu Hoa dám trực diện mấy nam tử trong phòng, dù ở Bắc Cương cũng ít khi gặp những nam tử phong thái tao nhã khác như , đều lực hấp dẫn trí mạng với nữ tử. Mặc dù nàng gặp ít nam tử, nhưng vẫn dám to gan xem xét đánh giá.
Nàng liếc mắt về phía Vũ Văn Mặc đang giường, thấy sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt lạnh như băng như cự ngoài ngàn dặm. Cảm thấy vô cùng kinh sợ, nàng rõ, nam tử như tất nhiên là tuấn tú, nhưng thể khiến công chúa Nam Cương thèm để ý mặt mũi khăng khăng đòi gả? Nhìn tới lui, so với ba còn đều vẻ dễ gần như một chút, tối thiểu sẽ khác hoảng hốt, sợ hãi. Trong lòng khỏi cảm thấy thập phần may mắn, Vũ Văn Mặc đưa đề nghị từ hôn. Bằng ngày nàng còn dối diện với thế nào.
Ánh mắt tự chủ về phía Vũ Văn Hạo, Tạ Nguyên, Triệu Sơ. Ba dung mạo khác . Hoa lệ khiếp nhất là Triệu Ngũ công tử, phận rõ, nhưng thể chung với đám Nam Dương Vương thì nhất định phận tôn quý. Mà thái tử Vũ Văn Hạo, dáng vẻ tao nhã, ánh mắt trầm tĩnh như nước khiến khác chỉ thoáng phảng phất như chìm trong đôi con ngươi hút hồn đó. Lại Trấn Nam Hầu Tạ Nguyên, khí chất tà mị, một đôi mắt hoa đào thể khiến nữ tử trong thiên hạ điên cuồng.
Nàng gả cho vị hoàng đế đang tuổi xế chiều, như , phu quân chọn nhất định là một trong hai , Vũ Văn Hạo hoặc Tạ Nguyên.
Công chúa Chiêu Hoa âm thầm đánh giá há thể giấu diếm ánh mắt sắc bén của đám Tạ Nguyên, nhưng cả ba đều bất động thanh sắc, dù trong lòng công chúa Chiêu Hoa tính toán gì, bọn họ đều vô cùng rõ ràng. Lúc nàng chỉ thoáng qua Vũ Văn Mặc liền thu hồi ánh mắt, cũng đủ để rõ, nàng tuyệt đối sẽ dây dưa với .
– Công chúa Chiêu Hoa cần đa lễ.
Vũ Văn Hạo thái độ ôn hòa .
Công chúa Chiêu Hoa cũng khách sáo nữa, xuống một bên lên tiếng một cách cẩn thận:
– Nghe Nam Dương Vương nhiễm bệnh nặng, mấy ngày nay Chiêu Hoa vẫn đang đường, hôm qua mới tới kinh thành, vì tiến cung diện thánh nên thể tới thăm Nam Dương Vương ngay, xin Nam Dương Vương đừng trách.
– Công chúa lòng.
Vũ Văn Mặc nhàn nhạt đáp .
Công chúa Chiêu Hoa âm thầm may mắn, may mắn bản động lòng với nam tử lạnh như băng , bằng bây giờ thật gì cho đúng. Tầm mắt nàng tự chủ về phía Triệu Sơ, từ cái đầu tiên nàng chấn động, từng thấy qua nam tử nào đến như thế.
Đã nhận ánh mắt ngượng ngùng của nàng, Triệu Sơ âm thầm nhíu nhíu mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-289.html.]
– Hai ngày nữa ý chỉ của thánh thượng sẽ truyền đến phủ Chiêu Dương, vì thể hiện thành ý của Đại Hoa quốc, Hoàng Thượng sẽ phong công chúa Chiêu Hoa là Hoa phi.
Tạ Nguyên ấn tượng gì với vị công chúa Chiêu Hoa khuôn mặt thanh tú bình thường , một câu coi như định sẵn con đường lối thoát của nàng . Nàng cho Đại Hoa quốc là cái gì? Tùy ý nàng chọn tới chọn lui?!
Lời , sắc mặt công chúa Chiêu Hoa đại biến, gả cho Hoàng Thượng? Cho dù phong phi nữa, thể vinh quanh mấy năm?!
