Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 302

Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:10:20
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tay nghề Mộ Dung Thư khiến Triệu Sơ kinh ngạc, đồng thời trong lòng cảm thán, một nữ tử như , bất kể phương diện nào cũng vô cùng xuất sắc. mà, chậm một bước, thua bởi Vũ Văn Mặc.

Lúc dùng cơm, Mộ Dung Thư lên tiếng, cho dù khoé môi nàng luôn hàm chứa nụ nhàn nhạt, nhưng đuôi mày khóe mắt như đăm chiêu. Triệu Sơ tâm tư sâu sắc, tất nhiên buổi chuyện chiều nay của ảnh hưởng đến suy nghĩ trong lòng nàng.

Sau khi ăn xong, Triệu Sơ tiện ở lâu trong bèn cùng gã sai vặt rời .

Chờ Triệu Sơ , Hồng Lăng cửa viện, cau mày :

– Vương phi, Ngũ thiếu gia thể nơi chúng ở, như e là vương gia cũng sắp đến đây.

Đến lúc đó, vương gia sẽ lựa chọn thế nào?

Nghe , Mộ Dung Thư nữa nhíu chặt đôi mày. Trước mắt như hiện lên cảm giác khi thoáng bắt gặp vạt áo bào màu tím thêu hoa văn vàng, còn tầm mắt nóng rực khiến nàng cảm thấy vô cùng quen thuộc .

Hắn tới ?

– Ngũ thiếu gia khi vương gia vương phi ngài bỏ hộc máu, hơn nữa còn suy giảm tới tâm phế. Xem ở trong lòng vương gia, vương phi cực kì quan trọng. Vương phi, nếu vương gia tìm đến, ngươi trở kinh thành ?

Sau một hồi trầm mặc, Hồng Lăng nhịn mở miệng hỏi.

Mấy ngày nàng luôn theo vương phi, mặc dù ở đường hai vẫn gặp vấn đề gì quá khó khăn, nhưng dù vương phi cũng là một phụ nhân đơn độc, tuy rằng mặt hoá trang thành rỗ để che giấu bớt, nhưng vẫn chuyện linh tinh, đồng thời còn vài gã đàn ông mắt đến trêu chọc vương phi. Đều cửa nhà quả phụ nhiều thị phi, hiện thời bên vương phi hề bóng dáng nam nhân, cũng khó trách sẽ khiến đến trêu chọc, đồng thời ngay cả Tiểu Hiên nhi cũng vì bảo vệ vương phi mới học chút công phu quyền cước.

Đôi mắt sáng ngời của Mộ Dung Thư chớp động. Nàng nhẹ nhàng nhăn mày . Lát , nàng mới mở miệng :

– Chờ một thời gian nữa , còn quyết định.

Thì , nàng ở cái trấn nhỏ sống an cả đời cùng với Hiên nhi. Dù điều mà nàng kiên trì ai thể cho. Như , nàng miễn cưỡng nữa.

Không , nàng do dự…

Từ tới nay suy nghĩ của nàng đều kiên định, một khi quyết định tuyệt đối sẽ sửa đổi. , hiện tại, nàng thật sự do dự. Có lẽ, nàng nên cẩn thận suy nghĩ, đúng , cẩn thận suy nghĩ.

– Hi vọng vương phi nghĩ rõ ràng. Vương gia đối với ngài là một tấm chân tình. Có lẽ trong chuyện của công chúa Chiêu Hoa vương gia sai. ngay từ lúc bắt đầu cho đến vương gia đều đặt cảnh khác mà suy nghĩ cho vương phi, bằng cũng sẽ thể xây một phủ mới. Tuy rằng công chúa Chiêu Hoa và vương phi cùng phận, nhưng vì vương phi vương gia thể đến phủ Chiêu Dương chứ? Nô tì , vương gia nhận lời với vương phi, chỉ cần ba đến năm tháng, sẽ giải quyết triệt để chuyện. Công chúa Chiêu Hoa cũng sẽ thể là Nam Dương vương phi. Kỳ thực, đổi góc độ suy nghĩ, vương gia như , cũng là vì vương phi. Còn nữa, khi vương phi bỏ , vương gia nhận tin tức thì hộc m.á.u hôn mê, thậm chí suy giảm tới tâm phế, đồng thời việc đầu tiên gia khi tỉnh dậy là từ hôn, cũng tuyên cáo thiên hạ là thể bệnh hiểm nghèo, thể con. Kể từ đó, đừng là hòa , e là ai trắc phi, thậm chí là phu nhân của vương gia. Nô tì cảm thấy, vương gia tựa hồ chỉ một vương phi mà thôi.

