Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 320

Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:20:22
Lượt xem: 125

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe đến đó, mảnh vải mỏng manh trong Vũ Văn Mặc trượt khỏi đôi tay cứng đờ của , nhẹ nhàng phiêu đãng rơi xuống mặt đất đầy bùn sình lầy lội!

– Vương gia!

Mọi hoảng hốt kêu lên.

Triệu Sơ nhanh như chớp lách , ở phía Vũ Văn Mặc, đỡ lấy thể lung lay ngã của Vũ Văn Mặc. Hắn khiếp sợ, phẫn nộ, tuyệt vọng! Mộ Dung Thư thể chết?

Hắn cúi đầu về phía Vũ Văn Mặc té xỉu, đôi mắt lóe ánh sáng lạnh lẽo, tiếng trầm lạnh phân phó:

– Đưa bộ những tìm về nha môn. Mặt khác, quăng gã bắt cóc mồi cho bầy sói hoang!

Một lúc lâu , huyện đường trấn Thượng Chí.

Mọi bắt gã bắt cóc, hơn nữa tự sát, đồng loạt khua chiêng gõ trống chúc mừng. đó tin mấy nữ tử gã sát hại, đều phẫn nộ to tiếng mắng chửi kẻ mất hết lương tri . Nghe bọn bắt cóc là hai , còn một nữ tử chết, đám đông càng thêm hăng hái tụ tập ở cửa nha môn kêu la, nữ đồng bọn của gã cũng lăng trì xử tử!

Trong huyện đường, Triệu Sơ và Huyện lệnh đại nhân đang chờ Vũ Văn Mặc hôn mê tỉnh , quyết định của .

May mà Triệu Sơ y thuật cao siêu, Vũ Văn Mặc té xỉu núi, khi trở về sắc mặt còn tái nhợt như . dường như Vũ Văn Mặc dấu hiệu thanh tỉnh.

Đợi hai canh giờ, Vũ Văn Mặc mới tỉnh .

Sau khi tỉnh mấy nữ tử bắt khác đều tìm , chỉ riêng Mộ Dung Thư vẫn tin tức, đôi mắt sâu thẳm như đêm tối bình lặng như mặt hồ chút gợn sóng.

– Hiện tại dân chúng đều đang đợi phán quyết cuối cùng của ả đồng bọn . Vì hạ quan ý kiến vương gia, còn tự nhận quen với vương gia, ả xưng tên là Phương Dung Mai.

Huyện lệnh đại nhân khom lưng, cúi đầu cung kính bẩm báo với Vũ Văn Mặc. Mà trong mắt Vũ Văn Mặc chút gợn sóng nào. Giây lát, giọng lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm đỉnh núi vọng , khiến khác sợ hãi:

– Những nữ tử bắt đều xác định nàng là đồng bọn của gã bắt cóc?

– Vâng, họ đều xác nhận Phương Dung Mai là kẻ bắt cóc. Hơn nữa còn khai, dường như Phương Dung Mai từng quen với vị phu nhân rơi xuống vách núi, hơn nữa ả còn cố ý nhằm vị phu nhân !

Huyện lệnh đại nhân tiếp tục báo cáo chi tiết.

Triệu Sơ nhăn mày. Phương Dung Mai từng là Tam phu nhân ở phủ Nam Dương Vương, mà nàng trở thành kẻ bắt cóc. Như , cũng đủ rõ ràng vì gã bắt cóc nhằm Mộ Dung Thư, hết thảy đều do ả Phương Dung Mai âm thầm động tay động chân.

– Không cần nàng nhiều lời, trực tiếp chận miệng, lăng trì xử tử!

Trong đôi mắt đen sâu thẳm của Vũ Văn Mặc nhất thời xẹt qua một tia sáng lạnh đến mức thể g.i.ế.c , b.ắ.n thẳng về vị Huyện lệnh, lạnh giọng lệnh.

Huyện lệnh đại nhân lập tức nhận lệnh.

