Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng - Chương 327
Cập nhật lúc: 2024-12-05 14:20:32
Lượt xem: 120
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộ Dung Thư trầm mặc một lát. Tuy rằng nàng cách nào đoán lí do Vũ Văn Mặc phản kích lẫn vì tính tình Hoàng Thượng bỗng nhiên đổi, nhưng hiện thời, nàng thầm nghĩ trở kinh thành trợ giúp Vũ Văn Mặc vượt qua cửa ải khó khăn ! Nàng Triệu Sơ kiên định :
– Ta nhanh chóng trở kinh thành.
Vẻ mặt Triệu Sơ vốn lạnh nhạt nhu hòa, tuy rằng khi đến tình cảnh của Vũ Văn Mặc thì như nghi hoặc, nhưng khi nàng xong, chân mày nhíu , ngay đó vẻ mặt như , trong nụ ẩn chứa sự sắc bén. Chỉ thấp giọng nhẹ nhàng hỏi:
– Ngươi quyết định trở kinh thành ?
Nếu nàng trở kinh thành, thì nàng sẽ là Nam Dương vương phi phận hiển quý. Nàng sẽ cùng Vũ Văn Mặc sóng vai đối mặt với đời. Mà còn cơ hội chuyện ánh đèn với nàng như lúc . Vốn cơ hội, càng cơ hội.
Mộ Dung Thư cũng tâm ý của Triệu Sơ, nhưng, nàng khả năng đáp . Tốt nhất nên giữ cách như tờ giấy mong manh giữa bọn họ. Một khi phá bỏ nó, cục diện sẽ trở thành hổ. Nàng cũng , nàng sẽ hối hận. Có lẽ trở kinh thành, những gì nàng gặp tuyệt đối đơn thuần, lẽ đôi khi cũng sẽ oán giận, chán ghét.
, thời khắc , nàng cách nào nghĩ quá nhiều, nàng trở kinh thành, lúc gian nan nhất ở bên cạnh Vũ Văn Mặc cùng tiến cùng lùi.
– . Hiện tại nhất định trở về. Nếu như ở đây, cho dù thể sống một cuộc sống bình an, nhưng chắc chắn sẽ hối hận. Hối hận quyết định ích kỷ lúc . Hắn vì để ý danh tiếng, hậu quả, nhiều bảo vệ . Như , lúc đây, thể trốn tránh?
Ánh mắt Mộ Dung Thư kiên định về phía Triệu Sơ, thận trọng đưa quyết định.
Mấy ngày đây nàng sẽ do dự, sẽ nghĩ đến cuộc sống khi trở về, nghĩ đến những gì trải qua đây và những gì thâm tâm vô cùng chán ghét. nếu trở về, nàng sẽ tiếc nuối cả đời, lương tâm tra tấn cả đời.
Về phần Triệu Sơ…
Khóe môi đỏ sẫm của Triệu Sơ run nhè nhẹ, nhưng ánh nến đủ sáng giúp che giấu . Hắn chậm rãi cúi đầu, nhẹ nhàng :
– Được. Ngày mai lập tức bắt tay chuẩn .
Nàng lựa chọn, sẽ giữ cách như tờ giấy mỏng manh , giúp nàng thành mong .
– Triệu Sơ, cám ơn.
Mộ Dung Thư Triệu Sơ, cực kì thận trọng, nặng nề lên tiếng.
Nghe , đôi mắt cao nhã như trời xanh mây trắng của Triệu Sơ hiện lên nét :
– Vương phi cần quá lo. Tình huống trong kinh lẽ đến mức như chúng nghĩ.
– Hi vọng như thế.
Mộ Dung Thư gật gật đầu.
Triệu Sơ thời gian cũng còn sớm, cũng thể một ở riêng với Mộ Dung Thư quá lâu, bèn lui về phía từng bước.
– Vương phi nghỉ ngơi. Những việc còn giao cho xử lý .
Tâm tư của Liễu Dục đối với Lưu Dung quá rõ ràng, chuyện e là chút khó xử lý vẹn .
– Liễu Dục đối với ân cứu mạng.
Mộ Dung Thư thản nhiên . Nàng vốn cũng là ưa vẻ, đối mặt với Liễu Dục và Liễu phủ, xác thực nàng thể xử lý như Triệu Sơ. Lúc đây, là nàng nợ Triệu Sơ một .
Có lẽ là mấy ngày liên tục tinh thần căng thẳng đến nên buổi tối thể yên giấc, vì khi xác định thể nhanh chóng trở kinh thành, tâm tình của nàng buông lỏng, mí mắt cũng cảm thấy nặng hơn.
Triệu Sơ thấy nàng mệt mỏi nhắm hai mắt , khóe miệng gợi lên, tự động nhẹ tay nhẹ chân rời .
Liễu Dục nhấp nhổm bên ngoài, thấy Triệu Sơ , lập tức qua, trầm giọng hỏi:
– Ta , ngươi và Lưu cô nương là quan hệ thế nào?
– Nàng ngươi thể động tới. Ngươi âm thầm dùng thủ đoạn giam lỏng nàng, ngươi thật ngu xuẩn!
