Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 326
Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:20:31
Lượt xem: 123
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Dung Thư chằm chằm bóng bình phong, lên tiếng, giọng mang theo run rẩy.
Vừa giọng nàng, cả hình Triệu Sơ khống chế run lên, lảo đảo lui về một bước dài.
Mộ Dung Thư! Nàng thật là Mộ Dung Thư!
Vừa lúc đến, trong lòng ảo tưởng gì nhiều, dù nàng mất tích gần hai tháng. Trong hai tháng cả , Vũ Văn Mặc và đều dốc hết sức tìm nàng, nhưng vẫn hề tin tức gì. Mà trong phạm vi Đại Hoa quốc, cái tên Lưu Dung nhiều đếm hết, hiện thời trùng hợp xuất hiện ngay mặt như , một nữa giọng nàng, thật khiến cách nào tin nổi. Thật sự xảy kỳ tích! Đầu ngón tay Triệu Sơ run rẩy, cả trái tim cũng đang đập liên hồi.
Sự khác thường của khiến Liễu Dục bên cạnh chú ý. Liễu Dục nghi hoặc Triệu Sơ, bao giờ thấy Triệu Sơ thất thố như thế. Dù Liễu Dục cũng là nhạy bén, vẻ như cũng mơ hồ phát hiện gì đó thích hợp. Lời của Lưu Dung cũng lộ nghi vấn.
– Ngươi còn sống?
Triệu Sơ về phía từng bước, dễ nhận giọng của mang theo run rẩy. khi định đẩy bình phong chắn mặt , cánh tay của khác kéo .
Sắc mặt Liễu Dục u ám, lạnh lẽo, thấp giọng với Triệu Sơ:
– Nam nữ khác, biểu nên quên phép tắc, liên luỵ thanh danh của Liễu cô nương.
Bước chân Triệu Sơ dừng , đầu dùng đôi mắt rét lạnh lướt qua Liễu Dục. Cái ẩn chứa sự nghiêm túc lẫn cảnh cáo, Liễu Dục nhất thời nới lỏng cánh tay.
Mộ Dung Thư Triệu Sơ run giọng hỏi, khoé môi bỗng hiện lên chút ý . Nàng chậm rãi bước xuống, chậm chạp về phía bình phong. Ngay lúc Triệu Sơ và Liễu Dục trao đổi ánh mắt, chỉ âm thanh một vật trượt qua, bình phong đẩy qua một bên.
Kiều nhan như , nhưng trong đôi mắt luôn luôn tĩnh lặng chút gợn sóng tràn đầy kích động và kinh hỉ. Triệu Sơ dám dời mắt, nàng thật sự còn sống! , hình như gầy , rốt cuộc trong thời gian nàng trải qua những gì?
– Cuối cùng cũng đợi ngươi.
Mộ Dung Thư dựa cây cột bên cạnh, ánh mắt kinh ngạc của Triệu Sơ, tư thái tao nhã, tiếng dễ , dung nhan xinh tuyệt trần như hoa sen nở rộ tươi mát, vô cùng diễm lệ. Mấy ngày nay nàng sống một ngày như một năm, lo sợ bất an, khó mà yên lòng, hiện thời thấy Triệu Sơ, dường như cảm thấy yên tâm hơn nhiều, như đang chơi vơi ngoài biển rộng bao la chợt bắt phao cứu mạng, thể giúp nàng rời khỏi nơi và cho nàng niềm tin.
Liễu Dục càng càng cảm thấy thích hợp. Bất chợt nhớ , thời gian Triệu Sơ đang mặt ở trấn Thượng Chí, hơn nữa khi cứu Lưu Dung chính là ngày bắt tên bắt cóc nguy hiểm . Cùng ở trấn Thượng Chí, như , Lưu Dung và Triệu Sơ, quan hệ giữa hai bọn họ sẽ đơn giản như Lưu Dung .
Triệu Sơ vốn phát hiện Mộ Dung Thư gì khác thường, nhưng lúc phát hiện dường như chân trái của nàng yếu, bao nhiêu sức lực. Tuy nãy giờ nàng vẫn thẳng nhưng dựa cây cột bên cạnh. Thời nay nàng tin tức, chính là do thương?
Liễu Dục chằm chằm phản ứng của Triệu Sơ, lên tiếng giải thích:
– Lúc Liễu cô nương rắn độc cắn nên hôn mê, rõ thế của Lưu cô nương, chỉ thể đưa Lưu cô nương về Liễu trấn tĩnh dưỡng.
