Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 295

Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:10:09
Lượt xem: 106

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

– Gia nghiệp Lưu gia bất quá là mấy chục năm, ngờ khẩu khí cũng lớn như thế.

Giọng quen thuộc, Mộ Dung Thư khẽ cau mày, bước chân khựng một chút, ngờ sẽ đến! Mấy ngày nay nàng hề che giấu hành tung, chỉ là vấn đề thì nên đối mặt, dù trốn tránh cũng biện pháp. Ngày nàng cũng trải qua cuộc sống bấp bênh. thật ngờ, , sẽ đến.

– Phu nhân…

Hồng Lăng thấy đến, lo lắng về phía Mộ Dung Thư. Mấy ngày nay luôn luôn yên bình, nàng căn bản nghĩ tới sẽ tìm đến, hơn nữa còn đột ngột như thế, ngoài dự liệu của họ. Hiển nhiên, vương phi ngoài ý , bây giờ nên gì?

Trước cửa, đám Lưu gia, Trương Anh lẫn Trương Tuyền hiển nhiên kẻ bỗng nhiên xuất hiện là ai. Thế nhưng, Trương Tuyền khá kinh ngạc khi thấy nam tử , bay! Nếu tốc độ nhanh như thế.

Nam nhân đột nhiên nhảy một gương mặt xinh tuyệt trần, ngũ quan tuấn mỹ như điêu khắc, con ngươi đen như mực, khoác trường bào màu trắng, tao nhã đó, khiến lòng chấn động, như tuyết đầu mùa núi cao, tao nhã xuất trần. Những lời trầm tĩnh từ trong miệng thốt , mang theo vài phần lãnh ý. Ai thể nghĩ tới, một ôn hòa như còn một mặt như thế. Những đường nét tuấn mỹ gương mặt , khóe miệng còn khẽ cong lên chút ý đẽ tuyệt luân, nhưng, trong giọng ngầm chứa đựng thở lạnh như băng, khiến khác nhất thời cách nào phản ứng kịp, cũng phân rõ, câu do thốt .

Lưu Kiện ngu ngơ nửa khắc, mở to hai mắt, giận dữ trừng mới đến. Hắn ở đây chửi một phụ nhân xí, liên quan gì đến tên chứ? Thế nhưng, chỉ nhất thời tức giận, gã đàn ông bỗng nhiên xuất hiện mặc dù chỉ mấy câu đơn giản, khuôn mặt tao nhã nhưng kẻ nọ toát lên sự tôn quý áp chế . Hắn tung hoành ngang ngược ở trấn Thượng Chí nhiều năm, vẻ ngoài của cũng coi như khá tuấn, ít nữ tử ái mộ theo đuổi, nhưng khi so sánh với gã mắt , ai là phân ngựa đất, ai là áng mây xuất trần bầu trời thấy , còn phân rõ ràng là đằng khác. Có điều, chỉ chớp mắt, Lưu Kiện thấy nữ nhân của , Nhã di nương, ánh mắt si ngốc nam nhân , trong mắt rõ ràng thể thấy ánh nóng bỏng, dáng vẻ khác gì các kỹ nữ trong thanh lâu kỹ viện thấy nam nhân quyền cao chức trọng . Nữ nhân của mặt tỏ ái mộ đối với nam nhân khác, quả thực là vũ nhục, Lưu Kiện giận dữ, mắng:

– Ngươi là ai? Chuyện của khi nào đến phiên ngươi tới quản?

Lưu lão gia dù cũng lăn lộn nhiều năm, ánh mắt tới nỗi tệ, bằng cũng sẽ thể ngay từ đầu đoán hành động của Trương Anh hôm nay là do khác ở lưng chỉ đạo, hiện tại thấy nam nhân mới xuất hiện , thấy cách năng và trang phục của thì tuyệt đối nhân vật tầm thường! Có lẽ là đại nhân vật bọn họ chọc nổi. Lập tức, Lưu lão gia cẩn thận thêm mấy phần, ông túm chặt Lưu Kiện, khuôn mặt giận dữ, quát:

– Kiện Nhi, thể càn rỡ như thế! Nếu đụng quý nhân, hậu quả và ngươi thể chịu đựng .

Trương Anh và Trương Tuyền chuyện gì đang xảy . Kẻ bỗng nhiên xuất hiện là ai? Hình như là mặt vì bọn họ. Chính là, bọn họ cũng .

Đang lúc hai điều nghi hoặc, bên Lưu phu nhân bước tới, thế nhưng nửa khom gối, với Trương Anh:

– Con dâu, là Lưu gia chúng thực xin con, là Kiện Nhi thực xin con. con cũng là con dâu của Lưu gia, Vân nhi là con gái của con, nếu lúc con dùng loại thủ đoạn đối phó Lưu gia chúng , như , Lưu gia sẽ vì thế mà phá sản. Đến lúc đó của Lưu gia chỗ ở cố định, ở khu dân nghèo, đây là điều con hy vọng ? Mẫu , con tấm lòng thiện lương, tuyệt đối sẽ loại chuyện thế , đúng ?

Lưu phu nhân là thủ đoạn, lúc cũng cứng rắn vô dụng, bèn lấy tình cảm để lay động, lấy lý lẽ rõ. Huống hồ bà vô cùng hiểu Trương Anh, Trương Anh kẻ cứng lòng.

Lúc tình huống khá hỗn loạn. Trương Anh tuy rằng tâm địa cứng rắn, nhưng tình huống đột ngột vặn khiến nàng thấy mấy lời của Lưu phu nhân. Dù , lực chú ý của Trương Anh và Trương Tuyền đều đặt nam tử mới xuất hiện.

