Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 294

Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:10:08
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn vươn tay nắm tay Trương Anh, nàng lách tránh , cũng nhân cơ hội rút tay khỏi Lưu phu nhân.

Lưu Kiện thấy Trương Anh bất vi sở động, lập tức đầu về phía Nhã di nương.

Nhã di nương thấy thế, lập tức trong mắt lệ chảy ròng ròng, bước mấy bước đến mặt Trương Anh, hai đầu gối quỳ xuống đất, dập đầu thỉnh tội :

– Tỷ tỷ, đều là của , nếu tin lời gã sai vặt cũng sẽ khiến tỷ tỷ rơi nông nỗi . Là sai . Chỉ cần tỷ tỷ chịu về Lưu gia, cam nguyện , vẫn như hầu hạ tỷ tỷ chu đáo. Tỷ tỷ đại nhân đại lượng, đừng giận nữa, nếu thương tổn , muôn c.h.ế.t cũng khó chối tội .

– Vậy ngươi c.h.ế.t ? (Ố zè, quá!)

Trương Anh bỗng nhiên ngăn lời Nhã di nương , nàng ở một bên, cao xuống Nhã di nương, giọng lạnh như băng nói. Nhã di nương bỗng chốc ngây ngẩn cả , lời đang thao thao bất tuyệt nghẹn trong cổ họng thốt . Trước Trương Anh đều dịu dàng dễ ăn hiếp, thái độ lạnh như băng giống hôm nay. Biến cố bất ngờ như thế, những lời của bọn họ đều là vô ích? Căn bản lay động nàng !

Trương Anh dời mắt từ Nhã di nương về phía Lưu lão gia và Lưu Kiện, giọng mang theo một tia cảm tình:

– Lưu lão gia, Lưu thiếu gia, nếu hai vị chuyện ăn, dựa mua tơ tằm trực tiếp thẳng, cần giả vờ giả vịt như thế, khiến khác thật ghê tởm.

Lúc , Trương Tuyền cũng bước qua, phía Trương Anh.

– Tỷ tỷ đúng. Nói , các ngươi dùng giá bao nhiêu mua tơ tằm của chúng ?

Mộ Dung Thư ở trong đình nhàn nhạt một màn mắt. Vì phía nàng là một cây nên nếu cổng kỹ sẽ phát hiện trong đình còn .

Trương Anh và Trương Tuyền trắng như thế thật sự khiến của Lưu gia ngoài ý . Hôm nay lúc đến đây họ tính thầm trong lòng, tốn xu nào cũng thể mang tơ tằm về.

Lưu Kiện đầu đá Nhã di nương một cú, nổi giận mắng:

– Ngươi đồ đê tiện ! Nói bậy bạ gì đó! Ngậm miệng !

Hắn mặc kệ Nhã di nương một cú đá choáng váng đầu hộc máu, trực tiếp đầu về phía Trương Anh, mặt hì hì còn tiếp gì đó. Trương Anh chỉ lạnh, trực tiếp ngắt lời :

– Các ngươi giá, như thẳng. Số tơ tằm nếu các ngươi mua, cứ lấy tám giá .

Lời , một nhà Lưu gia đều choáng váng.

Tám giá?!

Trương Anh khi nào học cách hét giá c.ắ.t c.ổ ngọt như ?!

– Điều thể?! Trương Anh, ngươi là nữ nhân của ! Hết thảy của ngươi đều là của . Số tơ tằm đó lấy là lấy, ngươi còn dám đòi tiền?

Lưu Kiện lập tức mở miệng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-294.html.]

Lưu lão gia nhăn mày, hồ nghi về phía Trương Anh:

– Con dâu, đây giống việc con sẽ , là ở phía chỉ đạo ?

– Lưu Kiện, ngươi quên . Là ngươi tự hưu thư bỏ vợ. Tỷ tỷ cùng ngươi bất cứ quan hệ nào. Nếu hôm nay nhà các ngươi là tới quấy rối, như hiện tại xin mời cút cho ! Nếu mua tơ tằm thì lấy tám giá đây, nếu hết thảy bàn nữa!

Trương Tuyền tay cầm trường đao hoành ở ngực, đôi mắt mang theo sát khí Lưu Kiện, lạnh giọng .

Lưu Kiện thấy trường đao trong tay Trương Tuyền hàn quang bức , nhất thời lui về phía một bước dài.

– Con dâu, con thể vô tình như thế?

Lưu phu nhân thể tin về phía Trương Anh, mở miệng chỉ trích.

– Nói vô tình? Sợ là cả nhà Lưu gia các ngươi xứng đáng với hai chữ hơn đấy.

Trong mắt Trương Anh nước mắt nhưng nàng cố nén, cắn răng .

Trương Tuyền phẫn nộ quát:

– Các ngươi chẳng lẽ điếc ? Nếu mua tơ tằm thì lấy tám giá đến mua, cái khác bớt nhảm .

– Con dâu, là ai bày cho ngươi?

Lưu lão gia càng nghĩ càng đúng, lạnh giọng hỏi.

– Là ngươi?! Người đàn bà ! Ngươi thật to gan, một kẻ xí, sợ chướng mắt khác, cũng dám ở lưng đùa giỡn loại thủ đoạn ?! Ngươi sống yên ở trấn Thượng Chí nữa ?

Bởi lui phía một bước dài nên trong lúc lơ đãng, Lưu Kiện phát hiện Mộ Dung Thư đang uống trong đình, lập tức mắt mở to, ngón tay chỉ về phía nàng nổi giận mắng.

– Vương phi, hối hận, sạch bạc của mới thỏa mãn.

Hồng Lăng hạ giọng bên tai Mộ Dung Thư.

Mộ Dung Thư mím môi nhạt :

– Đi, chúng cũng xem da mặt những kẻ dày cỡ nào.

Thế nhưng, khi nàng từ đình xuống, bỗng nhiên một bóng tốc độ nhanh như chớp tiến sân, chỉ giọng nọ trầm tĩnh, lộ lạnh như băng thấu xương:

– Lưu gia bất quá là gia nghiệp mấy thập niên, ngờ khẩu khí cũng lớn như thế.

Loading...