– Làm phiền biểu ca.
Triệu Sơ gật gật đầu.
Lúc , Mộ Dung Thư đột nhiên nổi, lảo đảo một chút. Triệu Sơ và Liễu Dục thấy thế đồng thời đưa tay đỡ. Mà đột nhiên Triệu Sơ trầm mặt, lạnh giọng với Liễu Dục:
– Biểu ca chớ nên thất lễ!
Thái độ của Liễu Dục đối với Mộ Dung Thư bình thường. Mà trong thời gian Mộ Dung Thư ở tại Liễu phủ nhưng bên ngoài hề chút tin tức gì về nàng, lập tức đoán , chắc chắn Liễu Dục đang âm thầm động tay động chân, đối với nàng suy nghĩ an phận!
Cả Liễu Dục bỗng nhiên khựng , thể tin về phía Triệu Sơ. Mà lúc Triệu Sơ đỡ Mộ Dung Thư lên, cũng dè dặt cẩn thận dìu Mộ Dung Thư về phía giường.
– Ta , độc rắn cũng thanh trừ, điều chân trái sức, chờ thêm một thời gian hẳn là thể .
Mộ Dung Thư giường, Triệu Sơ đang vô cùng lo lắng cho nàng, nhạt trả lời.
Triệu Sơ thế, thu tay mà nghiêm túc bắt mạch cho Mộ Dung Thư. Giây lát, Triệu Sơ thở dài nhẹ nhõm một :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-326.html.]
– Cũng may ngươi châm cứu trừ độc kịp thời, hiện thời trong cơ thể còn sót chút độc, còn nguy hiểm.
– Ừ, ngay khi rắn cắn, lập tức xé mảnh áo buộc đùi ngăn cho độc tố lan tràn. May là còn kịp, nếu e là độc sẽ lan , tính mạng của cũng khó mà giữ .
Mộ Dung Thư gật gật đầu, khẽ đáp.
Tính mạng khó giữ? Triệu Sơ bỗng nhiên nhẹ cau mày, mắt như hiện lên thời khắc sinh mạng Mộ Dung Thư gặp nguy hiểm. Lúc nàng một đối mặt, giờ ở Liễu phủ mai danh ẩn tích trở thành Lưu Dung, Liễu Dục giữ chặt thả khác gì một giam lỏng, rốt cuộc nàng trải qua những gì! Triệu Sơ càng nghĩ lông mày càng nhăn.
Hai chuyện quên ở trong phòng còn Liễu Dục và Phi Nhi. Liễu Dục đó sắc mặt vô cùng khó coi. Dường như mơ hồ đoán gì đó, Mộ Dung Thư sớm tâm ý của , mà nam tử nàng thích nếu đoán sai thì chính là Triệu Sơ.
Phi Nhi cảm thấy ngoài ý , dè dặt thận trọng ngẩng đầu Liễu Dục. Trên trong phủ đều tâm tư của thiếu gia đối với Lưu cô nương, lúc Triệu Ngũ thiếu gia đến đây, mà biểu hiện của Lưu cô nương hình như nhiệt tình hơn nhiều so với thiếu gia, việc …
– Thiếu gia?
Liễu Dục tình cảnh mắt mà thất thần, nếu Lưu Dung thương nhớ là Triệu Sơ, mà Triệu Sơ khẩn trương khi thấy nàng như , e rằng hai sớm tình đầu ý hợp. Mà tính là cái gì? So sánh với Triệu Sơ, hề phần thắng! , Triệu gia thể chấp nhận một nữ tử như Lưu Dung ?
Ngay lúc Liễu Dục thất thần, Triệu Sơ đầu về phía , trầm giọng :
– Ta cùng với Lưu cô nương lâu gặp mặt, nhiều chuyện , thỉnh biểu ca chờ bên ngoài.
Nàng phí tâm tư gặp , nhất định là việc gấp cần , bằng dựa khả năng của nàng, tiếp qua một đoạn thời gian nữa là thể hành động tự nhiên, Liễu phủ căn bản thể giữ chân nàng. Có lẽ là vì… Vũ Văn Mặc .
Nghe , ánh mắt Liễu Dục tối sầm , vốn định lên tiếng từ chối, nhưng chợt phát hiện tư cách, đành gật đầu, phất phất tay với Phi Nhi, hai cùng gian ngoài.
