Trương thị thấy Triệu phu nhân , lập tức lên theo, cũng quên với Mộ Dung Thư một câu:
– Bên cạnh Triệu phu nhân ai hầu hạ, giờ đưa Triệu phu nhân về viện của lão phu nhân. Vậy một tiếng với Lưu cô nương, lên đường bình an. Ngày thời gian thì đến Liễu phủ khách nhé.
Dứt lời, nàng đến bên cạnh Triệu phu nhân đỡ bà rời .
Mộ Dung Thư bóng lưng hai , khuôn mặt hiện lên nét lạnh lẽo khó che giấu.
Lúc cũng qua nửa canh giờ, còn chừng nửa canh giờ sẽ khởi hành. Nếu Triệu Sơ hứa với nàng chắc chắn đến lúc đổi ý. Huống hồ Liễu Dục cũng đủ khả năng giở trò lưng.
Quả nhiên lâu , Triệu Sơ phái gã sai vặt của đến.
– Ngũ thiếu gia lệnh nô tài đến đưa cô nương xuất phủ.
Gã sai vặt ngoài cửa với Mộ Dung Thư đang ở trong phòng.
Nghe , Mộ Dung Thư đang nóng lòng cũng thoáng thả lỏng.
Phi Nhi nỡ, kéo kéo Mộ Dung Thư:
– Lưu cô nương lên đường bình an. Nếu cơ hội đến Liễu trấn thì nhất định tới Liễu phủ đấy.
Mộ Dung Thư về phía Phi Nhi, :
– Nếu đoán sai, ngươi là nha đầu thông phòng của Liễu Dục ? Hi vọng về ngươi thể sống ở Liễu phủ.
Có một đêm, bỗng nhiên nàng ngủ nên rời giường, tự gắng gượng đến bàn châm , chợt thấy phòng kế bên thoáng truyền đến tiếng thở dốc cùng tiếng rên rỉ ái . Tuy rằng hai đều cố gắng kiềm chế dám gây tiếng động quá lớn nhưng dù gì nàng cũng là trải qua chuyện nam nữ, đương nhiên rõ chuyện gì đang xảy . Phi Nhi trung thành với Liễu Dục, vì lúc nào cũng giúp Liễu Dục tìm cách thử nàng, hết những lời cho . Thật Phi Nhi cũng coi như là ngây thơ, cuồng si như thế.
– Lưu cô nương…
Phi Nhi thể tin về phía Mộ Dung Thư, thì sớm !
Mộ Dung Thư khẽ cong khoé môi, nhàn nhạt :
– Đi thôi.
Nàng nóng lòng ngay. Tuy rằng lúc chạm đất chân trái vẫn khá đau, nhưng hiển nhiên trong mắt nàng những đau đớn là cái gì, chỉ như muỗi đốt.
Mãi cho đến lúc cửa cũng thấy Liễu Dục, lẽ đang ở chỗ lão phu nhân chờ tin của Triệu phu nhân.
Triệu Sơ cửa, khi thấy nàng, khuôn mặt tuấn bức hiện lên nụ rực rỡ chói mắt.
– Vì cần xe ngựa quá gấp nên cũng mất chút thời gian chuẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-vuong-phi-that-sung/chuong-329.html.]
– Ta vốn cho là còn đợi thêm, ngờ chuẩn xong nhanh như thế.
Mộ Dung Thư nhạt trả lời. Dứt lời, nàng lập tức ngẩng đầu về phía xe ngựa. Trước xe ngựa một mã phu, vốn nàng mấy chú ý, nhưng chợt phát hiện khi nàng thì hình cong lên, dường như là hết sức kích động, như đang hành lễ.
Ở Liễu phủ , chỉ Triệu Sơ và Triệu phu nhân phận nàng nên cử động của đánh xe lập tức khiến nàng chú ý. Ngay khi Phi Nhi giúp nàng bước lên xe ngựa, Mộ Dung Thư bất ngờ thấy mã phu khiến nàng thể rõ khuôn mặt của mũ rơm.
Là Mã hộ vệ?