Triệu Sơ thấp giọng lên tiếng, trong giọng thậm chí ý cảnh cáo.
Cả Liễu Dục run lên. Hắn đương nhiên sự lạnh lẽo trong lời của Triệu Sơ. Chỉ điều, thái độ của Triệu Sơ thì vẻ như vị biểu và Lưu Dung cũng là loại quan hệ như nghĩ.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ? chờ mở miệng hỏi nghi ngờ của , Triệu Sơ bỏ .
Liễu Dục xoay về phía phòng trong, Lưu Dung. Hắn một loại trực giác, sẽ còn cơ hội gặp Lưu Dung. mới dợm chân bước, cũng nhớ tới lời Triệu Sơ . Hắn kẻ quá ngu xuẩn, từ lời của Triệu Sơ vài phần ý cảnh cáo. Hắn thể sai một bước, phá hủy Liễu gia. Chân nhấc lên rụt về.
– Thiếu gia thăm Lưu cô nương ?
Phi Nhi dè dặt mở miệng hỏi. Nàng thật sự hiểu đoạn đối thoại nãy của Triệu Ngũ thiếu gia và thiếu gia nhà . Có điều nàng cảm thấy Triệu Ngũ thiếu gia hổ là con trai dòng chính của một đại gia tộc, phong cách hành sự thật uy nghiêm, thiếu gia nhà vẻ như dám lên tiếng nửa câu.
– Chăm sóc Lưu cô nương thật .
Liễu Dục dứt lập tức thật sâu phòng trong liếc mắt một cái đầu .
…
Ngày hôm , trời sáng, Mộ Dung Thư dậy chuẩn sắp xếp hành lý. Thật ở Liễu phủ nàng cũng đồ gì nhiều, lúc đến gì, lúc đương nhiên cũng thế.
Ăn điểm tâm xong, Triệu Sơ sai đến báo tin, một lúc sẽ khởi hành.
Sau khi Phi Nhi nàng , mấy phần nỡ:
– Nếu Lưu cô nương thể ở Liễu phủ thì . Trong phủ ngoại trừ thiếu phu nhân cũng thấy ai như Lưu cô nương .
– Nha đầu ngốc, lời đừng để . Ta vốn cũng là Liễu phủ, đương nhiên sẽ ngày .
Mộ Dung Thư nhạt trả lời.
Phi Nhi đưa mắt Mộ Dung Thư từ xuống , chống hông :
– Người Lưu cô nương ngưỡng mộ là Triệu Ngũ thiếu gia ?
Nghe , ánh mắt Mộ Dung Thư chợt loé lên, khóe miệng khẽ cong lên, phủ nhận cũng thừa nhận. Những lời của Phi Nhi sợ là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-327.html.]
– Nghe hôm nay Lưu cô nương . Sao gấp như , ở phủ thêm mấy ngày nữa? Ta còn trò chuyện mấy với Lưu cô nương đấy. Giờ Lưu cô nương sắp .
Trương thị nha đưa , thấy Mộ Dung Thư thì hết sức đon đả mật giữ .
Mộ Dung Thư nhàn nhạt lướt qua Trương thị. Vị thiếu phu nhân sửa miệng cũng thật nhanh, là , giờ là Lưu cô nương, trong tươi vài phần giả dối, giờ đây là trong thiết mang theo chân thành.
– Trong thời gian ở Liễu phủ phiền thiếu phu nhân quan tâm. Ta cũng quấy rầy quý phủ khá lâu, nếu còn tiếp tục thì cũng quá hiểu chuyện .
– Sao Lưu cô nương thế chứ. Nhìn thấy Lưu cô nương thương, thể mặc kệ ?
Trương thị .
– Sau nếu thiếu phu nhân cơ hội đến trấn Thượng Chí, nhất định sẽ bày tiệc khoản đãi, sẽ chiêu đãi thiếu phu nhân thật . Tới lúc đó thiếu phu nhân cũng đừng chê.
Mộ Dung Thư nhạt .
Nụ mặt Trương thị sựng . Đến trấn Thượng Chí ? E rằng vĩnh viễn nàng cũng thể. Về phần Liễu Dục, sợ là cũng cơ hội. Nàng nhấc khăn thêu khẽ che khóe môi, trả lời:
– Được, đến lúc đó e là quấy rầy Lưu cô nương .
– Ha ha. Thiếu phu nhân khách khí.
Mộ Dung Thư khẽ , bỏ qua bất kì nét mặt nào của Trương Thị. Vị thiếu phu nhân để ý Liễu Dục, vì nữ giới và thanh danh mà buộc biểu hiện rộng lượng ở mặt khác. Hiện thời nàng rời , chắc chắn Trương thị thể thở dài nhẹ nhõm một .
– Lần về trấn Thượng Chí, là Triệu Ngũ thiếu gia tự đưa .
Trương thị uống vài ngụm xong, đưa mắt thẳng Mộ Dung Thư, trong giọng mang theo thăm dò.
Mộ Dung Thư rũ mắt, khoé miệng khẽ cong lên chút ý nhàn nhạt:
– Vâng, phiền Ngũ thiếu gia.