Huyện lệnh lui , Triệu Sơ về phía Vũ Văn Mặc, :

– Đã lệnh cho tìm vương phi. Vách núi cao, nếu như rơi xuống, chắc chắn sẽ tìm . Để tránh bỏ sót bất cứ chỗ nào, cho dùng dây thừng trèo xuống tìm từ xuống vách núi.

Bất kể vách núi đen cao thấp, nếu võ công phòng té từ xuống, tuyệt đối thể sống sót. Huống hồ gã bắt cóc đó võ công hề thua kém đám hộ vệ , nhẹ như yến, nếu đánh Mộ Dung Thư ngã xuống vách núi thì khả năng sống sót của Mộ Dung Thư càng bao nhiêu. Nghĩ đến đây, đôi mắt Triệu Sơ thoáng chốc tối sầm .

– Thì gã bắt cóc trong giang hồ, vì đắc tội với các đại môn phái mà truy đuổi gắt gao mới mai danh ẩn tích trong dân gian. Những năm gần đây bắt ít nữ tử.

Triệu Sơ còn thêm.

Vũ Văn Mặc gật gật đầu, giọng u ám:

– Tiếp tục tìm kiếm, cho đến khi nào tìm nàng mới thôi.

Mộ Dung Thư còn sống, nàng còn sống. Nàng đến từ thế giới khác ? Nàng thể chiếm cứ xác Mộ Dung Thư, như lẽ nàng cũng thể chiếm cứ xác của nào đó?

… Khi đó phận của nàng còn là Mộ Dung Thư, nàng liên quan gì đến đây? Hai bàn tay Vũ Văn Mặc run rẩy nắm chặt, chậm rãi nhắm mắt .

Trên công đường, vành mắt Hồng Lăng đỏ bừng tức giận về phía Phương Dung Mai đang quỳ trong nội đường.

Không ngờ, thật sự ngờ, là nữ nhân hại c.h.ế.t vương phi!

– Cho ! Cho !

Hồng Lăng đẩy nha dịch chắn cửa , vọt công đường.

Nàng giơ chân lên đá Phương Dung Mai, cả khuôn mặt đều là nước mắt nóng hổi. Nàng tát Phương Dung Mai một cái thật mạnh, thật vang dội:

– Ta thật sự ăn thịt uống m.á.u ngươi. Loại lương tâm chó ăn như ngươi chắc chắn c.h.ế.t xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn thể siêu sinh! Ngươi cho rằng với dáng vẻ bây giờ của sẽ vương gia tha thứ, sẽ dân chúng tha thứ ? Nghe một chút , bên ngoài bao nhiêu nghĩ sẵn cách hành hình cho ngươi!

Lúc còn núi Phương Dung Mai những nữ tử đánh đến nỗi miệng sưng phồng lên, còn chỗ nào nguyên vẹn. Mà khi tiến Hồng Lăng liên tục đ.ấ.m đá lên nàng, càng cho trong miệng nàng toé máu, ấp úng một hồi lâu cũng thể lên tiếng.

Nói thật, nàng thật sự sợ! Nàng là đối thủ của Mộ Dung Thư! Hiện tại quả thật rơi tay Vũ Văn Mặc! lúc đây, nàng thắng, dù Mộ Dung Thư c.h.ế.t , mà nàng còn sống. Nàng chỉ mong đợi Vũ Văn Mặc còn mấy phần tình cảm đối với , thể cho nàng một con đường sống! Vì thế, nàng ngẩng đầu về phía Hồng Lăng, thái độ kiêu căng :

– Ngươi bất quá chỉ là một tiện tì!

– Còn ngươi bất quá chỉ là một ả đàn bà gã bắt cóc ngủ qua, dơ bẩn khác gì kỹ nữ!

Hồng Lăng phun một ngụm nước bọt lên mặt Phương Dung Mai, giận dữ lạnh mắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-320.html.]

Đôi mắt Phương Dung Mai tối , lập tức cau mày.