Hồng Lăng cau mày trầm giọng .

Trong đêm tối, tiếng Hồng Lăng tựa như một luồng khí lạnh buốt xuyên thấu lòng Mộ Dung Thư, khiến tâm trí nàng rúng động mạnh mẽ. Nàng chăm chăm góc tường, đôi đồng tử lạnh như băng vô cùng u ám.

– Vương phi á? Phu nhân, Hồng Lăng, hai đang đến vị vương phi nào thế?

Trương Anh từ khúc rẽ ngoặt tới, mơ hồ Mộ Dung Thư và Hồng Lăng nhắc tới vương phi, vương gia gì đó, tò mò hỏi.

Nghe , Hồng Lăng lập tức thoáng qua Mộ Dung Thư, im bặt, đó về phía Trương Anh, phía cửa. Nàng bước về hai bước, cầm tay Trương Anh, giải thích:

– À, là Bình Sóc Vương ở Bình Thành đến hai vị vương phi, chung sống vô cùng hoà thuận êm ấm nên mới tò mò mấy câu. Ngươi trở về cùng Trương Tuyền ?

– Ừ. Nay mai là đưa tơ tằm trong tay bán cho Lưu gia. Đề phòng chuyện, cố ý thương lượng một chút với , đêm nay để xảy vấn đề gì may, bằng cũng khó ăn với Lưu gia.

Trương Anh trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-302.html.]

Hai cùng sân, Hồng Lăng đóng cửa viện .

, hai nhắc đến Bình Sóc Vương và hai vị vương phi của khiến nhớ tới đến Nam Dương Vương trong kinh thành. Nghe Nam Dương vương phi nhiễm bệnh nặng ở trong phủ nghỉ ngơi, Nam Dương Vương hạ lệnh cho phép bất luận kẻ nào đến thăm, quấy rầy. Người của trấn chúng còn đang nghị luận, vị Nam Dương vương phi bệnh hiểm nghèo truyền nhiễm gì , sợ lây bệnh cho khác? Vì Nam Dương Vương mới thể hạ lệnh như ? Ngay cả nhà đẻ của Nam Dương vương phi cũng cho thăm nữa.

Trương Anh . Đối với dân chúng tầm thường như bọn họ, những kẻ hoàng tộc tôn quý cách bọn họ xa, vì khi dù chỉ là một chút xíu tin tức cũng thể trở thành đề tài trọng tâm của họ trong một thời gian dài.

Hồng Lăng thật ngờ Trương Anh bỗng nhiên đề cập đến Mộ Dung Thư, nụ chút lúng túng :

– Chuyện của những quý nhân trong kinh thành những dân tầm thường chúng .

Mà Mộ Dung Thư là vẻ mặt thản nhiên :

– Các ngươi cứ trò chuyện , về phòng nghỉ ngơi.

Trương Anh và Hồng Lăng lập tức đáp .

Hồng Lăng chút lo lắng bóng lưng Mộ Dung Thư rời . Thật trong lòng vương phi, vương gia cũng quan trọng đúng ? Tuy rằng nàng vương phi đang nghĩ gì, nhưng nàng , kỳ thực vương phi cũng vô cùng đau khổ. Nàng và Tiểu Hiên nhi luôn luôn theo bên vương phi, ở mặt ngoài vương phi vẫn như một, nhưng bọn họ mỗi ngày ở bên cạnh nàng, cảm giác những đổi dù nhỏ của nàng.

, nàng thể để cho vương phi đau khổ cả đời.Chỉ là, hiện thời Ngũ thiếu gia của Triệu gia đến đây. Hắn là nam tử ưu tú như , chỉ bề ngoài tuấn mỹ, còn gia thế hùng hậu. Từ dạo đến đây, ngoài mặt là vì chuyện buôn bán tơ tằm ở trấn Thượng Chí nhưng sự thật là vì vương phi ? Lần đó ở Triệu gia, nàng cảm thấy tình cảm dành cho vương phi tầm thường. Tình huống mắt thật phức tạp.

