Nàng tự giễu khổ, ngờ mới từ kỹ viện trốn lâu, hiện giờ sắp quẳng trở nghề cũ.
– Ngươi Nhã di nương ở Lưu gia ? Sao ngươi bắt đây?
Một nữ tử từng gặp qua Nhã di nương, lúc thấy giọng nàng cảm thấy ngoài ý . Dù Lưu gia cũng là gia đình khá giả trong trấn!
Ở một góc khác Mộ Dung Thư , khẽ nhướng mày, về phía đám Nhã di nương. Trách tối hôm qua cảm thấy giọng vô cùng quen tai, thì là Nhã di nương! Xem Nhã di nương bắt mấy ngày, lẽ là ngày khi khách điếm ca theo dõi.
Nhã di nương khổ xong cũng thêm gì nữa, xoay đầu sang một bên. Vừa xoay thấy Mộ Dung Thư đang trong góc. Lúc đầu khuôn mặt nàng tràn ngập kinh ngạc tò mò, về chút nghi hoặc.
Ánh mắt Mộ Dung Thư chút gợn sóng, thong dong bình tĩnh đối diện ánh mắt đánh giá của Nhã di nương.
– Ánh mắt ngươi giống một !
Nhã di nương kinh ngạc kêu lên một tiếng. Ánh mắt trấn định chút gợn sóng của nữ nhân giống một ! Chính là phụ mặt rỗ! Xấu phụ mặt rỗ tuy rằng nhưng một một khí chất cao quý tao nhã ai sánh bằng. Nàng chăm chú Mộ Dung Thư.
Giây lát, nàng hét to một tiếng:
– Ngươi chính là phụ !
Mộ Dung Thư khẽ cong khoé môi nhạt, ánh mắt Nhã di nương cũng quá vụng về.
Những khác Nhã di nương kêu lên, đồng loạt về phía Mộ Dung Thư, mặt mỗi đều hết sức khó hiểu. Rõ ràng nữ tử là tiểu mỹ nhân tuyệt sắc khuynh thành, là phụ chứ?
Mà trong mắt Nhã di nương vốn còn hận ý và lửa giận, cũng nghĩ tới điều gì thu hồi ánh mắt, yên tĩnh trở .
– Ngươi như , nếu bán kỹ viện, thật sự là xong đời. Ta nghĩ, nếu ngươi tiến cung, chắc chắn sẽ Hoàng Thượng sủng ái. Thế nhưng, kiểu tóc ngươi hẳn là gả cho khác, quần áo cũng sang trọng, bắt tới đây?
Một nữ tử đến bên Mộ Dung Thư, vài phần tò mò hỏi.
Mộ Dung Thư đầu nữ tử . Quần áo nàng bẩn, mà mặt cũng lem luốc, thấy rõ dung mạo vốn , nhưng một đôi mắt ngời sáng, như một loại hương khí nhàn nhạt. Con ngươi đen của Mộ Dung Thư chớp động, nhốt trong mấy ngày, tắm rửa, mùi mồ hôi là , nhưng nàng mùi thơm. Hôm qua chú ý, đến bây giờ nàng mới phát hiện những nữ tử bên cạnh đều mùi . Mộ Dung Thư đè nghi hoặc trong lòng, nhẹ giọng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-317.html.]
– Vì các ngươi chạy trốn?
Đây là nghi hoặc vẫn lơ lửng trong lòng nàng từ hôm qua.
Nữ tử là đơn thuần, Mộ Dung Thư hỏi như thế, bĩu môi khinh thường nhỏ giọng thầm thì bên tai nàng:
– Chúng đều thử, nhưng kịp chạy đến chân núi tóm . Đến lúc đó sẽ ăn một trận đòn roi. Còn nữa, nếu ai hoàng hoa khuê nữ đều gã bắt cóc đùa bỡn. Trong đó một nữ tử lời, khi bỏ trốn bắt về, hãm h.i.ế.p ngay mặt chúng giết. Về chúng cũng dám chạy nữa. Khuyên ngươi một câu, đừng nghĩ tới việc chạy trốn, gã yêu thuật gì, bất kể chúng chạy hướng nào cũng đều thể tìm .
Nghe , con ngươi đen sáng ngời của Mộ Dung Thư tối sầm . Bỗng nhiên nàng liên tưởng đến nghi vấn các nữ tử .
Nàng lập tức đưa ống tay áo gần chóp mũi, cẩn thận ngửi, quả nhiên cũng một mùi hương, nhưng mà nếu so với những cô gái thì tương đối nhạt hơn.
Tên bắt cóc tuyệt đối thường! Trong đầu hiện lên hình của , qua gầy yếu, nhưng thể cần tốn nhiều sức im lặng tiếng khiêng nàng khỏi nhà Trương Đức, hề kinh động nào. Gã đến tột cùng là ai?
Đang lúc nàng điều nghi hoặc, cửa phòng mở .
Phương Dung Mai bước .
Hôm qua Mộ Dung Thư vẫn cẩn thận xem xét tình trạng hiện tại của Phương Dung Mai, cho nên khi nàng bước , tuy rằng trong lòng Mộ Dung Thư đoán vài phần, dù mỗi ngày chỉ ăn một cái bánh ngô nhỏ, nhưng khi thấy hình vàng vọt gầy trơ xương của Phương Dung Mai, Mộ Dung Thư vẫn nén nổi kinh ngạc!
Trước Phương Dung Mai khí chất thanh tú, dáng tròn trịa. hôm nay là dáng vẻ khó coi thê thảm như thế! Nếu sớm đây là Phương Dung Mai, e rằng khó thể nhận !
Phương Dung Mai cũng tiên về phía Mộ Dung Thư. Khi chạm ánh mắt lạnh nhạt của Mộ Dung Thư, vẻ mặt nàng vô cùng phẫn hận, rơi tình trạng mà nàng vẫn thể lạnh nhạt như thế! trong nháy mắt, Phương Dung Mai lập tức đổi sắc mặt, nàng lạnh Mộ Dung Thư, :
– Không thể tưởng tượng ngươi còn thể bình tĩnh như thế! Ngươi cũng , hận nhất chính là sự bình tĩnh của ngươi. Giống như tất cả chuyện ngươi đều nắm trong tay, cần tốn nhiều sức là thể đổi tình cảnh bản ! Ngươi luôn cao cao tại thượng, ngươi cho là phận ngươi tôn quý lắm ? Hiện thời, ngươi cũng khác gì bọn họ, sắp biến thành đồ đê tiện!
Khi nàng nảy sinh ác độc những lời , tưởng rằng Mộ Dung Thư sẽ kinh hoảng, trấn định trong mắt sẽ sụp đổ. Nào ngờ Mộ Dung Thư vẫn bình tĩnh ung dung như cũ, hơn nữa trong mắt còn mấy phần lãnh ý về phía nàng. Phương Dung Mai lập tức nhíu chặt hai mi.
– Trước ngươi đối thủ của . Ngươi cho rằng, hiện tại ngươi thể xoay chuyển tình thế? Hiện tại đến lượt hỏi ngươi, ngươi cũng , hiện thời ai đang mặt tại trấn Thượng Chí? Ngươi tuyệt đối kẻ ngu xuẩn, ngươi nên bản lãnh của . Như , khi tay với , ngươi nên nghĩ đến kết cục của !
Mộ Dung Thư chầm chậm lên, vẫn bao nhiêu sức, nhưng nàng thẳng sống lưng, ánh mắt rét lạnh trực diện Phương Dung Mai, những lời nàng quả nhiên cho Phương Dung Mai biến sắc!