Nếu như chuyện gì cũng quấy rầy nữa. Giờ về khách điếm xử lí vài chuyện.
Triệu Sơ gật đầu thi lễ với Mộ Dung Thư dậy về.
Sau khi Triệu Sơ , mấy Mộ Dung Thư cùng đến nhà Trương Đức.
Nhà Trương Đức cách chỗ họ khá xa, vẻn vẹn gần nửa canh giờ mới đến. Hiên nhi vốn khá phấn khích, nhưng đợi khi đến nhà Trương Đức thì ỉu xìu, may mắn là lúc đường Trương Tuyền ôm, bằng hai cái chân ngắn nhỏ nhắn của cu hẳn là đứt lìa chứ chẳng chơi.
Cuộc sống của những hộ dân nghề chăn nuôi tằm ở trấn Thượng Chí cũng dư dả gì, bởi lẽ những tiểu thương mua tơ tằm tìm cách ép giá xuống thấp nhất. Cả năm vất vả hơn phân nửa chỉ thể đảm bảo cơm no áo ấm, còn nếu khoác lên loại vải tơ tằm do chính góp phần thật đúng là chuyện xa xỉ. Cho nên chuyện Trương Đức đòi nâng giá bán về tình cũng là thể thông cảm, dù , ai kiếm nhiều tiền một chút chứ?
Nhà Trương Đức khá lớn, cả sân đều nuôi tằm. Trương Đức bọn họ đến thì lập tức tự tiếp đãi, trong nước lạnh, qua cũng là một kẻ lòng tham thái quá.
Trương Anh rõ mục đích đến đây của bọn họ, gương mặt Trương Đức phần khó xử, do dự một lát mới mở miệng :
– Ta cũng kỳ thực Trương gia các ngươi vẫn đối với dân trấn Thượng Chí chúng , thu mua tơ tằm cũng dùng giá cao để cho chúng thể kiếm tiền nhiều hơn, huống chi còn gấp đôi giá cho chúng .
– Ngươi rõ như , chỉ cần Trương gia chúng thể Đông Sơn tái khởi, các ngươi cũng sẽ càng ngày càng . hôm nay đòi giá gấp ba, thì thật sự là quá cao.
Trương Anh lập tức mở miệng .
Trương Đức , chân tay luống cuống gãi gãi đầu. Mà lúc một phụ nữ cao lớn vạm vỡ từ trong nhà . Khuôn mặt là kẻ dễ đối phó, Mộ Dung Thư cúi đầu hờ hững uống .
Phụ nhân nhếch khoé mắt giơ lên, dáng vẻ như đem mấy Mộ Dung Thư để trong mắt, vô cùng cao ngạo :
– Chuyện hai ngày xong ? Nếu các ngươi tăng giá gấp ba, chúng tuyệt đối sẽ bán tơ tằm cho các ngươi. Các ngươi cùng đám thương nhân đó tăng giá gấp ba ? Bọn họ đều đồng ý, nếu mấy các ngươi kiếm nhiều hơn thì nâng giá tiền, lúc đó tất nhiên là chúng sẽ nguyện ý bán cho các ngươi.
Lời , Mộ Dung Thư lập tức cau mày. Xem là loại lòng tham đáy.
Trương Anh phản bác . Bà vợ của Trương gia là kẻ nổi danh xảo quyệt.
Trương Đức lên kéo kéo ống tay áo phụ nhân nọ, ý chỉ trích lên tiếng:
– Ngươi bớt tranh cãi , Trương gia đối với chúng còn ít ân đức ? Hiện thời Trương gia Đông Sơn tái khởi, chúng thể như ?
– Ngươi vì ngẫm ? Cuộc sống hiện tại của chúng thế nào? Đã bao nhiêu năm vẫn ở trong cái sân viện nhỏ xíu . Ngươi còn Trương gia, bọn họ chính là nhà giàu, cần chúng giúp đỡ. Ngươi bây giờ một câu cũng cho , tới lúc tỉnh thì chúng chính là chịu thiệt. Ngươi để dành tiền cho con trai thành cưới vợ ? Huống hồ, bọn họ cần tơ tằm của chúng , thì còn Lưu gia đang sẵn sàng tranh đoạt đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-313.html.]
Phụ nhân đẩy Ttrương Đức , nghĩa chính ngôn từ nói. Nếu nàng tính toán tỉ mỉ, chừng hiện giờ bọn họ đang ở trong một cái viện còn nhỏ hơn đây nhiều.
Thấy tình hình , Trương Anh đầu về phía Mộ Dung Thư, chờ mong phu nhân nhà sẽ cách để giải quyết.
Mà Mộ Dung Thư lên về phía Trương Anh và Trương Tuyền, :
– Một khi như , chúng cũng thể miễn cưỡng. Dù gấp ba giá thật sự là cao. Tuy rằng luyến tiếc, nhưng vẫn cách nào hợp tác cùng các ngươi.
Dứt lời, lập tức dậy như bỏ . Phụ nhân tuy là khôn khéo, nhưng cũng là kẻ hồ đồ. Tưởng rằng hiện thời Lưu gia còn thể tiếp tục kinh doanh tơ tằm ? Cả đống tơ tằm mua vẫn cách bán , huống chi còn là dùng giá cao để mua, càng c.h.ế.t thảm.
Trương Đức sốt ruột, lập tức gọi Mộ Dung Thư :
– Xin phu nhân dừng bước, chuyện còn thể thương lượng.
Nay tình huống Lưu gia ai mà ? Nếu bán cho thì với tơ tằm của nhà cũng đủ để tự liên hệ với thương nhân.
Phụ nhân cũng ngoài ý với phản ứng của Mộ Dung Thư. Hai khi đến thái độ của Trương Anh đều khách khí, cho thấy tơ tằm nhà bọn họ là quan trọng nhất, thể thiếu, nhưng hôm nay thái độ của vị phu nhân quả thật như thể cũng mà cũng chẳng , để mắt. Lập tức nàng liền hoang mang lo lắng.
Trương Anh tuy rằng kinh ngạc với cách ứng xử của Mộ Dung Thư, nhưng khi thấy sự đổi thái độ của hai vợ chồng Trương Đức thì ngay cách của phu nhân thật sự tác dụng.
Bước chân Mộ Dung Thư ngừng , đầu về phía Trương Đức, nhàn nhạt hỏi:
– Còn chuyện gì?
– Mọi chuyện còn thể thương lượng , tơ tằm đó cứ dựa theo giá cũ của các ngươi .
Trương Đức cúi đầu thấp giọng .
Phụ nhân bên cạnh còn thêm gì nữa nhưng Trương Đức ngăn cản.
Nghe , Mộ Dung Thư nhẹ, một nữa xuống, khẽ:
– Thật ngoài tiền trả cho việc mua tơ tằm, chỉ cần đến mùa thu hoạch mà việc buôn bán của chúng càng càng thì mỗi dịp cuối năm, chúng sẽ đưa thêm các ngươi một ít ngân lượng xem như là tiền thưởng. Bất quá điều kiện tiên quyết chính là, sản phẩm tơ tằm màu sắc thượng đẳng, hơn nữa lượng nhiều. Có lẽ đến một ngày nào đó, tiền thưởng so với tiền bán tơ tằm còn nhiều hơn.
– Thật ? Nếu thật sự là như thế, thì quá. Các ngươi sớm thì chúng nhiều chuyện lằng nhằng như .
Phụ nhân xong lập tức rộ lên, khuôn mặt mập mạp như nở rộ một đóa hoa cực lớn.