Chờ hai , Triệu Sơ đợi Mộ Dung lên tiếng hỏi trầm giọng trả lời:
– Ta ngươi hỏi điều gì. Là về vương gia, và cả Hiên nhi, Hồng Lăng, đúng ?
Hiện thời bên ngoài, tin đồn về Vũ Văn Mặc lan truyền khắp nơi, cho dù nàng chỉ ở trong phòng hề bước chân khỏi cửa thì trong lúc vô ý, đám hạ nhân cũng sẽ đem tin tức về Vũ Văn Mặc truyền đến tai nàng.
Mộ Dung Thư gật đầu, cũng nghĩ đến việc Triệu Sơ đoán tâm tư của nàng.
– Ừ, từ khi thương cứu, mãi vẫn cách nào liên lạc với Hồng Lăng, vô cùng lo lắng cho nha đầu và Hiên nhi. Đã nhiều ngày, tin đồn ở kinh thành càng lúc càng nhiều, trong đó mấy phần thật mấy phần giả, chỉ tình cảnh của vô cùng nguy cấp ?
– Hiện thời tình thế trong kinh vô cùng nghiêm trọng. Vương gia chỉ gặp khó khăn triều đình mà còn lâm hiểm cảnh do lời đồn mà nhất thời cố chấp truyền , vị trí Nam Dương Vương bao mơ ước. Nếu là đây, nhất định vương gia sẽ giải trừ nguy cơ trong thời gian ngắn nhất. Mà hiện thời, cũng vì hề động tĩnh. Sau khi ngươi sống c.h.ế.t rõ, Hiên nhi vương gia đưa về kinh thành, còn Hồng Lăng ở trấn Thượng Chí trông coi việc buôn bán tơ tằm của ngươi. Hồng Lăng việc trầm , dựa theo kế hoạch đây ngươi vạch hợp tác với , hiện tại việc kinh doanh quỹ đạo.
Trong gian với ánh sáng mờ mờ bằng ánh sáng ban ngày, đôi mắt đen sâu thẳm của Triệu Sơ rực lên, chăm chú quan sát từng biến hoá nhỏ mặt nàng.
Trong lòng Mộ Dung Thư run lên, quả nhiên như nàng đoán, hiện thời Vũ Văn Mặc thật sự lâm khốn cảnh! Mà rốt cuộc vì Vũ Văn Mặc phản kích? Thế nhưng, trong đó còn vài điểm đáng ngờ, nàng mở miệng dò hỏi:
– Hoa phi chính là công chúa Bắc Cương, Hoàng Thượng sủng ái nàng đến mức đó? Mà Vũ Văn Mặc hoàng thượng chất vấn cũng liên quan đến Hoa phi ?
Nghe , Triệu Sơ khổ, :
– Trước đây chúng cũng từng nghi ngờ đó. Bản cũng hi vọng như thế. , dù hoàng thượng cũng lớn tuổi.
Hoàng thượng lớn tuổi sẽ hồ đồ ? Hoàng Thượng đăng cơ cũng chỉ mới mấy tháng! Hiển nhiên Mộ Dung Thư tin.
Triệu Sơ :
– Mới đầu Tạ Nguyên và Vũ Văn Hạo đều cho rằng Hoàng Thượng chỉ là diễn một tuồng kịch cho Bắc Cương xem, nhưng hơn một tháng tới nay, Hoa phi sủng ái, những phi tần khác trong cung khổ thể tả, nhiều Hoa phi ức h.i.ế.p mà đến chỗ Hoàng Thượng thì đều thiên vị cho Hoa phi. Đừng vương gia hiện thời Hoàng Thượng kiêng kị, hết sức chèn ép, ngay cả thái tử điện hạ và Hầu gia ở mặt hoàng thượng cũng bằng . Điều khiến , thái tử điện hạ và Hầu gia khó hiểu chính là, Vũ Văn Mặc vẻ như từ đầu tới cuối đều ý định phản kích, mà chúng cũng chỉ thể yên lặng xem xét.
Tân đế đăng cơ, trong đó công lao của Vũ Văn Mặc ai cũng thể thấy , nhưng hiện thời cảnh của cũng là điều ai gặp. Kết cục của một thế hệ công thần lẽ sẽ thê thảm.