Lưu Kiện Lưu lão gia quát lớn, nhất thời còn mặt mũi, trong lòng càng căm giận bất bình. Cục diện ngày hôm nay đều do đàn bà tạo thành! Ánh mắt của tàn nhẫn về phía Mộ Dung Thư đang bước về phía , nhịn mắng:

– Xấu phụ, ngươi sẽ vì hành vi của mà trả giá thật nhiều!

Nhã di nương còn đang si ngốc nam tử áo trắng. Ả từng gặp nam tử nào tuấn mỹ như thế, đời nếu nàng thể hầu hạ nam nhân như thì cho dù c.h.ế.t cũng cam nguyện.

Lưu lão gia nhíu mày nam tử nọ, trong lòng yên đoán phận của .

Nam tử tự tại xuất trần, cao đưa mắt xuống . Theo lời , gia nghiệp Lưu gia bất quá mấy chục năm cũng dám càn rỡ như thế, nếu hậu thuẫn cường đại và gia tộc, dám thốt lời như ?

Chính là bởi vì phận của mới cảm thấy lời chút càn rỡ, nhưng cảm thấy tuyệt đối tư cách ! Thật sự mâu thuẫn.

– Câm miệng, Lưu Kiện! Nếu ngươi nhục mạ phu nhân, tơ tằm một mẩu cũng sẽ bán cho Lưu gia các ngươi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-295.html.]

Trương Anh thấy Lưu Kiện nhục mạ Mộ Dung Thư liền lập tức lên tiếng ngăn cản.

Lời , Lưu Kiện quả nhiên ngậm miệng .

Mà lúc , Mộ Dung Thư và Hồng Lăng tới cửa.

Hồng Lăng nam tử, lập tức phúc thi lễ:

– Nô tì bái kiến Ngũ thiếu gia.

, đến chính là Triệu Sơ. Hai thật sự nghĩ Triệu Sơ xuất hiện, dù nơi là trấn Thượng Chí, cách Bình Thành khá xa. Bất kể thế nào, Triệu Sơ ân với nàng, nếu nhờ Triệu Sơ, bây giờ nàng còn mang theo vết bỏng xí mà gặp , khuôn mặt đó thể khiến khác hoảng sợ.

Mộ Dung Thư nhạt về phía Triệu Sơ. Tuy rằng nàng mục đích tới đây, cũng trùng hợp , là bởi vì nguyên nhân khác nàng cũng nghĩ nhiều. Thế nhưng, cuối cùng nàng vẫn chút ngoài ý , dù cách “ mắt” của Triệu Sơ cũng khá đặc biệt, nhẹ giọng :

– Tạ Ngũ thiếu gia mặt giúp đỡ.

Triệu Sơ khuôn mặt rỗ của Mộ Dung Thư, khoé mắt đuôi mày quyến rũ, nụ tuyệt khựng khóe miệng , đôi mắt cũng loé lên, :

– Phu nhân cần đa tạ.

– Ngũ thiếu gia tới thấy trò , e rằng sẽ bẩn tai mắt Ngũ thiếu gia. Hồng Lăng, mời Ngũ thiếu gia nhà chờ một chút.

Mộ Dung Thư nghiêng đầu bảo Hồng Lăng. Chút chuyện nhỏ mắt bản nàng thể giải quyết, cần phiền đến Triệu Sơ. Huống hồ, Triệu Sơ đường xa mà đến, đạo lý để giúp dọn đống lộn xộn . Tương tự như , lý nào nàng bỏ dở việc đang nửa chừng chứ. Lưu gia, Lưu Kiện, sẽ vì sự lỗ mãng của họ mà trả giá đắt.

Con ngươi đen của Triệu Sơ chớp động, Mộ Dung Thư xong, gật đầu mỉm :

– Được.

đối phó với kẻ nhục thì bản tự tay trút giận sẽ thoải mái hơn. Hắn hiểu Mộ Dung Thư, từ lúc Lưu Kiện mở miệng, nàng rằng nhưng nghĩ xong cách giải quyết. Hơn nữa kế sách tuyệt đối sẽ khiến Lưu gia, Lưu Kiện mặt. Vậy thì sẽ ở trong phòng dùng , xem kịch thôi.

Hồng Lăng lập tức xoay đưa tay hướng về phía trong phòng :

– Mời Ngũ thiếu gia theo nô tì trong.

Triệu Sơ gật đầu, lúc qua bên Lưu lão gia và Lưu Kiện, bước chân dừng , hai , mặt vẫn mang theo tươi , nhưng đáy mắt cuồn cuộn ánh sáng lạnh lẽo:

– Lưu lão gia, Lưu thiếu gia…

Hắn chỉ dùng giọng trầm thấp gọi họ. Lưu lão gia và Lưu Kiện đều tự chủ về phía , vốn cho là sẽ tiếp, thế nhưng Triệu Sơ dời mắt, theo Hồng Lăng phòng.

Lưu lão gia , bỗng nhiên cảm giác lòng bàn chân sinh một dòng khí lạnh, nam nhân đến tột cùng là ai? Ngũ thiếu gia? Chẳng lẽ là thiếu gia của một đại gia tộc?

Nhã di nương bóng lưng Triệu Sơ si mê thôi, ánh mắt cố kỵ gì, trong lúc nhất thời nàng quên bên còn Lưu Kiện, phu quân của nàng.

Loading...