So với nét mặt đổi chóng vánh của Chiêu Hoa, thái độ những còn trong phòng, Vũ Văn Mặc, Tạ Nguyên, Triệu Sơ, Vũ Văn Hạo đều tự nhiên lạnh nhạt.
Chuyện , Bắc Cương con đường khác để ! Dù vẫn là thời cơ mắt .
Lại qua nửa tháng.
Trấn Thượng Chí
Trong ngõ hẻm Đông Bắc, khoảnh sân nhỏ của một ngôi nhà.
Đây là một gian tứ hợp viện lớn, sân tuy nhỏ, nhưng con dụng tâm tỉ mỉ tạo nên một khung cảnh phá lệ tinh xảo thanh nhã. Hơn nữa trong sân còn trồng một ít hoa cỏ, cầu nhỏ bắc ngang, qua ấm áp.
Nửa tháng , ba Mộ Dung Thư dùng ba trăm lượng bạc mua viện . Tuy rằng thể so với phủ Nam Dương Vương to lớn huy hoàng nhưng thể khiến bọn họ chỗ nghỉ ngơi yên bình.
Nửa tháng tới nay, bọn họ cố hết sức quen với cuộc sống trong trấn. Dù Mộ Dung Thư dừng chân ở đây để định lâu dài nhưng cũng nóng lòng, nàng cần cẩn thận quan sát tình hình nuôi tằm dệt tơ trong trấn.
Mà bộ giấy tờ sở hữu căn nhà đều mang tên Lưu Dung. Vì gặp phiền phức, nàng vẫn hoá trang khiến cho khuôn mặt rỗ.
Ngày hôm nay trấn họp chợ, hàng hóa bày bán đều khá tiện nghi thực dụng bắt mắt. Từ lúc phiên chợ qua lời của tiểu cô nương Nữu Nữu hàng xóm, Tiểu Hiên nhi cứ quấn quít lấy Mộ Dung Thư . Mộ Dung Thư cũng hết sức tò mò, dù từ lúc xuyên qua tới nay hơn một năm từng thấy qua chợ là cảnh sắc như thế liền đồng ý với tiểu Hiên nhi.
Sáng sớm Hiên nhi hưng phấn ngủ yên, ăn điểm tâm xong liền lôi kéo Mộ Dung Thư và Hồng Lăng vội vàng chợ.
Từ nhà đến chợ ước chừng hai khắc, dọc theo đường thể gặp nhiều . Có chợ về, trong tay bọn họ đều đầy ắp hàng hóa, quần áo vải vóc trang sức cũng đồ chơi. Khắp nơi đậm chất cổ đại, cho ánh mắt Mộ Dung Thư sáng rực lên.
Không đầy một lát đến chợ, khá giống trong tưởng tượng của nàng, chen chúc. Người bán hàng rong cao giọng rao lớn, cách xa cũng thể .
– Mẫu ! Hiên nhi ăn món đồ chơi bằng đường! Món đồ chơi bằng đường đó thật !
Tay nhỏ bé của tiểu Hiên nhi nắm tay Mộ Dung Thư trực tiếp dắt đến một gian hàng, chỉ những món đồ chơi bằng đường sống động, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập mong đợi, cặp mắt sáng rỡ Mộ Dung Thư.
Mộ Dung Thư gật đầu.
– Được. Con chọn một cái, cũng chọn cho mẫu và Hồng Lăng một cái.
Tiểu Hiên nhi kích động bắt đầu chọn, chọn cho một chú hổ nhỏ, cho Mộ Dung Thư và Hồng Lăng là con thỏ nhỏ và con mèo nhỏ.
Tay nghề của tiểu thương tệ, mặc dù là dùng đường, kẹo , nhưng từng nét vẽ đều giống như đúc, qua cực kì mắt.
Kế bên là sạp hàng nhỏ bày bán đồ trang sức, hàng quầy giá rẻ, nhưng thể mỗi cái đều thủ công vô cùng tinh xảo.
– Phu nhân, mấy cái trâm cài thật là .
Hồng Lăng chọn tới chọn lui, thích thú nỡ rời tay.