. Chuyện của các quý nhân chúng thể rõ ràng chứ? Theo thấy, cũng . Nghe trong chỗ nhà cao cửa rộng , nữ tử đều tự do , những nữ tử như chúng ở trấn ít nhất cần mỗi ngày nhốt bên trong hậu viện, suốt ngày lục đục tranh đấu với . Còn nữa, , nhà nào càng cao sang quyền quý, chuyện bên trong càng khó lường, chúng cứ nên chơi thôi.

Trương Anh , với Hồng Lăng.

Hồng Lăng thôi về phía phòng Mộ Dung Thư, đó sang trò chuyện với Trương Anh:

– Ừ, nhà nào càng giàu thì càng nhiều chuyện. mà, chỗ nào nhiều chuyện đây. Quý nhân phiền muộn của quý nhân, dân chúng cũng phiền muộn của dân chúng. Người sống đời, thể mỗi việc đều luôn thoải mái như ?

– Nghe Hồng Lăng cô cô kìa, giống như lời của trải qua hơn nửa đời . Nếu ai còn tưởng rằng Hồng Lăng cô nương là vị phu nhân bốn mươi, năm mươi tuổi đấy. , cái nam tử hôm nay đến tìm phu nhân thật là quá sức trai , khiến khác dám . Ta còn từng thấy qua nam tử tuấn mỹ như thế. Nhắc tới cũng kỳ lạ, còn một nữa, mặc quần áo màu tím sẫm, quanh tỏa thở lạnh thấu xương cho sợ hãi, khiến dám thẳng, căn bản cũng kịp rõ vẻ mặt đó. Điều duy nhất nhớ là khuôn mặt nam tử tái nhợt, dáng vẻ như bệnh nặng mới khỏi .

Trương Anh bỗng nhiên nhớ tới Triệu Sơ, bỗng nhiên xuất hiện trong sân chiều nay và nam tử một thở lạnh thấu xương lạnh , lập tức với Hồng Lăng.

Nghe , hai mắt Hồng Lăng sáng lên, bất thần nắm lấy tay Trương Anh, vài phần kích động hỏi nữa:

– Là ngươi tận mắt thấy? Nam tử một thở lạnh như băng?

Vương gia vốn là lạnh như băng, mặt hiếm lúc tươi . Trước đây khi đầu tiên thấy vương gia, nàng sợ run cả . Cũng bắt đầu từ khi nào, lúc vương gia ở bên cạnh vương phi thì thở lạnh như băng cho sợ hãi biến mất còn bóng dáng, chỉ còn sự dịu dàng thắm thiết.

Trương Anh chút nghi hoặc Hồng Lăng, vì Hồng Lăng kích động như ? Bất quá Trương Anh cũng nghĩ nhiều, khi tất cả lời của Hồng Lăng cũng chẳng gì bất thường, bèn nghi ngờ gì gật đầu trả lời:

. Có điều , võ công. Chúng cúi đầu xuống một lát thì khi ngẩng đầu lên thấy bóng dáng . Không đến ngõ hẻm nhà chúng chứ, cách ăn mặc của , khí chất tôn quý, thấy quyền quý.

Tất nhiên Hồng Lăng hề thấy lời tiếp theo của Trương Anh, lúc trong đầu nàng là kinh hỉ, vương gia đến !

, nhất định là vương gia đến !

Chỉ cần vương gia đến đây, lẽ vương phi sẽ đau khổ như . Nàng thật sự hi vọng vương phi thể về là đây khi còn ở vương phủ, chỉ cần vương phi , nàng cảm ơn Trời Phật.

Hôm , trong trấn thức dậy ăn điểm tâm xong, dọn dẹp nhà cửa, mở cổng thấy hàng xóm đang tụ tập một chỗ bàn tán gì đó.

Hồng Lăng và Trương Anh tò mò bèn qua . Kết quả lấy tin tức thật sự cho khiếp sợ!

Loading...