Hồng Lăng lướt qua đổi sắc mặt, nhưng vẫn cách nào di động mảy may, Lưu Kiện, đó về phía Mộ Dung Thư hỏi. Kẻ cặn bã như Lưu Kiện thật sự cần thương xót! Lưu gia bọn họ rơi tình trạng hôm nay còn tự kiểm điểm bản , đem tất cả sai lầm trút lên đầu kẻ khác. Người như thế vĩnh viễn sẽ hối cải, bằng cho một bài học.
Trương Anh thương hại Lưu Kiện. Nàng là bên gối Lưu Kiện mấy năm, đương nhiên hiểu rõ tính tình của . Hắn lòng muông thú, từ tới nay hề trái tim chính trực, hiện thời rơi nông nỗi hôm nay đều là gieo gió gặt bão. Như đây Trương Anh còn lẩn quẩn trong lòng, nhất định sẽ tha thứ , sẽ bỏ qua chuyện cũ, mà lúc , nàng thông suốt. Cho dù buông tha Lưu Kiện, như vẫn sẽ .
Mộ Dung Thư nhàn nhạt lướt qua con d.a.o dính m.á.u đất , cuối cùng về phía Lưu Kiện, trong mắt hiện tia sáng lạnh, tiếng như băng sương, nhàn nhạt mở miệng:
– Trực tiếp đưa đến quan phủ, đưa cả hung khí đến, xin Huyện lệnh đại nhân xử lý nghiêm khắc! Trương Anh, Trương Tuyền, hai các ngươi đơn kiện đưa cho Huyện lệnh đại nhân, rõ ràng gia đình Lưu Kiện chiếm đoạt tài sản Trương gia thế nào, vu khống Trương Anh gian díu với khác .
Nếu tính nợ thì gộp tính luôn một thể. Tin rằng với một loạt tội danh như thế, Lưu Kiện nếu thoát tội e là cũng cách nào. Không gặp phiền phức thì hôm nay nhất định xử lý Lưu Kiện triệt để.
Trương Anh và Trương Tuyền , cũng hiểu hôm nay thật sự là thời cơ , mượn chuyện Lưu Kiện hành hung, đem bộ sở tác sở vi của Lưu gia báo lên cho Huyện lệnh đại nhân, ông nhất định sẽ đồng tình với cảnh của Trương gia mà nghiêm trị Lưu gia.
Bên Lưu Kiện , lập tức trợn trừng hai mắt thể tin nổi Mộ Dung Thư. Ả phụ thế nhưng tay tàn nhẫn như thế! Cùng lắm là nhục mạ nàng vài câu, cầm d.a.o hướng nhắm đầu nàng khoa tay múa chân hai cái, nàng cũng hề thương, mà thế với ! Quả nhiên là một độc phụ!
Tuy rằng tay chân của chế ngự nhưng vẫn thể chuyện, bèn mắng to:
– Ngươi ả độc phụ ! Một ngày nào đó sẽ khiến ngươi trả giá đắt!
Mộ Dung Thư lạnh lùng quét mắt một cái xoay trở về viện.
– Trương Anh, ngươi đến nha môn gặp Huyện lệnh đại nhân, bảo ông đến đưa Lưu Kiện .
Trương Anh lập tức đáp:
– Vâng ạ.
Ngày hôm nay vốn là đến nhà Trương Đức, nuôi tằm nhiều nhất trấn nhưng giờ xảy chuyện , xem chỉ tạm thời hoãn , hôm khác .
Trương Tuyền e ngại huyệt đạo của Lưu Kiện đến thời điểm giải bèn ở cổng viện canh chừng, còn Hồng Lăng theo chân Mộ Dung Thư phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-310.html.]
Khi thì tìm Huyện lệnh đại nhân, kẻ canh chừng Lưu Kiện dám lơ là, Hồng Lăng theo Mộ Dung Thư phòng thì một nữ tử một lam lũ gầy quắt từ chỗ rẽ ngoặt bước . Đôi mắt nàng tràn ngập u oán về hướng Vũ Văn Mặc rời , đó ngập tràn oán hận về phía viện của Mộ Dung Thư. Hai bàn tay nắm thành nắm đấm, bàn tay chỉ còn da bọc xương nắm chặt quần áo , cắn chặt răng.