Mà lúc Huyện lệnh đại nhân từ phía tới. Hồng Lăng xoa xoa nước mắt, lui phía mấy bước, hai mắt chờ đợi về phía Huyện lệnh đại nhân. Nàng vương gia chắc chắn sẽ báo thù cho vương phi, tuyệt đối sẽ khiến cho Phương Dung Mai c.h.ế.t tử tế!

– Nữ phạm nhân Phương thị, phạm tội nghiêm trọng, g.i.ế.c c.h.ế.t ba mạng , lừa gạt buôn bán phụ nữ, tội ác tày trời, tội chứng rành rành, lăng trì xử tử!

Sau khi xuống, Huyện lệnh đại nhân đập kinh đường mộc liên tiếp mấy cái, quyên bố kết quả phán quyết của Phương Dung Mai.

Ông xong, Phương Dung Mai vốn còn chút hy vọng lập tức ngã nhào đất, nàng mở trừng trừng hai mắt thể tin nổi lắc đầu. Nàng tin, nàng còn chết!

Ngay lúc nàng dùng hết sức bình sinh kêu to lên: “Ta là của phủ Nam Dương Vương, các ngươi thể thế với !” Lăng trì, đây quả thật là cách xử tử tàn nhẫn nhất! Nàng hận! Hận c.h.ế.t Mộ Dung Thư, trong lòng Vũ Văn Mặc, Mộ Dung Thư thật sự quan trọng đến thế ?

Đáng tiếc, những lời của nàng những tiếng hoan hô dậy trời của dân chúng nhấn chìm!

lắm, nên lăng trì xử tử!

– Loại lương tâm xử như thế!

Hồng Lăng ngẩng đầu lên trần nhà, đôi mắt đỏ quạnh rốt cuộc nhịn rơi lệ.

Không ngờ chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, nàng và vương phi thiên nhân vĩnh cách. Vương phi, một đường xuống hoàng tuyền quá cô đơn , xin chờ một chút, Hồng Lăng cùng ! Cho dù thành quỷ, Hồng Lăng cũng ở Địa phủ hầu hạ .

Cúi đầu xuống, nàng cắn răng thật chặt, cây cột gỗ lim phía , lao thẳng đến.

Ngay khi nàng tưởng rằng sẽ lập tức m.á.u chảy đầu rơi, theo vương phi, bỗng nhiên cảm giác trán đập bộ n.g.ự.c cường tráng. Nàng ngẩng đầu, đôi mắt đẫm lệ cột gỗ lim.

– Nếu ngươi chết, ai sẽ chăm sóc Hiên nhi? Hiên nhi mất phu nhân, chẳng lẽ ngươi còn để cho Hiên nhi cũng mất luôn ngươi ? Huống hồ, phu nhân tính toán xong xuôi việc kinh doanh tơ tằm, ngươi tâm huyết của phu nhân hủy hoại chỉ trong chốc lát ?

Trương Tuyền khó nhịn đau lòng Hồng Lăng, khuyên. Hắn thật ngờ Hồng Lăng trung thành với phu nhân như , vì phu nhân ngay cả tánh mạng cũng thèm để ý.

Hồng Lăng ngơ ngẩn Trương Tuyền, mắt hiện lên dáng vẻ Hiên nhi cả đầy nước mắt, lóc thảm thương khác gì . Cảnh tượng hôm nay quá tàn nhẫn, nàng nhờ Trương Anh ở nhà chăm sóc bé, Hiên nhi phu nhân, nếu nàng, chẳng là quá đáng thương? Chắc chắn Vương phi cũng thấy tình cảnh đó ?

Nàng nhắm mắt , để nước mắt chảy xuống, khó khăn gật gật đầu:

– Ta thể c.h.ế.t .

Đảo mắt, nàng Phương Dung Mai đang thất hồn lạc phạch, hướng tới Huyện lệnh đại nhân quỳ xuống:

– Dân nữ cầu xin đại nhân chặn miệng của nữ phạm nghiệp chướng nặng nề ! Dân nữ và dân ở đây thấy tiếng chửi rủa của nàng lúc hành hình.