– Triệu Ngũ thiếu gia là nhiều nữ tử ngưỡng mộ. Hiện thời Triệu Ngũ thiếu gia thật là để ý đến Lưu cô nương, e là những ngày lành của Lưu cô nương cũng sắp tới .
Trương thị cầm ly lên, khéo léo che ánh mắt. Mà khi nàng cúi đầu, khoé mắt như như lướt qua Phi Nhi.
Lại thử? Trong lòng Mộ Dung Thư bất đắc dĩ, nàng cũng sắp , Trương thị vẫn còn lo lắng?
– Triệu Ngũ thiếu gia chỉ là ân nhân của nhà chúng , gì khác.
Phi Nhi là của Liễu Dục, khắp phủ đều . Lời của Trương thị cũng chỉ là thông qua Phi Nhi báo cho Liễu Dục , để Liễu Dục hết hy vọng. Không thể , Trương thị quả thật nữ tử bình thường.
Thế nhưng, tất cả những điều đều liên quan gì đến nàng, đương nhiên cần phí tâm tư. Nàng dưỡng sức, lát nữa còn xe ngựa lên đường.
Trương thị thấy Mộ Dung Thư vẻ như cũng nhiều lời cũng thức thời im lặng.
– Nô tì bái kiến thiếu phu nhân, Lưu cô nương. Triệu phu nhân tự đến thăm hỏi Lưu cô nương.
Ngoài cửa thấp thoáng bóng một tiểu nha đầu dáng dấp xinh , phòng vội bẩm báo.
Mộ Dung Thư lập tức khép hờ hai mắt, vẻ mặt vài phần lạnh lẽo. Sao Triệu phu nhân chuyện của nàng? E là nhờ phúc của Liễu Dục ! Không ngờ chuyện đến lúc còn phức tạp đến thế!
Đối với tình huống Trương thị cũng cảm thấy kinh ngạc. Triệu phu nhân cũng Lưu Dung ? Nói như , quan hệ giữa Lưu Dung và Triệu Sơ tuyệt đối đơn giản!
– Lưu cô nương?
Nha đầu thấy Mộ Dung Thư trả lời, lên tiếng.
– Mời Triệu phu nhân .
Vẻ mặt Mộ Dung Thư trầm lạnh lùng tiểu nha đầu bảo.
Trương thị thấy Mộ Dung Thư đột nhiên đổi thái độ, vầng trán nàng như biểu hiện rõ ràng một loại uy nghiêm. Một Mộ Dung Thư như nàng từng thấy qua, dù những ngày ở trong phủ, Mộ Dung Thư đối với đều hết sức ôn hòa, bao giờ lộ vẻ sắc bén như thế.
Giây lát, chỉ thấy một Triệu phu nhân tiến , thấy nha Ánh Hồng theo hầu hạ bên bà. Trong lòng Mộ Dung Thư buông lỏng, Triệu phu nhân như một vẫn cẩn thận.
Triệu phu nhân phòng, thấy Trương thị đang đối diện với Mộ Dung Thư thì hình khựng , mắt chằm chằm Mộ Dung Thư, đó chậm rãi thu hồi tầm mắt.
Mộ Dung Thư lập tức dậy với sự giúp đỡ của Phi Nhi, hành lễ với Triệu phu nhân:
– Lưu Dung gặp qua phu nhân.
Triệu phu nhân kín đáo nghiêng tránh Mộ Dung Thư thi lễ, lướt qua Trương thị trong phòng, đó thái độ vài phần kính cẩn trả lời:
– Lưu cô nương đa lễ.
Tuy rằng hiện thời thế cục của Nam Dương Vương ở trong triều rõ, nhưng Mộ Dung Thư vẫn là Nam Dương vương phi. Trước phận của nàng đương nhiên thể nhận lễ, nhưng bây giờ là thể. Bà tại Mộ Dung Thư xuất hiện ở Liễu phủ, nhưng bà đang lo lắng cho tiền đồ tương lai của Triệu gia. Nhờ Liễu Dục, bà mang theo một bụng nghi ngờ tự đến nghiệm chứng, từ đầu tới cuối vẫn là thể tin Lưu Dung quả thật là Mộ Dung Thư!
– Sao phu nhân tự đến đây? Bên cũng nha hầu hạ?
Trương thị thấy Triệu phu nhân một bước , mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng nhanh mắt nhanh tay dậy tự bước đỡ bà.
– Cháu dâu hữu lễ, lão còn khoẻ mạnh, thể tự .
Triệu phu nhân ôn hòa với Trương thị.
Trương thị lễ phép :
– Nếu mấy ngày phu nhân dạo trong vườn, cứ sai đến bảo cháu dâu, cháu dâu cùng ngài.
– Cháu dâu lòng.
Triệu phu nhân vỗ vỗ tay Trương thị, ánh mắt về phía Mộ Dung Thư. Ánh mắt bà sắc bén như đây, bởi bà phận Mộ Dung Thư, phận tôn ti khác, bà đương nhiên dám để lộ tâm tư ngoài.
Lòng Mộ Dung Thư trầm xuống, lúc Triệu phu nhân xuất hiện, thật !