Mộ Dung Thư nữa cực kì mừng rỡ. Mã hộ vệ e ngại cửa phủ , mặt đổi sắc hành lễ với Mộ Dung Thư, dù trong lòng cũng kích động kém, khoé môi ngừng run rẩy.
Mã hộ vệ vô cùng trung thành, tận tâm với Vũ Văn Mặc, là Vũ Văn Mặc tín tưởng nhất, cho nên lúc Mộ Dung Thư cực kì mừng rỡ. Khoé mắt liếc đến Triệu Sơ, con ngươi đen của nàng chớp động, chợt nảy chủ ý bèn với Triệu Sơ:
– Nghe Liễu lão phu nhân lắm, hẳn là còn mấy ngày. Nếu lúc Ngũ thiếu gia rời , sợ rằng sẽ tiếc nuối, mà trong lòng cũng cảm thấy áy náy. Hiện tại đáng tin cậy hộ tống , Ngũ thiếu gia cần lo lắng. Với tình hình hiện tại, lẽ Ngũ thiếu gia ở Liễu phủ là thoả đáng nhất.
Trước đó để cho Triệu Sơ mạo hiểm cùng nàng, là nàng còn lựa chọn nào khác, hiện thời Mã hộ vệ hộ tống, nàng thể ích kỷ khiến Triệu Sơ bỏ Triệu phu nhân và Liễu lão phu nhân để cùng nàng đến kinh thành đây?
– Xin Ngũ thiếu gia yên tâm, nô tài sẽ dốc lực ứng phó.
Mã hộ vệ Mộ Dung Thư xong bèn xuống xe ngựa hành đại lễ với Triệu Sơ, vô cùng nghiêm túc .
Đôi mắt tối đen sâu thẳm của Triệu Sơ Mộ Dung Thư, tươi trán chậm rãi tán . Giây lát, gật gật đầu:
– Vậy Lưu cô nương cứ về trấn Thượng Chí thăm . Chờ mấy ngày nữa cũng sẽ đến đó một chuyến.
Nếu nàng quyết định, cũng nên theo khiến nàng bận tâm. Về phần kinh thành, buộc , đúng lúc cũng một việc cần giải quyết.
– Ừ, gặp .
Trước cửa phủ đông, Triệu Sơ hấp dẫn khá nhiều ánh mắt nên nàng thể nhiều hơn, bèn thả mành xe ngựa xuống, từ bên trong nặng nề vọng hai chữ “Gặp !” vô cùng thận trọng.
Mộ Dung Thư mới thả rèm xe ngựa xuống, Liễu Dục từ trong phủ hốt hoảng bước , sắc mặt trắng bệch xe ngựa buông mành sắp khởi hành.
Liễu Dục khống chế chạy tới xe ngựa. Nàng ! Về e là sẽ cơ hội gặp nàng. Đây là nữ tử duy nhất khiến động tâm, lập tức sẽ rời mà , nơi nào đó trong lòng Liễu Dục đau đớn khôn nguôi.
nam tử sống ở đời, đều gánh nặng và trách nhiệm. Nữ nhân và trách nhiệm, thường thường nữ nhân cũng chỉ thể trở thành vật hi sinh và luôn coi trọng.
Triệu Sơ đưa tay cản :
– Nếu bảo Liễu gia, ngươi tuyệt đối thể bước về thêm một bước.
Liễu Dục là biểu ca của , tất nhiên nể tình ba phần, quá tính toán. hiện Mã hộ vệ lên xe ngựa. Người lòng hộ chủ mạnh, nếu Liễu Dục dám vượt qua Lôi Trì nửa bước, Mã hộ vệ tuyệt đối sẽ xuống tay nể nang gì!
Ánh mắt Liễu Dục tràn đầy bi thương xe ngựa, lòng đau như cắt. Rốt cuộc chỗ nào ? Nàng kiên quyết rời như thế? Hắn mơ hồ còn nhớ rõ cảnh tượng chân núi ngày , dáng vẻ kiên định của nàng, còn một câu “Cứu ” khiến cách nào quên.
Đời , sẽ quên, từng một tên Lưu Dung, nữ tử khiến động lòng, khiến thiếu chút nữa tháo xuống tất cả trách nhiệm đuổi theo nàng.