Hãy để nàng chút chuyện nhỏ cho vương phi . Vào thời khắc cuối cùng tại đây, thể để Phương Dung Mai hủy hoại thanh danh của vương phi! Hãy cứ khiến tưởng rằng vương phi còn ở trong phủ Nam Dương Vương.

Huyện lệnh đại nhân về phía Hồng Lăng, cũng cần suy xét, trực tiếp gật đầu đáp:

– Bản quan đáp ứng yêu cầu của ngươi. Người , chặn miệng tù phạm !

Hồng Lăng cung kính dập đầu tạ ơn Huyện lệnh đại nhân:

– Dân nữ tạ ơn đại nhân.

Đôi mắt Phương Dung Mai tràn đầy phẫn nộ về phía Hồng Lăng. Sao nàng Hồng Lăng nghĩ gì chứ. Giờ khắc , nàng vô cùng hối hận, sớm rơi kết cục như , nàng nên kiêng kị gì mà phận Mộ Dung Thư!

Đáng tiếc, tất cả phẫn nộ cùng tuyệt vọng của nàng đều thể thốt nên lời!

Năm ngày , bộ vách núi đen đều lục soát đến mấy , vẫn hề tìm Mộ Dung Thư. Quan binh thu kết quả gì đành rút về.

tìm t.h.i t.h.ể Mộ Dung Thư, trong lòng Vũ Văn Mặc và Triệu Sơ khỏi nhen nhúm một tia hi vọng, lẽ nàng còn sống.

, nàng là nữ tử thông minh như , chỉ cần nàng , nàng sẽ còn sống. kết quả nàng ? Họ tìm kiếm nhiều ngày như , nàng giống như biến mất khỏi thế gian .

Vũ Văn Mặc vách núi, giữa núi non xanh biếc mây mù trùng điệp, Vũ Văn Mặc một bạch y, quanh tản thở mịt mờ tràn ngập tử vong. Đôi đồng tử đen sẫm sâu thấy đáy, như một bao la hắc ám cắn nuốt hết thảy thứ, trầm mặc tĩnh lặng. Một bạch y của mặc vì nàng, nếu nàng chết, sẽ một ngày sẽ cùng nàng. Nếu nàng sống, rốt cuộc một ngày, sẽ tuân thủ lời hứa chờ nàng.

– Vương gia, ngài rời kinh mấy ngày, công sự trong triều dồn nhiều. Tuy hiện thời vương phi sống c.h.ế.t rõ, nhưng triều đình cần ngài, mấy trăm của phủ Nam Dương Vương đều cần vương gia, thỉnh vương gia bảo trọng thể.

Mã hộ vệ nhỏ giọng đến phía Vũ Văn Mặc, thấp giọng khuyên nhủ.

Nghe , khóe môi Vũ Văn Mặc câu, lạnh tự giễu. Cho dù cứ như rời , nhưng thế gian còn nhiều chuyện buông là thể buông, vai gánh chính là phủ Nam Dương Vương và tính mạng của những liên quan.

– Vương gia nên hồi kinh , cũng sẽ Bình Thành. Nếu chuyện cần , cứ phái đến báo một tiếng.

Triệu Sơ bước tới cạnh Vũ Văn Mặc, nói.

Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi, khuôn mặt tuấn mỹ hoa lệ của nhuốm vẻ phong sương, trầm lãnh và mỏi mệt. Hắn còn tìm kiếm chung quanh một chút, thể tìm nàng.

từ đầu tới cuối cũng tin nàng rời !

Hắn cùng với Vũ Văn Mặc sóng vai thẳng, màn sương trắng mắt, chầm chậm khép mắt .

– Mã hộ vệ, ngươi cần hồi kinh cùng bổn vương. Ngươi ở khu vực phụ cận trấn Thượng Chí tìm kiếm, một khi tin tức của Thư nhi lập tức bẩm báo cho bổn vương.

Vũ Văn Mặc thu hồi tầm mắt khỏi màn sương trắng mờ ảo , về phía Mã hộ vệ, trầm giọng lệnh.

Mã hộ vệ lập tức đáp:

– Vâng. Nô tài tuân mệnh.

Loading...