Phi Nhi gật đầu .
Rèm mi Mộ Dung Thư khẽ run rẩy, cúi đầu rũ mắt xuống.
– Tuy rằng phòng bếp bận rộn nhiều việc nhưng mà thiếu gia dặn, bảo phòng bếp nhỏ của thiếu phu nhân chuẩn bữa trưa chu đáo cho Liễu cô nương. Mấy ngày nay thiếu gia vội vàng nhưng ngờ vẫn quan tâm đến Lưu cô nương.
Phi Nhi che miệng trộm , một đôi mắt coi là quá to trực tiếp chằm chằm Mộ Dung Thư.
Thấy ánh mắt Mộ Dung Thư như loé lên tia sáng, khuôn mặt Phi Nhi càng thêm rạng rỡ. Xem Lưu cô nương để ý thấy sự quan tâm của thiếu gia trong mấy ngày qua!
– Sao đây thế? Thời tiết hôm nay khá lạnh, cần cẩn thận một chút.
Không Trương thị trong đình khi nào, mở miệng với vẻ quan tâm.
Mộ Dung Thư chầm chậm ngẩng đầu Trương thị, nhạt :
– Đã phiền thiếu phu nhân lo lắng. Chỉ là thấy hôm nay trời, nén mới ngoài một chút.
Trương thị đối diện, khuôn mặt xinh tuyệt trần của Mộ Dung Thư, trong mắt như một tia chua xót thoáng qua:
– Hôm nay trong phủ chuẩn nghênh đón khách quý, khó tránh sẽ bận rộn một chút.
– Ha ha, là Triệu phu nhân và Triệu Ngũ thiếu gia đến.
Mộ Dung Thư nhàn nhạt đối đáp.Trương thị gật đầu:
– Đúng vậy. Đã lâu trong phủ bận rộn như thế. Lát nữa còn dặn dò đám nha đầu trong phủ để mất quy củ. Muội gặp qua Triệu Ngũ thiếu gia, chắc cũng tuấn nhan của nam tử thế gian thể sánh . Đám nha đầu thấy chừng mất quy củ.
Dứt lời, Trương thị cẩn thận quan sát thái độ của Mộ Dung Thư.
Nghe , Mộ Dung Thư ý đồ của Trương thị, điều nàng chỉ khép hờ đôi mắt, mặn nhạt trả lời:
– Đừng tiểu nha đầu, bất kì nữ tử nào thấy Ngũ thiếu gia đều sẽ thất thần. Thiếu phu nhân cũng cần quá lo lắng sợ mất thể diện, mất quy củ.
Hồi lâu, Trương thị dời mắt khỏi Mộ Dung Thư.
May là nha đầu đến truyền lời nên Trương thị cũng thể lâu, bằng e rằng Mộ Dung Thư chẳng còn đủ nhẫn nại giả vờ giả vịt với nàng . Mộ Dung Thư đưa mắt khóm liễu tiêu điều xung quanh, trong đôi tròng mắt đen nhánh xẹt qua một tia sáng như .
– Giúp trở về phòng nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-325.html.]
Giây lát, Mộ Dung Thư ngẩng đầu bảo Phi Nhi.
Về đến phòng, Mộ Dung Thư khó nén kích động. Nàng cố gắng định tinh thần, giường kiên nhẫn chờ đợi. Nếu Triệu Sơ hai chữ “Lưu Dung” trong miệng Liễu Dục, một thông minh như chắc chắn sẽ đoán là nàng.
điều Mộ Dung Thư thể ngờ đến là, trong mắt nhiều , việc nàng mất tích chính là chết. Vì khi Triệu Sơ thấy hai chữ “Lưu Dung” cũng chỉ cảm thấy nghi ngờ hoang mang.
Mộ Dung Thư thật sự còn bao nhiêu kiên nhẫn để tiếp tục chờ đợi. Nàng cũng sớm tính toán sẵn, nếu Triệu Sơ vẫn đến Liễu phủ, nàng sẽ nghĩ tất cả các biện pháp để rời khỏi Liễu phủ, nhanh chóng kinh thành.
Không đợi bao lâu, Mộ Dung Thư tưởng rằng hôm nay Liễu Dục sẽ đưa Triệu Sơ đến đây, dù Triệu Sơ cũng mới đến Liễu phủ, e là cần nghỉ ngơi một hai ngày mới thể đến. theo quan sát của nàng trong thời gian , vì lấy lòng nàng, chắc chắn Liễu Dục sẽ đưa Triệu Sơ đến trong thời gian ngắn nhất.
Có điều đó cũng chỉ là suy đoán, thể chuyện gì cũng diễn đúng như nàng dự liệu.
Ngoài cửa bỗng nhiên tiếng động, trong chốc lát Phi Nhi đang canh chừng bên ngoài bẩm báo:
– Lưu cô nương, thiếu gia và Triệu Ngũ thiếu gia đến.
Dứt lời, nha đầu lập tức bước lên phía , lấy một cái bình phong chắn mặt Mộ Dung Thư.
Thấy thế, Mộ Dung Thư nhíu nhíu mày. Hành động của Phi Nhi nhất định là do Liễu Dục dặn dò. Nếu là để ý quy củ thì đây ngày ngày chạy đến phòng một nữ tử như nàng thăm hỏi. Mà hành động rơi mắt Triệu Sơ, e là cũng thể đoán gì đó.
Chỉ giây lát, Phi Nhi mở cửa.
– Nô tì bái kiến thiếu gia, Triệu Ngũ thiếu gia.
Phi Nhi hướng về phía hai phòng thỉnh an.
Ánh mắt Mộ Dung Thư sáng rực, chằm chằm ba bóng phía in lên bình phong.
Sau tấm bình phong, Liễu Dục tán thưởng thoáng qua Phi Nhi. Hắn dung mạo Triệu Sơ khó ai bì kịp, đương nhiên cũng ngoại lệ. Một nữ tử xinh tuyệt trần như Lưu Dung, cạnh Triệu Sơ chắc chắn sẽ là một đôi hảo. Không một nam nhân nào hy vọng trong mắt nữ tử mà ngưỡng mộ nam nhân khác.
Trên Triệu Sơ khoác áo bào tím sẫm. Thân hình vốn cao lớn, ánh nến vàng ảm đạm càng thêm cao lớn, dung mạo tuấn mỹ tuyệt luân, khuôn mặt đẽ cao quý, khiến cho Phi Nhi bên đến choáng váng.
Mà quanh Triệu Sơ giảm phần nào thở ôn nhuận, phần lớn là lạnh lùng sắc bén cùng trầm tĩnh. Khi cái tên Lưu Dung kìm kích động, hy vọng đây chỉ là trùng hợp!
– Lưu Dung bái kiến Ngũ thiếu gia. Vốn tưởng rằng đời vô duyên, thể gặp Ngũ thiếu gia, nhưng may ngờ Liễu thiếu gia cứu giúp, Lưu Dung mới thể sống sót.
Mộ Dung Thư chằm chằm bóng bình phong, lên tiếng, giọng mang theo run rẩy.
Vừa giọng nàng, cả hình Triệu Sơ khống chế run lên, lảo đảo lui về một bước dài.