Mộ Dung Thư âm thầm nhíu mày. Tình huống mắt .
Phương Dung Mai uy h.i.ế.p mấy câu xong, thấy mười mấy nữ tử trong phòng cũng lên tiếng, mới hếch mặt lên trời cao hứng rời .
Mà khi Phương Dung Mai , những cô gái đều bắt đầu thút thít, nhưng đều cực nhỏ, đúng lúc bên ngoài đang mưa, tiếng của họ tiếng mưa rơi át . Xem những lời của Phương Dung Mai cũng là doạ suông.
Mộ Dung Thư thấy cần tiếp tục giả vờ, dù đất cũng vô cùng ẩm ướt, mà xung quanh đều là tiếng của nữ tử, sẽ vấn đề gì bèn chậm rãi mở mắt , bắt đầu quan sát căn phòng.
Những cô gái thấy nàng cũng nghĩ nhiều. Do trời tối, thấy rõ khuôn mặt Mộ Dung Thư, các nàng vẫn cúi đầu thút thít như cũ. Hiện giờ nàng đang nhốt trong một căn phòng nhỏ, qua quá đơn sơ, căn bản che nổi mưa to bên ngoài, ngẫu nhiên còn nước mưa văng . Đơn giản thoáng qua, phòng dùng một ít gỗ mục dựng lên.
Lúc nàng hết sức tò mò. Phòng đơn sơ như thế, nếu trốn , chỉ cần mười mấy nữ tử liên hợp, thể chạy thoát ? Nàng nhẹ nhàng cau mày , nghi hoặc trong lòng càng sâu. Gã đàn ông hết sức kỳ lạ, đây bắt đều dùng cách lừa gạt là chủ yếu. Mà gã cũng chút bản lĩnh. Căn cứ loại thuốc mê màu mùi sử dụng để đối phó hai gã hộ vệ đang âm thầm bảo vệ nàng cũng thể thấy thật sự đơn giản!
Xem , gã bắt cóc một tên du thủ du thực bình thường mà là một kẻ võ công, y thuật.
Thế nhưng, gã bắt cóc hôm nay gọi là “ca” ngoài, vì những cô gái vẫn thành thành thật thật chờ chỗ trốn ? Nàng Phương Dung Mai tuyệt đối võ công, huống hồ hiện thời nàng gầy chỉ còn da bọc xương.
Nàng rũ mắt, cẩn thận nghĩ.
Giây lát, tiếng thút thít dần dần ngừng . Mộ Dung Thư cảm giác vẫn còn lấy sức lực, e là do hạ quá nhiều mê dược, cảm giác đó khiến nàng bối rối. Nàng chau mày, nơi quá ẩm ướt, đầu ngẫu nhiên nước mưa văng trúng, nếu như ngủ, lẽ ngày mai sẽ càng sức, khi còn nhiễm phong hàn.
– Ồ?! Sao ngươi quen mắt như thế? Hình như gặp qua ở đó.
Ngay khi Mộ Dung Thư cảm giác khoẻ bèn nhắm mắt , cách nàng xa bỗng nhiên một nữ tử lên tiếng, nghi hoặc .
Giọng thật sự quen. Mộ Dung Thư chầm chậm mở mắt về nơi đó. Có điều trong phòng quá âm u, rõ thứ phía , chỉ thể mơ hồ thấy một vài bóng , mà nơi phát tiếng của nữ tử nàng rõ.
Nữ nhân thấy Mộ Dung Thư lên tiếng bèn thức thời ngậm miệng , nhưng mà chỉ một lát thấy một vài tiếng hít thở đều đều.
Trong bóng đêm, đôi mắt đen sâu thẳm như đêm tối của Mộ Dung Thư nữa nhắm . Nàng nghĩ, đêm nay, bất kể cũng ngủ một chút, bằng nàng chẳng còn sức nào đối mặt những chuyện xảy tiếp theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-316.html.]
hiển nhiên, những nữ tử cùng bắt tới như nàng đều an , ngủ một lát thì trong mơ hồ thấy tiếng đau đớn tận cõi lòng. Mộ Dung Thư âm thầm cắn răng. Trước đây, những tình tiết bất quá là chỉ thấy trong TV, trong tiểu thuyết, khi tự buộc trải qua, mới đây là việc độc ác đến mức nào! Nó khiến sợ hãi, cho thể thở dài. Một đám nữ tử, vận mệnh cứ như đổi.
Tay nàng chỉ khẽ nhúc nhích, mím môi thật chặt. Phương Dung Mai sẽ trả giá đắt vì việc !
Nàng nắm chặt hai đấm, , , sẽ đến tìm nàng… (Hừ, ai dzậy Thư tỷ ???)
Trong lúc bất tri bất giác, nàng mỏi mệt ngủ , chờ khi tỉnh là sáng hôm .
Sáng nay trời vẫn mưa, nhưng mà mưa to biến thành mưa nhỏ, giọt giọt tí tách cho lòng phiền muộn. Mộ Dung Thư tiếng mưa rơi, đôi mày càng cau chặt thêm.
Khi tỉnh , nàng cẩn thận kiểm tra tình hình chung quanh, nơi thế mà tọa lạc lưng chừng núi! Nếu nắm rõ địa hình trong núi, chắc chắn sẽ lạc đường, đồng thời còn khả năng gặp dã thú nguy hiểm!
– Vừa bọn , đợi mưa tạnh sẽ mang chúng khỏi thành. Đến lúc đó nhất định họ sẽ bán chúng .
– Không Huyện lệnh đại nhân phái lục soát ? Huyện lệnh đại nhân nhất định sẽ cứu chúng . Ta bán, nếu bán kỹ viện thì sống còn bằng chết.
– Ta sợ. Bọn họ đều con .
– Bọn họ bắt nhiều như vẫn bắt, hiện thời chúng thể cứu chứ?
Mấy nữ tử co cụm , xem cũng khá rõ ràng tình cảnh của , ở một bên nhỏ giọng .
– Bị bán kỹ viện cùng lắm chính là mỗi ngày ngủ với mấy nam nhân, nếu các ngươi thể học vài ngón nghề, hầu hạ nam nhân cao hứng, cuộc sống cũng đến nỗi nào. nếu các ngươi thà c.h.ế.t theo, tiếp khách thì sẽ chịu hết cực khổ.
Trong đó một nữ tử thấp giọng mở miệng .
Mấy nữ tử tò mò về phía nàng :
– Làm ngươi ?
– Ta chính là từ đó , ?