Không thể tưởng tượng Mộ Dung Thư cũng tới! Tuy rằng mặt Mộ Dung Thư hoá trang nhưng nàng vẫn thể nhận . Mà Vũ Văn Mặc cũng theo đến đây. Không Mộ Dung Thư bệnh nặng dưỡng bệnh trong phủ Nam Dương Vương ? Thế nào nàng xuất hiện trong trấn nhỏ ? Có điều dáng vẻ bảo vệ che chở của Vũ Văn Mặc đối với Mộ Dung Thư thì thấy, hiện thời Mộ Dung Thư chiếm sủng ái của Vũ Văn Mặc ?
Nghĩ đến đây, nàng cúi đầu bản , một quần áo dơ bẩn, gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, tức thì trong mắt hiện lên nước mắt phẫn hận. Nhớ ngày đó, khi nàng còn ở phủ Nam Dương Vương, mỗi ngoài, ai mà hâm mộ nàng? Khi đó nàng chính là Tam phu nhân của phủ Nam Dương Vương, nhưng hôm nay thì ? Nàng rơi nông nỗi , quỷ quỷ.
– Sao ngươi chạy đến đây? Chẳng lẽ là trốn khỏi , tìm mà ngươi đó? Ngươi đừng mà suy nghĩ viển vông!
Bỗng nhiên ở bên Phương Dung Mai xuất hiện một gã đàn ông dáng vẻ dữ tợn, một tay hung hăng bắt cổ tay Phương Dung Mai, ác độc nói.
Phương Dung Mai nhăn mày . Chỗ cổ tay truyền đến đau đớn khiến nàng thiếu chút nữa rơi lệ, nhưng mà loại tình huống dường như thành thói quen. Chỉ thấy nàng mềm giọng khẩn cầu:
– Ca, ngươi hiểu lầm. Người nọ là kẻ thù của , thể tìm nàng ? Hiện thời theo ca ngươi, cuộc sống , tuyệt đối sẽ nghĩ đến những thứ viển vông . Không ngươi chờ xong việc , kiếm một ngân lượng sẽ tìm một nơi ai nhận , vui vẻ mà sống ? Ta còn sinh cho ca ngươi một đứa bé trắng trẻo mập mạp mà.
Nàng mềm mại như quả nhiên lấy lòng ca, nét độc ác dữ tợn mặt gã dần dần biến mất. Hắn nới lỏng tay đang nắm cổ tay Tam phu nhân, gật đầu :
– Ngươi nhớ kỹ những lời , nhất đừng tâm tư khác. Hiện thời chúng đang quan phủ để ý chặt chẽ nên chỉ thể chờ một thời gian. Một lát về ngươi coi chừng cho thật kỹ những nữ nhân , đừng để các nàng kêu cả ngày. Chờ quan phủ buông lỏng một chút, chúng nghĩ cách đưa các nàng . Hiện tại trong đó cũng mấy chút nhan sắc, sẽ bán giá . Đến lúc đó, ngươi cũng cần mỗi ngày chỉ ăn một ít bánh ngô, cũng nên bảo dưỡng cẩn thận.
– Vâng , đúng , Mai nhi đều ca.
Phương Dung Mai ngừng gật đầu, dáng vẻ vô cùng ngoan ngoãn. Ca thấy nàng như thế, hết sức hài lòng.
Lúc sắp bỏ , bỗng nhiên Phương Dung Mai với gã :
– Ca, là nữ nhân của ngươi, đương nhiên suy nghĩ cho ngươi. Những nữ tử chúng bắt , tư sắc hết sức bình thường, còn bằng hai phần của đây, thế thì thể bán giá cho thanh lâu. Ngược nghĩ đến một cách, chỉ cần ngươi thể , ngày chúng nhất định thể ăn ngon mặc .
Ca , hai mắt tỏa sáng, lập tức vô cùng hứng thú Phương Dung Mai, :
– Ngươi xem.